sǎo jìng nèi zhī zhòng ér shǔ rén yǐ jiāng, chí shū yuǎn zhī shēn ér jiāng rén zhī bīng, yú jūn chén shòu shòu zhī jì, jiē wēi jī yě. shàn rèn jiāng zhě, bù yǐ qí bīng qīng shǔ yú rén shàn wèi jiāng zhě, bù yǐ qí shēn qīng rèn qí jì. jūn bì yǒu yǐ shēn dé yú chén ér shǐ zhī jiāng, chén bì yǒu yǐ shēn dé yú jūn ér wèi qí jiāng, gù wǔ shì kě lì ér zhàn gōng kě shōu, jūn chén jiē huò lìng míng yú tiān xià. gǔ zhī rén yǒu xíng zhī zhě, sūn wǔ zhī yú wú wáng hé lǘ, tián ráng jū zhī yú qí jǐng gōng, zhōu yà fū zhī yú hàn wén dì shì yě. shǐ wǔ yǐ bīng fǎ gàn wú wáng yě, wáng shì zhī yǐ fù rén. wǔ jí yīn qí suǒ yǐ shì wǒ zhě, tàn qí xīn ér zhàn zhī, qí yì yǐ zài hu èr jī zhī shǒu yě. èr jī, wáng zhī suǒ shén ài zhě. wǔ gù zhī fū shēn gōng zhī fù rén qiě ān wáng zhī chǒng, qǐ cháng zhī fú gǔ zhī yuē shù, ér yán jiāng jūn zhī lìng zāi? rán bì zhǎn zhī ér bù shì zhě, fēi yǒu yuàn fū èr jī zhě yě, qiě jí qí shǒu yǐ tàn wáng zhī chéng xīn, suǒ yǐ xìn wǒ zhě gù yǔ bù gù yě. wú wáng guǒ bù xù èr jī zhī sǐ, ér zhī sūn wǔ zhī shàn bīng, suì zú jiāng zhī. wǔ yì zhī wáng zhī suǒ yǐ rèn wǒ zhě gù, ér ān wèi qí jiāng. gù néng xī pò qiáng chǔ, běi wēi qí jìn, ér wú yǐ qiáng bà. qí jǐng gōng yǐ tián ráng jū zhī wèi jiāng jūn yě, shòu yuè zhī shǐ, yīn qǐng qí chǒng chén zhuāng jiǎ yǐ jiān qí jūn. ráng jū qǐ zhēn yǐ rén wēi quán qīng, ér yǒu lài yú jiǎ zāi? qí yì gù yǐ zài hu jiǎ zhī lù yě. jiǎ suī chà qǐng kè zhī yuē, kě yǐ qíng miǎn yě. rán zú bù zhì qí zhū zhě, fēi yǒu rěn yú jiǎ yě, gū jiè qí sǐ yǐ tàn qí jūn zhī chéng xīn, ér zhàn qí suǒ yǐ rèn wǒ zhě dǔ yǔ fǒu yě. jǐng gōng guǒ xián qí rén, ér rèn zhī bù yí. gù néng dà què yàn jìn zhī shī, ér hái qí suǒ qīn. hàn wén yán sān jiāng jūn zhī tún yǐ bèi biān, gōng láo qí jūn. zhì yú xì liǔ zhī yà fū, suī tiān zǐ zhī zhào, ér qū yú jiāng jūn zhī lìng. fāng shì zhī shí, xì liǔ zhī shì tú zhī yà fū zhī wēi, ér bù zhī hàn wén zhī zūn yě. qǐ yà fū yú cǐ bèi jūn chén zhī fēn, ér wéi shì bù kě fàn zāi? yì yǐ tàn xiào wén zhī chéng xīn, yǐ zhàn qí dài wǒ zhě zhì yǔ wèi zhì yě. hàn wén guǒ gāo qí cái, shǔ yú jǐng dì, yǐ wéi kě yǐ zhòng rèn, ér yà fū yì yǐ kǔn wài zhī shì zì zhuān. gù qī guó zhī fǎn, zǒng zhì qí jūn, suì néng gù jù jiù liáng zhī zhào, ér píng guān dōng zhī biàn. shì zhī qiǎn zhě, tú jiàn fū sān rén dé xùn zhòng lì wēi zhī dào, céng bù zhī qí wèi shù yě wēi, fēi tè zhǔ hū xún zhòng lì wēi ér yǐ yě. zhì yú jūn chén suǒ yǐ xiāng de zhī shǐ, gù jié qí xīn, bù kě yǐ jiān lí huǐ bài, ér yǐ xūn míng zì quán zhě, jiē chū hū cǐ gù yě.
扫境内之众而属人以将,持疏远之身而将人之兵,于君臣授受之际,皆危机也。善任将者,不以其兵轻属于人;善为将者,不以其身轻任其寄。君必有以深得于臣而使之将,臣必有以深得于君而为其将,故武事可立而战功可收,君臣皆获令名于天下。古之人有行之者,孙武之于吴王阖闾,田穰苴之于齐景公,周亚夫之于汉文帝是也。始武以兵法干吴王也,王试之以妇人。武即因其所以试我者,探其心而占之,其意已在乎二姬之首也。二姬,王之所甚爱者。武固知夫深宫之妇人且安王之宠,岂尝知桴鼓之约束,而严将军之令哉?然必斩之而不释者,非有怨夫二姬者也,且藉其首以探王之诚心,所以信我者固与不固也。吴王果不恤二姬之死,而知孙武之善兵,遂卒将之。武亦知王之所以任我者固,而安为其将。故能西破强楚,北威齐晋,而吴以强霸。齐景公以田穰苴之为将军也,受钺之始,因请其宠臣庄贾以监其军。穰苴岂真以人微权轻,而有赖于贾哉?其意固已在乎贾之戮也。贾虽差顷刻之约,可以情免也。然卒不置其诛者,非有忍于贾也,姑借其死以探齐君之诚心,而占其所以任我者笃与否也。景公果贤其人,而任之不疑。故能大却燕、晋之师,而还其所侵。汉文严三将军之屯以备边,躬劳其军。至于细柳之亚夫,虽天子之诏,而屈于将军之令。方是之时,细柳之士徒知亚夫之威,而不知汉文之尊也。岂亚夫于此悖君臣之分,而为是不可犯哉?亦以探孝文之诚心,以占其待我者至与未至也。汉文果高其才,属于景帝,以为可以重任,而亚夫亦以阃外之事自专。故七国之反,总制其军,遂能固拒救梁之诏,而平关东之变。世之浅者,徒见夫三人得徇众立威之道,曾不知其为术也微,非特主乎循众立威而已也。至于君臣所以相得之始,固结其心,不可以间离毁败,而以勋名自全者,皆出乎此故也。
shén yǐ! lù shēng zhī bù jiǎng hū wèi jiāng zhī shù yě. jī yǐ wáng guó jī lǚ zhī shēn wěi zhì shàng guó, yú shù wú suǒ chí, yú qì wú suǒ yǎng, tú jīn cái ào wù, fàn nù yú zhòng. sī mǎ yǐng qiáng sì bù jūn, jǔ fàn shùn zhī shī, qǐ zú wèi tuō shēn zhī zhǔ zāi? jī yǐ yuàn chóu zhī fǔ, yī zhāo shēn xiān qún shì, dū du qí jūn, ér zhòng zhì shù shí wàn, hàn wèi yǐ lái, chū shī zhī shèng, wèi cháng yǒu yě. bǐ jì shī suǒ rèn yǐ, ér jī nèi wú shù yǐ tàn qí suǒ yǐ rèn wǒ zhě zhī xīn, wài wú quán yǐ jì qí suǒ yǐ shǔ wǒ zhě zhī shì, nǎi fāng xiān rán zì nǐ guǎn yuè. lín jiè zhī shǐ, mèng chāo yǐ piān xiào gàn qí lìng, ér rǔ zhī ruò yù pū lǔ, ér jī bù yǐ wéi lù ér shě zhī. yǐ shì ér jiāng, yòng shì ér zhàn, suī tí shī bǎi wàn, shú jiù qí bài zāi? gù lù yuàn zhī kuì, sǐ zhě rú jī, zhòng huǐ yīn zhī, suì zhì qí zhū, wèi tiān xià xiào. cái bù zú shèng qí suǒ jì, zhì bù zú chóu qí suǒ zhī, yī tóu zú jǔ zhǒng, zé diān bó suí zhī. nǎi guī huò yú sān dài zhī jiāng, qǐ bù móu yú? huò yuē: jī suī shì jiāng ér rú zhě yě, jūn lǚ zhī shì, fēi qí sù suǒ zhǎng zhě, suì sàng qí shī. cǐ wáng yǎn fáng guǎn zhī tú jiē yǐ zhāo bài yě. jiē hū! yǐ rú ér jiāng zhì hū sàng shī zhě, cái bù zú yǐ rèn jiāng gù yě. bì yuē rú guǒ bù kě yǐ jiāng, jiāng guǒ bù kě yòng rú zhě, fēi yě. cái zhī suǒ zài, wú è qí rú yě. shǐ rú ér zhī jiāng, zé shì jiāng yǒu suǒ bù néng kuī yě. zhì ruò jī zhě, shì zú yǐ shā qí qū ér yǐ, hé zú dào zāi?
甚矣!陆生之不讲乎为将之术也。机以亡国羁旅之身委质上国,于术无所持,于气无所养,徒矜才傲物,犯怒于众。司马颍强肆不君,举犯顺之师,岂足为托身之主哉?机以怨仇之府,一朝身先群士,都督其军,而众至数十万,汉魏以来,出师之盛,未尝有也。彼既失所任矣,而机内无术以探其所以任我者之心,外无权以济其所以属我者之事,乃方掀然自拟管、乐。临戒之始,孟超以偏校干其令,而辱之若遇仆虏,而机不以为戮而舍之。以是而将,用是而战,虽提师百万,孰救其败哉?故鹿苑之溃,死者如积,众毁因之,遂致其诛,为天下笑。才不足胜其所寄,智不足酬其所知,一投足举踵,则颠踣随之。乃归祸于三代之将,岂不缪欤?或曰:机虽世将而儒者也,军旅之事,非其素所长者,遂丧其师。此王衍、房管之徒皆以招败也。嗟乎!以儒而将至乎丧师者,才不足以任将故也。必曰儒果不可以将,将果不可用儒者,非也。才之所在,无恶其儒也。使儒而知将,则世将有所不能窥也。至若机者,适足以杀其躯而已,何足道哉?