wǎng nián wǒ zuò xīn ān mín, rén rén néng shuō liú shǐ jūn. shǐ jūn běn yī rú zhě ěr, shù shí nián lái jiē wèi wén.
往年我作新安民,人人能说刘使君。使君本一儒者耳,数十年来嗟未闻。
wǒ shí qū zhǐ jīn zhōu xiàn, shì cǐ xián hóu dāng shí miàn. nǎ zhī piāo bó qiān lǐ yú, huà jǐ qīng xiāng rì péi yàn.
我时屈指今州县,似此贤侯当识面。那知漂泊千里馀,画戟清香日陪宴。
shǐ jūn hé yǐ rén bù rú, xiōng zhōng zhèng yǒu wàn juǎn shū. qīng zhēn jiǎn dàn nǎi tiān xìng, wén zhāng zhèng shì yóu qí yú.
使君何以人不如,胸中正有万卷书。清真简淡乃天性,文章政事犹其馀。
xiàng lái tiān zǐ liú jūn zhù, zhòng yǔ pí líng sān wàn hù. shuí jiào yī qǔ wèi chéng gē, hū zuò lí huā zhī shàng yǔ.
向来天子留君住,重与毗陵三万户。谁教一曲渭城歌,忽作梨花枝上雨。
huàn yóu nán běi ān dé tóng, fǔ xún diāo jùn hái xū gōng. rén shēng wǔ mǎ yì bù è, yǔ mín chǔ chù wèi chūn fēng.
宦游南北安得同,抚循凋郡还须公。人生五马亦不恶,与民处处为春风。