cài mó yáo yuán qǐ lǘ chāo sūn zhì suǒ xùn féng shù rèn huái rén wáng míng wáng biāo zhī wáng níng zhī yáo niú huán gōng ruǎn yú zhī liú chéng liú dào xī zhào jí sī mǎ lóng
蔡谟 姚元起 闾勦 孙稚 索逊 冯述 任怀仁 王明 王彪之 王凝之 姚牛 桓恭 阮瑜之 刘澄 刘道锡 赵吉 司马隆
cài mó
蔡谟
cài mó zhēng wèi guāng lù dài fu, zài jiā, hū wén dōng nán tí kū shēng, yǒu ruò xīn sǐ. biàn jiàn yī shào nián nǚ, sǐ míng chāo běn sǐ zuò cǐ rén bìng lí míng chāo běn lí zuò lí tí kū. bù jiě suǒ wéi, kǒng shì rén jiā fèn zhēng ěr. hū wén hū hún shēng, biàn jiàn shēng míng chāo běn shēng zuò cǐ nǚ. cóng kōng zhōng qù shàng tiān, yì shén è zhī. shǎo shí jí huàn, suì hōng. chū líng yì zhì
蔡谟征为光禄大夫,在家,忽闻东南啼哭声,有若新死。便见一少年女,死(明抄本死作此)人并离(明抄本离作篱)啼哭。不解所为,恐是人家忿争耳。忽闻呼魂声,便见生(明抄本生作此)女。从空中去上天,意甚恶之。少时疾患,遂薨。(出《灵异志》)
yòu yī shuō, mó zài tīng shì shàng zuò, hū wén lín zuǒ fù pò shēng. nǎi chū tíng qián wàng, zhèng jiàn xīn sǐ zhī jiā, yǒu yī lǎo yù, shàng zhe huáng luó bàn xiù, xià zhe piāo qún, piāo rán shēng tiān. wén yī huàn shēng, zhé huí gù, sān huàn sān gù. pái huái liáng jiǔ, shēng jì jué, yì bù fù jiàn. wèn sàng jiā, yún, wáng zhě yī fú rú cǐ. chū yōu míng lù
又一说,谟在厅事上坐,忽闻邻左复魄声。乃出庭前望,正见新死之家,有一老妪,上著黄罗半袖,下著缥裙,飘然升天。闻一唤声,辄回顾,三唤三顾。徘徊良久,声既绝,亦不复见。问丧家,云,亡者衣服如此。(出《幽明录》)
yáo yuán qǐ
姚元起
hé nèi yáo yuán qǐ, jū jìn shān lín, jǔ jiā héng rù yě gēng zhòng. wéi yǒu qī suì nǚ shǒu wū, ér jiàn jué shòu, fù mǔ wèn nǚ, nǚ yún: cháng yǒu yī rén, zhǎng zhàng yú ér yǒu sì miàn, miàn jiē yǒu qī kǒng. zì hào lí tiān dà jiàng jūn, lái zhé jiàn tūn, jìng chū xià bù. wèi cǐ shù guò. yún: shèn wù dào wǒ, dào wǒ, dāng zhǎng liú fù zhōng. hé mén hài wǎn, suì yí bì. chū líng guǐ zhì
河内姚元起,居近山林,举家恒入野耕种。唯有七岁女守屋,而渐觉瘦,父母问女,女云:常有一人,长丈余而有四面,面皆有七孔。自号离天大将军,来辄见吞,迳出下部。为此数过。云:慎勿道我,道我,当长留腹中。阖门骇惋,遂移避。(出《灵鬼志》)
lǘ chāo
闾勦
wú xīng wǔ táng lǘ chāo, líng chén wén wài pāi shǒu, zì chū kàn. jiàn èr wū zé lì, jìng jiāng zhì zhǔ, yún: guān shǐ chéng chuán sòng dòu zhì. nǎi lìng chāo yì, èr lì huán wǎn. zhì jiā xīng jùn, zàn zhù nì lǚ. nǎi píng wàng tíng, qián táo dé guī. shí yú rì, wài fù yǒu hū shēng, yòu jiàn èr lì yún: rǔ hé gǎn wěi pàn. jiāng zhì chuán, yóu duō shū, yòu lìng zhuō yì chuán, èr lì huán wǎn. shǐ qián zhì jiā lè gù zhǒng, wèi chāo yuē: wǒ xū guò shù yuán zuò yù. jù míng chāo běn bǔ. yī chù, liú rǔ zài hòu, shèn wù fù zǒu. ruò yǒu yǐn shí, zì dāng xiāng huàn. xū yú, yī lì hū chāo shàng. jiàn gāo mén wǎ wū, huān yàn yíng táng. réng lìng chāo xíng jiǔ, bìng cì zhì dàn. tiān jiàng xiǎo, èr lì yún: ér jiàn qù, rǔ qiě tíng. qǐng zhī, dàn jiàn gāo fén sēn mù. chāo xīn mí luàn, qí jiā xún mì, jīng rì fāng dé. xún fā dà chuāng ér sǐ. chū líng guǐ zhì
吴兴武唐闾勦,凌晨闻外拍手,自出看。见二乌帻吏,迳将至渚,云:官使乘船送豆至。乃令勦枻,二吏絙挽。至嘉兴郡,暂住逆旅。乃平望亭,潜逃得归。十余日,外复有呼声,又见二吏云:汝何敢委叛。将至船,犹多菽,又令捉枻船,二吏絙挽。始前至嘉乐故塚,谓勦曰:我须过(述原作遇。据明抄本补。)一处,留汝在后,慎勿复走。若有饮食,自当相唤。须臾,一吏呼勦上。见高门瓦屋,欢嚥盈堂。仍令勦行酒,并赐炙啖。天将晓,二吏云:而见去,汝且停。顷之,但见高坟森木。勦心迷乱,其家寻觅,经日方得。寻发大疮而死。(出《灵鬼志》)
sūn zhì
孙稚
jìn sūn zhì, zì fǎ huī, qí bān yáng xiàn rén yě. fù zuò, jìn tài zhōng dài fū. zhì yòu fèng fó fǎ, nián shí bā, yǐ xián kāng yuán nián bā yuè wáng. zuò wáng zuò yuán zuò zuò wáng. jù míng chāo běn yǐ zhèng. hòu yí jū wǔ chāng, zhì sān nián sì yuè bā rì, shā mén yú fǎ jiē xíng zūn xiàng. jīng jiā mén, fū qī dà xiǎo chū guān, jiàn zhì yì zài rén zhòng zhī zhōng, suí shì xiàng xíng. jiàn fù mǔ, jiàn guì wèn xùn, suí gòng huán jiā. zuò xiān bìng, zhì qù, wú tā huò suì, bù zì jiāng hù suǒ zhì ěr. wǔ yuè dāng chāi, yán bì cí qù, qí nián qī yuè shí wǔ rì fù guī. guì bài wèn xùn, xī rú shēng shí. shuō qí wài zǔ fù wèi tài shān fǔ jūn, jiàn zhì, shuō mǔ zì yuē: rǔ shì mǒu jiǎ ér yé? wèi yīng biàn lái, nà de zhì cǐ. zhì dá bó fù jiāng lái, yù yǐ dài lián, yǒu jiào tuī wèn, yù biān jiě zhī, zhì jiù dǐng dé yuán. zhì xiōng róng, zì sī yuān, shí zài qí cè, zhì wèi yuē: suī lí gù xíng, zài yōu lè chù. dàn dú shū, wú tā zuò, yuàn xiōng wú yōu yě, tā dàn qín jīng jìn, fú zì suí rén yǐ. wǒ èr nián xué chéng, dāng shēng guó wáng jiā. tóng bèi yǒu wǔ bǎi rén, jīn zài fú táng, xué chéng, jiē dāng shàng shēng dì liù tiān shàng. wǒ běn yì yīng shàng shēng, dàn yǐ jiě jiù xiān rén, yīn yuán chán fù, gù dú shēng wáng jiā ěr. dào wǔ nián qī yuè qī rì fù guī. shuō zhū chéng dāng yǒu kòu nán, shì lì shén duō, xī jiē rú yán. jiā rén mì zhī, gù wú chuán zhě. yòu yún: xiān rén duō rén zuì lián, yí wèi zuò fú. wǒ jīn shòu shēn rén zhōng, bù xū fù yíng, dàn jiù xiān rén yě. yuàn fù xiōng qín wèi gōng dé, zuò fú shí shí, wù shǐ xiān jié. yī yī rú fǎ zhě shòu shàng fú. cì zhě cì fú. ruò bù néng rán, tú fèi shè ěr. dāng shǐ píng děng, xīn wú bǐ wǒ, qí fú nǎi duō. zuò shí yǒu bì, zhì wèi hái shí, hū jí dài sǐ. tōng shēn jiē tòng. zhì yún: cǐ bì yù pàn, wǒ qián yǔ biān, bù fù dé qù ěr. tuī wèn bì yún, qián shí yù pàn, yú rén wéi qī, rì chuí zhì ér biàn zhù yún ěr. chū fǎ yuàn zhū lín
晋孙稚,字法晖,齐般阳县人也。父祚,晋太中大夫。稚幼奉佛法,年十八,以咸康元年八月亡。祚(亡祚原作祚亡。据明抄本乙正。)后移居武昌,至三年四月八日,沙门于法阶行尊像。经家门,夫妻大小出观,见稚亦在人众之中,随侍像行。见父母,见跪问讯,随共还家。祚先病,稚去,无他祸祟,不自将护所致耳。五月当差,言毕辞去,其年七月十五日复归。跪拜问讯,悉如生时。说其外祖父为泰山府君,见稚,说母字曰:汝是某甲儿耶?未应便来,那得至此。稚答伯父将来,欲以代謰,有教推问,欲鞭解之,稚救嵿得原。稚兄容,字思渊,时在其侧,稚谓曰:虽离故形,在优乐处。但读书,无他作,愿兄无忧也,他但勤精进,福自随人矣。我二年学成,当生国王家。同辈有五百人,今在福堂,学成,皆当上生第六天上。我本亦应上生,但以解救先人,因缘缠缚,故独生王家耳。到五年七月七日复归。说邾城当有寇难,事例甚多,悉皆如言。家人祕之,故无传者。又云:先人多人罪謰,宜为作福。我今受身人中,不须复营,但救先人也。愿父兄勤为功德,作福食时,务使鲜洁。一一如法者受上福。次者次福。若不能然,徒费设耳。当使平等,心无彼我,其福乃多。祚时有婢,稚未还时,忽疾殆死。通身皆痛。稚云:此婢欲叛,我前与鞭,不复得去耳。推问婢云,前实欲叛,与人为期,日垂至而便住云耳。(出《法苑珠林》)
suǒ xùn
索逊
shēng píng zhōng, xú zhōu cì shǐ suǒ xùn, chéng chuán wǎng jìn líng. huì àn fā, huí hé xíng shù lǐ, yǒu rén jì suǒ zài, yún: wǒ jiā zài hán zhǒng, jiǎo tòng bù néng xíng, jì jūn chuán qù. sì gēng shí, shí yuán zuò shǒu. jù míng chāo běn gǎi. zhì hán zhǒng, cǐ rén biàn qù. xùn èr rén qiān chuán, guò yī dù, shī lì shū bù biàn. mà cǐ rén yuē: wǒ shù lǐ zài rǔ lái, jìng qù, bù yú rén qiān chuán, yù yǔ tòng shǒu. cǐ rén biàn hái, yǔ qiān, bù jué yòng lì ér dé dù, rén biàn jìng rù zhū zhǒng jiān. xùn yí fēi rén. shǐ qiè xún kàn, cǐ jīng zhǒng jiān, biàn bù fù jiàn. xū yú fù chū, zhì yī zhǒng hū yuē: zài gōng. yǒu chū zhě yīng. cǐ rén shuō: wǒ xiàng zài rén chuán lái, bù wéi gòng qiān, nú biàn yù dǎ wǒ, jīn dāng wǎng bào zhī. yù zàn jiè gān luó lái. zài gōng yuē: huài wǒ gān luó, bù kě dé, cǐ rén wú suǒ kǔ, wǒ shì zhī ěr. xùn wén cǐ, jí hái chuán, xū yú. àn shàng yǒu wù lái. chì rú bǎi dòu chuán, zhǎng èr zhàng xǔ, jìng lái xiàng chuán, xùn biàn dà hū: nú zài wǒ chuán, bù yǔ wǒ qiān. bù dé tòng shǒu, fāng biàn zài gōng gān luó. jīn yù jī wǒ, jīn rì yào dāng dǎ huài nú. gān luó hū rán shī què, yú shì suì jìn. chū xù sōu shén jì
升平中,徐州刺史索逊,乘船往晋陵。会暗发,回河行数里,有人寄索载,云:我家在韩塚,脚痛不能行,寄君船去。四更时,(时原作守。据明抄本改。)至韩塚,此人便去。逊二人牵船,过一渡,施力殊不便。骂此人曰:我数里载汝来,迳去,不与人牵船,欲与痛手。此人便还,与牵,不觉用力而得渡,人便迳入诸塚间。逊疑非人。使窃寻看,此经塚间,便不复见。须臾复出,至一塚呼曰:载公。有出者应。此人说:我向载人船来,不为共牵,奴便欲打我,今当往报之。欲暂借甘罗来。载公曰:坏我甘罗,不可得,此人无所苦,我试之耳。逊闻此,即还船,须臾。岸上有物来。赤如百斗篅,长二丈许,迳来向船,逊便大呼:奴载我船,不与我牵。不得痛手,方便载公甘罗。今欲击我,今日要当打坏奴。甘罗忽然失却,于是遂进。(出《续搜神记》)
féng shù
冯述
shàng dǎng féng shù, jìn yuán xī zhōng, wèi xiāng fǔ jiāng. jiǎ guī hǔ láo, hū féng sì rén, gè chí shéng jí zhàng, lái fù shù, shù cè mǎ bì yān. bù kěn jìn, sì rén gè zhuō mǎ yī zú, shū rán biàn dào hé shàng. wèn shù: yù dù fǒu? shù yuē: shuǐ shēn bù cè, jì wú zhōu jí, hé yóu de guò? jūn zhèng yù jiàn shā ěr? sì rén yún: bù xiāng shā, dāng chí jūn fù guān. suì fù zhuō mǎ jiǎo, shè hé ér běi. shù dàn wén bō làng shēng, ér bù jué shuǐ. chuí zhì àn, sì rén xiāng wèi yuē: cǐ rén bù jìng, nà de jiāng qù. shí shù yǒu dì fú, shēn kǒng guǐ lí zhī, biàn dāng nì shuǐ sǐ, nǎi biān mǎ zuò shì, jìng dēng àn, shù cí xiè yuē: jì méng ēn dé, hé gǎn fù fán láo. chū xù sōu shén jì
上党冯述,晋元熙中,为相府将。假归虎牢,忽逢四人,各持绳及杖,来赴述,述策马避焉。不肯进,四人各捉马一足,倏然便倒河上。问述:欲渡否?述曰:水深不测,既无舟楫,何由得过?君正欲见杀耳?四人云:不相杀,当持君赴官。遂复捉马脚,涉河而北。述但闻波浪声,而不觉水。垂至岸,四人相谓曰:此人不净,那得将去。时述有弟服,深恐鬼离之,便当溺水死,乃鞭马作势,迳登岸,述辞谢曰:既蒙恩德,何敢复烦劳。(出《续搜神记》)
rèn huái rén
任怀仁
jìn shēng píng yuán nián, rèn huái rén nián shí sān, wèi tái shū zuǒ. xiāng lǐ yǒu wáng zǔ fù wèi lìng shǐ, héng chǒng zhī. huái rén yǐ shí wǔ liù yǐ, pō yǒu yì yì, zǔ xián hèn. zhì jiā xīng, shā huái rén, yǐ guān bìn mái yú xú zuò jiā tián tóu. zuò hòu sù xī tián shàng, hū jiàn yǒu zhǒng. zhì cháo zhōng mù sān shí shí, zhé fēn yǐ jì zhī, hū yún: tián tóu guǐ, lái jiù wǒ shí. zhì míng mián shí, yì yún: lái bàn wǒ sù. rú cǐ jī shí. hòu yè hū jiàn xíng yún: wǒ jiā míng dāng chú fú zuò jì, jì shén fēng hòu, jūn míng suí qù. zuò yún: wǒ shì shēng rén. bù dàng xiāng jiàn. guǐ yún: wǒ zì yǐn jūn xíng. zuò biàn suí guǐ qù. jì xíng shí qǐng, biàn dào qí jiā. jiā dà yǒu kè, guǐ jiāng zuò shàng líng zuò, dà shí miè, hé jiā hào qì, bù néng zì shèng, sòng qí ér hái. jiàn wáng zǔ lái, biàn yuē: cǐ shì shā wǒ rén. yóu wèi zhī, biàn zǒu chū. zuò jí xíng lù, jiā zhōng dà jīng, jù wèn zuò, yīn xù běn mò. suì suí zuò yíng sàng, jì qù, guǐ biàn duàn jué. chū yōu míng lù
晋升平元年,任怀仁年十三,为台书佐。乡里有王祖复为令史,恒宠之。怀仁已十五六矣,颇有异意,祖衔恨。至嘉兴,杀怀仁,以棺殡埋于徐祚家田头。祚后宿息田上,忽见有塚。至朝中暮三时食,辄分以祭之,呼云:田头鬼,来就我食。至瞑眠时,亦云:来伴我宿。如此积时。后夜忽见形云:我家明当除服作祭,祭甚丰厚,君明随去。祚云:我是生人。不当相见。鬼云:我自隐君形。祚便随鬼去。计行食顷,便到其家。家大有客,鬼将祚上灵座,大食灭,合家号泣,不能自胜,讼其儿还。见王祖来,便曰:此是杀我人。犹畏之,便走出。祚即形露,家中大惊,具问祚,因叙本末。遂随祚迎丧,既去,鬼便断绝。(出《幽明录》)
wáng míng
王明
dōng lái wáng míng ér, jū zài jiāng xī, sǐ jīng yī nián, hū xíng jiàn. huán jiā jīng rì, mìng zhāo qīn hǎo, xù píng shēng, yún: tiān cáo xǔ yǐ zàn guī. yán jí jiāng lí, yǔ biàn liú tì. wèn xùn xiāng lǐ, bèi yǒu qíng yān. chì ér yuē: wú qù rén jiān, biàn yǐ yī zhōu, sī dǔ sāng zǐ. mìng ér tóng guān xiāng lǘ. xíng jīng dèng ài miào, lìng shāo zhī, ér dà jīng yuē: ài shēng shí wéi zhēng dōng jiāng jūn, méi ér yǒu líng, bǎi xìng cí yǐ qí fú, nài hé fén zhī? nù yuē: ài jīn zài shàng fāng mó kǎi, shí zhǐ chuí jué, qǐ qí yǒu shén? yīn yún: wáng dà jiàng jūn yì zuò niú, qū chí dài bì. huán wēn wèi zú, tóng zài dì yù. cǐ děng bìng kùn jù lǐ jǐn, ān néng wéi rén sǔn yì. rǔ yù qiú duō fú zhě, zhèng dāng gōng shèn, jìn zhōng xiào shùn. wú huì nù, biàn shàn liú wú jí. yòu lìng kě lù zhǐ zhǎo jiǎ, sǐ hòu kě yǐ shú zuì. yòu shǐ gāo zuò hù xiàn, guǐ lái rù rén shì nèi, jì rén zuì guò, yuè xiàn bō jiǎo, zé wàng shì yǐ. chū yōu míng lù
东莱王明儿,居在江西,死经一年,忽形见。还家经日,命招亲好,叙平生,云:天曹许以暂归。言及将离,语便流涕。问讯乡里,备有情焉。敕儿曰:吾去人间,便已一周,思覩桑梓。命儿同观乡闾。行经邓艾庙,令烧之,儿大惊曰:艾生时为征东将军,没而有灵,百姓祠以祈福,奈何焚之?怒曰:艾今在尚方摩铠,十指垂掘,岂其有神?因云:王大将军亦作牛,驱驰殆毙。桓温为卒,同在地狱。此等并困剧理尽,安能为人损益。汝欲求多福者,正当恭慎,尽忠孝顺。无恚怒,便善流无极。又令可录指爪甲,死后可以赎罪。又使高作户限,鬼来入人室内,记人罪过,越限拨脚,则忘事矣。(出《幽明录》)
wáng biāo zhī
王彪之
jìn wáng biāo zhī, nián shào wèi guān. cháng dú zuò zhāi zhōng, qián yǒu zhú. hū wén yǒu tàn shēng, biāo zhī chàng rán, guài shì qí mǔ, yīn wǎng kàn zhī. jiàn mǔ yī fú rú xī, biāo zhī guì bài xū xī. mǔ yuē: rǔ fāng yǒu qí è, zì jīn yǐ qù. dāng rì jiàn bái gǒu, ruò néng dōng xíng chū qiān lǐ, sān nián, rán hòu dé miǎn zāi. hū bù fù jiàn. biāo zhī bēi chàng dá dàn, jì míng, dú jiàn yī bái gǒu. héng suí háng zhǐ, biàn jīng yíng zhú zhuāng, zhuāng wǎng kuài jī. jí chū qiān lǐ wài, suǒ jiàn biàn sù rán dōu jǐn. guò sān nián nǎi guī, fù huán xiān zhāi zhù. hū wén qián shēng, wǎng jiàn mǔ rú xiān. wèi: cóng wú, gù lái qìng rǔ. rǔ zì jīn yǐ hòu, nián yú bā shí, wèi bān tái sī. jiē rú mǔ yán. chū yōu míng lù
晋王彪之,年少未官。尝独坐斋中,前有竹。忽闻有叹声,彪之畅然,怪似其母,因往看之。见母衣服如昔,彪之跪拜歔欷。母曰:汝方有奇厄,自今以去。当日见白狗,若能东行出千里,三年,然后得免灾。忽不复见。彪之悲怅达旦,既明,独见一白狗。恒随行止,便经营竹装,装往会稽。及出千里外,所见便肃然都尽。过三年乃归,复还先斋住。忽闻前声,往见母如先。谓:从吾,故来庆汝。汝自今已后,年逾八十,位班台司。皆如母言。(出《幽明录》)
wáng níng zhī
王凝之
jìn zuǒ jūn láng yá wáng níng zhī, fū rén xiè shì, dùn wáng èr nán, tòng xī guò shèn, xián lèi liù nián. hòu hū jiàn èr ér jù hái, bìng zhe xiè, wèi qí mǔ yuē: kě zì gē, ér bìng yǒu zuì lián, yí wèi zuò fú. yú shì de zhǐ āi, ér qín wèi qiú qǐng. chū yōu míng lù
晋左军琅邪王凝之,夫人谢氏,顿亡二男,痛惜过甚,衔泪六年。后忽见二儿俱还,并著械,慰其母曰:可自割,儿并有罪謰,宜为作福。于是得止哀,而勤为求请。(出《幽明录》)
yáo niú
姚牛
xū xiàn mín yáo niú, nián shí yú. fù wèi xiāng rén suǒ shā, niú cháng mài mài yuán zuò shā, jù míng chāo běn gǎi. yī fú, shì dāo jǐ, tú yù bào chóu. hòu zài xiàn mén qián xiāng yù, shǒu rèn zhī yú zhòng zhōng, lì qín dé. guān zhǎng shēn jīn xiào jié, wèi tuī qiān qí shì, huì shè dé miǎn. yòu wèi zhōu jùn lùn jiù, suì dé wú tā. lìng hòu chū liè, zhú lù rù cǎo zhōng, yǒu gǔ shēn jǐng shù chù. mǎ jiāng qù zhī, hū jiàn yī wēng, jǔ zhàng jī mǎ. mǎ jīng bì, bù dé jí lù. lìng nú yǐn gōng jiāng shè zhī, wēng yuē: cǐ zhōng yǒu jǐng, bēi jūn duò ěr. lìng yuē: rǔ wèi hé rén? wēng zhǎng jì yuē: mín yáo niú fù yě, gǎn jūn huó niú, gù lái xiè. yīn miè bú jiàn. chū yōu míng lù
须县民姚牛,年十余。父为乡人所杀,牛尝卖(卖原作杀,据明抄本改。)衣服,市刀戟,图欲报仇。后在县门前相遇,手刃之于众中,吏擒得。官长深矜孝节,为推迁其事,会赦得免。又为州郡论救,遂得无他。令后出猎,逐鹿入草中,有古深井数处。马将趣之,忽见一翁,举杖击马。马惊避,不得及鹿。令奴引弓将射之,翁曰:此中有井,悲君堕耳。令曰:汝为何人?翁长跽曰:民姚牛父也,感君活牛,故来谢。因灭不见。(出《幽明录》)
huán mù
桓慕
huán mù wèi huán shí mín cān jūn, zài dān tú, suǒ zhù xiè, chuáng qián yī xiǎo yǐn xué, xiáng shì shì gǔ mù, guān yǐ xiǔ huài. huán shí, cháng xiān yǐ guī fàn tóu xué zhōng, rú cǐ jīng nián. hòu mián shǐ jué, jiàn yī rén zài chuáng qián yún: wú zhōng méi yǐ lái, qī bǎi yú nián, hòu jué sì miè, zhēng cháng mò jí. jūn héng shí jiàn bō jí, gǎn dé wú yǐ. yī jūn jí, dāng yīng wèi níng zhōu cì shǐ. hòu guǒ rú yán. chū yōu míng lù
桓慕为桓石民参军,在丹徒,所住廨,床前一小隐穴,详视是古墓,棺已朽坏。桓食,常先以鲑饭投穴中,如此经年。后眠始觉,见一人在床前云:吾终没以来,七百余年,后绝嗣灭,蒸尝莫及。君恒食见播及,感德无已。依君籍,当应为宁州刺史。后果如言。(出《幽明录》)
ruǎn yú zhī
阮瑜之
jìn tài yuán shí nián, ruǎn yú zhī jū zài shǐ xīng fú tú qián. shǎo gū pín bù lì, kū qì wú shí. hū jiàn yī guǐ, shū zhuān zhuān bō hòu zuò bó, jù míng chāo běn gǎi. zhe qián yún: fù sǐ guī xuán míng, hé wéi jiǔ kū qì? jí hòu sān nián zhōng, jūn jiā kě dé lì. pū dāng jì jūn jiā, bù shǐ yǒu sǔn shī, wù wèi wǒ wèi xiōng, yào wèi jūn zuò jí. hòu guǐ héng zài jiā, jiā xū yòng zhě, guǐ yǔ zhī. èr sān nián, jūn míng chāo běn jūn zuò yòng xiǎo chāi, wèi guǐ zuò shí, gòng tán xiào yǔ yì. ruǎn wèn xìng, dá yún: xìng lǐ míng liú zhī, shì jūn zǐ fū ěr. ruǎn wèn: jūn nà de lái? guǐ yún: pū shòu zuì yǐ bì, jīn zàn shēng guǐ dào, quán jì jūn jiā. hòu sì wǔ nián dāng qù. yuē: fù hé chǔ qù? dá yuē: dāng shēng shì jiān. zhì qī, guǒ bié ér qù. chū yōu míng lù
晋太元十年,阮瑜之居在始兴佛图前。少孤贫不立,哭泣无时。忽见一鬼,书塼(塼波厚作搏,据明抄本改。)著前云:父死归玄冥,何为久哭泣?即后三年中,君家可得立。仆当寄君家,不使有损失,勿畏我为凶,要为君作吉。后鬼恒在家,家须用者,鬼与之。二三年,君(明抄本君作用)小差,为鬼作食,共谈笑语议。阮问姓,答云:姓李名留之,是君姊夫耳。阮问:君那得来?鬼云:仆受罪已毕,今暂生鬼道,权寄君家。后四五年当去。曰:复何处去?答曰:当生世间。至期,果别而去。(出《幽明录》)
liú chéng
刘澄
jìn yì xī wǔ nián, péng chéng liú chéng, cháng jiàn guǐ. jí wèi zuǒ wèi sī mǎ, yǔ jiāng jūn cháo yíng xiè yǔ xiāng jiē, chéng yè xiāng jiù zuò yǔ. jiàn yī xiǎo ér zhě yī, shǒu bà chì zhì, tuán tuán shì fú róng huā. shù rì, cháo dà zāo huǒ. chū yōu míng lù
晋义熙五年,彭城刘澄,常见鬼。及为左卫司马,与将军巢营廨宇相接,澄夜相就坐语。见一小儿赭衣,手把赤帜,团团似芙蓉花。数日,巢大遭火。(出《幽明录》)
liú dào xī
刘道锡
liú dào xī yǔ cóng dì kāng zǔ, shǎo bù xìn yǒu guǐ. cóng xiōng xìng bó, shǎo lái jiàn guǐ. dàn cí lùn, bù néng xiāng qū. cháng yú jīng kǒu zhǎng guǎng qiáo zhái dōng, yún: yǒu shā guǐ, zài dōng lí shàng. dào xī xiào, biàn wèn qí chù, qiān xìng bó jù qù, zhuō dà dāo yù zhuó zhī. xìng bó zài hòu huàn yún: guǐ jī rǔ. dào xī wèi jí guǐ chù, biàn wén rú yǒu dà zhàng shēng, dào xī yīn dǎo dì, jīng sù nǎi xǐng, yī yuè rì dōu chà. xìng bó fù yún: tīng shì dōng tóu sāng shù shàng, yǒu guǐ, xíng shàng rú, zhǎng bì hài rén. kāng zǔ bù xìn, wèn zài shù gāo xià, zhǐ chǔ fèn míng. jīng shí yú rì, shì yuè huì xī, dào xī táo àn zhōng, yǐ jǐ cì guǐ suǒ zhù. biàn hái, rén wú zhī zhě. míng rì, xìng bó zǎo lái, hū jīng yuē: cǐ guǐ zuó yè nà de rén cì zhī, dài sǐ, dōu bù néng fù dòng, sǐ yì dāng bù jiǔ. kāng dà xiào. chū yōu míng lù
刘道锡与从弟康祖,少不信有鬼。从兄兴伯,少来见鬼。但辞论,不能相屈。尝于京口长广桥宅东,云:有杀鬼,在东篱上。道锡笑,便问其处,牵兴伯俱去,捉大刀欲斫之。兴伯在后唤云:鬼击汝。道锡未及鬼处,便闻如有大杖声,道锡因倒地,经宿乃醒,一月日都差。兴伯复云:厅事东头桑树上,有鬼,形尚孺,长必害人。康祖不信,问在树高下,指处分明。经十余日,是月晦夕,道锡逃暗中,以戟刺鬼所住。便还,人无知者。明日,兴伯早来,忽惊曰:此鬼昨夜那得人刺之,殆死,都不能复动,死亦当不久。康大笑。(出《幽明录》)
zhào jí
赵吉
yè xiàn gù wèi zhào jí, cháng zài tián mò jiān. xī rì yǒu yī jiǎn rén sǐ, mái zài mò biān. hòu èr shí yú nián, yǒu yī yuǎn fāng rén, guò zhào suǒ mén chù. yuǎn fāng rén xíng shí yú bù, hū zuò jiǎn, zhào guài wèn qí zuò, yuǎn rén xiào yuē: qián yǒu yī jiǎn guǐ, gù xiào yǐ xì ěr. chū yōu míng lù
邺县故尉赵吉,常在田陌间。昔日有一蹇人死,埋在陌边。后二十余年,有一远方人,过赵所门处。远方人行十余步,忽作蹇,赵怪问其做,远人笑曰:前有一蹇鬼,故效以戏耳。(出《幽明录》)
sī mǎ lóng
司马隆
dōng wèi xú, wàng míng, hái zuò běn jùn zú, mù zài dōng ān líng shān. mù xiān wéi rén suǒ fā, guān jiù yǐ huǐ. xiè xuán zài péng chéng, jiāng yǒu qí jùn sī mǎ lóng dì jìn jí dōng ān wáng xiāng děng, gòng qǔ huài guān, fēn yǐ zuò chē. shǎo shí sān rén xī jiàn huàn, gèng xiāng zhù lián, xiōng huò bù yǐ. xiāng mǔ líng yǔ zǐ sūn yuē: xiāng xī yǔ sī mǎ lóng xiōng dì, qǔ xú fǔ jūn mù zhōng guān wèi chē, lóng děng sǐ wáng sàng pò, jiē yóu cǐ yě. chū yōu míng lù
东魏徐,忘名,还作本郡卒,墓在东安灵山。墓先为人所发,棺柩已毁。谢玄在彭城,将有齐郡司马隆、弟进、及东安王箱等,共取坏棺,分以作车。少时三人悉见患,更相注连,凶祸不已。箱母灵语子孙曰:箱昔与司马隆兄弟,取徐府君墓中棺为车,隆等死亡丧破,皆由此也。(出《幽明录》)