dài fū guān yè shì suǒ jīng, lǎo jué xuān miǎn fēi zhēn róng. sī wén zì shǔ wú dǎng shì, zhèng kǒng wú lù táo xū míng.
大夫官业世所惊,老觉轩冕非真荣。斯文自属吾党事,正恐无路逃虚名。
shēng yóu bú jiàn huáng fǔ mì, sǐ qǐ kěn tóu liú yǔ xī. mào líng yī fú rù hàn gōng, shì jiān gòng guài wú yí zhì.
生犹不见皇甫谧,死岂肯投刘禹锡。茂陵一幅入汉宫,世间共怪无遗帙。
āi zāi ruò rén yòng yì shēn, zì yán shēn zuò hè míng yīn. zhù shū yí zi qiān wàn zhóu, rén chū xiào wǒ yíng wú jīn.
哀哉若人用意深,自言身作鹤鸣阴。著书遗子千万轴,人初笑我籯无金。
wàn rèn mó yá kān hǎo yǔ, nǎ zhī bǎi nián cāng xiǎn wū. ěr lái yè yè hóng guàn tiān, shān xià jū mín wèi zhī chù.
万仞磨崖刊好语,那知百年苍藓污。尔来夜夜虹贯天,山下居民未知处。
zhōu shī bù liè shí gǔ gē, hòu shì kǒng tàn yí xī é. yú jīn gòu shì wán jiā jí, yě lǎo hé zhī yì mā sā.
周诗不列石鼓歌,后世恐叹遗羲娥。于今购市完家集,野老何知亦摩挲。
chuān liú kě píng shí kě fǔ, zhī cǐ shā qīng chuí wàn gǔ. wǔ bǎi lí zhū gù yǐ qí, chā jià bù zhī yóu jǐ xǔ.
川流可平石可腐,只此杀青垂万古。五百骊珠固已奇,插架不知犹几许。
gōng jīn wèi xiá guī tián lú, qiě dāng qū tóng shài dù yú. bù cí jiè qǔ chē lián zhěn, yào dú rén jiān wèi jiàn shū.
公今未暇归田庐,且当驱童晒蠹鱼。不辞借取车连轸,要读人间未见书。