zhǐ zú
止足
gù xiàn zhī táo jì zhí xiāo shì sù
顾宪之 陶季直 萧视素
yì yuē:" kàng zhī wèi yán yě, zhī jìn ér bù zhī tuì, zhī cún ér bù zhī wáng. zhī jìn tuì cún wáng ér bù shī qí zhèng zhě, qí wéi shèng rén hū!" chuán yuē:" zhī zú bù rǔ, zhī zhǐ bù dài." rán zé bù zhī fū jìn tuì, bù dá hū zhǐ zú, dài rǔ zhī lèi, qī yuè ér zhì yǐ. gǔ rén zhī jìn yě, yǐ kāng shì jì wù yě, yǐ hóng dào lì sú yě. rán qí jìn yě, guāng chǒng yí yì, gù yú fū zhī suǒ gān mò qí tuì yě, kǔ jié jiān zhēn, gù yōng cáo zhī suǒ jì dàn. suī huò bài wēi wáng, chén hū ěr mù, ér qīng jǔ gāo dǎo, guǎ hū qián shǐ. hàn shì zhāng liáng gōng chéng shēn tuì, bìng wò què lì, bǐ yú lè yì fàn lǐ zhì hū diān bèi, sī wèi yōu yǐ. qí hòu xuē guǎng dé jí èr shū děng, qù jiù yǐ lǐ, yǒu kě chēng yān. yú huàn wèi lüè zhī zú chuán, fāng tián xú yú guǎn hú, zé qí dào běn yì. xiè líng yùn jìn shū zhǐ zú chuán, xiān lùn jìn shì wén shì zhī bì luàn zhě, dài fēi qí rén wéi ruǎn sī kuàng yí róng hǎo dùn, yuǎn dài rǔ yǐ. sòng shū zhǐ zú chuán yǒu yáng xīn wáng wēi, xián qí liú yà. qí shí pèi guó liú xiàn, zì zi guī, cí lù huái dào, qī chí yǎng zhì, bù qī qī yú pín jiàn, bù dān dān yú fù guì, rú xíng zhī gāo zhě yě. liáng yǒu tiān xià, xiǎo rén dào xiāo, xián shì dài fū xiāng zhāo zài wèi, qí liàng lì shǒu zhì, zé dāng shì wǎng wén, shí huò yǒu zhì shì gào lǎo, huò yǒu guǎ zhì shǎo yù, guó shǐ shū zhī, yì yǐ wéi zhǐ zú chuán yún.
《易》曰:“亢之为言也,知进而不知退,知存而不知亡。知进退存亡而不失 其正者,其唯圣人乎!”《传》曰:“知足不辱,知止不殆。”然则不知夫进退, 不达乎止足,殆辱之累,期月而至矣。古人之进也,以康世济务也,以弘道厉俗也。 然其进也,光宠夷易,故愚夫之所干没;其退也,苦节艰贞,故庸曹之所忌惮。虽 祸败危亡,陈乎耳目,而轻举高蹈,寡乎前史。汉世张良功成身退,病卧却粒,比 于乐毅、范蠡至乎颠狈,斯为优矣。其后薛广德及二疏等,去就以礼,有可称焉。 鱼豢《魏略·知足传》,方田、徐于管、胡,则其道本异。谢灵运《晋书·止足传》, 先论晋世文士之避乱者,殆非其人;唯阮思旷遗荣好遁,远殆辱矣。《宋书·止足 传》有羊欣、王微,咸其流亚。齐时沛国刘献,字子珪,辞禄怀道,栖迟养志, 不戚戚于贫贱,不耽耽于富贵,儒行之高者也。梁有天下,小人道消,贤士大夫相 招在位,其量力守志,则当世罔闻,时或有致事告老,或有寡志少欲,国史书之, 亦以为《止足传》云。
gù xiàn zhī, zì shì sī, wú jùn wú rén yě. zǔ biàn zhī, sòng zhèn jūn jiāng jūn xiāng zhōu cì shǐ. xiàn zhī wèi ruò guàn, zhōu pì yì cáo cóng shì, jǔ xiù cái, lèi qiān tài zǐ shè rén shàng shū bǐ bù láng fǔ jūn zhǔ bù. yuán huī zhōng, wèi jiàn kāng lìng. shí yǒu dào niú zhě, bèi zhǔ suǒ rèn, dào zhě yì chēng jǐ niú, èr jiā cí zhèng děng, qián hòu lìng mò néng jué. xiàn zhī zhì, fù qí zhuàng, wèi èr jiā yuē:" wú wéi duō yán, wú dé zhī yǐ." nǎi lìng jiě niú, rèn qí suǒ qù, niú jìng huán běn zhǔ zhái, dào zhě shǐ fú qí gū. fā jiān tī fú, duō rú cǐ lèi, shí rén hào yuē shén míng. zhì yú quán yào qǐng tuō, zhǎng lì tān cán, jù fǎ zhí shéng, wú suǒ ā zòng. xìng yòu qīng jiǎn, qiáng lì wéi zhèng, shén dé mín hé. gù jīng shī yǐn jiǔ zhě dé chún zhǐ, zhé hào wèi" gù jiàn kāng", yán xǔ qīng qiě měi yān.
顾宪之,字士思,吴郡吴人也。祖抃之,宋镇军将军、湘州刺史。宪之未弱冠, 州辟议曹从事,举秀才,累迁太子舍人、尚书比部郎、抚军主簿。元徽中,为建康 令。时有盗牛者,被主所认,盗者亦称己牛,二家辞证等,前后令莫能决。宪之至, 覆其状,谓二家曰:“无为多言,吾得之矣。”乃令解牛,任其所去,牛径还本主 宅,盗者始伏其辜。发奸擿伏,多如此类,时人号曰神明。至于权要请托,长吏贪 残,据法直绳,无所阿纵。性又清俭,强力为政,甚得民和。故京师饮酒者得醇旨, 辄号为“顾建康”,言醑清且美焉。
qiān chē qí gōng cáo jìn xī wáng yǒu. qí gāo dì zhí zhèng, yǐ wéi piào qí lù shì cān jūn, qiān tài wèi xī cáo yuàn. qí tái jiàn, wèi zhōng shū shì láng. qí gāo dì jí wèi, chú héng yáng nèi shǐ. xiān shì, jùn jìng lián suì jí yì, sǐ zhě tài bàn, guān mù yóu guì, xī guǒ yǐ wěi xí, qì zhī lù bàng. xiàn zhī xià chē, fēn gào shǔ xiàn, qiú qí qīn dǎng, xī lìng bìn zàng. qí jiā rén jué miè zhě, xiàn zhī wèi chū gōng lù, shǐ gāng jì yíng hù zhī. yòu tǔ sú, shān mín yǒu bìng, zhé yún xiān rén wéi huò, jiē kāi zhǒng pōu guān, shuǐ xǐ kū gǔ, míng wéi chú suì. xiàn zhī xiǎo yù, wèi chén shēng sǐ zhī bié, shì bù xiāng yóu, fēng sú suì gǎi. shí cì shǐ wáng huàn xīn zhì, wéi héng yáng dú wú sòng zhě, nǎi tàn yuē:" gù héng yáng zhī huà zhì yǐ. ruò jiǔ jùn shuài rán, wú jiāng hé shì!"
迁车骑功曹、晋熙王友。齐高帝执政,以为骠骑录事参军,迁太尉西曹掾。齐 台建,为中书侍郎。齐高帝即位,除衡阳内史。先是,郡境连岁疾疫,死者太半, 棺木尤贵,悉裹以苇席,弃之路傍。宪之下车,分告属县,求其亲党,悉令殡葬。 其家人绝灭者,宪之为出公禄,使纲纪营护之。又土俗,山民有病,辄云先人为祸, 皆开冢剖棺,水洗枯骨,名为除祟。宪之晓喻,为陈生死之别,事不相由,风俗遂 改。时刺史王奂新至,唯衡阳独无讼者,乃叹曰:“顾衡阳之化至矣。若九郡率然, 吾将何事!”
hái wèi tài wèi cóng shì zhōng láng. chū wèi dōng zhōng láng zhǎng shǐ háng huì jī jùn shì. shān yīn rén lǚ wén dù yǒu chǒng yú qí wǔ dì, yú yú yáo lì dǐ, pō zòng héng. xiàn zhī zhì jùn, jí biǎo chú zhī. wén dù hòu hái zàng mǔ, jùn xiàn zhēng fù diào, xiàn zhī bù yǔ xiāng wén. wén dù shēn xián zhī, zú bù néng shāng yě. qiān nán zhōng láng bā líng wáng cháng shǐ, jiā jiàn wēi jiāng jūn xíng wù zhōu shì. shí sī tú jìng líng wáng yú xuān chéng lín chéng dìng líng sān xiàn jiè lì tún, fēng shān zé shù bǎi lǐ, jìn mín qiáo cǎi, xiàn zhī gù chén bù kě, yán shén qiè zhí. wáng dá zhī yuē:" fēi jūn wú yǐ wén cǐ dé yīn." jí mìng wú jìn.
还为太尉从事中郎。出为东中郎长史、行会稽郡事。山阴人吕文度有宠于齐武 帝,于余姚立邸,颇纵横。宪之至郡,即表除之。文度后还葬母,郡县争赴吊,宪 之不与相闻。文度深衔之,卒不能伤也。迁南中郎巴陵王长史,加建威将军、行婺 州事。时司徒、竟陵王于宣城、临成、定陵三县界立屯,封山泽数百里,禁民樵采, 宪之固陈不可,言甚切直。王答之曰:“非君无以闻此德音。”即命无禁。
qiān jǐ shì huáng mén shì láng, jiān shàng shū lì bù láng zhōng. sòng shì, qí zǔ jì zhī cháng wèi lì bù, yú tíng zhí jiā shù, wèi rén yuē:" wú wèi xiàn zhī zhǒng ěr." zhì shì, xiàn zhī guǒ wèi cǐ zhí. chū wèi zhēng lǔ zhǎng shǐ xíng nán yǎn zhōu shì, zāo mǔ yōu. fú què, jiàn wǔ zhōng, fù chú jǐ shì huáng mén shì láng, lǐng bù bīng xiào wèi. wèi bài, réng qiān tài zǐ zhōng shù zǐ, lǐng wú yì zhōng zhèng. chū wèi níng shuò jiāng jūn lín chuān nèi shǐ wèi fù, gǎi shòu fǔ guó jiāng jūn jìn líng tài shǒu. qǐng zhī yù jí, chén jiě huán xiāng lǐ. yǒng yuán chū, zhēng wèi tíng wèi, bù bài, chú yù zhāng tài shǒu. yǒu zhēn fù wàn xī zhě, shǎo shuāng jū wú zi, shì jiù gū yóu xiào, fù mǔ yù duó ér jià zhī, shì sǐ bù xǔ, xiàn zhī cì yǐ shù bó, biǎo qí jié yì.
迁给事黄门侍郎,兼尚书吏部郎中。宋世,其祖觊之尝为吏部,于庭植嘉树, 谓人曰:“吾为宪之种耳。”至是,宪之果为此职。出为征虏长史、行南兗州事, 遭母忧。服阕,建武中,复除给事黄门侍郎,领步兵校尉。未拜,仍迁太子中庶子, 领吴邑中正。出为宁朔将军、临川内史;未赴,改授辅国将军、晋陵太守。顷之遇 疾,陈解还乡里。永元初,征为廷尉,不拜,除豫章太守。有贞妇万晞者,少孀居 无子,事舅姑尤孝,父母欲夺而嫁之,誓死不许,宪之赐以束帛,表其节义。
zhōng xīng èr nián, yì shī píng jiàn kāng, gāo zǔ wèi yáng zhōu mù, zhēng xiàn zhī wèi bié jià cóng shì shǐ. bǐ zhì, gāo zǔ yǐ shòu shàn, xiàn zhī fēng jí jiàn dǔ, gù qiú hái wú. tiān jiàn èr nián, jiù jiā shòu tài zhōng dài fū. xiàn zhī suī lèi jīng zǎi jùn, zī wú dān shí. jí guī, huán dǔ, bù miǎn jī hán. bā nián, zú yú jiā, nián qī shí sì. lín zhōng wèi zhì, yǐ chì qí zǐ yuē:
中兴二年,义师平建康,高祖为扬州牧,征宪之为别驾从事史。比至,高祖已 受禅,宪之风疾渐笃,固求还吴。天监二年,就家授太中大夫。宪之虽累经宰郡, 资无担石。及归,环堵,不免饥寒。八年,卒于家,年七十四。临终为制,以敕其 子曰:
fū chū shēng rù sǐ, lǐ jūn zhòu yè. shēng jì bù zhī suǒ cóng lái, sǐ yì ān shí suǒ wǎng. yán líng suǒ yún" jīng qì shàng guī yú tiān, gǔ ròu xià guī yú dì, hún qì zé wú suǒ bù zhī", liáng yǒu yǐ yě. suī fù máng mèi nán zhēng, yào ruò fēi wàng. bǎi nián zhī qī, xùn ruò chí xì. wú jīn yù wèi zhōng zhì, míng mù zhī hòu, niàn bìng zūn xíng, wù wéi wú zhì yě.
夫出生入死,理均昼夜。生既不知所从来,死亦安识所往。延陵所云“精气上 归于天,骨肉下归于地,魂气则无所不之”,良有以也。虽复茫昧难征,要若非妄。 百年之期,迅若驰隙。吾今豫为终制,瞑目之后,念并遵行,勿违吾志也。
zhuāng zhōu tán tái, dá shēng zhě yě wáng sūn shì ān, jiǎo sú zhě yě. wú jìn bù jí dá, tuì wú suǒ jiǎo. cháng wèi zhōng dōu zhī zhì, yǔn lǐ qiè qíng. yī zhōu yú shēn, shì bù wéi lǐ guān zhōu yú yī, zú yǐ bì chòu. rù guān zhī wù, yī wú suǒ xū. zài yǐ chūn chē, fù yǐ cū bù, wèi shǐ rén wù è yě. hàn míng dì tiān zǐ zhī zūn, yóu jì yǐ yú shuǐ pú qiǔ fàn shǐ yún liè shì zhī gāo, yì diàn yǐ hán shuǐ gān fàn. kuàng wú bēi yōng zhī rén, qí kě bù jié zhōng yě? sàng yì níng qī, zì shì qīn qīn zhī qíng lǐ shē níng jiǎn, chā kě dé yóu wú yì. bù xū cháng shī líng yán, kě zhǐ shè xiāng dēng, shǐ zhì āi zhě yǒu píng ěr. shuò wàng xiáng jì, kě quán ān xiǎo chuáng, zàn shè jǐ xí, wéi xià sù zhuàn, wù yòng shēng láo. zhēng cháng zhī cí, guì jiàn wǎng tì. bèi wù nán bàn, duō zhì shū dài. cí xiān rén zì yǒu jiù diǎn, bù kě yǒu quē. zì wú yǐ xià, cí zhǐ yòng shū shí shí guǒ, wù tóng yú shàng shì yě. shì lìng zǐ sūn, sì shí bù wàng qí qīn ěr. kǒng zǐ yún:" suī cài gēng guā jì, bì qí rú yě." běn guì chéng jìng, qǐ qiú bèi wù zāi?
庄周、澹台,达生者也;王孙、士安,矫俗者也。吾进不及达,退无所矫。常 谓中都之制,允理惬情。衣周于身,示不违礼;棺周于衣,足以蔽臭。入棺之物, 一无所须。载以輴车,覆以粗布,为使人勿恶也。汉明帝天子之尊,犹祭以杅水脯 糗;范史云烈士之高,亦奠以寒水干饭。况吾卑庸之人,其可不节衷也?丧易宁戚, 自是亲亲之情;礼奢宁俭,差可得由吾意。不须常施灵筵,可止设香灯,使致哀者 有凭耳。朔望祥忌,可权安小床,暂设几席,唯下素馔,勿用牲牢。蒸尝之祠,贵 贱罔替。备物难办,多致疏怠。祠先人自有旧典,不可有阙。自吾以下,祠止用蔬 食时果,勿同于上世也。示令子孙,四时不忘其亲耳。孔子云:“虽菜羹瓜祭,必 齐如也。”本贵诚敬,岂求备物哉?
suǒ zhe shī fù míng zàn bìng héng yáng jùn jì shù shí piān.
所著诗、赋、铭、赞并《衡阳郡记》数十篇。
táo jì zhí, dān yáng mò líng rén yě. zǔ mǐn zǔ, sòng guǎng zhōu cì shǐ. fù jǐng rén, zhōng sàn dài fū. jì zhí zǎo huì, mǐn zǔ shén ài yì zhī. mǐn zǔ cháng yǐ sì hán yín liè zhì yú qián, lìng zhū sūn gè qǔ, jì zhí shí fǔ sì suì, dú bù qǔ. rén wèn qí gù, jì zhí yuē:" ruò yǒu cì, dāng xiān fù bó, bù yīng dù jí zhū sūn, shì gù bù qǔ." mǐn zǔ yì qí zhī. wǔ suì sàng mǔ, āi ruò chéng rén. chū, mǔ wèi bìng, lìng yú wài rǎn yī zú hòu, jiā rén shǐ shú, jì zhí bào zhī hào tòng, wén zhě mò bù suān gǎn.
陶季直,丹阳秣陵人也。祖愍祖,宋广州刺史。父景仁,中散大夫。季直早慧, 愍祖甚爱异之。愍祖尝以四函银列置于前,令诸孙各取,季直时甫四岁,独不取。 人问其故,季直曰:“若有赐,当先父伯,不应度及诸孙,是故不取。”愍祖益奇 之。五岁丧母,哀若成人。初,母未病,令于外染衣;卒后,家人始赎,季直抱之 号恸,闻者莫不酸感。
jí zhǎng, hào xué, dàn yú róng lì. qǐ jiā guì yáng wáng guó shì láng běi zhōng láng zhèn xī xíng cān jūn, bìng bù qǐ, shí rén hào yuē" pìn jūn". fù yōu fú què, shàng shū lìng liú bǐng lǐng dān yáng yǐn, yǐn wèi hòu jūn zhǔ bù lǐng jùn gōng cáo. chū wèi wàng cài lìng, qǐng zhī yǐ bìng miǎn. shí liú bǐng yuán càn yǐ qí gāo dì quán shì rì shèng, jiāng tú zhī, bǐng sù zhòng jì zhí, yù yǔ zhī dìng cè. jì zhí yǐ yuán liú rú zhě, bì zhì diān yǔn, gù cí bù fù. é ér bǐng děng fú zhū.
及长,好学,淡于荣利。起家桂阳王国侍郎、北中郎镇西行参军,并不起,时 人号曰“聘君”。父忧服阕,尚书令刘秉领丹阳尹,引为后军主簿、领郡功曹。出 为望蔡令,顷之以病免。时刘秉、袁粲以齐高帝权势日盛,将图之,秉素重季直, 欲与之定策。季直以袁、刘儒者,必致颠殒,固辞不赴。俄而秉等伏诛。
qí chū, wèi shàng shū bǐ bù láng, shí chǔ yuān wèi shàng shū lìng, yǔ jì zhí sù shàn, pín yǐ wéi sī kōng sī tú zhǔ bù, wěi yǐ fǔ shì. yuān zú, shàng shū lìng wáng jiǎn yǐ yuān yǒu zhì xíng, yù shì wéi wén xiào gōng, jì zhí qǐng yuē:" wén xiào shì sī mǎ dào zǐ shì, kǒng qí rén fēi jù měi, bù rú wén jiǎn." jiǎn cóng zhī. jì zhí yòu qǐng jiǎn wèi yuān lì bēi, zhōng shǐ yíng hù, shén yǒu lì jié, shí rén měi zhī.
齐初,为尚书比部郎,时褚渊为尚书令,与季直素善,频以为司空司徒主簿, 委以府事。渊卒,尚书令王俭以渊有至行,欲谥为文孝公,季直请曰:“文孝是司 马道子谥,恐其人非具美,不如文简。”俭从之。季直又请俭为渊立碑,终始营护, 甚有吏节,时人美之。
qiān tài wèi jì shì cān jūn. chū wèi guàn jūn sī mǎ dōng guǎn tài shǒu, zài jùn hào wèi qīng hé. hái chú sàn qí shì láng, lǐng zuǒ wèi sī mǎ, zhuǎn zhèn xī zī yì cān jūn. qí wǔ dì bēng, míng dì zuò xiāng, zhū chú yì jǐ, jì zhí bù néng ā yì, míng dì pō jì zhī, nǎi chū wèi fǔ guó zhǎng shǐ běi hǎi tài shǒu. biān zhí shàng zuǒ, sù shì hǎn wèi zhī zhě. huò quàn jì zhí zào mén zhì xiè, míng dì jì jiàn, biàn liú zhī, yǐ wéi piào qí zī yì cān jūn, jiān shàng shū zuǒ chéng. réng qiān jiàn ān tài shǒu, zhèng shàng qīng jìng, bǎi xìng biàn zhī. hái wèi zhōng shū shì láng, qiān yóu jī jiāng jūn jiān tíng wèi.
迁太尉记室参军。出为冠军司马、东莞太守,在郡号为清和。还除散骑侍郎, 领左卫司马,转镇西谘议参军。齐武帝崩,明帝作相,诛锄异己,季直不能阿意, 明帝颇忌之,乃出为辅国长史、北海太守。边职上佐,素士罕为之者。或劝季直造 门致谢,明帝既见,便留之,以为骠骑谘议参军,兼尚书左丞。仍迁建安太守,政 尚清静,百姓便之。还为中书侍郎,迁游击将军、兼廷尉。
liáng tái jiàn, qiān jǐ shì huáng mén shì láng. cháng chēng shì zhì èr qiān dàn, shǐ yuàn bì yǐ, wú wéi wù rén jiān zhī shì, nǎi cí jí huán xiāng lǐ. tiān jiàn chū, jiù jiā bài tài zhōng dài fū. gāo zǔ yuē:" liáng yǒu tiān xià, suì bú jiàn cǐ rén." shí nián, zú yú jiā, shí nián qī shí wǔ. jì zhí sù qīng kǔ jué lún, yòu píng jū shí yú zài, jí sǐ, jiā tú sì bì, zi sūn wú yǐ bìn liǎn, wén zhě mò bù shāng qí zhì yān.
梁台建,迁给事黄门侍郎。常称仕至二千石,始愿毕矣,无为务人间之事,乃 辞疾还乡里。天监初,就家拜太中大夫。高祖曰:“梁有天下,遂不见此人。”十 年,卒于家,时年七十五。季直素清苦绝伦,又屏居十余载,及死,家徒四壁,子 孙无以殡敛,闻者莫不伤其志焉。
xiāo shì sù, lán líng rén yě. zǔ sī huà, sòng zhēng xī yí tóng sān sī fù huì míng, wú xīng tài shǒu jiē yǒu shèng míng. shì sù zǎo gū pín, wèi shū fù huì xiū suǒ shōu xù. qǐ jiā wèi qí sī tú fǎ cáo xíng cān jūn, qiān zhù zuò zuǒ láng tài zǐ shě rén shàng shū sān gōng láng. yǒng yuán mò, wèi tài zǐ xiǎn mǎ. liáng tái jiàn, gāo zǔ yǐn wèi zhōng wèi piào qí jì shì cān jūn. tiān jiān chū, wèi lín chuān wáng yǒu, fù wèi tài zǐ zhōng shè rén dān yáng yǐn chéng. chū bài, gāo zǔ cì qián bā wàn, shì sù yī zhāo sàn zhī qīn yǒu. yòu qiān sī tú zuǒ xī shǔ nán xú zhōu zhì zhōng.
萧视素,兰陵人也。祖思话,宋征西仪同三司;父惠明,吴兴太守;皆有盛名。 视素早孤贫,为叔父惠休所收恤。起家为齐司徒法曹行参军,迁著作佐郎、太子舍 人、尚书三公郎。永元末,为太子洗马。梁台建,高祖引为中尉骠骑记室参军。天 监初,为临川王友,复为太子中舍人、丹阳尹丞。初拜,高祖赐钱八万,视素一朝 散之亲友。又迁司徒左西属、南徐州治中。
xìng jìng tuì, shǎo shì yù, hào xué, néng qīng yán, róng lì bù guān yú kǒu, xǐ nù bù xíng yú sè. zài rén jiān jí jū zhí, bìng rèn qíng tōng lǜ, bù zì jīn gāo, tiān rán jiǎn sù, shì rén yǐ cǐ xián jìng zhī. jí zài jīng kǒu, biàn yǒu zhōng yān zhī zhì, nǎi yú shè shān zhù shì. huì zhēng wèi zhōng shū shì láng, suì cí bù jiù, yīn hái shān zhái, dú jū píng shì, fēi qīn qī bù dé zhì qí lí mén. qī, tài wèi wáng jiǎn nǚ, jiǔ yǔ bié jū, suì wú zi. bā nián, zú. qīn gù jī qí shì xíng, shì yuē zhēn wén xiān shēng.
性静退,少嗜欲,好学,能清言,荣利不关于口,喜怒不形于色。在人间及居 职,并任情通率,不自矜高,天然简素,士人以此咸敬之。及在京口,便有终焉之 志,乃于摄山筑室。会征为中书侍郎,遂辞不就,因还山宅,独居屏事,非亲戚不 得至其篱门。妻,太尉王俭女,久与别居,遂无子。八年,卒。亲故迹其事行,谥 曰贞文先生。
shǐ chén yuē: gù xiàn zhī táo jì zhí, yǐn nián zhě yě, xiāo shì sù zé huàn qíng xiān yān. bǐ fū huái lù dān chǒng, pó suō rén shì, zé shū jiān yǐ.
史臣曰:顾宪之、陶季直,引年者也,萧视素则宦情鲜焉。比夫怀禄耽宠,婆 娑人世,则殊间矣。