yǔ wén róng gē shū hàn cuī yǐn fǔ xiāo sōng chén huái qīng zōu fèng chì gāo lì shì wáng wéi
宇文融 歌舒翰 崔隐甫 萧嵩 陈怀卿 邹凤炽 高力士 王维
shǐ sī míng dòu gǔ rùn zhōu lóu qiū wèi péi jí lǐ bào zhēn yáng zhì jiān
史思明 豆谷 润州楼 丘为 裴佶 李抱贞 杨志坚
yǔ wén róng
宇文融
xuán zōng mìng yǔ wén róng wèi kuò tián shǐ, róng fāng zì suī, shāo bù fù jǐ zhě, bì jiā wū zèn. mì zòu yǐ wéi lú cóng yuàn guǎng zhì tián yuán, yǒu dì shù bǎi qǐng. dì sù qì zhòng, yì yǐ wèi xiāng zhě shù yǐ ér yòu zú wàng huàn hūn, dǐng shèng yú yī shí, gù dì yì zhòng yán qí zuì, dàn mù cóng yuàn wèi duō tián wēng. cóng yuàn shǎo jiā xiāng zhōu, yīng míng jīng. cháng cóng wǔ jǔ, zhì cè sān děng, shòu xià xiàn wèi. zì qián míng jīng zhì lì bù shì láng, cái shí nián. zì lì bù yuán wài zhì shì láng, zhǐ qī ge yuè. chū míng huáng zá lù
玄宗命宇文融为括田使,融方恣睢,稍不附己者,必加诬谮。密奏以为卢从愿广置田园,有地数百顷。帝素器重,亦倚为相者数矣;而又族望宦婚,鼎盛于一时,故帝亦重言其罪,但目从愿为多田翁。从愿少家相州,应明经。常从五举,制策三等,授夏县尉。自前明经至吏部侍郎,才十年。自吏部员外至侍郎,只七个月。(出《明皇杂录》)
gē shū hàn
歌舒翰
tiān bǎo zhōng, gē shū hàn wèi ān xī jié dù, kòng dì shù qiān lǐ, shén zhe wēi lìng, gù xī bǐ rén gē zhī yuē:" běi dǒu qī xīng gāo, gē shū hàn yè dài dāo. tǔ bō zǒng shā jǐn, gèng zhù" zhù" yuán zuò" cè", jù chén xiào běn gǎi liǎng chóng háo." shí chà dōu zhī" zhī" zì yuán quē, jù chén xiào běn bǔ bīng mǎ shǐ zhāng zhuó shàng dōu zòu shì, zhí yáng guó zhōng zhuān quán dú huò, zhuó dòu liú bù fǎn, yīn nà huì jiāo jié. hàn xù rù" rù" yuán zuò" yòu", jù chén xiào běn gǎi cháo zòu, zhuó zhī hàn zhì, jù, qiú guó zhōng bá yòng. guó zhōng nǎi chú zhuó jiān yù shǐ dài fū, chōng jiàn nán xī chuān jié dù shǐ. chì xià, jiù dì cí hàn. hàn mìng bù xià zuó yú tíng, shù qí shì, zhàng ér shā zhī, rán hòu zòu wén. dì què cì zhuó shī, gèng lìng hàn jué shī yī bǎi. chū gān quān zi
天宝中,歌舒翰为安西节度,控地数千里,甚著威令,故西鄙人歌之曰:“北斗七星高,歌舒翰夜带刀。吐蕃总杀尽,更筑(“筑”原作“策”,据陈校本改)两重濠。”时差都知(“知”字原缺,据陈校本补)兵马使张擢上都奏事,值杨国忠专权黩货,擢逗留不返,因纳贿交结。翰续入(“入”原作“又”,据陈校本改)朝奏,擢知翰至,惧,求国忠拔用。国忠乃除擢兼御史大夫,充剑南西川节度使。敕下,就第辞翰。翰命部下捽于庭,数其事,杖而杀之,然后奏闻。帝却赐擢尸,更令翰决尸一百。(出《乾鐉子》)
cuī yǐn fǔ
崔隐甫
lí yuán dì zǐ yǒu hú chú shàn chuī dí, yóu chéng ēn. cháng fàn luò yáng lìng cuī yǐn fǔ, yǐ ér zǒu rù jìn zhōng. xuán zōng fēi shí, tuō yǐ tā shì, zhào yǐn fǔ duì, hú chú zài cè. zhǐ yuē:" jiù qīng qǐ cǐ, dé fǒu?" yǐn fǔ duì yuē:" bì xià cǐ yán, shì qīng chén ér zhòng lè rén yě, chén qǐng xiū guān." zài bài ér qù. xuán zōng jù yuē:" zhèn yǔ qīng xì yě." suì lìng yè chū, zhì mén wài, lì zhàng shā zhī. é ér fù chì shì, yǐ sǐ yǐ. nǎi cì yǐn fǔ juàn bǎi pǐ. chū guó shǐ bǔ
梨园弟子有胡雏善吹笛,尤承恩。尝犯洛阳令崔隐甫,已而走入禁中。玄宗非时,托以他事,召隐甫对,胡雏在侧。指曰:“就卿乞此,得否?”隐甫对曰:“陛下此言,是轻臣而重乐人也,臣请休官。”再拜而去。玄宗遽曰:“朕与卿戏也。”遂令曳出,至门外,立杖杀之。俄而复敕释,已死矣。乃赐隐甫绢百匹。(出《国史补》)
xiāo sōng
萧嵩
xuán zōng cháng qì zhòng sū tǐng, yù yǐ yǐ wéi xiāng, lǐ yù gù wèn, yǔ qún chén tè yì. yù mìng xiāng qián yī rì, shàng mì mì, bù yù lìng zuǒ yòu zhī. dài yè ài, nǎi lìng cǎo zhào, fǎng yú shì chén yuē:" wài tíng zhí sù shuí?" suì mìng bǐng zhú zhào lái. zhì zé zhōng shū shè rén xiāo sōng, shàng jí yǐ tǐng xìng míng shòu sōng, lìng cǎo zhì shū. jì chéng, qí cí yuē:" guó zhī guī bǎo." shàng xún yì sān sì, wèi sōng yuē:" tǐng, guī zhī zǐ. zhèn bù yù chì qí fù míng, qīng wèi kān xuē zhī." shàng réng mìng chè zhàng zhōng píng fēng yǔ sōng, sōng cán jù liú hàn, bǐ bù néng xià zhě jiǔ zhī. shàng yǐ sōng zhù sī yí shí, bì dāng jīng mì, bù jué qián xí yǐ guān. wéi gǎi yuē:" guó zhī zhēn bǎo." tā wú gēng yì. sōng jì tuì, shàng zhì qí cǎo yú dì yuē:" xū yǒu qí biǎo ěr." sōng zhǎng dà duō rán, shàng gù yǒu shì míng. zuǒ yòu shī xiào. shàng wén, jù qǐ yǎn qí kǒu, yuē:" sōng suī cái yì fēi zhǎng, rén chén zhī guì, yì wú yǔ bǐ, qián yán xì ěr." qí mò shí shén lǎn, jiē cǐ lèi yě. chū míng huáng zá lù
玄宗尝器重苏颋,欲倚以为相,礼遇顾问,与群臣特异。欲命相前一日,上秘密,不欲令左右知。迨夜艾,乃令草诏,访于侍臣曰:“外庭直宿谁?”遂命秉烛召来。至则中书舍人萧嵩,上即以颋姓名授嵩,令草制书。既成,其词曰:“国之瑰宝。”上寻绎三四,谓嵩曰:“颋,瑰之子。朕不欲斥其父名,卿为刊削之。”上仍命撤帐中屏风与嵩,嵩惭惧流汗,笔不能下者久之。上以嵩杼思移时,必当精密,不觉前席以观。唯改曰:“国之珍宝。”他无更易。嵩既退,上掷其草于地曰:“虚有其表耳。”(嵩长大多髯,上故有是名。)左右失笑。上闻,遽起掩其口,曰:“嵩虽才艺非长,人臣之贵,亦无与比,前言戏耳。”其默识神览,皆此类也。(出《明皇杂录》)
chén huái qīng
陈怀卿
chén huái qīng, lǐng nán rén yě, yǎng yā bǎi yú tóu. hòu yú yā lán zhōng chú fèn, fèn zhōng yǒu guāng làn rán, shì yǐ pén shuǐ shā tài zhī, dé jīn shí liǎng. nǎi chān suǒ shí chù, yú shě hòu shān zú xià, tǔ zhōng yǒu fū jīn, xiāo de shù qiān jīn. shí rén mò zhī, qīng suì jù fù, shì zhì wú zhōu cì shǐ. chū cháo yě qiān zài
陈怀卿,岭南人也,养鸭百余头。后于鸭栏中除粪,粪中有光烂然,试以盆水沙汰之,得金十两。乃觇所食处,于舍后山足下,土中有麸金,消得数千斤。时人莫知,卿遂巨富,仕至梧州刺史。(出《朝野佥载》)
zōu fèng chì
邹凤炽
xī jīng huái dé fāng nán mén zhī dōng, yǒu fù shāng zōu fèng chì, jiān gāo bèi qū, yǒu shì luò tuó, shí rén hào wèi zōu luò tuó. qí jiā jù fù, jīn bǎo bù kě shèng jì, cháng yǔ cháo guì yóu, dǐ diàn yuán zhái, biàn mǎn hǎi nèi. sì fāng wù jǐn wèi suǒ shōu, suī gǔ zhī yī bái, bú shì guò yě. qí jiā nán nǚ bì pú, jǐn yī yù shí, fú yòng qì wù, jiē yī shí jīng yì. cháng yīn jià nǚ, yāo zhū cháo shì wǎng lín lǐ xí, bīn kè shù qiān. yè nǐ gōng zhàng, bèi jí huá lì. jí nǚ láng jiāng chū, shì bì wéi rào, qǐ luó zhū cuì, chuí chāi yè lǚ, yóu yàn lì zhě, zhì shù bǎi rén. zhòng jiē è rán, bù zhī shú shì xīn fù yǐ. yòu cháng yè jiàn gāo zōng, qǐng shì zhōng nán shān zhōng shù, gū juàn yī pǐ. zì yún:" shān shù suī jǐn, chén juàn wèi jié." shì suī bù xíng, zhōng wèi tiān xià suǒ sòng. hòu fàn shì liú guā zhōu, huì shè hái. jí zú, zǐ sūn qióng kuì. yòu yǒu wáng yuán bǎo zhě, nián lǎo hǎo xì xuè, chū rù lǐ shì, wéi rén suǒ zhī. rén yǐ qián wén yǒu yuán bǎo zì, yīn hū qián wèi wáng lǎo, shèng liú yú shí yǐ. chū xī jīng jì
西京怀德坊南门之东,有富商邹凤炽,肩高背曲,有似骆驼,时人号为邹骆驼。其家巨富,金宝不可胜计,常与朝贵游,邸店园宅,遍满海内。四方物尽为所收,虽古之猗白,不是过也。其家男女婢仆,锦衣玉食,服用器物,皆一时惊异。尝因嫁女,邀诸朝士往临礼席,宾客数千。夜拟供帐,备极华丽。及女郎将出,侍婢围绕,绮罗珠翠,垂钗曳履,尤艳丽者,至数百人。众皆愕然,不知孰是新妇矣。又尝谒见高宗,请市终南山中树,估绢一匹。自云:“山树虽尽,臣绢未竭。”事虽不行,终为天下所诵。后犯事流瓜州,会赦还。及卒,子孙穷匮。又有王元宝者,年老好戏谑,出入里市,为人所知。人以钱文有元宝字,因呼钱为王老,盛流于时矣。(出《西京记》)
yòu yī shuō, xuán zōng cháng zhào wáng yuán bǎo, wèn qí jiā sī duō shǎo. duì yuē:" chén qǐng yǐ juàn yī pǐ, xì bì xià nán shān shù, nán shān shù jǐn, chén juàn wèi qióng." yòu xuán zōng yù hán yuán diàn, wàng nán shān, jiàn yī bái lóng héng gèn shān jiān. wèn zuǒ yòu, jiē yán bú jiàn. lìng jí zhào wáng yuán bǎo wèn zhī, yuán bǎo yuē:" jiàn yī bái wù, héng zài shān dǐng, bù biàn qí zhuàng." zuǒ yòu guì chén qǐ yuē:" hé gù chén děng bú jiàn?" xuán zōng yuē:" wǒ wén zhì fù kě dí guì. zhèn tiān xià zhī guì, yuán bǎo tiān xià zhī fù, gù jiàn ěr." chū dú yì zhì
又一说,玄宗尝召王元宝,问其家私多少。对曰:“臣请以绢一匹,系陛下南山树,南山树尽,臣绢未穷。”又玄宗御含元殿,望南山,见一白龙横亘山间。问左右,皆言不见。令急召王元宝问之,元宝曰:“见一白物,横在山顶,不辨其状。”左右贵臣启曰:“何故臣等不见?”玄宗曰:“我闻至富可敌贵。朕天下之贵,元宝天下之富,故见耳。”(出《独异志》)
gāo lì shì
高力士
gāo lì shì jì qiǎn yú wū zhōu, shān" zhōu shān" yuán zuò" shān zhōu", jù míng chāo běn gǎi gǔ duō jì, ér rén bù shí. lì shì gǎn zhī, yīn wèi shī jì yì." liǎng jīng zuò" zuò" yuán zuò" wǔ", jù chén xiào běn gǎi jīn mài, wǔ xī wú rén cǎi. yí xià suī yǒu shū, qì wèi zhōng bù gǎi." qí hòu huì shè, guī zhì wǔ xī, dào yù kāi yuán zhōng yǔ lín jūn shì, zuò shì zhé lǐng nán. tíng chē fǎng jiù, fāng zhī shàng huáng yǐ yàn shì, lì shì běi wàng hào qì, ǒu xuè ér sǐ. chū míng huáng zá lù
高力士既谴于巫州,山(“州山”原作“山州”,据明抄本改)谷多荠,而人不食。力士感之,因为诗寄意。“两京作(“作”原作“五”,据陈校本改)斤卖,五溪无人采。夷夏虽有殊,气味终不改。”其后会赦,归至武溪,道遇开元中羽林军士,坐事谪岭南。停车访旧,方知上皇已厌世,力士北望号泣,呕血而死。(出《明皇杂录》)
wáng wéi
王维
tiān bǎo mò, qún zéi xiàn liǎng jīng, dà lüè wén wǔ cháo chén, jí huáng mén gōng pín, yuè gōng qí shì. měi huò shù bǎi rén, yǐ bīng zhàng yán wèi, sòng yú luò" luò" yuán zuò" wéi", jù míng chāo běn gǎi. yáng. zhì yǒu táo yú shān gǔ zhě, ér zú néng luó bǔ zhuī xié, shòu yǐ guàn dài. lù shān yóu zhì yì yuè gōng, qiú fǎng pō qiè. yú xún rì, huò lí yuán dì zǐ shù bǎi rén, qún zéi yīn xiāng yǔ dà huì yú níng bì chí, yàn wěi guān shù shí rén. dà chén yù kù zhēn bǎo, luó liè yú qián hòu. lè jì zuò, lí yuán jiù rén bù jué xū xī, xiāng duì qì xià. qún nì jiē lù rèn chí mǎn yǐ xié zhī, ér bēi bù néng yǐ. yǒu yuè gōng léi hǎi qīng zhě, tóu yuè qì yú dì, xī xiàng tòng kū. nì dǎng nǎi fù hǎi qīng yú xì mǎ diàn, zhī jiě yǐ shì zhòng, wén zhī zhě mò bù shāng tòng. wáng wéi shí wéi zéi jū yú pú tí fó sì zhōng, wén zhī, fù shī yuē:" wàn hù shāng xīn shēng yě yān, bǎi guān hé rì gèng cháo tiān. qiū huái yè luò kōng gōng lǐ, níng bì chí tóu zòu guǎn xián." chū míng huáng zá lù
天宝末,群贼陷两京,大掠文武朝臣,及黄门宫嫔,乐工骑士。每获数百人,以兵仗严卫,送于洛(“洛”原作“维”,据明抄本改。)阳。至有逃于山谷者,而卒能罗捕追胁,授以冠带。禄山尤致意乐工,求访颇切。于旬日,获梨园弟子数百人,群贼因相与大会于凝碧池,宴伪官数十人。大陈御库珍宝,罗列于前后。乐既作,梨园旧人不觉歔欷,相对泣下。群逆皆露刃持满以胁之,而悲不能已。有乐工雷海清者,投乐器于地,西向恸哭。逆党乃缚海清于戏马殿,支解以示众,闻之者莫不伤痛。王维时为贼拘于菩提佛寺中,闻之,赋诗曰:“万户伤心生野烟,百官何日更朝天。秋槐叶落空宫里,凝碧池头奏管弦。”(出《明皇杂录》)
shǐ sī míng
史思明
ān lù shān bài, shǐ sī míng jì nì. zhì dōng dōu, yù yīng táo shú, qí zi zài hé běi, yù jì yí zhī, yīn zuò shī tóng qù. shī yún:" yīng táo yī lóng zi, bàn yǐ chì, bàn yǐ huáng. yī bàn yǔ huái wáng. yī bàn yǔ zhōu zhì." shī chéng, zuǒ yòu zàn měi zhī, jiē yuē:" míng gōng cǐ shī dà jiā, ruò néng yán' yī bàn zhōu zhì, yī bàn huái wáng', jí yǔ' huáng' zì shēng shì shāo wěn." sī míng dà nù yuē:" wǒ ér qǐ kě jū zhōu zhì zhī xià?" sī míng cháng qū zhì yǒng níng xiàn, wèi qí zi cháo yì suǒ shā. sī míng yuē:" ěr shā wǒ tài zǎo, lù shān shàng dé zhì dōng dōu, ér ěr hé jí" jí" yuán zuò" hán", jù míng chāo běn gǎi yě. sī míng zǐ wěi fēng huái wáng, zhōu zhì jí qí fù yě. chū zhī tián lù
安禄山败,史思明继逆。至东都,遇樱桃熟,其子在河北,欲寄遗之,因作诗同去。诗云:“樱桃一笼子,半已赤,半已黄。一半与怀王。一半与周至。”诗成,左右赞美之,皆曰:“明公此诗大佳,若能言'一半周至,一半怀王',即与'黄'字声势稍稳。”思明大怒曰:“我儿岂可居周至之下?”思明长驱至永宁县,为其子朝义所杀。思明曰:“尔杀我太早,禄山尚得至东都,而尔何亟(“亟”原作“函”,据明抄本改)也。思明子伪封怀王,周至即其傅也。(出《芝田录》)
dòu gǔ
豆谷
zhì dé chū, ān shǐ zhī luàn, hé dōng dà jī. huāng dì shí wǔ lǐ shēng dòu gǔ, yī xī sǎo ér fù shēng, yuē dé wǔ liù qiān dàn. qí shí shén yuán xì měi, rén jiē lài cǐ huó yān. chū chuán zài
至德初,安史之乱,河东大饥。荒地十五里生豆谷,一夕扫而复生,约得五六千石。其实甚圆细美,人皆赖此活焉。(出《传载》)
rùn zhōu lóu
润州楼
rùn zhōu chéng nán yú, yǒu lóu míng wàn suì lóu. sú chuán lóu shàng yān chū, cì shǐ jí sǐ, bù sǐ jí biǎn. kāi yuán yǐ qián, yǐ rùn zhōu wèi xiōng" xiōng" yuán zuò" diàn", jù míng chāo běn gǎi quē. dǒng wǎn wèi jiāng dōng cǎi fǎng shǐ, cháng jū cǐ zhōu. qí shí zhòu rì yān chū, cì shǐ jiē yōu jù láng bèi, chóu qíng zhì sǐ. qián yuán zhōng, hū rán yòu zhòu rì yān chū, yuán kě yī chǐ yú, zhí shàng shù zhàng. yǒu lì mì cì zhī, jiù shì qí yān, nǎi chū yú lóu jiǎo xì zhōng, gèng jìn ér shì zhī, nǎi wén zi yě. lóu xià yǒu jǐng, jǐng zhōng wú shuǐ, hēi ér qiě shēn, xiǎo chóng hòu fēn jiǎ zhī lèi, sè hēi ér xiǎo. měi wǎn qíng, chū zì yú xì zhōng zuò tuán ér shàng. yáo kàn lèi yān, yǐ shǒu lǎn zhī, jí wén ruì ěr. cóng cǐ zhī fēi, cì shǐ yì wú lǜ yǐ. chū biàn yí zhì
润州城南隅,有楼名万岁楼。俗传楼上烟出,刺史即死,不死即贬。开元已前,以润州为凶(“凶”原作“店”,据明抄本改)阙。董琬为江东采访使,尝居此州。其时昼日烟出,刺史皆忧惧狼狈,愁情至死。乾元中,忽然又昼日烟出,圆可一尺余,直上数丈。有吏密伺之,就视其烟,乃出于楼角隙中,更近而视之,乃蚊子也。楼下有井,井中无水,黑而且深,小虫后分胛之类,色黑而小。每晚晴,出自于隙中作团而上。遥看类烟,以手揽之,即蚊蚋耳。从此知非,刺史亦无虑矣。(出《辨疑志》)
qiū wèi
丘为
qiū wèi zhì shì huán xiāng, tè gěi lù fèng zhī bàn. jì dīng mǔ sāng, zhōu jùn yí suǒ gěi, qǐng yú guān chá shǐ hán huàng. huàng yǐ wéi shòu guān zhì shì, běn bù lǐ wù, tè lìng gěi lù, yǐ ēn yǎng lǎo chén. bù kě yǐ zài sàng wèi yì" yì" yuán zuò" yì", jù chén xiào běn gǎi, mìng réng jiù gěi zhī. wéi chūn qiū èr shí, yáng jiǔ zhī zhí zé bù gěi. suī chéng shì wú wén, jiàn chēng shé zhōng. chū tán bīn lù
丘为致仕还乡,特给禄俸之半。既丁母丧,州郡疑所给,请于观察使韩滉。滉以为授官致仕,本不理务,特令给禄,以恩养老臣。不可以在丧为异(“异”原作“义”,据陈校本改),命仍旧给之。唯春秋二时,羊酒之直则不给。虽程式无文,见称折衷。(出《谭宾录》)
péi jí
裴佶
zhū cǐ jì luàn, péi jí yǔ yì guān shù rén, yáng wèi nú, qiú chū chéng. jí mào qǐn, zì chū chēng gān cǎo. mén bīng yuē:" cǐ shù zi, bì fēi rén nú. rú gān cǎo, bù yí zhī." chū guó shǐ bǔ
朱泚既乱,裴佶与衣冠数人,佯为奴,求出城。佶貌寝,自出称甘草。门兵曰:“此数子,必非人奴。如甘草,不疑之。”(出《国史补》)
lǐ bào zhēn
李抱贞
lǐ bào zhēn zhèn lù zhōu, jūn zī kuì quē, jì wú suǒ wéi. yǒu lǎo sēng, dà wéi jùn rén xìn fú. bào zhēn yīn qǐng zhī yuē:" jiǎ hé shàng zhī dào, yǐ jì jūn zhōng, kě hū?" sēng yuē:" wú bù kě." bào zhēn yuē:" dàn yán zé rì jū chǎng fén shēn, móu dāng yú shǐ zhái záo yī dì dào tōng lián. qí huǒ zuò, jí qián yǐ xiāng" xiāng" yuán zuò" sēng". jù míng chāo běn gǎi chū." sēng xǐ cóng zhī, suì chén zhuàng shēng yán. bào zhēn mìng yú jū chǎng jī xīn zhù yóu. yīn wèi qī rì dào chǎng, zhòu yè xiāng dēng, fén bei zá zuò, bào zhēn yì yǐn sēng rù dì dào, shǐ zhī bù yí. sēng nǎi shēng tán zhí lú, duì zhòng shuō fǎ. bào zhēn lǜ jiān jūn liáo shǔ jí jiāng lì, mó bài qí xià. yǐ fèng rù shàn shī, duī yú qí páng. yóu shì shì nǚ pián tián. shě cái yì jì. mǎn qī rì, suì sòng chái jī, guàn yóu fā yàn, jī zhōng niàn fó. bào zhēn mì yǐ qiǎn rén tián sāi dì dào, é qǐng zhī jì, sēng xīn bìng huī. shù rì, jí suǒ de huò cái, niǎn rù jūn zī kù. bié qiú suǒ wèi shè lì zhě shù shí lì, zào tǎ zhù yān. chū shàng shū gù shí
李抱贞镇潞州,军资匮缺,计无所为。有老僧,大为郡人信服。抱贞因请之曰:“假和尚之道,以济军中,可乎?”僧曰:“无不可。”抱贞曰:“但言择日鞠场焚身,谋当于使宅凿一地道通连。俟火作,即潜以相(“相”原作“僧”。据明抄本改)出。”僧喜从之,遂陈状声言。抱贞命于鞠场积薪贮油。因为七日道场,昼夜香灯,焚呗杂作,抱贞亦引僧入地道,使之不疑。僧乃升坛执炉,对众说法。抱贞率监军僚属及将吏,膜拜其下。以俸入擅施,堆于其旁。由是士女骈填。舍财亿计。满七日,遂送柴积,灌油发焰,击钟念佛。抱贞密已遣人填塞地道,俄顷之际,僧薪并灰。数日,籍所得货财,辇入军资库。别求所谓舍利者数十粒,造塔贮焉。(出《尚书故实》)
yáng zhì jiān
杨志坚
yán zhēn qīng wèi fǔ zhōu cì shǐ, yì rén yǒu yáng zhì jiān zhě shì xué ér jū pín, xiāng rén wèi zhī zhī yě. qí qī yǐ zī gěi bù chōng, suǒ shū qiú lí. zhì jiān yǐ shī sòng zhī yuē:" dāng nián lì zhì zǎo cóng shī, jīn rì fān chéng bìn yǒu sī. luò tuō zì zhī qiú shì wǎn, cuō tuó gān dào chū shēn chí. jīn chāi rèn yì liāo xīn fā, luán jìng cóng tā bié huà méi. cǐ qù biàn tóng háng lù kè, xiāng féng jí shì xià shān shí." qí qī chí shī, yì zhōu gōng dié, yǐ qiú bié shì. zhēn qīng pàn qí dú yuē:" yáng zhì jiān zǎo qīn rú jiào, pō fù shī míng. xīn suī mù yú gāo kē, shēn wèi zhān yú cùn lù. yú qī dǔ qí wèi yù, céng bù shǎo liú. mí zhuī jì quē zhī qī, zàn chéng hǎo shì zhuān xué mǎi chén zhī fù, yàn qì liáng rén. wū rǔ xiāng jiān, shāng bài fēng jiào, ruò wú chéng jiè, shú è fú xiāo? qī kě chī èr shí, rèn zì gǎi jià. yáng zhì jiān xiù cái, xiǎng sù bó, réng shǔ suí jūn." sì yuǎn wén zhī, wú bù yuè fú. zì shì jiāng biǎo fù rén, wú gǎn qì qí fū zhě. chū yún xī yǒu yì
颜真卿为抚州刺史,邑人有杨志坚者嗜学而居贫,乡人未之知也。其妻以资给不充,索书求离。志坚以诗送之曰:“当年立志早从师,今日翻成鬓有丝。落托自知求事晚,蹉跎甘道出身迟。金钗任意撩新发,鸾镜从他别画眉。此去便同行路客,相逢即是下山时。”其妻持诗,诣州公牒,以求别适。真卿判其牍曰:“杨志坚早亲儒教,颇负诗名。心虽慕于高科,身未沾于寸禄。愚妻睹其未遇,曾不少留。靡追冀缺之妻,赞成好事;专学买臣之妇,厌弃良人。污辱乡间,伤败风教,若无惩诫,孰遏浮嚣?妻可笞二十,任自改嫁。杨志坚秀才,饷粟帛,仍署随军。”四远闻之,无不悦服。自是江表妇人,无敢弃其夫者。(出《云溪友议》)