strong qiū xīn yuàn yí jī huà gù rén huā yuè hén xì chǎng xǐng huàn mèng strong
秋心院遗迹话故人 花月痕戏场醒幻梦
huà shuō xī ān wáng shù yù, zuò le sì shí yú nián xiào lián, jìn jīng hòu xuǎn, dé gè jiào guān. guī lù yū dào tài yuán, yù zài cài shì jiē zhì chéng táng fàn diàn. shí zhí bā yuè shí wǔ, fàn diàn gé bì shào jiā fú jī, shù yù yě lái. zhī jiàn jī shàng xié xié de liǎng xíng, xiě dé shén cǎo. shào jiā de rén rèn de, téng le chū lái, shì shǒu cí. shù yù niàn dào:
话说西安王漱玉,做了四十余年孝廉,进京候选,得个教官。归路迂道太原,寓在菜市街至诚堂饭店。时值八月十五,饭店隔壁邵家扶乩,漱玉也来。只见乩上斜斜的两行,写得甚草。邵家的人认得,誊了出来,是首词。漱玉念道:
lú xiāng míng wǎn, xiāo shòu xián tíng yuàn. jìng lǐ é méi tiān yàng yuǎn, huà lián wài yǔ sī fēng piàn. yī shēng
炉香茗碗,消受闲庭院。镜里蛾眉天样远,画帘外雨丝风片。一声
luò yè, mò wèn qiū shēn qiǎn. gèng hé chǔ xún pái qiǎn? qián chén hòu shì sī liang biàn.
落叶,莫问秋深浅。更何处、寻排遣?前尘后事思量遍。
niàn huá guì xià, yù yǒu suǒ wèn. zhī jiàn jī shàng yùn dòng, xiě dào:" qǐ lái. gù rén bié lái wú yàng?" suí yòu xiě le liǎng sān xíng.
念华跪下,欲有所问。只见乩上运动,写道:“起来。故人别来无恙?”随又写了两三行。
shù yù zhàn zài shào jiā de rén bèi hòu, jiàn téng chū shì liǎng shǒu qī jué, dào:
漱玉站在邵家的人背后,见誊出是两首七绝,道:
jìng hé chāi fēn shì yǒu wú, fú shēng zōng jī tài mó hu.
镜合钗分事有无,浮生踪迹太模糊。
huáng chén bái gǔ dōu chéng mèng. huí shǒu quán pēng jié yǐ kū.
黄尘白骨都成梦。回首全抨劫已枯。
hǎi shàng jīng yú qì tǔ tūn, péng yíng shēn qiǎn zǔ kūn lún.
海上鲸鱼气吐吞,蓬瀛深浅阻昆仑。
shéi zhī shí hú jiāo rén lèi, bù huà míng zhū huà xuè hén.
谁知十斛鲛人泪,不化明珠化血痕。
yòu jiàn téng chū yī shǒu qī lǜ, dào:
又见誊出一首七律,道:
zhàn lěi jīng chūn cǎo yòu shēng, fēng yān cǎn dàn gǔ tái chéng.
战垒经春草又生,风烟惨澹古台城。
gù rén lín gé qiān qiū zhòng, yí tuì chán yín yī ké qīng.
故人麟阁千秋重,遗蜕蝉吟一壳轻。
jié hòu shān chuān qiū yǒu sè, yuè gāo xián suǒ yè wú shēng.
劫后山川秋有色,月高弦索夜无声。
dí huā sè sè jiāng tiān lěng, lǚ lǚ shī hún jié bù chéng.
荻花瑟瑟江天冷,缕缕诗魂结不成。
téng wán, zhòng rén zhèng yào guān kàn, hū jiàn jī shàng yòu xiě dào:" wú wéi chī zhū yě. fèng chì fù piǎo miǎo gōng zhuàn wén, bù néng jiǔ liú, qù yǐ!" xiě wán, jì rán bù dòng.
誊完,众人正要观看,忽见乩上又写道:“吾韦痴珠也。奉敕赴缥渺宫撰文,不能久留,去矣!”写完,寂然不动。
zhòng rén yī qí bài sòng, fén fú shāi jiǔ, zhǐ bù jiě shī yì, yě bù shí shì hé xiān jiàng tán. dú shù yù qī huáng bàn shǎng, yǐ zài nà yuàn zi wú tóng shù, dāi dāi de chū shén.
众人一齐拜送,焚符酾酒,只不解诗意,也不识是何仙降坛。独漱玉凄惶半晌,倚在那院子梧桐树,呆呆的出神。
yī huì, dà jiā dōu sàn le xià lái, shù yù biàn wèn zhè wū zi lái lì. shào jiā de rén shuō dào:" zhè shì yǒu míng de qiū xīn yuàn, rú jīn zuò wǒ jiā bié yè." shù yù dào: qiū xīn yuàn, kě shì qián èr shí nián jiào fāng liú wú xiān zhù zhái me?" shào jiā de rén dào:" bù cuò." shù yù dào: nán guài chī zhū jiàng tán." nèi zhōng shǎn chū yī rén, nián jì yuē yǒu qī shí yú suì, cū pàng hàn zi, yī cù hú xū, jiān dào:" nǐ zhè wèi lǎo gē, zěn de rèn de chī zhū?" shù yù dào:" nǐ bú jiàn jī shàng xiě de' gù rén bié lái wú gāo'?" nà rén dào:" wǒ rèn bù dé zì." shù yù dào:" lǎo hàn gāo xìng?" nà rén dào:" xìng guǎn."
一会,大家都散了下来,漱玉便问这屋子来历。邵家的人说道:“这是有名的秋心院,如今做我家别业。”漱玉道:秋心院,可是前二十年教坊刘梧仙住宅么?”邵家的人道:“不错。”漱玉道:难怪痴珠降坛。”内中闪出一人,年纪约有七十余岁,粗胖汉子,一簇胡须,间道:“你这位老哥,怎的认得痴珠?”漱玉道:“你不见乩上写的‘故人别来无羔’?”那人道:“我认不得字。”漱玉道:“老汉高姓?”那人道:“姓管。”
yuán lái shù yù zhù de zhì chéng táng, jiù shì niè yún zhù zhái kāi tuò chū lái. hé shēng tái jǔ shì kuān, guǎn lǐ liǔ xiàng zhái lǐ tián yuán shù mù, lì yǒu shù nián, biàn fā qǐ cái, yě qǔ le qīn, yǔ tū tóu zuò gè ér nǚ qìng jiā. hòu lái tū tóu fū fù gēn xiǎo zhū huí nán qù le, tā yòu guǎn le wéi gōng cí qián liáng. zhè zhì chéng táng jiù shì tā kāi de fàn diàn, tā zhǐ jiào tā zhí ér zhào guǎn, cháng yuǎn bú dào diàn zhōng, gù cǐ shù yù bù céng rèn de. qiū xīn yuàn shì chī zhū jì shù yù de shū cháng cháng shuō jí, gù cǐ zhī dào.
原来漱玉住的至诚堂,就是聂云住宅开拓出来。荷生抬举士宽,管理柳巷宅里田园树木,历有数年,便发起财,也娶了亲,与秃头做个儿女亲家。后来秃头夫妇跟小珠回南去了,他又管了韦公祠钱粮。这至诚堂就是他开的饭店,他只叫他侄儿照管,长远不到店中,故此漱玉不曾认得。秋心院是痴珠寄漱玉的书常常说及,故此知道。
dāng xià shì kuān jiù jiāng chī zhū qiū hén shǐ mò lù shù, shù yù tàn xī, shuō dào:" tā de jiù jiù huí qù le, tā de cí hái zài, míng rì nǐ lǐng wǒ qù bài yī bài ba." shì kuān xīn rán dā yìng.
当下士宽就将痴珠、秋痕始末路述,漱玉叹息,说道:“他的柩就回去了,他的祠还在,明日你领我去拜一拜吧。”士宽欣然答应。
zhè yī yè, shì kuān dé le yī mèng, mèng jiàn yī jiā yuán tíng, hào yuè dāng kōng, rén yǐng dēng guāng, qīng huá wú bǐ, xì tái shàng zhèng yǎn yè xì. zhǐ tīng shǒu luó yī xiǎng dàn dàn zhuāng shàng
这一夜,士宽得了一梦,梦见一家园亭,皓月当空,人影灯光,清华无比,戏台上正演夜戏。只听手锣一响——(旦淡妆上)
yī jiǎn méi qiū lái wú shì bù shāng qíng. huā yě piāo líng, yè yě piāo líng. yè zhǎng wú mèng shù cán gèng. fēng yě
[一剪梅]秋来无事不伤情。花也飘零,叶也飘零。夜长无梦数残更。风也
qī qīng, yǔ yě qī qīng. zuò jiè wàn diǎn qiū guāng shàng huà píng, gé huā huán pèi xiǎng dōng dīng, jīn shēng zì yǒu shāng
凄清,雨也凄清。坐介)万点秋光上画屏,隔花环佩响东丁,今生自有伤
xīn shì, màn dào qián shēn shì xiǎo qīng. nú jiā xìng liú, xiǎo zì wú xiān, běn xì hé nán rén shì. zhǐ yīn fù mǔ
心事,漫道前身是小青。奴家姓刘,小字梧仙,本系河南人氏。只因父母
zǎo wáng, liú luò zài yān huā xíng yuàn, gē shān wǔ shàn, yě xué xiē niǎo niǎo tíng tíng, yuè xī huā chén, zǒng bù miǎn
早亡,流落在烟花行院,歌衫舞扇,也学些袅袅婷婷,月夕花晨,总不免
qī qī chǔ chǔ. jīn chūn hán cān jūn biàn xuǎn míng huā, bǎ nú jiā qǔ le bǎng shǒu. hāi! nú jiā dào yě bù zhēng cǐ
凄凄楚楚。今春韩参军遍选名花,把奴家取了榜首。咳!奴家倒也不争此
xū míng, zhǐ yào zǎo lí kǔ hǎi. suǒ xìng qī yuè, zài qiū huá táng nèi, dé yù dōng yuè wéi láng, sān yuè chóu móu,
虚名,只要早离苦海。所幸七月,在秋华堂内,得遇东越韦郎,三月绸缪,
shí fēn lián jiè. jiāng lái zhōng shēn zhī tuō, jiù zài cǐ jūn le. jīn rì chóng yáng jiā jié, wéi láng qǐng le hán cān jūn
十分怜借。将来终身之托,就在此君了。今日重阳佳节,韦郎请了韩参军
bìng cǎi qiū zǐ zǐ, zài cǐ shǎng jú, cǐ shí gǎn dài lái le. bǎo ér! zá yīng jiè běi shēng biē jiǎ, míng huàn
并采秋姊姊,在此赏菊,此时敢待来了。保儿!(杂应介)北生鳖甲,名唤
gǒu tóu. gū niáng yǒu hé fēn fù? dàn jīn rì shǎng jú yán xí, kě céng wán bèi? zá wán bèi duō shí.
狗头。姑娘有何吩咐?(旦)今日赏菊筵席,可曾完备?(杂)完备多时。
dàn kě jiāng shàng pǐn gè sè jú huā bān guò lái. zá shì. chǎng shàng shè jú huā bā pén. qiě suí yì zhǐ diǎn jiè.
(旦)可将上品各色菊花搬过来。(杂)是。(场上设菊花八盆。且随意指点介。
shēng jīn fú shàng xiāo shū yún shù jiē gāo chéng, mǎn yuàn qiū shēng, mǎn dì qiū yīn. xián xún qiū sè fǎng jiā rén, huā hǎo
生巾服上)萧疏云树接高城,满院秋声,满地秋陰。闲寻秋色访佳人,花好
tóng xīn, jiǔ hǎo tóng zhēn. xiǎo shēng wéi chī zhū. jīn rì chóng yáng jiā jié, qǐng le hǎo yǒu hán hé shēng, zài qiū xīn
同心,酒好同斟。小生韦痴珠。今日重阳佳节,请了好友韩荷生,在秋心
yuàn shǎng jú lái cǐ yǐ shì, bù miǎn jìng rù. rù jiè. jiàn dàn jiè. dàn wéi lǎo yé. shēng wú jī.
院赏菊.来此已是,不免竟入。(入介。见旦介。旦)韦老爷。(生)梧姬。
gè yī fú jiè. shēng xiào jiè hǎo ya, yī yuàn qiū sè, yǎ rén shēn zhì, bì jìng bù tóng. wú jī ya!
(各揖福介。生笑介)好呀,一院秋色,雅人深致,毕竟不同。梧姬呀!
bú shì lù kàn nǐ niǎo niǎo tíng tíng, duì zhe zhè lù yè fēng zhī gèng kě rén. zhēn jiǎo xìng, wēi xiāng yǐ yù, dé
[不是路]看你袅袅婷婷,对着这露叶风枝更可人。真侥幸,偎香倚玉,得
yǔ xiāng sī bìng. diǎn zhuì qiū guāng dào shí fēn, shuí néng chēng? yōng zhuāng dàn mǒ duō fēng yùn, hǎo sì táo huā shàn dǐ rén.
与相厮并。点缀秋光到十分,谁能称?慵妆淡抹多风韵,好似桃花扇底人。
dàn tàn jiè qiū huā xiāo sè yě sì nú jiā bó mìng piāo líng! duō shí láng jūn gé wài chuí qīng le. wú duān hèn jiā
(旦叹介)秋花萧瑟.也似奴家薄命飘零!多时郎君格外垂青了。无端恨佳
rén fú jú huā wú mìng, zhǐ kǒng cuī huā xìn jí, xiè huā fēng jǐn. jiǔ jiè. shēng ya! zěn me yòu chù qǐ qīng de
人福菊花无命,只恐催花信急,卸花风紧。(酒介。生)呀!怎么又触起卿的
xīn shì lái le, qiě zài fáng zhōng shǎo zuò hán cān jūn jiù gāi dào le. tóng xià. xiǎo shēng xié xiǎo dàn yàn zhuāng shàng
心事来了,且在房中少坐.韩参军就该到了。(同下。小生携小旦艳妆上)
hóng nà xiān hé yī bù bù xià zhuāng lóu, zhuāi luó qún, dù guò le xiǎo yuàn mén cāng tái jìng, wò zhù nǐ nèn chūn
[红纳祆合]一步步下妆楼,拽罗裙,度过了小院门、苍苔径,握住你嫩春
xiān, huǎn huǎn xíng. wǒ hé nǐ bìng xiāng jiān, lián bù wěn. kàn shū shū hóng yè mǎn fēng lín, rǎn qún yāo, cái jì
纤,缓缓行。我和你并香肩,莲步稳。看疏疏红叶满枫林,染裙腰,才记
dé xún fāng huáng dié shuāng shuāng yě, yòu zhǐ tīng hán ér bēi yòu míng. dào le. kòu mén jiè. nèi yìng
得寻芳黄蝶双双也,又只听寒-儿悲又鸣。到了。(扣门介。内应
jiè. kāi mén xiāng jiàn jiè. shēng dàn xiǎo shēng xiǎo dàn bèi yī fú jiè. shēng xiǎo zhuó bù gōng, yǒu láo fāng
介。开门相见介。生、旦、小生、小旦备揖福介。生)小酌不恭,有劳芳
bù. xiǎo shēng qǐ gǎn! jiā chén yǎ jí, zài lǐng qīng tán, duì cǐ lěng yàn gū fāng, zhèng hǎo lǐng jiào wú qīng yī
步。(小生)岂敢!佳辰雅集,再领清谈,对此冷艳孤芳,正好领教梧卿一
shēng" xiǎo fēng cán yuè" lī. dàn cǎi qiū zǐ zǐ zài cǐ, nú jiā qǐ gǎn xiàn chǒu? zhǐ hǎo qiú zǐ zǐ zhǐ jiào
声“晓风残月”哩。(旦)采秋姊姊在此,奴家岂敢献丑?只好求姊姊指教
ba. xiǎo dàn mèi mei guò qiān le. zuò jiè. shēng kàn jiǔ lái. zá pái zhuō jǐ. duì zuò jiè. jú héng liè
吧。(小旦)妹妹过谦了。(坐介。生)看酒来。(杂排桌几。对坐介。菊横列
chǎng qián jiè. shēng nǐ kàn yōu cóng rào shě, lěng xiāng xí rén, hé bù ràng yī dà bái? qǐng. gè yǐn jiè. shēng
场前介。生(你看幽丛绕舍,冷香袭人,何不让一大白?请。(各饮介。生)
qián qiāng zhè jǐ zhī bái lěng lěng yù wú hén, nà yī cóng huáng chéng chéng jīn cù jǐn. zhè hǎo sì zuì zhū yán xiū yūn shēng,
[前腔]这几枝白冷冷玉无痕,那一丛黄澄澄金簇紧。这好似醉朱颜羞晕生,
zhè hǎo sì dài hóng zhuāng cán mèng xǐng. xiǎo shēng tàn jiè tàn guāng yīn yī shùn ér qù bù tíng, wǒ yǔ nǐ jiù rì pān láng bìn
这好似带红妆残梦醒。(小生叹介)叹光陰一瞬儿去不停,我与你旧日潘郎鬓
yǐ xīng. huí niàn nà jiā shān wàn lǐ yáo yáo yě, dào jīn zhāo chā zhū yú shǎo yī rén. gè tàn jiè. dàn chàng
已星。回念那家山万里遥遥也,到今朝插茱萸少一人。(各叹介。旦唱)
qián qiāng bù duō shí, xìng huā tiān, yàn yáng chén. zhuǎn yǎn shì, jú huā qiū, shuāng zuò lěng. shuō shèn me wéi zhòng yáng
[前腔]不多时,杏花天,艳阳辰。转眼是,菊花秋,霜做冷。说甚么为重阳
mào yǔ kāi, wǒ zhǐ pà sòng xī fēng chéng duàn gěng. xiǎo shēng ya! wú qīng, wéi shèn me zhè bān shāng gǎn? xiǎo dàn chàng
冒雨开,我只怕送西风成断梗。(小生)呀!梧卿,为甚么这般伤感?(小旦唱)
mò guài tā duì huá yán zhū lèi qīng, chù dòng le lǎo qù qiū niáng wú xiàn qíng. wǒ yě shì fēi huā luò xù piāo piāo yě, yòu
莫怪他对华筵珠泪倾,触动了老去秋娘无限情。我也是飞花落絮飘飘也,又
shéi zhī suí liú shuǐ huà fú píng. tóng lèi jiè. shēng yán zhì yú cǐ, yì fù wú liáo, yě wú xīn zài yǐn jiǔ le.
谁知随流水化浮萍。(同泪介。生)言至于此,益复无聊,也无心再饮酒了。
chè xí jiè. yī jiè. xiǎo shēng xiǎo dì jiù cǐ gào cí. xiǎo shēng xiǎo dàn gè zhé jú zān bìn jiè. xiǎo shēng rén
(撤席介。揖介。小生)小弟就此告辞。(小生、小旦各折菊簪鬓介。小生)人
shì nán féng kāi kǒu xiào. xiǎo dàn jú huā xū sǎ mǎn tóu guī. xié shǒu xià. shēng xiàng dàn jiè wú jī, nǐ kàn tā
世难逢开口笑。(小旦)菊花须洒满头归。(携手下。生向旦介)梧姬,你看他
èr rén mì yì chán mián róu qíng wǎn zhuǎn, hǎo bù lìng rén kě xiàn! wǒ yǔ qīng ya!
二人密意缠绵、柔情宛转,好不令人可羡!我与卿呀!
wěi shēng jīn shēng jīn shì huā tóng mìng, màn zhǐ shuō yuān yāng jiāo jǐng, hǎo yǔ nǐ gē bì tóng méng yī cùn xīn. shēng ǒu
[尾声]今生今世花同命,漫只说鸳鸯交颈,好与你割臂同盟一寸心。(生)偶
rán xiāng jiàn biàn gōu liú, dàn shēn shì máng máng wàn hú chóu. shēng tóng shì piāo líng tóng shì kè, dàn qīng shān hóng xiù
然相见便勾留,(旦)身世茫茫万斛愁。(生)同是飘零同是客,(旦)青衫红袖
liǎng fēn tóu. tóng xià xǐng lái xiǎng dào:" chī zhū qiū hén, jìng yǒu rén biān chū xì lái." yòu xiǎng dào:
两分头。(同下)醒来想道:“痴珠、秋痕,竟有人编出戏来。”又想道:
" hāi! wǒ shì zuò mèng, rú hé rèn zhēn?" yīn zuò qǐ lái, zhī jiàn zhěn biān yǒu bù shū, dà shū huā yuè hén
“咳!我是做梦,如何认真?”因坐起来,只见枕边有部书,大书《花月痕》
sān zì, bàng tí yī lián yún:
三字,傍题一联云:
qǐ wèi é méi xiū yàn shǐ? quán jiāng tù yǐng xiě láo zǎo.
岂为蛾眉修艳史?权将兔颖写牢蚤。
biàn dàng zuò yī jiàn bǎo bèi. tā yòu rèn bù dé zì, yě bù kěn gěi rén kàn. hòu lái yào sǐ, biàn jiāng shū mái zài dì xià.
便当作一件宝贝。他又认不得字,也不肯给人看。后来要死,便将书埋在地下。
bù zhī jīn nián jīn yuè, gāi shì cǐ shū chū shì, suǒ yǐ yù jiàn xiǎo zi, shuō le chū lái. kàn guān, nǐ kàn zhè shí hòu shì shén me shí hòu? yǔ zhòu qīng píng, rén mín shòu kǎo, mán yí guī huà, wǔ gǔ fēng dēng, wàn qǐng qíng bō dōu chéng jué àn, qiān zhòng kǔ hǎi jǐn fàn cí háng. yào zhī cǐ shì dí zhēn jiǎ shì fēi, zì rán bǎi nián hòu yǒu yí gè dìng lùn chū lái. zhèng shì:
不知今年今月,该是此书出世,所以遇见小子,说了出来。看官,你看这时候是什么时候?宇宙清平,人民寿考,蛮夷归化,五谷丰登,万顷情波都成觉岸,千重苦海尽泛慈航。要知此事的真假是非,自然百年后有一个定论出来。正是:
shēn shì máng máng, qíng huái miǎo miǎo.
身世茫茫,情怀渺渺。
ruò yào kōng kōng, chú fēi liǎo liǎo.
若要空空,除非了了。