strong lì jiān jié shòu jǐn bǎi bān kǔ strong
勵堅節受盡百般苦
huà shuō kuí ér qián táng tóu shēng qù hòu, cì rì fǔ xiàn zhèng yào tí chū lái zài wèn. hū jiàn yù sī zǒu lái bǐng dào: jiān zhōng jū jìn de nán guǐ kuí ér, yè jiān qù wú zōng yǐng le. fǔ yuàn jīng yà dào: qí zāi, guài zāi. yǒu zhè děng yì guǐ, dài wèi míng yuān. shí shēng de guān sī, kě jiàn shì qū le. suì bàn wén yí huì xué yuàn, bù tí.
話說馗兒錢塘投生去後,次日撫憲正要提出來再問。忽見獄司走來稟道:「監中拘禁的男鬼馗兒,夜間去無蹤影了。」撫院驚訝道:「奇哉,怪哉。有這等義鬼,代為鳴冤。石生的官司,可見是屈了。」遂辦文移會學院,不提。
zài shuō qiū yīng zài xiāo pàn guān yá nèi. yī rì sān cì kǎo dǎ, shèn shì nán dāng. què ná dìng zhǔ yì, zài bù yī cóng. yī rì xiāo pàn guān shàng chéng huáng yá mén lǐ qù le, guǐ zú men yě tōu chū wài biān wán qù le. zhǐ luò de qiū yīng zì jǐ zài zhè lǐ. xīn zhōng àn nǎo, bù jué tí kū qǐ lái. zhái nèi yǒu gè xiǎo shǐ shù míng huàn xuán fēng. xián bù dào cǐ, jiàn mén shì suǒ zhe, wǎng lǐ yī kàn, yǒu gè shào nián nǚ zǐ, shuān zài liáng tóu shàng, zài nà lǐ kū lī. xīn xià fā mèn, biàn pǎo dào zhái zhōng, yī wǔ yī shí, jù duì fū rén shuō le. fū rén dào: wǒ què bù xìn. xuán fēng dào: tài tài bù xìn, qǐng qīn qù kàn kàn. shì zhēn shì jiǎ, biàn jiàn míng bái.
再說秋英在蕭判官衙內。一日三次拷打,甚是難當。卻拿定主意,再不依從。一日蕭判官上城隍衙門裡去了,鬼卒們也偷出外邊玩去了。只落得秋英自己在這裡。心中暗惱,不覺啼哭起來。宅內有個小使數名喚旋風。閒步到此,見門是鎖着,往裡一看,有個少年女子,拴在梁頭上,在那裡哭哩。心下發悶,便跑到宅中,一五一十,俱對夫人說了。夫人道:「我卻不信。」旋風道:「太太不信,請親去看看。是真是假,便見明白。」
fū rén gēn zhe xuán fēng chū le zhái mén, zǒu dào nà wū zi qián. yī kàn, zhēn shì yǒu gè nǚ zǐ. jiào guǐ zú gěi wǒ bǎ mén kāi le, guǐ zú bǐng dào: mén shì pàn yé fēng le qù de, sī zì kāi suǒ pàn yé zhī dào le, xiǎo de chéng dāng bù qǐ. fū rén mà dào: nǐ zhè gāi sǐ de nú cái, jì pà lǎo yé dú bù pà tài tài ma? ruò bù kāi shí, yí dìng zhòng dǎ. guǐ zú wú jì nài hé, zhǐ de bǎ mén kāi le. fū rén jìn qù, yòu hè dào: bǎ zhè nǚ zǐ, gěi wǒ fàng xià lái. zhè guǐ zú yòu bù gǎn bù, gěi tā jiě xià liáng lái. fū rén wèn dào: nǐ zhè gè nǚ zǐ, yīn hé suǒ zài cǐ chù? shí shuō yǔ wǒ zhī. qiū yīng bǐng dào: nú jiào qiū yīng, tì yè shī shí shēng míng yuān, lái dào zhè lǐ. pàn yé bù xián nú chǒu lòu bù kān. yù zhāo wèi èr fáng, nú zhí yì bù kěn. yán yǔ zhī jiān, chù nù pàn yé. bǎ nú jū jìn zài cǐ, rú jīn yǐ yuè yú le. wàn wàng tài tài jiě jiù. nà fū rén bǎ qiū yīng xì kàn le yī kàn, kuā dào: hǎo gè měi mào nǚ zǐ, wú guài hū nà gè lǎo huò kàn zhòng le nǐ. dàn yǒu le nǐ, hé yǐ xiǎn wǒ. zhè gè gōu dāng, duàn shì bù zhǔn tā zuò de. jiào guǐ zú tōu sòng nǐ chū qù bà. qiū yīng kòu tóu dào: xiè guò tài tài.
夫人跟着旋風出了宅門,走到那屋子前。一看,真是有個女子。叫鬼卒給我把門開了,鬼卒稟道:「門是判爺封了去的,私自開鎖判爺知道了,小的承當不起。」夫人罵道:「你這該死的奴才,既怕老爺獨不怕太太嗎?若不開時,一定重打。」鬼卒無計奈何,只得把門開了。夫人進去,又喝道:「把這女子,給我放下來。」這鬼卒又不敢不,給他解下樑來。夫人問道:「你這個女子,因何鎖在此處?實說與我知。」秋英稟道:「奴叫秋英,替業師石生鳴冤,來到這裡。判爺不嫌奴醜陋不堪。欲招為二房,奴執意不肯。言語之間,觸怒判爺。把奴拘禁在此,如今已月余了。萬望太太解救。」那夫人把秋英細看了一看,夸道:「好個美貌女子,無怪乎那個老貨看中了你。但有了你,何以顯我。這個勾當,斷是不准他做的。叫鬼卒偷送你出去罷。」秋英叩頭道:「謝過太太。」
guǐ zú lǐng zhe qiū yīng chū lí le pàn yá, wǎng dōng zhèng zǒu. bù liào yǔ xiāo pàn guān liǎng xià lǐ zhèng zǒu le gè duì miàn. xiāo pàn guān wèn guǐ zú dào: nǐ lǐng le zhè gè nǚ guǐ shàng nà lǐ qù? guǐ zú huí dào: xiǎo de zěn gǎn lǐng tā chū lái, zhè shì tài tài jiào xiǎo de lǐng chū tā lái de. xiāo pàn guān dào: hú shuō, kuài gěi wǒ sù sù lǐng huí qù. nà guǐ zú bù gǎn wéi ǎo, bǎ qiū yīng réng sòng dào yuán jiù qù chù, shuān zài liáng shàng. xiāo pàn guān jiào guò zhè gè guǐ zú lái, zé tā bù xiǎo xīn kān shǒu, dǎ le tā èr shí gè bǎn zi.
鬼卒領着秋英出離了判衙,往東正走。不料與蕭判官兩下里正走了個對面。蕭判官問鬼卒道:「你領了這個女鬼上那裡去?」鬼卒回道:「小的怎敢領他出來,這是太太叫小的領出他來的。」蕭判官道:「胡說,快給我速速領回去。」那鬼卒不敢違拗,把秋英仍送到原舊去處,拴在樑上。蕭判官叫過這個鬼卒來,責他不小心看守,打了他二十個板子。
fāng cái tuì rù nèi zhái, fū rén yī jiàn biàn fā nù dào: nǐ zuò de hǎo shì? xiāo pàn guān dào: wǒ yǒu shén me bù hǎo de shì qíng? fū rén dào: nǐ qiáng bī liáng jiā nǔ: zǐ wèi qiè, gāi dāng hé zuì? wǒ yí dìng shàng chéng huáng diàn qián qù chū shǒu. pàn guān dào: qī qiè zhī shuō, rén lún suǒ yǒu. nǐ jì bù kěn róng tā, wǒ fàng tā zǒu jiù shì le. hé bì zhè děng fā hěn. liǎng gè rǎng nào bú zhù. xiāo pàn guān jiàn tā fū rén zhēn shì bù zhǔn, yòu bié chù zhǎo le yī zuò xián fáng, lí yá mén yuǎn yuǎn de, bǎ qiū yīng suǒ zài lǐ miàn. tā yī rì sān cì, qīn qù kàn kàn, jiào guǐ zú kǎo dǎ. bǎi bān xíng fá, jù gè shòu guò. qiū yīng zǒng bù kěn bàn jù yīng chéng. xiāo pàn guān jiàn tā zhì jié jiān què, cóng cǐ yě jiàn jiàn de sōng fàng tā le. qiū yīng dào zhè tián dì, shèn shì nán shòu. suì zuò shī yī shǒu, yǐ zì shāng yún:
方才退入內宅,夫人一見便發怒道:「你做的好事?」蕭判官道:「我有什麼不好的事情?」夫人道:「你強逼良家女子為妾,該當何罪?我一定上城隍殿前去出首。」判官道:「妻妾之說,人輪所有。你既不肯容他,我放他走就是了。何必這等發狠。」兩個嚷鬧不住。蕭判官見他夫人真是不准,又別處找了一座閒房,離衙門遠遠的,把秋英鎖在裡面。他一日三次,親去看看,叫鬼卒拷打。百般刑罰,俱各受過。秋英總不肯半句應承。蕭判官見他志節堅確,從此也漸漸的松放他了。秋英到這田地,甚是難受。遂作詩一首,以自傷云:
shēn guī ruò nǚ kǔ xíng dān, màn lù huā róng rě huò duān.
深閨弱女苦形單,漫露花容惹禍端。
xiōng shǐ shí nián bù zì zhì, tòng jiē kuáng nú mào xiāng gān.
胸矢十年不字志,痛嗟狂奴冒相干。
kōng fáng suǒ jìn bù nán zhuǎn, zhōng yè kū āi lèi yǎn gān.
空房鎖禁步難轉,終夜哭哀淚眼乾。
xíng tǐ cuī cán bàn kuī sǔn, fù chóu zhōng xū dé míng guān.
形體摧殘半虧損,負仇終須得鳴官。
què shuō chūn fāng zài jiā děng hòu kuí ér, jǐ rì bù jiàn huí lái. qiū yīng yì miǎo wú yīn xìn. yòu qīn zì wài biān dǎ tīng. cái zhī dào qiū yīng hái zài nà lǐ shòu zuì. kuí ér yǐ bèi chéng huáng fā wǎng bié chù tuō shēng qù le. shèng dé zì jǐ lěng lěng luò luò, shén nán wèi qíng. yòu niàn shí shēng zài jiān, jìn yǐ bù zhī zěn yàng. cǐ xīn yī jǔ, jiù wǎng huáng zhōu yù zhōng qù le. què shuō shí shēng zài jiān lǐ, zhèng dāng bàn yè zhōng jiān. wén yī gè nǚ zǐ tí kū ér lái. zǒu zhì miàn qián, què shì chūn fāng. shí shēng dào: lù tú yáo yuǎn, yòu láo nǐ lái kàn wǒ. chūn fāng dá dào: xiān shēng zài jiān, nǚ tú hé shí gǎn huò zhì niàn. shí shēng wèn dào: qiū yīng kuí ér wèi hé bù tóng nǐ lái ne? chūn fāng dá dào: kuí ér wǎng xún fǔ tái xià gào zhuàng, bèi nà chù chéng huáng kàn jiàn, fā wǎng qián táng xiàn tuō shēng qù le. qiū yīng wǎng chéng huáng tái xià gào zhuàng, bèi xiāo pàn guān lā qù qiáng bī wèi qiè, tā zhí yì bù cóng. yī rì sān cì kǎo dǎ, xiàn jīn zài nà lǐ shòu zuì lī. shí shēng tīng shuō kū dào: wèi wǒ yī gè, dào lián lèi nǐ zhòng rén le. chūn fāng dào: zhè yuán shì shù gāi rú cǐ, yě bù mán yuàn xiān shēng. suì qǔ chū yī gè bù bāo lái, jiāo gěi shí shēng shuō dào: xiān shēng de yín zi shǐ de jiāng wán le. zhè yòu shì yín zi yī shí wǔ liǎng, xiān shēng suí biàn shǐ yòng bà. wǒ biàn zhè yī zāo, hái bù zhī jǐ shí zài lái kàn nǐ lī. suì qǐ shēn wū yàn ér qù.
卻說春芳在家等候馗兒,幾日不見回來。秋英亦渺無音信。又親自□□外邊打聽。才知道秋英還在那裡受罪。馗兒已被城隍發往別處脫生去了。剩得自己冷冷落落,甚難為情。又念石生在監,近已不知怎樣。此心一舉,就往黃州獄中去了。卻說石生在監里,正當半夜中間。聞一個女子啼哭而來。走至面前,卻是春芳。石生道:「路途遙遠,又勞你來看我。」春芳答道:「先生在監,女徒何時敢或置念。」石生問道:「秋英馗兒為何不同你來呢?」春芳答道:「馗兒往巡撫台下告狀,被那處城隍看見,發往錢塘縣脫生去了。秋英往城隍台下告狀,被蕭判官拉去強逼為妾,他執意不從。一日三次拷打,現今在那裡受罪哩。」石生聽說哭道:「為我一個,倒連累你眾人了。」春芳道:「這原是數該如此,也不瞞怨先生。」遂取出一個布包來,交給石生說道:「先生的銀子使的將完了。這又是銀子一十五兩,先生隨便使用罷。我便這一遭,還不知幾時再來看你哩。」遂起身嗚咽而去。
dào le cì rì, jìn zú jiàn shí shēng shǒu zhōng, yòu yǒu le yī bāo yín zi. jīng yì dào: shí xiàng gōng jìn jiān shí, yāo lǐ bìng wú fēn wén. hū rán yǒu zhè yín zi èr shí duō liǎng, bìng wèi jiàn rén sòng lái. jīn yòu yǒu yín zi yī bāo, yě méi jiàn shì shuí lái sòng. mò fēi yǒu guǐ shén àn zhōng yòu zhù tā bù chéng? yīn liú xīn zhào liào shí shēng, chá shì chá, fàn shì fàn. wǎn jiān bìng bù jū jìn tā le. zhè zhèng shì:
到了次日,禁卒見石生手中,又有了一包銀子。驚異道:「石相公進監時,腰裡並無分文。忽然有這銀子二十多兩,並未見人送來。今又有銀子一包,也沒見是誰來送。莫非有鬼神暗中佑助他不成?」因留心照料石生,茶是茶,飯是飯。晚間並不拘禁他了。這正是:
shàn è dào tóu zhōng yǒu bào, zhǐ zhēng lái zǎo yǔ lái chí.
善惡到頭終有報,只爭來早與來遲。
què shuō shí shēng zài jiān lǐ zuò zhe, hū tīng dé wài biān yǒu rén chuán shuō: jīn rì guān lì rén děng, jù chū wài jiē zhào qù le. xīn zhōng yí dào: shì jiē de hé zhào? wǎn shàng jìn zú jìn dé jiān lái duì shí shēng dào: jīn rì jiē de bú shì yōu zhào, què shì xǐ zhào. shí shēng wèn dào: yǒu hé xǐ zhào? jìn zú dào: tiān qǐ huáng dì yàn jià, chóng zhēn huáng dì dēng jī. bù rì jiù yǒu dà shè. shí xiàng gōng de guān sī yí dìng shì kāi shì de le. shí shēng dào: hái kǒng wèi bì shén wěn. qiě àn xià bù tí.
卻說石生在監里坐着,忽聽得外邊有人傳說:今日官吏人等,俱出外接詔去了。心中疑道:「是接的何詔?」晚上禁卒進得監來對石生道:「今日接的不是憂詔,卻是喜詔。」石生問道:「有何喜詔?」禁卒道:「天啟皇帝晏駕,崇禎皇帝登基。不日就有大赦。石相公的官司一定是開釋的了。」石生道:「還恐未必甚穩。」且按下不題。
què shuō chóng zhēn huáng yé wèi dēng jī shí, jiù shēn è wèi zhōng xián. dào de dēng jī cì rì, jiù bǎ wèi zhōng xián ná le. jiǎo méi qí jiā, fān chū yī běn zhàng lái. zài de jù shì xiē guān yuán, huò xì tā de mén shēng huò xì tā de gān ér, wén wǔ gòng yǒu èr sān bǎi rén. chóng zhēn huáng dì dà nù, yī gài xuē qù qí zhí. jiù yǒu tài cháng qīng mǎ kè chāng hú guǎng xué yuàn hán mèi xī ān fǔ zhī fǔ fàn chéng yán shǎn xī xué yuàn xǔ shòu nán, yī gān rén zài nèi. yòu xià le yī dào zhǐ yì: fán bèi wèi zéi xiàn hài jū jìn zài yù zhě, wú lùn zuì zhī dà xiǎo, xī xíng shè yòu. zhǐ yì yǐ dào, huáng zhōu fǔ zhī fǔ bǎ shí shēng lì shí kāi chū. yòng hǎo yán ān wèi, lìng qí huí jiā.
卻說崇禎皇爺未登基時,就深惡魏忠賢。到得登基次日,就把魏忠賢拿了。剿沒其家,翻出一本賬來。載的俱是些官員,或系他的門生、或系他的乾兒,文武共有二三百人。崇禎皇帝大怒,一概削去其職。就有太常卿馬克昌、湖廣學院韓媚、西安府知府范承顏、陝西學院許壽南,一干人在內。又下了一道旨意:凡被魏賊陷害拘禁在獄者,無論罪之大小,悉行赦宥。旨意已到,黃州府知府把石生立時開出。用好言安慰,令其回家。
shí shēng huí dào luó tián, jì sǎo le fén mù. réng wǎng xiāng yáng ér lái. yí lù shàng, wǎn xíng zǎo sù. tīng dé rén xiāng chuán shuō, wèi tài jiān sǐ hòu, cóng xīn yòu zhèng le fǎ le. xǔ shòu nán hán méi mǎ kè chāng fàn chéng yán děng, jù liú tú chū qù le. luó tián xiàn zhī xiàn qián wèi dǎng zhǎng ān xiàn zhī xiàn jīn rì cuì, jù gè biǎn jiā wèi mín. shí shēng xīn zhōng àn dào: tiān dào hǎo hái, wú wǎng bù fù. suǒ yǐ jīn rì yǒu cǐ xiàn bào. xíng bù jǐ chéng, jiù dào xiāng yáng fǔ le. jìn de chéng shí, tiān sè yǐ wǎn. xiān dào hú yuán wài jiā, yào le yào shi, hǎo qù kāi mén. hú yuán wài yī jiàn shén xǐ. shuō dào: wén xiōng wú gū huò zuì. jīn dé tuō chū, kě xǐ kě hè. shí shēng dá dào: wǎn shēng duō méng lǎo xiān shēng de fú lì, shì yǐ zhōng huò xìng miǎn. yòu shuō le jǐ jù xián huà, ná zhe yào shi, kāi le wài mén, jìn le shū fáng. yǐ shì diǎn dēng shí hòu. jiàn chūn fāng zhàn zài nà lǐ, chóu méi bù zhǎn. shí shēng wèn dào: kuí ér zhuǎn shēng, wú róng shuō le. qiū yīng wèi hé, zhì jīn hái wèi guī jiā? chūn fāng dá dào: tā hái zài nà pàn yá lǐ shòu zuì lī. bù zhī jǐ shí, cái dé tuō wǎng? shí shēng nù dào: tā jì wèi wǒ shòu kǔ, wǒ dìng tì tā zhēng qì. shí shēng chī le wǎn fàn, xiàng chūn fāng dào: zhè gè liè pàn, shū gàn tiān lún. wǒ dìng shàng chéng huáng tái xià, qù gào tā yī zhuàng. suì tí bǐ xiě yī chéng dào:
石生回到羅田,祭掃了墳墓。仍往襄陽而來。一路上,晚行早宿。聽得人相傳說,魏太監死後,從新又正了法了。許壽南、韓嵋、馬克昌、范承顏等,俱流徒出去了。羅田縣知縣錢為黨、長安縣知縣金日萃,俱各貶家為民。石生心中暗道:「天道好還,無往不復。所以今日有此現報。」行不幾程,就到襄陽府了。進的城時,天色已晚。先到胡員外家,要了鑰匙,好去開門。胡員外一見甚喜。說道:「聞兄無辜獲罪。今得脫出,可喜可賀。」石生答道:「晚生多蒙老先生的福力,是以終獲倖免。」又說了幾句閒話,拿着鑰匙,開了外門,進了書房。已是點燈時候。見春芳站在那裡,愁眉不展。石生問道:「馗兒轉生,無容說了。秋英為何,至今還未歸家?」春芳答道:「他還在那判衙里受罪哩。不知幾時,才得脫網?」石生怒道:「他既為我受苦,我定替他爭氣。」石生吃了晚飯,向春芳道:「這個劣判,殊干天輪。我定上城隍台下,去告他一狀。遂提筆寫一呈道:
jù chéng huáng zhōu fǔ luó tián xiàn lǐn shēng shí mào lán, wèi bī liáng wèi qiè, qǐ tiān jiū zhì yǐ zhèng fǎ jì shì. qiè zhào. shēng shēn lí xíng yù, wú yóu kòng bái. yǒu nǚ tú qiū yīng dài shēng míng yuān tái xià. bù liào liè pàn xiāo, yú sè wèi niàn, lā zhì yá zhōng, qiáng bī wèi qiè. qiū yīng bù yǔn, zhú rì kǎo dǎ, xìng mìng nán bǎo. tiān tiáo hé zài? wèi cǐ shàng chéng.
具呈黃州府羅田縣廩生石茂蘭,為逼良為妾,乞天究治以正法紀事。切照。生身罹刑獄,無由控白。有女徒秋英代生鳴冤台下。不料劣判蕭,漁色為念,拉至衙中,強逼為妾。秋英不允,逐日拷打,性命難保。天條何在?為此上呈。
shí shēng bǎ chéng zǐ xiě wán, jiù shuì qù le. dào le cì rì, zǎo chén qǐ de shēn lái, zhèng shì fàn shí. shì zhí hú yuán wài cài jìng fú, duì mén zhū liáng yù jù lái kàn wàng. pán huán le piàn shí, yòu huí kàn le yī fān. tiān sè yǐ wǎn, zhǐ de míng zǎo qù chéng le. shuí zhī shí shēng yào dài qiū yīng chū qì yī shì, nà xiāo pàn guān zài yá zhōng zǎo yǐ xiǎo dé. yī rì yě wú yán, dào de qǐ gēng shí fēn. jiào guǐ zú bǎ qiū yīng lǐng dào běn yá, jiě qù shéng suǒ. ān wèi dào: nǐ zhè gè nǚ zǐ, zhì tóng jīn shí, jié zào bīng shuāng, shèn shì kě jìng. dàn wǒ zhāo nǐ wèi qiè, yì xì hǎo yì. nǐ jì zhí yì bù kěn, wǒ yě duàn bù xiāng qiáng. nǐ huí qù, duō duō bài shàng shí sī mǎ dà rén, liàng néng bāo yuán. xiē xū xiǎo shì, bù bì huái hèn zài xīn, fàng nǐ qù bà.
石生把呈子寫完,就睡去了。到了次日,早晨起的身來,正是飯時。適值胡員外、蔡敬符,對門朱良玉俱來看望。盤桓了片時,又回看了一番。天色已晚,只得明早去呈了。誰知石生要代秋英出氣一事,那蕭判官在衙中早已曉得。一日也無言,到得起更時分。叫鬼卒把秋英領到本衙,解去繩鎖。安慰道:「你這個女子,志同金石,節躁冰霜,甚是可敬。但我招你為妾,亦系好意。你既執意不肯,我也斷不相強。你回去,多多拜上石司馬大人,量能包原。些須小事,不必懷恨在心,放你去罷。」
qiū yīng xìng de tuō shēn, chū lí le pàn yá, jiù zhí tóu tài píng hàng lái le. shí shēng yǔ chūn fāng zài jiā diǎn shàng dēng zuò zhe, zhèng shuō qiū yīng nà lǐ shòu zuì, bǐ cǐ shāng tàn. hū tīng dé wài biān jiǎo mén xiǎng le yī shēng. chūn fāng tái tóu xiàng wài yī kàn, bù shèng jīng xǐ dào: qiū yīng jiě jie xìng de huí jiā le. qiū yīng dào: mèi mei, wǒ jǐ hū sǐ zài nà lǐ. chūn fāng dào: shí xiān shēng yǐ huí jiā liǎng tiān le. qiū yīng jìn dé wū zhōng, jiàn le shí shēng, bù jué fàng shēng dà kū. shí shēng yǔ chūn fāng liǎng gè jí lì xiāng quàn, fāng cái zhù shēng. jiù bǎ tā miào qián gào zhuàng, bèi xiāo pàn guān lā qù de shì, xiáng xì shuō le yī fān. shí shēng hèn dào: jīn wǎn ruò fēi fàng nǐ huí lái, wǒ duàn bù yǔ tā bà shǒu. qiū yīng yòu dào: fāng cái wǒ huí lái shí, xiāo pàn guān fēn fù de xiē huà, wǒ dōu xiǎo de. zhǐ duō duō bài shàng shí sī mǎ zhè yī jù, wǒ jiù bù dǒng le. nǐ shì yī gè xiù cái, tā rú hé jiào zuò nǐ sī mǎ. gǎn wèn xiān shēng zhè shì zěn shuō? shí shēng dá dào: zhè shì gè fàn cháng chēng hū, bié wú shuō chù. shí shēng xīn zhōng àn cǔn dào: nán dào wǒ hòu rì guān zhì sī mǎ bù chéng? cóng cǐ shī tú men sān gè, qíng yì bèi jiā dǔ hòu. shí shēng dú shū yù yǒu xìng zhì le. dàn kuí ér tóu shēng yú tā chù, tā sān gè rén tí qǐ lái, bǐ cǐ wèi miǎn yǒu xiē è wàn.
秋英幸得脫身,出離了判衙,就直投太平巷來了。石生與春芳在家點上燈坐着,正說秋英那裡受罪,彼此傷嘆。忽聽得外邊角門響了一聲。春芳抬頭向外一看,不勝驚喜道:「秋英姐姐幸得回家了。」秋英道:「妹妹,我幾乎死在那裡。」春芳道:「石先生已回家兩天了。」秋英進得屋中,見了石生,不覺放聲大哭。石生與春芳兩個極力相勸,方才住聲。就把他廟前告狀,被蕭判官拉去的事,詳細說了一番。石生恨道:「今晚若非放你回來,我斷不與他罷手。」秋英又道:「方才我回來時,蕭判官分付的些話,我都曉的。只『多多拜上石司馬』這一句,我就不懂了。你是一個秀才,他如何叫做你司馬。敢問先生這是怎說?」石生答道:「這是個泛常稱呼,別無說處。」石生心中暗忖道:「難道我後日官至司馬不成?」從此師徒們三個,情意倍加篤厚。石生讀書愈有興致了。但馗兒投生於他處,他三個人提起來,彼此未免有些扼腕。
dàn bù zhī qiū yīng chūn fāng èr nǚ, hòu lái bì jìng rú hé? zài kàn xià huí fēn jiě.
但不知秋英、春芳二女,後來畢竟如何?再看下回分解。