wáng yuǎn zhī yì zhōu lǎo fù cuī shēng féng jùn lǚ shēng zhāng lǐ èr gōng
王远知 益州老父 崔生 冯俊 吕生 张李二公
wáng yuǎn zhī
王远知
dào shì wáng yuǎn zhī, běn láng yá rén yě. fù tán xuǎn, chú yáng zhōu cì shǐ. yuǎn zhī mǔ, jià bù láng zhōng dīng chāo nǚ yě. cháng mèng cǎi yún líng fèng jí qí shēn shàng, yīn ér yǒu shēn. yòu wén fù zhōng shēng. shā mén bǎo gào duì bà xuǎn yuē:" shēng zǐ dāng wèi shén xiān zōng bó." yuǎn zhī shǎo cōng mǐn, bó zōng qún shū. chū rù máo shān, shī shì táo hóng jǐng, chuán qí dào fǎ. jí suí yáng dì wèi jìn wáng, zhèn yáng zhōu, qǐ yù qīng xuán tán, yāo yuǎn zhī zhǔ zhī, shǐ wáng zǐ xiāng liǔ gù yán xiāng cì zhào zhī. yuǎn zhī suì lái yè jiàn, sī xū ér xū fà biàn bái. jìn wáng jù ér qiǎn zhī, shǎo xuǎn yòu fù qí jiù. táng gāo zǔ zhī lóng qián, yuǎn zhī cháng mì chén fú mìng. wǔ dé zhōng, qín wáng shì mín yǔ mù shǔ fáng xuán líng wēi fú yǐ yè yuǎn zhī, yuǎn zhī yíng wèi yuē:" cǐ zhōng yǒu shèng rén, dé fēi qín wáng hū?" tài zōng yīn yǐ shí gào. yuǎn zhī yuē:" fāng zuò tài píng tiān zǐ, yuàn zì ài yě." tài zōng dēng jí, jiāng jiā zhòng wèi, gù qǐng guī shān. zhēn guān jiǔ nián, rùn zhōu máo shān zhì tài píng guān, bìng dù èr qī rén, jiàng xǐ shū wèi miǎn zhī. hòu wèi dì zǐ pān shī zhèng yuē:" jiàn xiān gé, yǐ wú xiǎo shí wù sǔn yī tóng zǐ wěn, bù dé bái rì shēng tiān. jīn jiàn zhào wèi shǎo shì shān bó, jiāng xíng zài jí." yì rì, mù yù jiā guàn yī, fén xiāng ér zú, nián yī bǎi èr shí liù suì. shì yuē shēng xuán xiān shēng yún. chū tán bīn lù
道士王远知,本琅琊人也。父昙选,除扬州刺史。远知母,驾部郎中丁超女也。常梦彩云灵凤集其身上,因而有娠。又闻腹中声。沙门宝诰对罢选曰:“生子当为神仙宗伯。”远知少聪敏,博综群书。初入茅山,师事陶弘景,传其道法。及隋炀帝为晋王,镇扬州,起玉清玄坛,邀远知主之,使王子相、柳顾言相次召之。远知遂来谒见,斯须而须发变白。晋王惧而遣之,少选又复其旧。唐高祖之龙潜,远知尝密陈符命。武德中,秦王世民与幕属房玄龄微服以谒远知,远知迎谓曰:“此中有圣人,得非秦王乎?”太宗因以实告。远知曰:“方作太平天子,愿自爱也。”太宗登极,将加重位,固请归山。贞观九年,润州茅山置太平观,并度二七人,降玺书慰勉之。后谓弟子潘师正曰:“见仙格,以吾小时误损一童子吻,不得白日升天。今见召为少室山伯,将行在即。”翌日,沐浴加冠衣,焚香而卒,年一百二十六岁。谥曰升玄先生云。(出《谈宾录》)
yì zhōu lǎo fù
益州老父
táng zé tiān mò nián, yì zhōu yǒu yī lǎo fù, xié yī yào hú yú chéng zhōng mài yào, dé qián jí zhuǎn jì pín fá. zì cháng bù shí, shí jí yǐn jìng shuǐ, rú cǐ jīng suì yú, bǎi xìng lài zhī. yǒu jí dé yào zhě, wú bù yù. shí huò zì yóu jiāng àn, níng móu yǒng rì yòu huò dēng gāo yǐn lǐng, bù yǔ jìng rì. měi yù yǒu shí zhě, bì gào zhī yuē:" fū rén yī shēn, biàn rú yī guó yě. rén zhī xīn jí dì wáng yě, bàng liè zàng fǔ, jí nèi fǔ yě. wài zhāng jiǔ qiào, zé wài chén yě. gù xīn yǒu bìng zé nèi wài bù kě jiù zhī, yòu hé yì jūn luàn yú shàng, chén xià bù kě zhèng zhī zāi! dàn fán yù shēn zhī wú bìng, bì xū xiān zhèng qí xīn, bù shǐ luàn qiú, bù shǐ kuáng sī, bù shǐ shì yù, bù shǐ mí huò, zé xīn xiān wú bìng. xīn xiān wú bìng, zé nèi fǔ zhī zàng fǔ, suī yǒu bìng bù nán liáo yě wài zhī jiǔ qiào, yì wú yóu shòu bìng yǐ. kuàng yào yì yǒu jūn chén, yǒu zuǒ yǒu shǐ, gǒu huò gōng qí bìng, jūn xiān chén cì, rán hòu yòng zuǒ yòng shǐ, zì rán hé qí yí. rú yǐ zuǒ zhī yào yòng zhī yǐ shǐ, shǐ zhī yào yòng zhī yǐ zuǒ, xiǎo bù dàng qí yòng, bì zì luàn yě, yòu hé néng gōng rén zhī bìng zāi! cǐ yòu xiàng guó jiā zhì rén yě. lǎo fū yòng yào, cháng yǐ cǐ wéi niàn. měi yù rén yī shēn, jūn bù jūn, chén bù chén, shǐ jiǔ qiào zhī xié xié yuán zuò xié. jù shuō fú sān sān gǎi, xī nà qí bìng, yǐ zhì yú liáng yī zì táo, míng yào bù xiào, yóu bù zhī zhì shēn zhī bìng hòu shí yǐ. bēi fū! shì jūn zǐ jì zhī." hū yī rì dú yì jǐn chuān, jiě yī jìng yù, tàn hú zhōng, wéi xuǎn yī wán yào, zì tūn zhī, wèi zhòng rén yuē:" lǎo fū zuì yǐ mǎn yǐ, jīn què guī dǎo shàng." é huà yī bái hè fēi qù. yī yǔ yào hú, bìng méi yú shuǐ, yǒng xún bú jiàn. chū xiāo xiāng lù
唐则天末年,益州有一老父,携一药壶于城中卖药,得钱即转济贫乏。自常不食,时即饮净水,如此经岁余,百姓赖之。有疾得药者,无不愈。时或自游江岸,凝眸永日;又或登高引领,不语竟日。每遇有识者,必告之曰:“夫人一身,便如一国也。人之心即帝王也,傍列脏腑,即内辅也。外张九窍,则外臣也。故心有病则内外不可救之,又何异君乱于上,臣下不可正之哉!但凡欲身之无病,必须先正其心,不使乱求,不使狂思,不使嗜欲,不使迷惑,则心先无病。心先无病,则内辅之脏腑,虽有病不难疗也;外之九窍,亦无由受病矣。况药亦有君臣,有佐有使,苟或攻其病,君先臣次,然后用佐用使,自然合其宜。如以佐之药用之以使,使之药用之以佐,小不当其用,必自乱也,又何能攻人之病哉!此又象国家治人也。老夫用药,常以此为念。每遇人一身,君不君,臣不臣,使九窍之邪(邪原作斜。据《说郛》三三改),悉纳其病,以至于良医自逃,名药不效,犹不知治身之病后时矣。悲夫!士君子记之。”忽一日独诣锦川,解衣净浴,探壶中,惟选一丸药,自吞之,谓众人曰:“老夫罪已满矣,今却归岛上。”俄化一白鹤飞去。衣与药壶,并没于水,永寻不见。(出《潇湘录》)
cuī shēng
崔生
jìn shì cuī wěi, cháng yóu qīng chéng shān. chéng lǘ xiē ān, shōu fàng wú pū shǐ. lǘ zǒu, chèn bù jí. yuē xíng èr shí yú lǐ, zhì yī dòng kǒu, yǐ hūn hēi, lǘ fù zǒu rù. cuī shēng wèi jù jiān kùn, suì qǐn. jí xiǎo, jué dòng zhōng wēi míng, suì rù qù. yòu shí lǐ, chū dòng mén, wàng jiàn cǎo shù yán hè, xī fēi rén jiān suǒ yǒu. jīn chéng jiàng quē, pī jiǎ zhě shù bǎi, jiàn shēng ā wèn. dá yuē:" chén sú jiàn shì, yuàn yè xiān wēng." shǒu lì qū bào, liáng jiǔ zhào jiàn. yī rén jū yù diàn, pī yǔ yī, shēn kě zhǎng zhàng yú, bìn fà hào sù, shì nǚ mǎn cè, jiē yǒu suǒ zhí. yán shēng shàng diàn, yǔ yǔ shén xǐ. liú sù, jiǔ zhuàn bèi jí zhēn fēng. míng rì wèi shēng yuē:" cǐ fēi rén shì, nǎi xiān fǔ yě. lǘ zǒu yì yuǎn, yǔ zhī fèng yāo. mǒu wéi yī nǚ, yuàn shì jūn zǐ. cǐ yì míng shù qián dìng, bù kě miǎn yě." shēng bài xiè, gù zuǒ yòu, lìng jiāng qīng hé lái, qǔ yào liǎng wán, yǔ shēng fú qì. jué fǔ zàng qīng yíng, qūn xún mó sāo, pí ruò chán tuì, shì jìng, rú yīng hái zhī mào. zhì xī, yǒu ní jīng yǔ gài, xiān lè bù xū, yǔ qī xiāng jiàn. zhēn rén kōng jì, jiē yǐ cuī láng wèi xì. měi shuò wàng, xiān bó chéng hè, shàng cháo ruǐ gōng, yún:" mǒu jiē pǐn shàng yǐ bēi mò, dé zài tiān zhēn zhī liè." bì yǔ cuī shēng bié, piān fān yú yún hàn zhī nèi. suì yú, xī yóu yì lè wú suǒ bǐ, yīn wèn yuē:" mǒu xuè shǔ yào yǔ yī jué, fēi yǒu liàn zhe yě, qǐng lüè zàn huí." xiān wēng yuē:" bù dé yān liú, qiǎn zuì jí dà." yǔ fú yī dào, yún:" kǒng zāo huò huàn, cǐ kě yǐn xíng rán shèn bù dé yóu gōng jìn zhōng." lín bié, gèng yǔ fú yī dào yún:" shén jí jí kāi." què lìng qǔ suǒ chéng lǘ fù zhī. dào jīng dū, shì wǎng rén jiā, jiē bú jiàn, biàn rù yuàn yòu dà nèi. huì jiàn nán jìn tài zhēn fēi shēng rì jǐn xiù, nǎi qiè qí yóu zhě yǐ wán. shàng yuē:" zhòu rì zéi wú jì zhì cǐ." nǎi zhào luó gōng yuǎn zuò fǎ qì, chí zhū shū zhào zhī qǐn diàn hù wài, hòu guǒ dé, jù běn mò. shàng bù xìn, lìng chī sǐ. hū jì xiān wēng lín xíng zhī fú, jù fā, gōng yuǎn yǔ zhuō zhě jiē jiāng pū. liáng jiǔ néng qǐ, jí qǐ xuán zōng yuē:" cǐ yǐ jū shàng jiè, shā zhī bì bù dé jiǎ shǐ de zhī, chén bèi biàn shòu huò, yì fēi guó jiā zhī fú." xuán zōng nǎi shì zhī, qīn zhào yǔ yǔ yuē:" rǔ mò wàng jū." suì lìng bǎi rén jù bīng zhàng, tóng wèi shì tóng sòng, qiě chān qí gù. què zhì dòng kǒu, fù jiàn jīn chéng jiàng quē. xiān bó yán shì wèi, chū mén hū yuē:" cuī láng bù jì wú yán, jī zhì diān zhì." cuī shēng bài qì jiāng qián, sòng zhě yì yù suí zhì. xiān wēng yǐ zhàng huà chéng jiàn, shēn kuò gè shù zhàng. lìng zhào cuī shēng qī zhì, zhì yī lǐng jīn guò, zuò wǔ sè cǎi qiáo, qiǎn shēng dēng, suí bù jí miè. jì dù, cuī shēng huí shǒu yuē:" jí rú cǐ kě yǐ guī yǐ." xū yú yún wù sì qǐ, zhǐ chǐ bú jiàn, wéi wén luán hè shēng gē zhī shēng, bàn rì fāng sàn. yáo wàng, wéi kōng shān ér yǐ, bù fù yǒu wù yě. chū yì shǐ
进士崔伟,尝游青城山。乘驴歇鞍,收放无仆使。驴走,趁不及。约行二十余里,至一洞口,已昏黑,驴复走入。崔生畏惧兼困,遂寝。及晓,觉洞中微明,遂入去。又十里,出洞门,望见草树岩壑,悉非人间所有。金城绛阙,披甲者数百,见生呵问。答曰:“尘俗贱士,愿谒仙翁。”守吏趋报,良久召见。一人居玉殿,披羽衣,身可长丈余,鬓发皓素,侍女满侧,皆有所执。延生上殿,与语甚喜。留宿,酒馔备极珍丰。明日谓生曰:“此非人世,乃仙府也。驴走益远,予之奉邀。某惟一女,愿事君子。此亦冥数前定,不可免也。”生拜谢,顾左右,令将青合来,取药两丸,与生服讫。觉腑脏清莹,逡巡摩搔,皮若蝉蜕,视镜,如婴孩之貌。至夕,有霓旌羽盖,仙乐步虚,与妻相见。真人空际,皆以崔郎为戏。每朔望,仙伯乘鹤,上朝蕊宫,云:“某阶品尚以卑末,得在天真之列。”必与崔生别,翩翻于云汉之内。岁余,嬉游佚乐无所比,因问曰:“某血属要与一诀,非有恋著也,请略暂回。”仙翁曰:“不得淹留,谴罪极大。”与符一道,云:“恐遭祸患,此可隐形;然慎不得游宫禁中。”临别,更与符一道云:“甚急即开。”却令取所乘驴付之。到京都,试往人家,皆不见,便入苑囿大内。会剑南进太真妃生日锦绣,乃窃其尤者以玩。上曰:“昼日贼无计至此。”乃召罗公远作法讫,持朱书照之寝殿户外,后果得,具本末。上不信,令笞死。忽记先翁临行之符,遽发,公远与捉者皆僵仆。良久能起,即启玄宗曰:“此已居上界,杀之必不得;假使得之,臣辈便受祸,亦非国家之福。”玄宗乃释之,亲召与语曰:“汝莫妄居。”遂令百人具兵仗,同卫士同送,且觇其故。却至洞口,复见金城绛阙。仙伯严侍卫,出门呼曰:“崔郎不记吾言,几至颠踬。”崔生拜讫将前,送者亦欲随至。仙翁以杖画成涧,深阔各数丈。令召崔生妻至,掷一领巾过,作五色彩桥,遣生登,随步即灭。既度,崔生回首曰:“即如此可以归矣。”须臾云雾四起,咫尺不见,唯闻鸾鹤笙歌之声,半日方散。遥望,惟空山而已,不复有物也。(出《逸史》)
féng jùn
冯俊
táng zhēn yuán chū, guǎng líng rén féng jùn, yǐ yōng gōng zī shēng, duō lì ér yú zhí, gù yì shòu. cháng yù yī dào shì, yú shì mǎi yào, zhì yī náng, zhòng bǎi yú jīn, mù néng dú fù zhě, dāng bèi chóu qí zhí. jùn nǎi qǐng xíng, zhì liù hé, yuē chóu yī qiān wén, zhì bǐ qǔ zī. jùn nǎi guī gào qí qī ér hòu cóng zhī. dào shì yún:" cóng wǒ xíng, bù bì zhí zhì liù hé, jīn yù cóng shuǐ lù wǎng bǐ, dé zhōu qiě suí wǒ zhōu xíng, yì bù jiǎn rǔ zhí." jùn cóng zhī. suì rù xiǎo zhōu, yǔ jùn bìng dào shì gòng zài. chū jiāng kǒu shù lǐ, dào shì yuē:" wú fēng, shàng shuǐ bù kě zhì, wú shī xiǎo shù." lìng èr rén jiē fú zhōu zhōng. dào shì dú zài chuán shàng, yǐn fān chí jí. èr rén zài zhōu zhōng, wén fēng làng shēng, dù qí chuán rú zài kōng zhōng, jù bù gǎn dòng. shù shí qǐng, suì lìng kāi chuán. zhào chū, zhì yī chù, píng hú miǎo rán, qián duì shān lǐng chóng dié. zhōu rén jiǔ zhī fāng wù, nǎi shì nán hú lú shān xià xīng zǐ wān yě. dào shì shàng àn, lìng jùn fù yào. chuán rén jí fù chuán jià. zhōu rén jìng jù bù shòu. dào shì yuē:" zhī rǔ shì xún yáng rén, yào dāng shí zhì, yǐ cǐ biàn xiāng jiǎ, qǐ wèi cí yé." zhōu rén suì bài shòu zhī ér qù, shí jiāng zhōu rén yě. suì yǐn jùn fù yào, yú luàn shí jiān xíng wǔ liù lǐ, jiāng zhì shān xià, yǒu yī dà shí fāng shù zhàng, dào shì yǐ xiǎo shí kòu zhī shù shí xià, dà shí fēn wéi èr, yǒu yī tóng chū yú shí jiān, xǐ yuē:" zūn shī guī yě." dào shì suì yǐn jùn rù shí xué, chū shén jùn xià shí yú zhàng, páng xíng jiàn kuān píng rù shù shí bù, qí zhōng dòng míng, yǒu dà shí táng, dào shì shù shí, yì qí xì xiào. jiàn dào shì jiē yuē:" hé wǎn yě?" chì jùn shě yào, mìng zuǒ yòu sù qiǎn lái rén guī. qián dào shì mìng zuǒ yòu yuē:" dān rén shén jī, yǔ zhī fàn shí." suì yú cí ōu shèng hú má fàn yǔ zhī shí, yòu yǔ yī wǎn jiāng, gān huá rú rǔ, bù zhī hé wù yě. dào shì suì sòng jùn chū, wèi yuē:" láo rǔ yuǎn lái, shǎo yǒu yí rǔ." shòu yǔ qián yī qiān wén, lìng xì yāo xià." zhì jiā jiě guān zhī, zì dāng yǒu yì ěr." yòu wèn jiā yǒu jǐ kǒu. yún:" qī ér wǔ kǒu." shòu yǐ dān yào kě bǎi yú lì. yuē:" rì shí yī lì. kě bǎi rì bù shí." jùn cí yuē:" cǐ guī lù yuǎn, hé yóu kě zhī?" dào shì yuē:" yǔ rǔ tú zhī." suì yǐn xíng luàn shí jiān, jiàn yī shí wò rú hǔ zhuàng, lìng jùn qí shàng, yǐ wù méng shí tou, jùn zhí qí mò, rú zhí pèi yān. jiè lìng bì mù, hòu zú zháo dì jí kāi. jùn rú yán qí shí, dào shì yǐ biān biān shí, suì jué cǐ shí jǔ zài kōng zhōng ér fēi. shí yǐ xiàng wǎn, rú chuī jiǔ, jué zú niè dì, kāi mù, yǐ zài guǎng líng guō mén yǐ. rén jiā fāng shǐ jǔ zhú, bǐ zhì shě, qī ér yóu jīng qí sù. suì jiě yāo xià, jiē jīn qián yě. zì cǐ bù fù wéi rén yōng gōng, guǎng zhì tián yuán, wèi fù mín yān. lǐ rén jiē yí wèi dào yě. hòu tā chǔ yǒu dào fā, lǐ rén yì jùn tóng zhī, suì zhí yǐ yì fǔ. shí jié shǐ dù gōng yà zhòng yào shù, hào qí shuō. wén jùn yán, suì mìng qǔ qí jīn dān. dān zhì yà shǒu, rú zhuì dì yān ér shī zhī, jiān yán guō wài suǒ chéng zhī shí yóu zài, suì shě zhī. yà yóu shì jīng yì yú dào, pō hǎo shāo liàn. jìng wú suǒ chéng. jùn hòu shòu zhōng. zǐ sūn zhì fù yān. chū yuán xiān jì. míng chāo běn zuò chū yuán huà jì
唐贞元初,广陵人冯俊,以佣工资生,多力而愚直,故易售。常遇一道士,于市买药,置一囊,重百余斤,募能独负者,当倍酬其直。俊乃请行,至六合,约酬一千文,至彼取资。俊乃归告其妻而后从之。道士云:“从我行,不必直至六合,今欲从水路往彼,得舟且随我舟行,亦不减汝直。”俊从之。遂入小舟,与俊并道士共载。出江口数里,道士曰:“无风,上水不可至,吾施小术。”令二人皆伏舟中。道士独在船上,引帆持楫。二人在舟中,闻风浪声,度其船如在空中,惧不敢动。数食顷,遂令开船。召出,至一处,平湖渺然,前对山岭重叠。舟人久之方悟,乃是南湖庐山下星子湾也。道士上岸,令俊负药。船人即付船价。舟人敬惧不受。道士曰:“知汝是浔阳人,要当时至,以此便相假,岂为辞耶。”舟人遂拜受之而去,实江州人也。遂引俊负药,于乱石间行五六里,将至山下,有一大石方数丈,道士以小石扣之数十下,大石分为二,有一童出于石间,喜曰:“尊师归也。”道士遂引俊入石穴,初甚峻;下十余丈,旁行渐宽平;入数十步,其中洞明,有大石堂,道士数十,弈棋戏笑。见道士皆曰:“何晚也?”敕俊舍药,命左右速遣来人归。前道士命左右曰:“担人甚饥,与之饭食。”遂于瓷瓯盛胡麻饭与之食,又与一碗浆,甘滑如乳,不知何物也。道士遂送俊出,谓曰:“劳汝远来,少有遗汝。”授与钱一千文,令系腰下。“至家解观之,自当有异耳。”又问家有几口。云:“妻儿五口。”授以丹药可百余粒。曰:“日食一粒。可百日不食。”俊辞曰:“此归路远,何由可知?”道士曰:“与汝图之。”遂引行乱石间,见一石卧如虎状,令俊骑上,以物蒙石头,俊执其末,如执辔焉。诫令闭目,候足着地即开。俊如言骑石,道士以鞭鞭石,遂觉此石举在空中而飞。时已向晚,如炊久,觉足蹑地,开目,已在广陵郭门矣。人家方始举烛,比至舍,妻儿犹惊其速。遂解腰下,皆金钱也。自此不复为人佣工,广置田园,为富民焉。里人皆疑为盗也。后他处有盗发,里人意俊同之,遂执以诣府。时节使杜公亚重药术,好奇说。闻俊言,遂命取其金丹。丹至亚手,如坠地焉而失之,兼言郭外所乘之石犹在,遂舍之。亚由是精意于道,颇好烧炼。竟无所成。俊后寿终。子孙至富焉。(出《原仙记》。明抄本作出《原化记》)
lǚ shēng
吕生
yú xiāng yǒng lè děng xiàn lián jiē, qí zhōng dào zhě wǎng wǎng ér yù. yǒu lǚ shēng zhě, jū èr yì jiān, wèi tóng ér shí, bù yù wén shí qì, yīn shàng shān zì zhǔ huáng jīng zhǔ fú zhī. shí nián zhī hòu, bìng ěr shēng zhě, sú zhuàn bìng bù jìn. rì jué qīng jiàn, nài fēng hán, xíng ruò piāo fēng, jiàn wén zì jí rén yǔ gèng bù wàng. mǔ lìng dú shū, suì yù yīng míng jīng. rì niàn shù juǎn, shí fēi yòng gōng yě, zì bù wàng ěr. hòu mǔ bī lìng xiǎng fàn, bù kěn. yǔ zhū mèi dàn xī quàn jiě, xī bù cóng. yīn yú jiǔ zhōng zhì zhū zhī, zì pěng yǐ yǐn zhī yuē:" wǒ lǎo yǐ. kuàng jiǔ dào jiā bù jīn." lǚ yuē:" mǒu zì xiǎo bù zhī wèi, shí jìn bù dé." nǎi bī yú kǒu bí, xū xī zhī jì, yī wù zì kǒu zhōng luò, zhǎng èr cùn yú. zhòng gòng shì zhī, nǎi huáng jīn rén zǐ yě. lǚ shēng nǎi jiāng wò bù qǐ, wéi yán kùn bèi. qí mèi yǐ xiāng tāng xǐ zhī, jié yú lǚ yī dài zhōng, yí shí fāng qǐ. xiān shì lǚ shēng nián suī jìn liù shí, xū fà qī hēi, jí shì hào shǒu. mǔ shǐ huǐ zhī, què qǔ jīn rén, jié chù rú jiù, yǐ bú jiàn zhī yǐ. lǚ shēng hèn wǎn chuí qì, zài bài mǔ chū mén qù, yún wǎng máo shān, gèng wú qí zōng. chū yì shǐ
虞乡永乐等县连接,其中道者往往而遇。有吕生者,居二邑间,为童儿时,不欲闻食气,因上山自劚黄精煮服之。十年之后,并饵生者,俗馔并不进。日觉轻健,耐风寒,行若飘风,见文字及人语更不忘。母令读书,遂欲应明经。日念数卷,实非用功也,自不忘耳。后母逼令飨饭,不肯。与诸妹旦夕劝解,悉不从。因于酒中置猪脂,自捧以饮之曰:“我老矣。况酒道家不禁。”吕曰:“某自小不知味,实进不得。”乃逼于口鼻,嘘吸之际,一物自口中落,长二寸余。众共视之,乃黄金人子也。吕生乃僵卧不起,惟言困惫。其妹以香汤洗之,结于吕衣带中,移时方起。先是吕生年虽近六十,须发漆黑,及是皓首。母始悔之,却取金人,结处如旧,已不见之矣。吕生恨惋垂泣,再拜母出门去,云往茅山,更无其踪。(出《逸史》)
zhāng lǐ èr gōng
张李二公
táng kāi yuán zhōng, yǒu zhāng lǐ èr gōng, tóng zhì xiāng yǔ, yú tài shān xué dào. jiǔ zhī, lǐ yǐ huáng zhī, sī shì huàn, cí ér guī. zhāng yuē:" rén gè yǒu zhì, wèi guān qí jūn zhì yě, hé zuò yān?" tiān bǎo mò, lǐ shì zhì dà lǐ chéng. shǔ ān lù shān zhī luàn, xié qí jiā lěi, zì wǔ guān chū ér guī xiāng yáng yù jū. xún fèng shǐ zhì yáng zhōu, tú gòu zhāng zi, yī fú zé bì, yáng ruò zì shī. lǐ shì yǒu āi xù zhī yì, qiú yǔ tóng sù. zhāng yuē:" wǒ zhǔ rén pō yǒu shēng jì." yāo lǐ tóng qù, jì zhì, mén tíng hóng zhuàng, bīn cóng cuǐ càn, zhuàng ruò guì rén. lǐ shén è zhī, yuē:" yān dé rú cǐ!" zhāng jiè wú yán, qiě wèi suǒ xiào. jì ér jí bèi zhēn shàn. shí bì, mìng zhū zá jì nǚ lè wǔ rén, xī chí běn lè, zhōng yǒu chí zhēng zhě, kù sì lǐ zhī qī. lǐ shì zhī yóu qiè, yǐn zhōng ér níng dì zhě shù sì. zhāng wèn qí gù. lǐ zhǐ zhēng zhě:" shì shì wú shì, néng bù juàn?" zhāng xiào yuē:" tiān xià yǒu xiāng sì rén." jí jiāng sàn, zhāng hū chí zhēng fù, yǐ lín qín xì qún dài shàng, rán hòu shǐ huí qù, wèi lǐ yuē:" jūn yù jǐ duō qián ér suì qí yuàn." lǐ yún:" dé sān bǎi qiān, dāng bàn jǐ shì." zhāng yǒu gù xí mào, wèi lǐ yuē:" kě chí cǐ yì yào pù, wèn wáng lǎo jiā,' zhāng sān lìng chí cǐ qǔ sān bǎi qiān guàn qián? bǐ dāng yǔ jūn yě." suì gè sàn qù. míng rì, lǐ zhì qí mén, tíng guǎn huāng huì, jiōng yào jiǔ bì, zhì fù wú yǒu rén xíng zōng. nǎi xún bàng shě qiú zhāng sān. lín rén yuē:" cǐ liú dào xuán zhái yě, shí yú nián wú jū zhě." lǐ tàn yà liáng jiǔ, suì chí mào yì wáng jiā qiú qián. wáng lǎo lìng sòng mào wèn jiā rén, shěn shì zhāng lǎo mào fǒu. qí nǚ qí nǚ èr zì yuán zài shěn zì shàng, jù lù qí qīng chāo běn guǎng yì jì gǎi yún:" qián suǒ zhuì lǜ xiàn yóu zài." lǐ wèn zhāng shì hé rén. wáng yún:" shì wǔ shí nián qián lái fú líng zhǔ gù. jīn yǒu èr qiān yú guàn qián zài yào xíng zhōng." lǐ lǐng qián ér huí, zhòng qiú, zhōng bú jiàn yǐ. xún hái xiāng yáng, shì suǒ qí qī qún dài shàng, guǒ dé lín qín, wèn qí gù. yún:" zuó xī mèng jiàn wǔ liù rén zhuī, yún shì zhāng xiān huàn chōu zhēng. lín bié, yǐ lín qín xì qún dài shàng. fāng zhī zhāng yì dé xiān yǐ. chū guǎng yì jì
唐开元中,有张李二公,同志相与,于泰山学道。久之,李以皇枝,思仕宦,辞而归。张曰:“人各有志,为官其君志也,何怍焉?”天宝末,李仕至大理丞。属安禄山之乱,携其家累,自武关出而归襄阳寓居。寻奉使至扬州,途觏张子,衣服泽弊,佯若自失。李氏有哀恤之意,求与同宿。张曰:“我主人颇有生计。”邀李同去,既至,门庭宏壮,宾从璀璨,状若贵人。李甚愕之,曰:“焉得如此!”张戒无言,且为所笑。既而极备珍膳。食毕,命诸杂伎女乐五人,悉持本乐,中有持筝者,酷似李之妻。李视之尤切,饮中而凝睇者数四。张问其故。李指筝者:“是似吾室,能不眷?”张笑曰:“天下有相似人。”及将散,张呼持筝妇,以林檎系裙带上,然后使回去,谓李曰:“君欲几多钱而遂其愿。”李云:“得三百千,当办己事。”张有故席帽,谓李曰:“可持此诣药铺,问王老家,‘张三令持此取三百千贯钱?彼当与君也。”遂各散去。明日,李至其门,亭馆荒秽,扃鑰久闭,至复无有人行踪。乃询傍舍求张三。邻人曰:“此刘道玄宅也,十余年无居者。”李叹讶良久,遂持帽诣王家求钱。王老令送帽问家人,审是张老帽否。其女(其女二字原在审字上,据陆其清抄本《广异记》改)云:“前所缀绿线犹在。”李问张是何人。王云:“是五十年前来茯苓主顾。今有二千余贯钱在药行中。”李领钱而回,重求,终不见矣。寻还襄阳,试索其妻裙带上,果得林檎,问其故。云:“昨夕梦见五六人追,云是张仙唤抽筝。临别,以林檎系裙带上。方知张亦得仙矣。(出《广异记》)