rì běn shī sēng jiē kě xǐ, bù dàn jīng bō qiān wàn lǐ
日本师僧皆可喜,不惮鲸波千万里。
juān qū wèi fǎ dào nán fāng, rú cǐ chū jiā jīn yǒu jǐ
捐躯为法到南方,如此出家今有几。
kǔ shēn de shì chán jiā liú, mì zhèng qián fú gèng qí wěi
苦参的是禅家流,密證潜符更奇伟。
cóng lái fó zǔ shì shēng yuān, kěn rèn shān hé wèi zì yǐ
从来佛祖是生冤,肯认山河为自已。
wǔ qiān yú juǎn zhǐ shàng yǔ, què xiào chī yíng zuān wèi yǐ
五千馀卷纸上语,却笑痴蝇钻未已。
zì jiā bǎo zàng wú yī wù, jǐn dà dì rén tí bù qǐ
自家宝藏无一物,尽大地人提不起。
nián qióng là jǐn guī qù lái, dōng fēng rù lǜ méi huā kāi
年穷腊尽归去来,东风入律梅花开。