dùn jī huāng cūn guàn rěn pín, qiū háo bù shǐ sàng qí zhēn
遁迹荒村惯忍贫,秋毫不使丧其真。
jiā jū yì yǐ gǔ wéi jiàn, shì guò shǐ zhī tiān shèng rén
家居亦以古为鉴,事过始知天胜人。
lín shí zhì sī fāng xià zhù, dú shū yǒu de měi shū shēn
临食致思方下箸,读书有得每书绅。
fàng wēng mào yǐ dāng zhī xìng, bù hè lí gēng bì cǐ shēn
放翁耄矣当知幸,布褐藜羹毕此身。