xiāng duàn dēng hūn xiǎo huǎng shēn, bù kān bìng lǐ zhí qiū lín jīng huí wàn lǐ guān hé mèng, dī suì gū chén quǎn mǎ xīn
香断灯昏小幌深,不堪病里值秋霖;惊回万里关河梦,滴碎孤臣犬马心。
qīng shì diào chuán wén jí lài, bēi yú jìng yuàn tīng fán zhēn
清似钓船闻急濑,悲於静院听繁砧。
yù fēng lǎo qù qíng huái è, wěn shòu qiān jīng xuě bìn qīn
玉峰老去情怀恶,稳受千茎雪鬓侵。