wǒ běn shān zé zhī qú zī, chū chù xiāng jiào xiá yǔ chī. shēng dāng zhè dōng yán hè dì, xián jué hú zhōng guāng jǐng chí.
我本山泽之臞姿,出处相较黠与痴。生当浙东岩壑地,閒觉壶中光景迟。
jǐng wā gǎn cóng hǎi ruò yǔ, yàn dàng duàn wèi tiān xià qí. yī cóng tiān zhù xiǎng tū wù, biàn jué píng zhàng pái cēn cī.
井蛙敢从海若语,雁荡断谓天下奇。一从天柱想突兀,便觉屏嶂排参差。
hé guī hū lái guī wèi dé, jīn wú fēi gù wú hé zhī. nán guān zhù róng cháng zài wàng, běi zhēng tài háng zhǎng xiāng suí.
盍归乎来归未得,今吾非故吾何之。南官祝融常在望,北征太行长相随。
jī yù tà kāi lìng hùn yī, suī kuì lì fá yóu wàng pí. gù rén jiāng zhǐ zhèn bā shǔ, dà jiāng yáng líng zhāng hóng qí.
几欲拓开令混一,虽愧力乏犹忘疲。故人将指镇巴蜀,大江扬舲张虹旗。
jīng xíng xiān xū shí gǔ jǐn, jí jìng fāng yào qiān chì wéi. yáng hóu shì zhī gōng dé jù, wú bǎng zì wǔ shān zhé zhī.
经行先须实古锦,及境方要褰赤帷。阳侯似知公得句,吴榜自舞山折枝。
yǒu kè hū chuán wū shān gāo, cháng ān bù fù zhǐ jià dī. yáng tái cóng xī kuā cí fù, dài fū wú nǎi gū xì xī.
有客忽传巫山高,长安不复纸价低。阳台从昔誇词赋,大夫无乃姑戏嬉。
shān chuān hé yīn yún yǔ sì, shén míng hé dé xiè dú wèi. qiān niú zhī nǚ kuā zì gǔ, xiǎo gū péng láng é yī shí.
山川合因云雨祀,神明何得亵渎为。牵牛织女誇自古,小姑彭郎讹一时。
sān fù xīn shī yǒu rú cǐ, jǐn xǐ yí hèn cóng jīn zī. shǔ dào suī yún zài tiān shàng, zhèng yù sì zhú shī shēng chí.
三复新诗有如此,尽洗遗恨从今兹。蜀道虽云在天上,政誉巳逐诗声驰。
shì qíng xiàng bèi nán běi ruǎn, rén wù hǎo chǒu dōng xī shī. yuàn jūn cāng míng huī yǔ liàng, tīng bǐ píng yīng jū jǐng méi.
世情向背南北阮,人物好丑东西施。愿君沧溟恢宇量,听彼瓶罂居井湄。
yǐ wéi xià hù juān bū fù, gèng yào quán shǔ jù xìn méi. cháng ān fù lǎo jiǔ yán jǐng, guān wài xiǎng kuì kuān zhāng yí.
已为下户蠲逋赋,更要全蜀俱信眉。长安父老久延颈,关外饟馈宽张颐。
jì mò kǒng yǒu xuán shàng bái, liú luò de wú sù rǎn zī. guī mó jiǔ yǐ xīn jì jì, mín sú dìng ěr zhēn xī xī.
寂寞恐有玄尚白,留落得无素染缁。规模久矣欣济济,民俗定尔臻嘻嘻。
gōng guī dé zhèng gōng hé yí, wù wèi fēng yuè juān é méi. guī lái yào xù yǔ xī sòng, yǐ fù zhōng hé xuān bù shī.
公归得政公何疑,勿为风月镌峨嵋。归来要续峿溪颂,已赋中和宣布诗。