tài hú hú shuǐ píng rú yóu, nán lín wú xīng běi cháng zhōu. yún tāo hòng dòng qiān wàn qǐng, tiān qiǎn qiào shí zhī zhōng liú.
太湖湖水平如油,南临吴兴北常州。云涛澒洞千万顷,天遣峭石支中流。
qí fēng luó liè qī shí èr, yì xiàng zuò è qióng diāo sōu. qīng luó mián yán shì bù duàn, zhī lián mài zhuì xiāng chén fú.
奇峰罗列七十二,意象岝崿穷雕锼。青螺绵延势不断,支联脉缀相沉浮。
jiù zhōng yī fēng qǐ tiān bàn, gū chēng zhé zhuō wú péng chóu. yǒu rú duān gǒng zuò qīng diàn, bēn zǒu wàn guó cháo qún hóu.
就中一峰起天半,孤撑磔卓无朋仇。有如端拱坐清殿,奔走万国朝群侯。
zhì shēn fēng diān duàn chén tǔ, piāo miǎo yún yān niǎo gū zhù. wēi bō yī qǔ biàn jīng xī, wán shí shù quán kuī gù zhǔ.
置身峰巅断尘土,缥缈云烟袅孤柱。微波一曲辨荆溪,顽石数拳窥顾渚。
wèi zhī dà dì jìng ān qióng? dàn jué cháng kōng hào wú zhǔ. gū zhōu yuǎn fàn ruò tíng ráo, duàn yàn dī fēi rú shā yǔ.
未知大地竟安穷?但觉长空浩无主。孤舟远泛若停桡,断雁低飞如铩羽。
shì shí qiū kōng fāng jué liáo, dān fēng huáng yè shān zhī jiāo. péng zé bǎ zhǎn zhèng cǎi jú, zhōng shān yáo bǐ hái tí gāo.
是时秋空方泬寥,丹枫黄叶山之椒。彭泽把盏正采菊,中山摇笔还题糕。
wǒ pín wú wù zuò chóng jiǔ, píng zhàng liǎng jiǎo shēng qīng xiāo. zhǐ huī yún wù zuò jī àn, hū chì dié niè tóng ér cáo.
我贫无物作重九,凭仗两脚升青霄。指挥云物作几案,呼叱嵽嵲同儿曹。
wú shān xiāo gǔ zhēn yī xiào, kǔ xiàng píng dì kuā dēng gāo.
吴山箫鼓真一笑,苦向平地夸登高。