jǐ nián shì cóng zuò míng chén, què xiàng qīng yún suǒ dé shēn
几年侍从作名臣,却向青云索得身。
cháo shì hū wèi fāng wài shì, zhǔ rén réng shì yǎn zhōng rén
朝士忽为方外士,主人仍是眼中人。
shuāng luán yóu chù tiān jīng hǎo, wǔ mǎ xíng shí hǎi jiào chūn
双鸾游处天京好,五马行时海峤春。
yáo xiàn guāng yīn bù xū zhì, kěn lìng sī zhú zàn shēng chén
遥羡光阴不虚掷,肯令丝竹暂生尘。