fèng huáng fēi shèng shì bù shēng, fēi zhú shí bù shí, fēi wú tóng bù míng. bǐ zhī wèi tài huá wéi cāng míng, yīng zhī wéi wén míng.
凤凰非圣世不生,非竹实不食,非梧桐不鸣。比之为太华、为沧溟,应之为文明。
dé zhī wèi gān gē xī wèi tiān xià tài píng. gǔ jīn sì hǎi shuí yǔ méng, yáo jiāng liǎng cài dāng dài yīng.
得之为干戈息、为天下太平。古今四海谁与盟,姚江两蔡当代英。
qián kūn dào chù yǒu gāo míng, huà zhōng lǚ jì chēng liǎng jīng, huí tóu tiān dì xū cǐ píng.
乾坤到处有高名,画中吕纪称两京,回头天地须此评。
piān piān liǎng fèng huáng, hū ěr fēi dān qīng. ǒu rán jiàn zhě wú bù jīng, jiē yán mó nǐ zhēn jué jīng.
翩翩两凤凰,忽尔飞丹青。偶然见者无不惊,皆言摹拟真绝精。
wū hū, jiē yán mó nǐ zhēn jué jīng, wú yú liǎng cài xīn hū qīng. yú tíng lǎo fèng kuài yī dǔ, xiāo sháo tiān dì zhōng jiǔ chéng.
呜呼,皆言摹拟真绝精,吾于两蔡心忽倾。虞廷老凤快一睹,箫韶天地终九成。
qí shān wàn gǔ gèng hū cǐ, wén wáng yī nù xī zhōu xìng. shùn yǒu èr shí bā xiāng, wǔ wáng yuē yǔ yǒu luàn chén shí rén, qí shì ruì, qí shù níng.
岐山万古更忽此,文王一怒西周兴。舜有二十八相,武王曰予有乱臣十人,其世瑞,其数宁。
jiē kě yǐ wéi qí lín wèi fèng huáng wèi qìng yún wéi jǐng xīng. fāng jīn yáo shùn zhèng zài shàng, lè hé lǐ bèi xíng gèng qīng.
皆可以为麒麟、为凤凰、为庆云、为景星。方今尧舜正在上,乐和礼备刑更清。
jiē fū yáo jiāng cài shì liǎng fū zǐ, shèn wù fù suǒ xué gū cháo tíng.
嗟夫姚江蔡氏两夫子,慎勿负所学孤朝廷。