jì qiǎo huá qīng chí zhòng míng zhěn hán zhì hé
伎巧 华清池 重明枕 韩志和
jué yì dū jūn mó lǐ qīn yáo sū zhōu yóu sēng jiāng xī rén sēng líng jiàn zhāng fēn hé běi jiāng jūn xī shǔ kè zhì qǐ sì sēng
绝艺 督君谟 李钦瑶 苏州游僧 江西人 僧灵鉴 张芬 河北将军 西蜀客 陟屺寺僧
jì qiǎo
伎巧
huá qīng chí
华清池
xuán zōng yú huá qīng gōng xīn guǎng yī chí, zhì dù hóng lì. ān lù shān yú fàn yáng yǐ bái yù shí wèi yú lóng fèng yàn, réng wèi shí liáng jí shí lián huā xiàn. diāo juān qiǎo miào, dài fēi rén gōng. shàng dà yuè, mìng yú chí zhōng, réng yǐ shí liáng héng gèn qí shàng, ér xià lián huā chū yú shuǐ jì. shàng yīn xìng huá qīng gōng, zhì qí suǒ. jiě yī jiāng rù, ér yú lóng fèng yàn jiē ruò fèn lín jǔ yì, zhuàng yù fēi dòng. shàng shén kǒng, jù mìng chè qù, qù zhī ér lián huā shí liáng shàng cún. yòu cháng yú gōng zhōng zhì zhǎng tāng chí shù shí jiān, wū yǔ huán huí. zhòu yǐ wén shí. wèi yín lòu qī chuán jí tán xiāng shuǐ chuán, zhì yú qí zhōng. zhì jí zhào jiē shì yǐ zhū yù. yòu yú tāng chí zhōng, lěi sè sè jí tán xiāng mù wèi shān, zhuàng yíng zhōu fāng zhàng. chū tán bīn lù
玄宗于华清宫新广一池,制度宏丽。安禄山于范阳以白玉石为鱼龙凤雁,仍为石梁及石莲花献。雕镌巧妙,殆非人工。上大悦,命于池中,仍以石梁横亘其上,而下莲花出于水际。上因幸华清宫,至其所。解衣将入,而鱼龙凤雁皆若奋鳞举翼,状欲飞动。上甚恐,遽命撤去,去之而莲花石梁尚存。又尝于宫中置长汤池数十间,屋宇环回。甃以文石。为银镂漆船及檀香水船,致于其中。至楫棹皆饰以珠玉。又于汤池中,垒瑟瑟及檀香木为山,状瀛洲方丈。(出《谭宾录》)
zhòng míng zhěn
重明枕
yuán hé bā nián, dà zhěn guó gòng zhòng míng zhěn shén jǐn qīn. yún qí guó zài hǎi dōng nán sān wàn lǐ, dāng zhěn sù zhī wèi, gù yuē dà zhěn guó, hé qiū yú gǎo shān, hé qiū yú gǎo shān, jiàn shān hǎi jīng zhòng míng zhěn zhǎng yī chǐ èr cùn, gāo liù cùn. jié bái yú yú shuǐ jīng. zhōng yǒu lóu tái zhī zhuàng, sì fāng yǒu shí dào shì chí xiāng zhí jiǎn, xún huán wú yǐ, wèi zhī háng dào zhēn rén. qí lóu tái wǎ mù dān qīng, zhēn rén zān pèi, wú bù xī jù, tōng yíng yān rú shuǐ dǔ wù. shén jǐn qīn shuǐ cán sī suǒ zhī, fāng èr chǐ, hòu yī cùn. qí shàng lóng wén fèng cǎi, dài fēi rén gōng. qí guó yǐ wǔ sè shí zhòu chí táng, cǎi dà zhè yè. sì cán yú chí zhōng. shǐ shēng rú rú zì yuán quē, jù míng chāo běn xǔ běn huáng běn bǔ. yǐ jié, yóu yǒng qí jiān. jí zhǎng kě wǔ liù cùn. chí zhōng yǒu tǐng hé, suī jīng fēng jí chuī bù néng dòng, dà zhě kě kuò sān sì chǐ. ér cán jīng shí wǔ rì jí tiào rù hé zhōng, yǐ chéng qí jiǎn. xíng rú fāng dòu, zì rán wǔ sè. guó rén sāo zhī, yǐ zhī shén jǐn. yì wèi zhī líng quán sī. shàng shǐ lǎn jǐn qīn, yǔ pín yù dà xiào yuē: cǐ bù zú yǐ wéi yīng ér běng jiè, hé néng wéi wǒ bèi yé? shǐ zhě yuē: cǐ jǐn zhī sī, shuǐ cán yě, dé shuǐ jí shū. shuǐ huǒ xiāng fǎn, yù huǒ zé suō. suì yú shàng qián, lìng sì guān zhāng zhī, yǐ shuǐ yī pēn, jí fāng èr zhàng, wǔ sè huàn làn, yú yú xiàng shí. shàng tàn yuē: běn hū tiān zhě qīn shàng, běn hū dì zhě qīn xià. bù yì rán zāi! zé què lìng yǐ huǒ bī zhī, xū yú rú gù. chū dù yáng biān
元和八年,大轸国贡重明枕神锦衾。云其国在海东南三万里,当轸宿之位,故曰大轸国,合丘禺藁山,(合丘禺藁山,见《山海经》)重明枕长一尺二寸,高六寸。洁白逾于水精。中有楼台之状,四方有十道士持香执简,循环无已,谓之行道真人。其楼台瓦木丹青,真人簪帔,无不悉具,通莹焉如水睹物。神锦衾水蚕丝所织,方二尺,厚一寸。其上龙文凤彩,殆非人工。其国以五色石甃池塘,采大柘叶。饲蚕于池中。始生如(如字原缺,据明抄本、许本、黄本补。)蚁睫,游泳其间。及长可五六寸。池中有挺荷,虽惊风疾吹不能动,大者可阔三四尺。而蚕经十五日即跳入荷中,以成其茧。形如方斗,自然五色。国人缫之,以织神锦。亦谓之灵泉丝。上始览锦衾,与嫔御大笑曰:此不足以为婴儿绷褯,曷能为我被耶?使者曰:此锦之丝,水蚕也,得水即舒。水火相返,遇火则缩。遂于上前,令四官张之,以水一喷,即方二丈,五色焕烂,逾于向时。上叹曰:本乎天者亲上,本乎地者亲下。不亦然哉!则却令以火逼之,须臾如故。(出《杜阳编》)
hán zhì hé
韩志和
mù zōng cháo, yǒu fēi lóng shì hán zhì hé, běn wō guó rén yě. shàn diāo mù, zuò luán hè yā què zhī zhuàng, yǐn zhuó bēi míng, yǔ zhēn wú yì. yǐ guān liè zhì yú fù nèi, fā zhī zé líng kōng fèn yì, kě gāo bǎi chǐ, zhì yī èr bǎi bù wài, fāng shǐ què xià. jiān kè mù māo ér yǐ bǔ què shǔ, fēi lóng shǐ yì qí jī qiǎo. zòu zhī, shàng dǔ ér yuè zhī. zhì hé gèng diāo tà chuáng gāo shù chǐ, qí shàng shì zhī yǐ jīn yín cǎi huì, wèi zhī jiàn lóng chuáng. zhì zhī zé bú jiàn lóng xíng, tà zhī zé lín liè zhǎo jiǎo jù chū. shǐ jìn, shàng yǐ zú lǚ zhī, ér lóng yāo jiǎo ruò dé yún yǔ. shàng kǒng wèi, suì lìng chè qù. zhì hé fú yú shàng qián, chēng chén yú mèi, ér zhì yǒu jīng wǔ shèng gōng. chén yuàn bié jìn báo jì, yǐ yú bì xià ěr mù, yǐ shú sǐ zuì. shàng xiào yuē: suǒ jiě hé jì, shì wèi wǒ chū. zhì hé yú huái zhōng jiàng chū yī tóng mù hé fāng shù cùn. qí zhōng yǒu wù míng yíng hǔ zǐ, shù bù chì yī èr bǎi yān. qí xíng jiē chì, yún yǐ dān shā dàn zhī gù yě. nǎi fēn wéi wǔ duì, lìng míng chāo běn lìng zuò hé wǔ liáng zhōu. shàng zhào guó lè, yǐ jǔ qí qū. ér hǔ zǐ pán huí wǎn zhuǎn, wú bù zhōng jié, měi yù zhì cí chù, zé yǐn yǐn rú yíng shēng. jí qū zhōng, lěi lěi ér tuì, ruò yǒu zūn bēi děng jí. zhì hé bì hǔ zǐ yú zhǐ shàng, liè yíng yú shù bù zhī nèi, rú yào qín què, hǎn yǒu bù huò zhě. shàng jiā qí jì xiǎo yǒu kě guān, jí cì yǐ zá cǎi yín qì. ér zhì hé chū gōng mén, xī zhuǎn shī yú rén. bù yú nián, jìng bù zhī zhì hé suǒ zài. shàng yú diàn qián zhǒng qiān yè mǔ dān, jí huā shǐ kāi, xiāng qì xí rén. yī duǒ qiān yè, dà ér qiě hóng. shàng měi dǔ fāng shèng, tàn rén jiān wèi yǒu. zì shì gōng zhōng měi yè, jí yǒu huáng bái hú dié wàn shù. fēi jí yú huā jiān, huī guāng zhào yào, dá shǔ fāng qù. gōng rén jìng yǐ luó jīn pū zhī, wú yǒu bù huò zhě. shàng lìng zhāng wǎng yú gōng zhōng, suì de shù bǎi. yú diàn nèi zòng pín yù zhuī zhuō, yǐ wéi yú lè. chí míng shì zhī, zé jiē jīn yù yě. qí zhuàng gōng qiǎo, wú yǐ wéi bǐ. ér nèi rén zhēng yòng sī lǚ bàn qí jiǎo, yǐ wéi shǒu shì, yè zé guāng qǐ yú zhuāng lián zhōng. qí yè kāi bǎo chú, shì jīn xiè yù xiè cáng nèi, jiāng yǒu huà wéi dié zhě, gōng zhōng fāng jué yān. chū dù yáng biān
穆宗朝,有飞龙士韩志和,本倭国人也。善雕木,作鸾、鹤、鸦、鹊之状,饮啄悲鸣,与真无异。以关捩置于腹内,发之则凌空奋翼,可高百尺,至一二百步外,方始却下。兼刻木猫儿以捕雀鼠,飞龙使异其机巧。奏之,上睹而悦之。志和更雕踏床高数尺,其上饰之以金银采绘,谓之见龙床。置之则不见龙形,踏之则鳞鬣爪角俱出。始进,上以足履之,而龙夭矫若得云雨。上恐畏,遂令撤去。志和伏于上前,称臣愚昧,而致有惊忤圣躬。臣愿别进薄伎,以娱陛下耳目,以赎死罪。上笑曰:所解何伎,试为我出。志和于怀中将出一桐木合方数寸。其中有物名蝇虎子,数不啻一二百焉。其形皆赤,云以丹砂啗之故也。乃分为五队,令(明抄本令作合)舞《梁州》。上召国乐,以举其曲。而虎子盘回宛转,无不中节,每遇致词处,则隐隐如蝇声。及曲终,累累而退,若有尊卑等级。志和臂虎子于指上,猎蝇于数步之内,如鹞擒雀,罕有不获者。上嘉其伎小有可观,即赐以杂彩银器。而志和出宫门,悉转施于人。不逾年,竟不知志和所在。上于殿前种千叶牡丹,及花始开,香气袭人。一朵千叶,大而且红。上每睹芳盛,叹人间未有。自是宫中每夜,即有黄白蝴蝶万数。飞集于花间,辉光照耀,达曙方去。宫人竞以罗巾扑之,无有不获者。上令张网于宫中,遂得数百。于殿内纵嫔御追捉,以为娱乐。迟明视之,则皆金玉也。其状工巧,无以为比。而内人争用丝缕绊其脚,以为首饰,夜则光起于妆奁中。其夜开宝厨,视金屑玉屑藏内,将有化为蝶者,宫中方觉焉。(出《杜阳编》)
jué yì
绝艺
dū jūn mó
督君谟
suí mò yǒu dū jūn mó shàn bì mù ér shè, zhì qí mù zé zhōng mù. zhì qí kǒu zé zhōng kǒu. yǒu wáng líng zhì zhě xué shè yú jūn mó. yǐ wéi qū jìn qí miào, yù shè shā jūn mó, dú shàn qí měi. jūn mó zhì yī duǎn dāo, jiàn lái zhé jié zhī. wéi yǒu yī shǐ, jūn mó zhāng kǒu chéng zhī. suì niè qí dī ér xiào yuē: rǔ xué shè sān nián, wèi jiào rǔ niè zú fǎ. liè zǐ, jù yíng gǔ zhī shàn shè zhě, dì zǐ míng fēi wèi, qiǎo guò yú shī. jì chāng yòu xué shè yú fēi wèi, yǐ zhēng jiǎo zhī hú, shuò féng zhī gān, shè guàn shī xīn. jì jǐn fēi wèi zhī shù, jì tiān xià dí jǐ, yī rén ér yǐ. nǎi móu shā fēi wèi. xiāng yù yú yě, èr rén jiāo shè, shǐ fēng xiāng chù, zhuì dì ér chén bù yáng. fēi wèi zhī shǐ xiān qióng, jì yí yī shǐ. jì fā, fēi wèi yǐ jí jí zhī duān hàn zhī, ér wú chà yān. yú shì èr zi qì ér tóu gōng, qǐng wèi fù zǐ. kè bèi wèi shì, bù dé gào shù yú rén. mèng zǐ yuē: féng méng xué shè yú yì, jǐn yì zhī dào. wéi yì wèi yù jǐ, yú shì shā yì. chū yǒu yáng zá zǔ
隋末有督君谟善闭目而射,志其目则中目。志其口则中口。有王灵智者学射于君谟。以为曲尽其妙,欲射杀君谟,独擅其美。君谟志一短刀,箭来辄截之。惟有一矢,君谟张口承之。遂啮其镝而笑曰:汝学射三年,未教汝啮镞法。《列子》,具蝇古之善射者,弟子名飞卫,巧过于师。纪昌又学射于飞卫,以征角之弧,朔逢之竿,射贯虱心。既尽飞卫之术,计天下敌己,一人而已。乃谋杀飞卫。相遇于野,二人交射,矢锋相触,坠地而尘不扬。飞卫之矢先穷,纪遗一矢。既发,飞卫以棘棘之端捍之,而无差焉。于是二子泣而投弓,请为父子。刻背为誓,不得告术于人。《孟子》曰:逢蒙学射于羿,尽羿之道。惟羿为愈己,于是杀羿。(出《酉阳杂俎》)
lǐ qīn yáo
李钦瑶
tiān bǎo mò, yǒu qí jiāng lǐ qīn yáo zhě, gōng shǐ jué lún. yǐ láo lèi guān zhì jùn shǒu, jiān yù shǐ dài fū. zhì dé zhōng, lì lín huái, yǔ shǐ sī míng xiāng chí yǔ shǎn xī. chén cháo hé zhàn, lín huái bù zhèn xú jìn. qù dí shàng shí xǔ lǐ, hū yǒu yī hú qǐ yú jūn qián, liàng qiàng ér qū, ruò dǎo yǐn zhě. lín huái bù yì yuē: yuè wáng shì nù wā, gài jī lì guān jūn shì ěr. hú nǎi chí yí yāo xié zhī wù, qǐ yǒu qián zhèn zāi. jí fù qīn yáo yǐ sān shǐ, lìng qǔ hú yān. qīn yáo shòu mìng ér chí, shì yǒu qiǎn wú sān èr shí mǔ, hú bēn rù qí zhōng. qīn yáo zhú zhī, chuā yǒu yě zhì jīng qǐ mǎ zú, jìng rù yún xiāo. qīn yáo fān shēn yǎng shè, yī fà ér zhuì. rán hòu míng biān zhú hú, shí bù zhī nèi, shí shǐ yòu zhōng. yú shì xié èr wù yǐ fù mìng yān. jǔ jūn huān hū, shēng zhèn shān gǔ. shí huí hú liè qí zhì zhèn yú běi yuán, qí shǒu lǐng jǐn yī èr bǎi bèi. qì jūn fēi mǎ ér lái, zhēng pěng qīn yáo, shì wèi shén yì. réng wèi yuē: ěr fēi huí hú zhī shēng. bù rán, hé néng hú shǐ zhī miào, nǎi dé rú cǐ zāi. chū jí yì jì
天宝末,有骑将李钦瑶者,弓矢绝伦。以劳累官至郡守,兼御史大夫。至德中,隶临淮,与史思明相持与陕西。晨朝合战,临淮布阵徐进。去敌尚十许里,忽有一狐起于军前,踉跄而趋,若导引者。临淮不怿曰:越王轼怒蛙,盖激励官军士耳。狐乃持疑妖邪之物,岂有前阵哉。即付钦瑶以三矢,令取狐焉。钦瑶受命而驰,适有浅芜三二十亩,狐奔入其中。钦瑶逐之,歘有野雉惊起马足,径入云霄。钦瑶翻身仰射,一发而坠。然后鸣鞭逐狐,十步之内,拾矢又中。于是携二物以复命焉。举军欢呼,声振山谷。时回鹘列骑置阵于北原,其首领仅一二百辈。弃军飞马而来,争捧钦瑶,似为神异。仍谓曰:尔非回鹘之甥。不然,何能弧矢之妙,乃得如此哉。(出《集异记》)
sū zhōu yóu sēng
苏州游僧
sū zhōu zhòng xuán sì gé yī jiǎo hū diàn, jì qí fú jiàn zhī gōng, dāng yòng qián shù qiān guàn. yǒu yóu sēng yuē: bù zú láo rén, qǐng dé yī fū, zhuó mù wèi xiē, kě yǐ zhèng zhī. sì zhǔ cóng yān. yóu sēng měi shí qì, zhé qǔ xiē shù shí, zhí kē dēng gé, qiāo zhuó qí jiān. wèi xún rì, gé zhù xī zhèng. jiù shuō shèng shàn sì gé cháng zhù cù shí wèng, kǒng wèi jiāo lóng suǒ fú, yǐ zhì léi diàn. chū guó shǐ bǔ
苏州重玄寺阁一角忽垫,计其扶荐之功,当用钱数千贯。有游僧曰:不足劳人,请得一夫,斫木为楔,可以正之。寺主从焉。游僧每食讫,辄取楔数十,执柯登阁,敲椓其间。未旬日,阁柱悉正。旧说圣善寺阁常贮醋十瓮,恐为蛟龙所伏,以致雷电。(出《国史补》)
jiāng xī rén
江西人
jiāng xī rén yǒu shàn zhǎn zhú, shù jié kě chéng qì. yòu yǒu rén xióng hú lú, yún fān hú lú yì yú fān jū. chū yǒu yáng zá zǔ
江西人有善展竹,数节可成器。又有人熊葫芦,云翻葫芦易于翻鞠。(出《酉阳杂俎》)
sēng líng jiàn
僧灵鉴
zhēn yuán mò, láng zhōu sēng líng jiàn shàn dàn, cháng zì wèi dàn wán, qí dàn wán fāng. yòng dòng tíng shā àn xià tǔ sān jīn, tàn mò sān liǎng, zī mò yī liǎng, yú pí bàn liǎng, gān diàn èr sháo, zǐ kuàng èr liǎng, xì shā sān fēn, téng zhǐ wǔ zhāng, kě tà zhī fēng hé, jiǔ wèi hé dǎo sān chǔ, qí wán zhī, yīn gàn. zhèng huì wèi cì shǐ shí, yǒu dāng jiā míng yín, dú shū shàn yǐn jiǔ, huì shén zhòng zhī. yín cháng yǔ líng jiàn jiào jiǎo fàng dàn. yín zhǐ yī shù jié, xiāng qù shù shí bù. yuē: zhōng zhī huò wǔ qiān. yín zì yī fà ér zhōng zhī, dàn wán fǎn shè ér bù pò. líng jiàn kòng xián, bǎi fā bǎi zhòng, jiē jié xiàn ér wán suì yān. chū yǒu yáng zá zǔ
贞元末,阆州僧灵鉴善弹,常自为弹丸,其弹丸方。用洞庭沙岸下土三斤,炭末三两,资末一两,榆皮半两,泔澱二勺,紫矿二两,细沙三分,藤纸五张,渴毾汁丰合,九味和捣三杵,齐丸之,阴干。郑汇为刺史时,有当家名寅,读书善饮酒,汇甚重之。寅常与灵鉴较角放弹。寅指一树节,相去数十步。曰:中之获五千。寅自一发而中之,弹丸反射而不破。灵鉴控弦,百发百中,皆节陷而丸碎焉。(出《酉阳杂俎》)
zhāng fēn
张芬
zhāng fēn céng wèi wéi gāo xíng jūn, qǔ yì guò rén. lì jǔ qī chǐ bēi, dìng shuāng lún shuǐ wéi. cháng yú fú gǎn sì gǎn jū, gāo jí bàn tǎ. dàn gōng lì wǔ dǒu. cháng jiǎn xiàng yáng jù sǔn, zhī zhú lóng zhī. suí zhǎng xuán péi, cháng liú cùn xǔ. dù zhú lóng gāo sì chǐ, rán hòu fàng zhǎng. qiū shēn, fāng qù lóng fá zhī. yī chǐ shí jié, qí sè rú jīn, yòng chéng gōng yān. měi tú qiáng fāng zhàng, dàn chéng tiān xià tài píng zì. zì tǐ duān yán, rú rén mō chéng. chū yǒu yáng zá zǔ
张芬曾为韦皋行军,曲艺过人。力举七尺碑,定双轮水磑。常于福感寺赶鞠,高及半塔。弹弓力五斗。常拣向阳巨笋,织竹笼之。随长旋培,常留寸许。度竹笼高四尺,然后放长。秋深,方去笼伐之。一尺十节,其色如金,用成弓焉。每涂墙方丈,弹成天下太平字。字体端研,如人摸成。(出《酉阳杂俎》)
hé běi jiāng jūn
河北将军
jiàn zhōng chū, yǒu hé běi jiāng jūn xìng xià, wān gōng shù bǎi jīn. cháng yú qiú chǎng zhōng, lèi qián shí yú, zǒu mǎ, yǐ jī jū zhàng jī zhī. yī jī yī qián fēi qǐ, gāo liù qī zhàng, qí miào rú cǐ. yòu yú xīn ní qiáng ān jí cì shù shí, qǔ làn dòu, xiāng qù yī zhàng, zhì dòu guàn yú cì shàng, bǎi bù chà yī. yòu néng zǒu mǎ shū yī zhǐ. chū yǒu yáng zá zǔ
建中初,有河北将军姓夏,弯弓数百斤。常于球场中,累钱十余,走马,以击鞠杖击之。一击一钱飞起,高六七丈,其妙如此。又于新泥墙安棘刺数十,取烂豆,相去一丈,掷豆贯于刺上,百不差一。又能走马书一纸。(出《酉阳杂俎》)
xī shǔ kè
西蜀客
yòu zhāng fēn zài wéi gāo mù zhōng, yǒu yī kè yú yàn xí shàng, yǐ chóu wǎn zhōng lǜ dòu jī yíng, shí bù shī yī. yī zuò jīng xiào. fēn yuē: wú fèi wú dòu. suì zhǐ qǐ yíng, niān qí hòu jiǎo, lüè wú tuō zhě. chū yǒu yáng zá zǔ
又张芬在韦皋幕中,有一客于宴席上,以筹碗中绿豆击蝇,十不失一。一座惊笑。芬曰:无费吾豆。遂指起蝇,拈其后脚,略无脱者。(出《酉阳杂俎》)
zhì qǐ sì sēng
陟屺寺僧
jīng zhōu zhì qǐ sì sēng nà zhào shàn shè, měi yán zhào shè zhī fǎ. fán guāng zhǎng ér yáo zhě lù tiē dì ér míng miè zhě tù dī ér bù dòng zhě hǔ. yòu yán yè gé hǔ shí, bì jiàn sān hǔ bìng lái. xiá zhě hǔ wēi, dāng cì qí zhōng zhě. hǔ sǐ, wēi nǎi rù dì, dé zhī kě què bǎi xié. hǔ chū sǐ, jì qí tóu suǒ jí chù, hòu yuè hēi yè jué zhī. yù jué shí, bì yǒu hǔ lái hǒu zhì qián hòu, bù zú wèi, cǐ hǔ zhī guǐ yě. shēn èr chǐ, dāng de wù rú hǔ pò, gài hǔ mù guāng lún rù dì suǒ wéi yě. chū yǒu yáng zá zǔ
荆州陟屺寺僧那照善射,每言照射之法。凡光长而摇者鹿;贴地而明灭者兔;低而不动者虎。又言夜格虎时,必见三虎并来。狭者虎威,当刺其中者。虎死,威乃入地,得之可却百邪。虎初死,记其头所藉处,候月黑夜掘之。欲掘时,必有虎来吼掷前后,不足畏,此虎之鬼也。深二尺,当得物如琥珀,盖虎目光沦入地所为也。(出《酉阳杂俎》)