fáng guāng tíng cuī sī jīng cuī shí lǚ tài yī xǔ jiè yán dù fēng xiū wǔ xiàn mín lǐ yuán xiǎo
房光庭 崔思兢 崔湜 吕太一 许诫言 杜丰 修武县民 李元皛
wáng jū lǐ kuò zhī bái lǚ zhōng yè míng lián bān jǐng qiàn xuē lìng zhī
王琚 李适之 白履忠 夜明帘 班景倩 薛令之
fáng guāng tíng
房光庭
fáng guāng tíng wèi shàng shū láng, gù rén xuē zhāo liú fàng, ér tóu guāng tíng, guāng tíng nì zhī. jì bài, yù shǐ lù yí yì bī zhī jí. guāng tíng jù, nǎi jiàn shí zǎi. shí zǎi yuē:" gōng láng guān, hé wéi nì cǐ rén?" yuē:" guāng tíng yǔ xuē zhāo yǒu jiù, yǐ tú qióng ér guī guāng tíng, qiě suǒ fàn fēi dà gù, dé bù nà zhī yé? ruò qín yǐ sòng gōng, jū miào táng zhě, fù hé yǐ dài guāng tíng?" shí zǎi yì zhī, nǎi chū wèi cí zhōu cì shǐ, wú tā lèi. guāng tíng cháng sòng qīn gù zhī zàng, chū dǐng mén, jì wǎn qiě jī, huì yù gāo bǐng zhě, yǔ tóng háng shù rén shí zhī. sù bù chí qián, wú yǐ chóu zhí. yù zhě bī zhī, guāng tíng mìng jiù wǒ qǔ zhí, yù zhě bù cóng. guāng tíng yuē:" yǔ nǐ guān xián, wǒ yòu tái yù shǐ yě, kě suí qǔ zhí." shí rén shǎng qí fàng yì. yuán quē chū chù, chén xiào běn zuò chū yù shǐ tái jì
房光庭为尚书郎,故人薛昭流放,而投光庭,光庭匿之。既败,御史陆遗逸逼之急。光庭惧,乃见时宰。时宰曰:“公郎官,何为匿此人?”曰:“光庭与薛昭有旧,以途穷而归光庭,且所犯非大故,得不纳之耶?若擒以送宫,居庙堂者,复何以待光庭?”时宰义之,乃出为慈州刺史,无他累。光庭尝送亲故之葬,出鼎门,际晚且饥,会鬻糕饼者,与同行数人食之。素不持钱,无以酬值。鬻者逼之,光庭命就我取直,鬻者不从。光庭曰:“与你官衔,我右台御史也,可随取值。”时人赏其放逸。(原缺出处,陈校本作出《御史台记》)
cuī sī jīng
崔思兢
cuī sī jīng, zé tiān cháo, huò gào qí zài cóng xiōng xuān móu fǎn, fù yù shǐ zhāng xíng jí àn zhī. gào zhě xiān yòu cáng xuān jiā qiè, ér yún qiè jiāng fā qí móu, xuān nǎi shā zhī, tóu shī yú luò shuǐ. xíng jí àn, lüè wú zhuàng. zé tiān nù, lìng zhòng àn, xíng jí zòu rú chū. zé tiān yuē:" cuī xuān fǎn zhuàng fēn míng, rǔ kuān zòng zhī. wǒ lìng jùn chén kān, rǔ mǔ huǐ." xíng jí yuē:" chén tuī shì bù ruò jùn chén, bì xià wěi chén, xū shí zhuàng. ruò shùn zhǐ wàng zú rén, qǐ fǎ guān suǒ shǒu? chén bì yǐ wéi bì xià shì chén ěr." zé tiān lì sè yuē:" cuī xuān ruò shí céng shā qiè, fǎn zhuàng zì rán míng yǐ. bù huò qiè, rú hé zì xuě?" xíng jí jù, bī xuān jiā lìng fǎng qiè. sī jīng nǎi yú zhōng qiáo nán běi, duō zhì qián bó, mù nì qiè zhě, shù rì lüè wú suǒ wén. ér qí jiā měi qiè yì shì, zé gào zhě zhé zhī zhī. sī jīng chuāi jiā zhōng yǒu tóng móu zhě, nǎi yáng wèi xuān qī yuē:" xū juàn sān bǎi pǐ, gù cì kè shā gào zhě." ér qīn chén fú yú tái qián. xuān jiā yǒu guǎn kè xìng shū, wù zhōu rén, yán xíng wú quē, wèi xuān jiā fú yì, xuān wěi zhī tóng yú zǐ dì. xū yú, jiàn qí rén zhì tái lù hūn rén, yǐ tōng yú gào zhě. gào zhě suì chēng yún:" cuī jiā gù rén cì wǒ, qǐng yǐ wén. tái zhōng jīng yōu. sī jīng sù zhòng guǎn kè, bù zhī yí. mì suí zhī, dào tiān jīn qiáo, liào qí wú yóu zhì tái. nǎi mà zhī yuē:" wú lài xiǎn liáo, cuī jiā pò jiā, bì yǐn rǔ tóng móu, hé lù zì xuě? rǔ xìng néng chū cuī jiā qiè, wǒ yí rǔ wǔ bǎi jiān, guī xiāng zú chéng bǎi nián zhī yè. bù rán, zé yì shā rǔ bì yǐ." qí rén huǐ xiè, nǎi yǐn sī jīng yú gào zhě zhī jiā, sōu huò qí qiè. xuān nǎi dé miǎn. chū dà táng xīn yǔ
崔思兢,则天朝,或告其再从兄宣谋反,付御史张行岌按之。告者先诱藏宣家妾,而云妾将发其谋,宣乃杀之,投尸于洛水。行岌按,略无状。则天怒,令重按,行岌奏如初。则天曰:“崔宣反状分明,汝宽纵之。我令俊臣勘,汝母悔。”行岌曰:“臣推事不若俊臣,陛下委臣,须实状。若顺旨妄族人,岂法官所守?臣必以为陛下试臣尔。”则天厉色曰:“崔宣若实曾杀妾,反状自然明矣。不获妾,如何自雪?”行岌惧,逼宣家令访妾。思兢乃于中桥南北,多置钱帛,募匿妾者,数日略无所闻。而其家每窃议事,则告者辄知之。思兢揣家中有同谋者,乃佯谓宣妻曰:“须绢三百匹,顾刺客杀告者。”而侵晨伏于台前。宣家有馆客姓舒,婺州人,言行无缺,为宣家服役,宣委之同于子弟。须臾,见其人至台赂阍人,以通于告者。告者遂称云:“崔家顾人刺我,请以闻。台中惊忧。思兢素重馆客,不知疑。密随之,到天津桥,料其无由至台。乃骂之曰:“无赖险獠,崔家破家,必引汝同谋,何路自雪?汝幸能出崔家妾,我遗汝五百缣,归乡足成百年之业。不然,则亦杀汝必矣。”其人悔谢,乃引思兢于告者之家,搜获其妾。宣乃得免。(出《大唐新语》)
cuī shí
崔湜
táng cuī shí, ruò guàn jìn shì dēng kē, bù shí nián, zhǎng gòng jǔ, qiān bīng bù. fù yī, yì cháng wèi lǐ bù, zhì shì fù zǐ lèi rì tóng shěng wèi shì láng. hòu sān dēng zǎi fǔ, nián shǐ sān shí liù. cuī zhī chū zhí zhèng yě, fāng èr shí qī, róng zhǐ duān yǎ, wén cí qīng lì. cháng mù chū duān mén, xià tiān jīn qiáo, mǎ shàng zì yín:" chūn yóu shàng lín yuàn, huā mǎn luò yáng chéng." zhāng shuō shí wéi gōng bù shì láng, wàng zhī yǎo rán ér tàn yuē:" cǐ jù kě xiào, cǐ wèi kě dé, qí nián bù kě jí yě." chū hàn lín shèng shì
唐崔湜,弱冠进士登科,不十年,掌贡举,迁兵部。父揖,亦尝为礼部,至是父子累日同省为侍郎。后三登宰辅,年始三十六。崔之初执政也,方二十七,容止端雅,文词清丽。尝暮出端门,下天津桥,马上自吟:“春游上林苑,花满洛阳城。”张说时为工部侍郎,望之杳然而叹曰:“此句可效,此位可得,其年不可及也。”(出《翰林盛事》)
lǚ tài yī
吕太一
lǚ tài yī wèi hù bù yuán wài láng, hù bù yǔ lì bù lín sī. shí lì bù yí dié, lìng hù bù yú qiáng yǔ zì shù jí, yǐ bèi quán yuàn zhī jiāo tōng. tài yī dá yuē:" juàn bǐ lì bù, quán zǒng zhī sī, dāng xū jiǎn yào qīng tōng," tōng" yuán zuò" tóng", jù chén xiào běn gǎi hé bì shù lí zhǒng jí." shěng zhōng shǎng qí qīng jùn. chū yù shǐ tái jì
吕太一为户部员外郎,户部与吏部邻司。时吏部移牒,令户部于墙宇自竖棘,以备铨院之交通。太一答曰:“眷彼吏部,铨惣之司,当须简要清通,(“通”原作“同”,据陈校本改)何必竖篱种棘。”省中赏其清俊。(出《御史台记》)
xǔ jiè yán
许诫言
xǔ jiè yán wèi láng xié tài shǒu, yǒu qiú yì sǐ yù zhōng, nǎi zhí qù nián xiū yù diǎn biān zhī. xiū yù diǎn yuē:" xiǎo rén zhǔ xiū yù ěr, rú qiáng yuán bù gù, bì láo pò huài, zéi zì zhōng chū, yóu yǐ xiū zhì rì yuè jiǔ, kě jīn miǎn. kuàng qiú zì yì ér zhōng, xiū yù diǎn hé zuì?" jiè yán yóu nù yuē:" rǔ xū lì, jǔ dòng zì hé chī, yòu hé sù?" chū jì wén
许诫言为瑯邪太守,有囚缢死狱中,乃执去年修狱典鞭之。修狱典曰:“小人主修狱耳,如墙垣不固,狴牢破坏,贼自中出,犹以修治日月久,可矜免。况囚自缢而终,修狱典何罪?”诫言犹怒曰:“汝胥吏,举动自合笞,又何诉?”(出《纪闻》)
dù fēng
杜丰
qí zhōu lì chéng xiàn lìng dù fēng, kāi yuán shí wǔ nián, dōng fēng tài shān, fēng gōng dùn. nǎi zào guān qì sān shí méi, zhì xíng gōng. zhū guān yǐ wéi bù kě, fēng yuē:" chē jià jīn guò, liù gōng xié xíng, hū bào sǐ zhě, qiú guān rú hé kě dé? ruò shì bù yù bèi, qí huǐ kě zhuī hū?" jí zhì dùn shǐ rù xíng gōng, jiàn guān mù chén yú mù xià, guāng cǎi hè rán, jīng ér chū, wèi cì shǐ yuē:" shèng zhǔ fēng yuè, qí fú zuò yán cháng, cǐ guān qì zhě, shuí zhī suǒ zào? qiě jiāng hé shī? hé bù xiáng zhī shén?" jiāng zòu wén, cì shǐ lìng qiú fēng. fēng táo yú qī wò chuáng xià, zhà chēng cì sǐ, qí jiā kū zhī. lài qī xiōng zhāng tuán wèi yù shǐ, jiě zhī, nǎi dé yǐ. fēng zi zhōng, shí wéi yǎn zhōu cān jūn, dū du lìng zhǎng jiù mǎ chú dòu. zhōng yuē:" yù mǎ zhì duō, lín rì zhǔ sù, kǒng bù kě gěi, bù rú xiān bàn." nǎi yǐ huò zhǔ sù dòu èr qiān yú shí, nà yú jiào zhōng, chéng qí rè fēng zhī. jí gōng dùn qǔ zhī, jiē chòu bài yǐ. nǎi zǒu, yóu jù bù miǎn. mìng cóng zhě shì bàn xià bàn shēng, hé yáng ròu zhǔ ér shí zhī, qǔ sǐ, yào jìng bù néng wéi huàn ér yù féi. shí rén yún, fēi cǐ fù bù shēng cǐ zi. chū jì wén
齐州历城县令杜丰,开元十五年,东封泰山,丰供顿。乃造棺器三十枚,置行宫。诸官以为不可,丰曰:“车驾今过,六宫偕行,忽暴死者,求棺如何可得?若事不预备,其悔可追乎?”及置顿使入行宫,见棺木陈于幕下,光彩赫然,惊而出,谓刺史曰:“圣主封岳,祈福祚延长,此棺器者,谁之所造?且将何施?何不祥之甚?”将奏闻,刺史令求丰。丰逃于妻卧床下,诈称赐死,其家哭之。赖妻兄张抟为御史,解之,乃得已。丰子钟,时为兖州参军,都督令掌厩马刍豆。钟曰:“御马至多,临日煮粟,恐不可给,不如先办。”乃以镬煮粟豆二千余石,纳于窖中,乘其热封之。及供顿取之,皆臭败矣。乃走,犹惧不免。命从者市半夏半升,和羊肉煮而食之,取死,药竟不能为患而愈肥。时人云,非此父不生此子。(出《纪闻》)
xiū wǔ xiàn mín
修武县民
kāi yuán èr shí jiǔ nián èr yuè, xiū wǔ xiàn rén jià nǚ, xù jiā yíng fù, chē suí zhī. nǚ zhī fù jù cūn rén zhī zhàng chē yě, jiè jùn mǎ, lìng chéng zhī, nǚ zhī dì chéng lǘ cóng, zài chē hòu bǎi bù wài háng. hū yǒu èr rén chū yú cǎo zhōng, yī rén qiān mǎ, yī rén zì hòu qū zhī zǒu, qí dì zhuī zhī bù jí, suì bái qí fù. fù yǔ qīn juàn xún zhī, yī xī bù néng dé. qù nǚ jiā yī shè, cūn zhōng yǒu xiǎo xué, shí yè xué, shēng tú duō sù. líng chén qǐ mén, mén wài yǒu fù rén, luǒ xíng duàn shé, yīn zhōng xuè jiē lín lí. shēng wèn zhī, nǚ qǐ chǐ liú xiě, bù néng yán. shēng gào qí shī, shī chū hù guān zhī, jí zhū shēng wèi yuē:" wú wén fū zǐ yuē, mù shí zhī guài kuí wǎng liǎng, shuǐ zhī guài lóng wǎng xiàng, tǔ zhī guài fén yáng. wú cǐ jū jìn tài xíng, guài wù suǒ shēng yě, jiāng fēi shān jīng yě mèi hū? hé jī zhī?" yú shì tóu yǐ zhuān shí, nǚ jì duàn shé, bù néng yán, zhū shēng jī zhī, jìng sǐ. jí míng, nǎi fēi mèi yě. é ér nǚ jiā xún qiú, zhì ér jiàn zhī, nǎi zhí rú jí dì zǐ yì xiàn. xiàn chéng lú fēng xùn zhī, shí shā yān, nǎi bái yú jùn. chī rú shēng jí dì zǐ, sǐ zhě sān rén, ér jié jìng bù dé. chū jì wén
开元二十九年二月,修武县人嫁女,婿家迎妇,车随之。女之父惧村人之障车也,借俊马,令乘之,女之弟乘驴从,在车后百步外行。忽有二人出于草中,一人牵马,一人自后驱之走,其弟追之不及,遂白其父。父与亲眷寻之,一夕不能得。去女家一舍,村中有小学,时夜学,生徒多宿。凌晨启门,门外有妇人,裸形断舌,阴中血皆淋漓。生问之,女启齿流血,不能言。生告其师,师出户观之,集诸生谓曰:“吾闻夫子曰,木石之怪夔魍魉,水之怪龙罔象,土之怪坟羊。吾此居近太行,怪物所生也,将非山精野魅乎?盍击之?”于是投以砖石,女既断舌,不能言,诸生击之,竟死。及明,乃非魅也。俄而女家寻求,至而见之,乃执儒及弟子诣县。县丞卢峰讯之,实杀焉,乃白于郡。笞儒生及弟子,死者三人,而劫竟不得。(出《纪闻》)
lǐ yuán xiǎo
李元皛
lǐ yuán xiǎo wèi yí zhōu cì shǐ, nù sī gōng qiè chéng míng, mìng bō zhī píng wài, chéng míng jiǎo huá zhě yě. jì chū píng, shì huì bó shì liú cóng jìn hòu zhì, jiāng rù yá. chéng míng yǐ cóng jìn rú zhě, zé qián zhí ér bō zhī, dài yuē:" tài shǒu nù rǔ yá chí, shǐ wǒ lǐng rén qǔ rǔ, lìng biàn bō jiāng lái." cóng jìn yǐ wéi rán, suì jiě yī. chéng míng mù lì zú, qín cóng jìn yǐ rù, chéng míng nǎi táo. yuán xiǎo jiàn bō zhì, bù zhī shì cóng jìn yě, suì zhàng zhī shù shí yān. cóng jìn qǐ xiè yuē:" méng ēn cì zhàng, qǐng shì zuì míng." yuán xiǎo yuē:" wèi chéng míng suǒ mài." jìng wú yán, suì rù hù. chū jì wén
李元皛为沂州刺史,怒司功郄承明,命剥之屏外,承明狡猾者也。既出屏,适会博士刘琮琎后至,将入衙。承明以琮琎儒者,则前执而剥之,绐曰:“太守怒汝衙迟,使我领人取汝,令便剥将来。”琮琎以为然,遂解衣。承明目吏卒,擒琮琎以入,承明乃逃。元皛见剥至,不知是琮琎也,遂杖之数十焉。琮琎起谢曰:“蒙恩赐杖,请示罪名。”元皛曰:“为承明所卖。”竟无言,遂入户。(出《纪闻》)
wáng jū
王琚
xuán zōng zài fān dǐ shí, měi yóu xì yú chéng nán wéi dù zhī jiān, cháng yīn zhú jiǎo miǎn, yì lè wàng fǎn. yǔ qí tú shí shù rén, jī juàn shén, yīn xiū xī cūn zhōng dà shù zhī xià. shì yǒu shū shēng, yán dì guò qí jiā, qí jiā shén pín, zhǐ cūn qī yī lǘ ér yǐ. dì zuò wèi jiǔ, shū shēng shā lǘ zhǔ shú, bèi shàn zhuàn, jiǔ ròu pāng pèi, dì gù ér shén qí zhī. jí yǔ yǔ, lěi luò bù fán, wèn qí xìng, nǎi wáng jū yě. zì shì dì měi yóu wéi dù jiān, bì guò jū jiā, jū suǒ yǔ yì, hé dì yì, dì rì yì qīn shàn. jí wéi shì zhuān zhì, dì yōu shén, dú mì yán yú jū. jū yuē:" luàn zé shā zhī, yòu hé qīn yě?" dì suì nà jū zhī móu, kān dìng nèi nán. lèi bài jū wèi zhōng shū shì láng, shí yù pèi xiǎng yān. chū kāi tiān chuán xìn jì
玄宗在藩邸时,每游戏于城南韦杜之间,尝因逐狡免,意乐忘返。与其徒十数人,饥倦甚,因休息村中大树之下。适有书生,延帝过其家,其家甚贫,止村妻一驴而已。帝坐未久,书生杀驴煮秫,备膳馔,酒肉滂沛,帝顾而甚奇之。及与语,磊落不凡,问其姓,乃王琚也。自是帝每游韦杜间,必过琚家,琚所语议,合帝意,帝日益亲善。及韦氏专制,帝忧甚,独密言于琚。琚曰:“乱则杀之,又何亲也?”帝遂纳琚之谋,戡定内难。累拜琚为中书侍郎,实预配飨焉。(出《开天传信记》)
lǐ kuò zhī
李适之
lǐ kuò zhī rù shì, bù lì chéng bù, biàn wèi bié jià bù lì liǎng jī guān, biàn wèi jīng zhào yǐn bù lì yù shǐ jí zhōng chéng, biàn wèi dài fū bù lì liǎng shěng gěi shě biàn wèi zǎi xiàng bù lì cì shǐ, biàn wèi jié dù shǐ. chū dú yì zhì
李适之入仕,不历丞簿,便为别驾;不历两畿官,便为京兆尹;不历御史及中丞,便为大夫;不历两省给舍;便为宰相;不历刺史,便为节度使。(出《独异志》)
bái lǚ zhōng
白履忠
bái lǚ zhōng bó shè wén shǐ, yǐn jū liáng chéng, wáng zhì yīn yáng chàng jiē jiàn zhī. xún qǐng huán xiāng, shòu cháo sàn dài fū. xiāng rén wèi lǚ zhōng yuē:" wú zi jiā pín, jìng bù zhān yī dòu mǐ, yī pǐ bó, suī dé wǔ pǐn, zhǐ shì kōng míng, hé yì yú shí yě?" lǚ zhōng xīn rán yuē:" wǎng suì qì dān rù kòu, jiā jiā jǐn shǔ pái mén fū. lǚ zhōng tè yǐ dú shǎo shū jí, xiàn sī fàng miǎn, zhì jīn huáng kuì. suī bù dé lù cì, qiě shì wǔ pǐn jiā. zhōng shēn gāo wò, miǎn yǒu yáo yì, bù yì dé zhī yě." chū tán bīn lù
白履忠博涉文史,隐居梁城,王志愔、杨玚皆荐之。寻请还乡,授朝散大夫。乡人谓履忠曰:“吾子家贫,竟不沾一斗米,一匹帛,虽得五品,止是空名,何益于实也?”履忠欣然曰:“往岁契丹入寇,家家尽署排门夫。履忠特以读少书籍,县司放免,至今惶愧。虽不得禄赐,且是五品家。终身高卧,免有徭役,不易得之也。”(出《谭宾录》)
yè míng lián
夜明帘
yáo chóng wèi xiāng, cháng duì yú biàn diàn. jǔ zuǒ zú, bù shèn qīng lì. shàng yuē:" qīng yǒu zú jí yé?" chóng yuē:" chén yǒu xīn fù jí, fēi zú jí yě." yīn qián zòu zhāng shuō zuì zhuàng shù bǎi yán. shàng nù yuē:" qīng guī zhōng shū, yí xuān yǔ yù shǐ zhōng chéng gòng àn qí shì. ér shuō wèi zhī zhī. huì lì bào wǔ hòu sān kè, shuō chéng mǎ xiān guī. chóng jí hū yù shǐ zhōng chéng lǐ lín fǔ, yǐ qián zhào fù zhī. lín fǔ wèi chóng yuē:" shuō duō zhì, shì bì kùn zhī, yí yǐ jù dì." chóng yuē:" chéng xiàng dé zuì, wèi yí tài bī." lín fǔ yòu yuē:" gōng bì bù rěn, jí shuō dāng wú hài." lín fǔ zhǐ jiāng zhào fù yú xiǎo yù shǐ, zhōng lù yǐ mǎ zhuì gào. shuō wèi zāo chóng zòu qián xún yuè, jiā yǒu jiào shòu shū shēng, tōng yú shuō shì ér zuì chǒng zhě. huì qín dé jiān zhuàng, yǐ wén yú shuō. shuō nù shén, jiāng qióng yù yú jīng zhào. shū shēng lì shēng yán yuē:" dǔ sè bù néng jìn, yì rén zhī cháng qíng. huǎn jí yǒu yòng rén hū, gōng hé jìn yú yī bì nǚ yé?" shuō qí qí yán ér shì zhī, jiān yǐ shì ér yǔ guī. shū shēng yī qù shù yuè yú, wú suǒ wén zhī. hū yī yuē, zhí fǎng yú shuō, yōu sè mǎn miàn. yán yuē:" mǒu gǎn gōng zhī ēn, sī yǒu yǐ bào zhě jiǔ yǐ. jīn wén gōng wèi yáo xiàng guó suǒ gòu, wài yù jiāng jù, gōng bù zhī zhī, wēi jiāng zhì yǐ. mǒu yuàn dé gōng píng shēng suǒ bǎo zhě, yòng jì yú jiǔ gōng zhǔ, kě néng lì shì zhī." shuō yīn zì lì zhǐ jǐ suǒ bǎo zhě, shū shēng jiē yún, wèi zú jiě gōng zhī nán. yòu níng sī jiǔ zhī, hū yuē:" jìn zhě yǒu jī lín jùn yǐ yè míng lián wèi jì zhě." shū shēng yuē:" wú shì jì yǐ." yīn qǐng shuō shǒu zhá shù xíng, kěn yǐ qíng yán, suì jí qū chū. dǎi yè, shǐ jí jiǔ gōng zhǔ dì. shū shēng jù yǐ shuō shì yán, jiān yòng yè míng lián wèi zhì. qiě wèi zhǔ yuē:" shàng dú bù niàn zài dōng gōng shí, sī bì shǐ zhōng" zhōng" yuán zuò" chūn", jù chén xiào běn gǎi, ēn jiā yú zhāng chéng xiàng hū" hū" yuán zuò" yǐ", jù chén xiào běn gǎi, ér jīn fǎn yòng chán yé?" míng zǎo, gōng zhǔ shàng yè, jù wèi zòu zhī. shàng gǎn dòng, yīn jí mìng gāo lì shì jiù yù shǐ tái xuān:" qián suǒ àn shì, bìng yí bà zhī." shū shēng yì bù fù zài jiàn yǐ. chū sōng chuāng lù
姚崇为相,尝对于便殿。举左足,不甚轻利。上曰:“卿有足疾耶?”崇曰:“臣有心腹疾,非足疾也。”因前奏张说罪状数百言。上怒曰:“卿归中书,宜宣与御史中丞共按其事。而说未之知。会吏报午后三刻,说乘马先归。崇急呼御史中丞李林甫,以前诏付之。林甫谓崇曰:“说多智,是必困之,宜以剧地。”崇曰:“丞相得罪,未宜太逼。”林甫又曰:“公必不忍,即说当无害。”林甫止将诏付于小御史,中路以马坠告。说未遭崇奏前旬月,家有教授书生,通于说侍儿最宠者。会擒得奸状,以闻于说。说怒甚,将穷狱于京兆。书生厉声言曰:“睹色不能禁,亦人之常情。缓急有用人乎,公何靳于一婢女耶?”说奇其言而释之,兼以侍儿与归。书生一去数月余,无所闻知。忽一曰,直访于说,忧色满面。言曰:“某感公之恩,思有以报者久矣。今闻公为姚相国所构,外狱将具,公不知之,危将至矣。某愿得公平生所宝者,用计于九公主,可能立释之。”说因自历指己所宝者,书生皆云,未足解公之难。又凝思久之,忽曰:“近者有鸡林郡以夜明帘为寄者。”书生曰:“吾事济矣。”因请说手札数行,恳以情言,遂急趋出。逮夜,始及九公主第。书生具以说事言,兼用夜明帘为贽。且谓主曰:“上独不念在东宫时,思必始终(“终”原作“春”,据陈校本改),恩加于张丞相乎(“乎”原作“矣”,据陈校本改),而今反用谗耶?”明早,公主上谒,具为奏之。上感动,因急命高力士就御史台宣:“前所按事,并宜罢之。”书生亦不复再见矣。(出《松窗录》)
bān jǐng qiàn
班景倩
kāi yuán zhōng, cháo tíng xuǎn yòng qún guān, bì tuī jīng dàng. wén wù jì shèng, yīng xián chū rù, jiē báo jù wài rèn. suī xióng fān dà fǔ, yóu zhōng cháo rǒng yuán ér shòu, shí yǐ wéi zuǒ qiān. bān jǐng qiàn zì yáng zhōu cǎi fǎng shǐ, rù wèi tài lǐ shǎo qīng, lù yóu dà liáng. ní ruò shuǐ wèi jùn shǒu, xī jiāo shèng shè zǔ xí. yàn bà, jǐng qiàn dēng zhōu, ruò shuǐ wàng qí xíng chén, wèi yuàn lì yuē:" bān gōng shì xíng, hé yì dēng xiān hū? wèi zhī zōu diàn, liáng suǒ gān xīn." mò rán liáng jiǔ, fāng zhěng huí jià. jì ér wèi shī tóu xiāng fǔ, yǐ dào qí chéng, qí cí wèi dāng shí suǒ chēng shǎng. chū míng huáng zá lù
开元中,朝廷选用群官,必推精当。文物既盛,英贤出入,皆薄具外任。虽雄藩大府,由中朝冗员而授,时以为左迁。班景倩自扬州采访使,入为太理少卿,路由大梁。倪若水为郡守,西郊盛设祖席。宴罢,景倩登舟,若水望其行尘,谓掾吏曰:“班公是行,何异登仙乎?为之驺殿,良所甘心。”默然良久,方整回驾。既而为诗投相府,以道其诚,其词为当时所称赏。(出《明皇杂录》)
xuē lìng zhī
薛令之
shén lóng èr nián, mǐn" mǐn" yuán zuò" jiān", jù chén xiào běn gǎi zhǎng xī rén xuē lìng zhī dēng dì, kāi yuán zhōng, wèi dōng gōng shì dú. shí gōng liáo xián dàn, yǐ shī zì dào, shū yú bì yuē:" cháo rì shàng tuán tuán, zhào jiàn xiān shēng pán. pán zhōng hé suǒ yǒu? mù xu shàng míng chāo běn chén xiào běn" shàng" zuò" zhǎng" lán gān. fàn sè shi nán wǎn, gēng xī zhù duō kuān. zhǐ kě móu zhāo xī, hé yóu dù suì hán." shàng yīn xìng dōng gōng, jiàn yān. suǒ bǐ xù zhī yuē:" zhuó mù zuǐ jù zhǎng, fèng huáng máo yǔ duǎn. ruò xián sōng guì hán, rèn zhú sāng yú nuǎn." lìng zhī yīn cǐ yǐn jí dōng guī. sù zōng jí wèi, zhào zhēng zhī, yǐ zú. chū mǐn chuān míng shì chuán
神龙二年,闽(“闽”原作“间”,据陈校本改)长溪人薛令之登第,开元中,为东宫侍读。时宫僚闲淡,以诗自悼,书于壁曰:“朝日上团团,照见先生盘。盘中何所有?苜蓿上(明抄本、陈校本“上”作“长”)阑干。饭涩匙难绾,羹稀箸多宽。只可谋朝夕,何由度岁寒。”上因幸东宫,见焉。索笔续之曰:“啄木嘴距长,凤凰毛羽短。若嫌松桂寒,任逐桑榆暖。”令之因此引疾东归。肃宗即位,诏征之,已卒。(出《闽川名仕传》)