qǐ zhī jīng shǐ shēn xiāng wù, liǎng bìn chuí sī bǎi shì xiū
岂知经史深相误,两鬓垂丝百事休。
shòu yè jǐ duō wèi dì zǐ, chéng míng yī bàn zuò gōng hóu
受业几多为弟子,成名一半作公侯。
qián shí shè gǔ tú pāo jiàn, cǐ rì qiú yú wèi shàng gōu
前时射鹄徒抛箭,此日求鱼未上钩。
zhú lǐ duàn yún lái zhěn shàng, yán biān piàn yuè zài chuáng tóu
竹里断云来枕上,岩边片月在床头。
guò tíng jí yǔ hé huā luò, rào shě chéng quán dài yè liú
过庭急雨和花落,绕舍澄泉带叶流。
miǎn xiǎng yuǎn shū líng què xǐ, kuī xún jiā guǒ jué yuán tōu
缅想远书聆鹊喜,窥寻嘉果觉猿偷。
jiù shī gǎi chù kōng liú yùn, xīn yùn cháng lái bù mǎn chōu. ruǎn yǔ rú néng wèn hán něi, fēng guāng dāng rì rù cāng zhōu
旧诗改处空留韵,新酝尝来不满篘.阮瑀如能问寒馁,风光当日入沧洲。