chéng zhōng kàn huā kè, dàn mù zǒu yíng yíng
城中看花客,旦暮走营营。
sù huá rén bù gù, yì zhàn mǔ dān míng
素华人不顾,亦占牡丹名。
bì zài shēn sì zhōng, chē mǎ wú lái shēng
闭在深寺中,车马无来声。
wéi yǒu qián xué shì, jǐn rì rào cóng xíng
唯有钱学士,尽日绕丛行。
lián cǐ hào rán zhì, wú rén zì fāng xīn
怜此皓然质,无人自芳馨。
zhòng xián wǒ dú shǎng, yí zhí zài zhōng tíng
众嫌我独赏,移植在中庭。
liú jǐng yè bù míng, yíng guāng shǔ xiān míng
留景夜不暝,迎光曙先明。
duì zhī xīn yì jìng, xū bái xiàng xiàng shēng
对之心亦静,虚白相向生。
táng chāng yù ruǐ huā, pān wán zhòng suǒ zhēng
唐昌玉蕊花,攀玩众所争。
zhé lái bǐ yán sè, yī zhǒng rú yáo qióng
折来比颜色,一种如瑶琼。
bǐ yīn xī jiàn guì, cǐ yǐ duō wèi qīng
彼因稀见贵,此以多为轻。
shǐ zhī wú zhèng sè, ài è suí rén qíng
始知无正色,爱恶随人情。
qǐ wéi huā dú ěr, lǐ yú rén shì bìng
岂惟花独尔,理与人事并。
jūn kàn rù shí zhě, zǐ yàn yǔ hóng yīng
君看入时者,紫艳与红英。