měng shān qín zhān guǎng zhōu rén yuán xuán yīng xuē zhòng gù kǎi shù tí jiā suí yáng dì xīng fú sì
蒙山 秦瞻 广州人 袁玄瑛 薛重 顾楷 树提家 隋炀帝 兴福寺
zhāng qí shì lǐ chóng zhēn mǎ lǐng shān zhì xiāng sì xián zhě lǐ lín fǔ wéi zi chūn xuān zhōu jiāng
张骑士 李崇贞 马岭山 至相寺贤者 李林甫 韦子春 宣州江
lǐ qí wù yán tǐng zhī tiān bǎo qiáo rén wú wèi shī zhāng gǎo bì gān tài dù wěi hǎi zhōu liè rén
李齐物 严挺之 天宝樵人 无畏师 张镐 毕乾泰 杜暐 海州猎人
měng shān
蒙山
lǔ guó fèi xiàn měng shān shàng yǒu sì fèi jiǔ, mín yù jià táng zhě, zhé dà shé shù shí zhàng zhǎng, chū lái jīng rén, gù mò de ān yān. chū yì yuàn
鲁国费县蒙山上有寺废久,民欲架堂者,辄大蛇数十丈长,出来惊人,故莫得安焉。(出《异苑》)
qín zhān
秦瞻
qín zhān jū qū hé míng chāo běn" hé" zuò" ā". péng xīng yě, hū yǒu wù rú shé, tū rù qí nǎo zhōng. shé lái, xiān wén chòu qì, biàn cóng bí rù, pán qí tóu zhōng, jué hóng hóng lěng, wén qí nǎo jiān, shí shēng zā zā, shù rì chū qù. xún fù lái, qǔ shǒu jīn, jí fù kǒu bí, gù bù dé rù. jī nián wú tā, wéi huàn tóu zhòng. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
秦瞻居曲河(明抄本“河”作“阿”。)彭星野,忽有物如蛇,突入其脑中。蛇来,先闻臭气,便从鼻入,盘其头中,觉泓泓冷,闻其脑间,食声咂咂,数日出去。寻复来,取手巾,急缚口鼻,故不得入。积年无他,唯患头重。(出《广古今五行记》)
guǎng zhōu rén
广州人
guǎng zhōu rén gòng zài shān zhōng fá mù, hū jiàn shí kē zhōng yǒu sān luǎn, dà rú shēng, biàn qǔ zhǔ zhī. tāng shǐ rè, biàn wén lín zhōng rú fēng yǔ shēng. xū yú, yǒu yī shé dà shí wéi, zhǎng sì wǔ zhàng, jìng lái, yú tāng zhōng xián luǎn qù, sān rén wú jǐ jiē sǐ. chū xù sōu shén jì
广州人共在山中伐木,忽见石窠中有三卵,大如升,便取煮之。汤始热,便闻林中如风雨声。须臾,有一蛇大十围,长四五丈,径来,于汤中衔卵去,三人无几皆死。(出《续搜神记》)
yuán xuán yīng
袁玄瑛
wú xīng tài shǒu" shǒu" yuán zuò" píng", jù míng chāo běn gǎi. yuán xuán yīng dāng zhī guān. wǎng rì zhě wèn jí xiōng, yuē:" fǎ. zhì guān dāng yǒu chì shé wèi yāo, bù kě shā." zhì, guǒ yǒu chì shé zài tóng hǔ fú shí hán shàng pán, xuán yīng mìng shā zhī, qí hòu guǒ wèi zéi xú fù suǒ hài yě. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
吴兴太守(“守”原作“平”,据明抄本改。)袁玄瑛当之官。往日者问吉凶,曰:“法。至官当有赤蛇为妖,不可杀。”至,果有赤蛇在铜虎符石函上蟠,玄瑛命杀之,其后果为贼徐馥所害也。(出《广古今五行记》)
xuē zhòng
薛重
kuài jī jùn lì yún xiàn xuē zhòng dé jiǎ huán jiā, yè zhì jiā, hù bì, wén fù chuáng shàng yǒu zhàng fū mián shēng, huàn fù, jiǔ cóng chuáng shàng chū lái" lái" yuán zuò" wèi", jù míng chāo běn gǎi. kāi hù. chí dāo biàn nì wèn fù yuē:" chuáng shàng zuì rén shì shuí?" fù dà jīng è, yīn qiě kǔ zì shēn míng, shí wú rén. zhòng jiā wéi yǒu yī hù, jì rù, biàn bì fù suǒ. liǎo wú suǒ jiàn. jiàn yī shé yǐn zài chuáng jiǎo, jiǔ zuì chòu, zhòng zhuó shé cùn duàn, zhì yú hòu gōu. jīng rì ér fù sǐ, shù rì, chóng yòu sǐ, hòu hū rán ér shēng. shuō shǐ sǐ, yǒu rén zhì gù zhī. jiāng dào yī chù, yǒu guān liáo wèn yuē:" hé yǐ shā rén?" zhòng yuē:" shí bù xíng xiōng." yuē:" ěr yún bù shā zhě, jìn cùn duàn zhì zhe hòu gōu, cǐ shì hé wù?" zhòng yuē:" zhèng shā shé ěr." fǔ jūn è rán yǒu wù yuē:" wǒ dāng yòng wèi shén, ér gǎn yín rén fù, yòu sòng rén." chì zuǒ yòu chí lái. lì jiāng yī rén, zhe píng jīn zé, jù jí qí yín wàng zhī zuì, mìng fù yù, zhòng wèi guān sī biàn qiǎn jiàng chū, zhòng shū hū ér hái. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
会稽郡吏郧县薛重得假还家,夜至家,户闭,闻妇床上有丈夫眠声,唤妇,久从床上出来(“来”原作“未”,据明抄本改。)开户。持刀便逆问妇曰:“床上醉人是谁?”妇大惊愕,因且苦自申明,实无人。重家唯有一户,既入,便闭妇索。了无所见。见一蛇隐在床脚,酒醉臭,重斫蛇寸断,掷于后沟。经日而妇死,数日,重又死,后忽然而生。说始死,有人桎梏之。将到一处,有官寮问曰:“何以杀人?”重曰:“实不行凶。”曰:“尔云不杀者,近寸断掷著后沟,此是何物?”重曰:“正杀蛇耳。”府君愕然有悟曰:“我当用为神,而敢淫人妇,又讼人。”敕左右持来。吏将一人,著平巾帻,具诘其淫妄之罪,命付狱,重为官司便遣将出,重倏忽而还。(出《广古今五行记》)
gù kǎi
顾楷
chén shí wú xīng gù kǎi zài tián shàng shù qǔ sāng yè, jiàn wǔ sè dà shé rù yī xiǎo xué. qí hòu shé xiāng cì, huò sān chǐ wǔ chǐ cì dì xiāng suí, lüè yǒu shù bǎi. kǎi jí xià shù, kàn suǒ rù zhī chù, liǎo bù jiàn yǒu kǒng. rì mù huán jiā, kǎi bìng kǒu yǎ, bù fù dé yǔ. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
陈时吴兴顾楷在田上树取桑叶,见五色大蛇入一小穴。其后蛇相次,或三尺五尺次第相随,略有数百。楷急下树,看所入之处,了不见有孔。日暮还家,楷病口哑,不复得语。(出《广古今五行记》)
shù tí jiā
树提家
suí jiàng zhōu xià xiàn shù tí jiā, xīn zào zhái, yù yí rù, hū yǒu shé wú shù, cóng shì zhōng liú chū mén wài, qí chóu rú bó shàng cán, gài dì jiē biàn. shí yǒu xíng kè yún:" jiě fú zhèn." qǔ táo zhī sì méi shū fú, rào zhái sì miàn dīng zhī, shé jiàn tuì, fú yì yí jiù zhī. shé rù táng zhōng xīn, yǒu yī kǒng, dà rú pén kǒu, shé rù bìng jǐn. mìng jiān tāng yī bǎi hú guàn zhī, jīng sù, yǐ qiāo jué zhī, shēn shù chǐ. dé gǔ tóng qián èr shí wàn guàn. yīn chén pò, zhù xīn qián, suì jù fù. shé nǎi shì gǔ tóng zhī jīng. chū cháo yě qiān zài
隋绛州夏县树提家,新造宅,欲移入,忽有蛇无数,从室中流出门外,其稠如箔上蚕,盖地皆遍。时有行客云:“解符镇。”取桃枝四枚书符,绕宅四面钉之,蛇渐退,符亦移就之。蛇入堂中心,有一孔,大如盆口,蛇入并尽。命煎汤一百斛灌之,经宿,以锹掘之,深数尺。得古铜钱二十万贯。因陈破,铸新钱,遂巨富。蛇乃是古铜之精。(出《朝野佥载》)
suí yáng dì
隋炀帝
sōu shén jì:" shé qiān nián zé duàn fù xù."
《搜神记》:“蛇千年则断复续。”
huái nán zǐ yún:" shén shé zì duàn qí shēn ér zì xiāng xù."
《淮南子》云:“神蛇自断其身而自相续。”
suí yáng dì qiǎn rén yú lǐng nán, biān hǎi qióng shān, qiú cǐ shé shù sì, ér zhì luò xià. suǒ de zhī zhě, zhǎng kě sān chǐ, ér sè huáng hēi, qí tóu jǐn wén, quán shì jīn sè, bù néng dú rén, jiě shí ròu. ruò yù lìng zì duàn qí shēn zhě, zé xiān chù zhī lìng nù, shǐ bù rèn qí fèn dú, zé zì duàn wèi sān sì. qí duàn zhī chù, rú dāo jié yān, jiàn qí pí gǔ wén lǐ, yì yǒu xuè yān. rán jiǔ nù dìng, zé sān sì duàn shāo shāo zì xiāng jiù ér lián xù, tǐ fù rú gù, yì shì bù xiāng duàn. suí zhù zuò láng dèng lóng yún, cǐ líng shé yī lèi, zì duàn, bù bì qiān suì yě. chū qióng shén mì yuàn
隋炀帝遣人于岭南,边海穷山,求此蛇数四,而至洛下。所得之者,长可三尺,而色黄黑,其头锦文,全似金色,不能毒人,解食肉。若欲令自断其身者,则先触之令怒,使不任其愤毒,则自断为三四。其断之处,如刀截焉,见其皮骨文理,亦有血焉。然久怒定,则三四断稍稍自相就而连续,体复如故,亦似不相断。隋著作郎邓隆云,此灵蛇一类,自断,不必千岁也。(出《穷神秘苑》)
xīng fú sì
兴福寺
cháng ān xīng fú sì yǒu shí guāng fú yuàn, qí yuàn yǔ jí zhuàng lì, yún shì suí suǒ zhì. zhēn guān zhōng, sì sēng yǐ qí nián jì mián yuǎn, lǜ yǒu cuī pǐ, jí jīng fèi jì gōng, qiě yù xīn qí tǔ mù, nǎi jiāng huǐ chè. jì qǐ hù, jiàn yǒu shé wàn shù, lián guàn zài dì, shé pán rào rú jī, yáo shǒu qù huì, ruò tūn shì zhī zhuàng. sì sēng dà jù, yǐ wéi tiān mǐn zhòng láo, gù jiǎ líng biàn, yú shì bù gǎn chú huǐ. chū xuān shì zhì
长安兴福寺有十光佛院,其院宇极壮丽,云是隋所制。贞观中,寺僧以其年纪绵远,虑有摧圮,即经费计工,且欲新其土木,乃将毁撤。既启户,见有蛇万数,连贯在地,蛇蟠绕如积,摇首呿喙,若吞噬之状。寺僧大惧,以为天悯重劳,故假灵变,于是不敢除毁。(出《宣室志》)
zhāng qí shì
张骑士
zhāng qí shì zhě, zì yún, yòu shí suí yīng gōng lǐ jī dù hǎi, yù fēng shí yú rì, bù zhī xíng jǐ wàn lǐ. fēng jìng bù bō, hū jiàn èr wù hēi sè, tóu zhuàng lèi shé, dà rú jù chuán, qí zhǎng wàng ér bù jí. xū yú, zhì chuán suǒ, jiē yǐ tóu rào míng chāo běn" rào" zuò" dā" chuán héng tuī, qí jí rú fēng. zhōu rén huáng jù, bù zhī suǒ kàng, yǐ fēn wéi suǒ dàn shí, wéi niàn fó qiú sù sǐ ěr. jiǔ zhī, dào yī shān, pò chuán rú jī. gè zì niàn yún, bǐ rén jiē wèi cǐ wù suǒ shí. xū yú, fēng shì shén jí, gù shì chuán hòu, fù yǒu sān shé, zhuī zhú yì zhì, yì rú zhēng shí zhī zhuàng. èr shé fàng chuán, huí yǔ sān shé dòu yú shā shàng, gè xiāng wān shàn yú gū dǎo yān. zhōu rén yīn shì chéng fēng jǔ fān, suì dé miǎn nán. hòu shù rì, fù zhì yī shān, yáo jiàn yān huǒ, wèi shì rén jìng. luò fān dēng àn," àn" yuán zuò" líng", jù míng chāo běn gǎi. yǔ èr rén tóng háng, mén hù shén dà, suì qián kuǎn guān. yǒu rén zhǎng shù zhàng, tōng shēn shēng bái máo, chū jiàn èr rén, shí zhī. yī rén jù zǒu zhì chuán suǒ, cái shàng chuán, wèi jí kāi, bái máo zhī shì zǒu lái qiān lǎn. chuán rén rén gè zhí gōng dāo zhuó shè zhī, lèi huī shù dāo, rán hòu jiàn shì. lí àn yī lǐ xǔ, àn shàng yǐ yǒu shù shí tóu, jǐ shǒu dà hū. yīn yòu suí fēng piāo fān wǔ liù rì, yáo jiàn hǎi dǎo. pō zhōu wèn rén, yún jiàn qīng yuǎn xiàn jiè, shǔ nán hǎi. chū guǎng yì jì
张骑士者,自云,幼时随英公李勣渡海,遇风十余日,不知行几万里。风静不波,忽见二物黑色,头状类蛇,大如巨船,其长望而不极。须臾,至船所,皆以头绕(明抄本“绕”作“搭”)船横推,其疾如风。舟人惶惧,不知所抗,已分为所啖食,唯念佛求速死耳。久之,到一山,破船如积。各自念云,彼人皆为此物所食。须臾,风势甚急,顾视船后,复有三蛇,追逐亦至,意如争食之状。二蛇放船,回与三蛇斗于沙上,各相蜿蟺于孤岛焉。舟人因是乘风举帆,遂得免难。后数日,复至一山,遥见烟火,谓是人境。落帆登岸,(“岸”原作“陵”,据明抄本改。)与二人同行,门户甚大,遂前款关。有人长数丈,通身生白毛,出见二人,食之。一人遽走至船所,才上船,未及开,白毛之士走来牵揽。船人人各执弓刀斫射之,累挥数刀,然后见释。离岸一里许,岸上已有数十头,戟手大呼。因又随风飘帆五六日,遥见海岛。泊舟问人,云见清远县界,属南海。(出《广异记》)
lǐ chóng zhēn
李崇贞
gāo zōng guāng zhái zhōng, lǐ chóng zhēn rèn yì zhōu zhǎng shǐ. tīng qián gān zǐ shù yǒu yī zi rú jī zǐ. wǎn shú, wēi yǒu xiǎo kǒng rú zhēn, qún guān xián yì zhī. fāng yù jiāng jìn, jiǔ ér nǎi bà. yīn pōu zhī, dé yī chì bān shé, zhǎng chǐ yú, chóng zhēn hòu jìng yǐ zuì sǐ. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
高宗光宅中,李崇贞任益州长史。厅前柑子树有一子如鸡子。晚熟,微有小孔如针,群官咸异之。方欲将进,久而乃罢。因剖之,得一赤斑蛇,长尺余,崇贞后竟以罪死。(出《广古今五行记》)
yòu lián zhōu jiàn yī gān shù, sì yuè zhōng, yǒu zi rú quán dà, pōu zhī, yǒu liǎng tóu shé. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì yì wén
又连州见一柑树,四月中,有子如拳大,剖之,有两头蛇。(出《广古今五行记》)【译文】
táng gāo zōng guāng zhái nián jiān, lǐ chóng zhēn dān rèn yì zhōu zhǎng shǐ. tā de guān tīng qián gān zǐ shù shàng jié le yí gè guǒ shí xiàng jī dàn yí yàng, hěn wǎn cái chéng shú, shàng miàn wēi wēi dì yǒu xiàng zhēn jiān nà me dà de xiǎo kǒng. suǒ yǒu de guān yuán men quán dōu duì cǐ gǎn dào chà yì, zhèng yào zhǔn bèi jìn xiàn gěi huáng shàng. shí jiān guò cháng jiù suàn le. yú shì pōu kāi tā, lǐ miàn yǒu yī tiáo hóng bān shé, zhǎng yī chǐ duō. chóng zhēn hòu lái yīn fàn zuì ér bèi chǔ sǐ.
唐高宗光宅年间,李崇贞担任益州长史。他的官厅前柑子树上结了一个果实象鸡蛋一样,很晚才成熟,上面微微地有象针尖那么大的小孔。所有的官员们全都对此感到诧异,正要准备进献给皇上。时间过长就算了。于是剖开它,里面有一条红斑蛇,长一尺多。崇贞后来因犯罪而被处死。
zài lián zhōu kàn dào yī kē gān zǐ shù, sì yuè zhōng xún, jié le guǒ xiàng quán tou nà me dà, yòu pōu kāi yī kàn, lǐ miàn yǒu yì zhī liǎng tóu shé.
在连州看到一棵柑子树,四月中旬,结了果象拳头那么大,又剖开一看,里面有一只两头蛇。
mǎ lǐng shān
马岭山
kāi yuán sì nián liù yuè, chēn zhōu mǎ lǐng shān cè yǒu bái shé, zhǎng liù qī chǐ, hēi shé zhǎng zhàng yú. xū yú, èr shé dòu, bái zhě tūn hēi shé, dào cū chù, kǒu liǎng ài jiē liè, xuè liú pāng pèi. hēi shé tóu rù, niè bái shé lē shàng zuò kǒng, tóu chū èr chǐ yú, é ér liǎng shé bìng sǐ, hòu shí yú rì, dà yǔ, shān shuǐ bào zhǎng, piào pò wǔ bǎi yú jiā, shī sān bǎi yú rén. chū cháo yě qiān zài
开元四年六月,郴州马岭山侧有白蛇,长六七尺,黑蛇长丈余。须臾,二蛇斗,白者吞黑蛇,到粗处,口两嗌皆裂,血流滂沛。黑蛇头入,啮白蛇肋上作孔,头出二尺余,俄而两蛇并死,后十余日,大雨,山水暴涨,漂破五百余家,失三百余人。(出《朝野佥载》)
zhì xiāng sì xián zhě
至相寺贤者
cháng ān zhì xiāng sì yǒu xián zhě, zì shí yú suì, biàn zài xī chán yuàn xiū dào. yuàn zhōng fó táng zuò xià, héng yǒu yī shé, xián zhě chū xiū dào shí, shé dà yī wéi, jí hòu sì shí yú nián, shé rú táng zhù. rén" rén" yuán zuò" dà", jù míng chāo běn gǎi. shé suī xiāng jiàn, ér bù néng xiāng è. kāi yuán zhōng, xián zhě yè zhōng zhì fó táng lǐ bài, táng zhōng wú dēng, ér guāng càn mǎn táng, xīn shén guài zhī. yīn yú shé chū zhī chù, dé jìng cùn zhū. zhì shì gāo jǔ jià, jì qí shí zhě. shù rì, yǒu hú rén jiāo shì, dìng hái bǎi wàn. xián zhě yuē:" cǐ yè guāng zhū, dāng wú jià, hé yǐ rú cǐ chóu zhí?" hú yún:" bàng zhū zé guì, cǐ nǎi shé zhū, duō zhì qiān guàn." xián zhě tàn fú, suì mài yān. chū guǎng yì jì
长安至相寺有贤者,自十余岁,便在西禅院修道。院中佛堂座下,恒有一蛇,贤者初修道时,蛇大一围,及后四十余年,蛇如堂柱。人(“人”原作“大”,据明抄本改。)蛇虽相见,而不能相恶。开元中,贤者夜中至佛堂礼拜,堂中无灯,而光粲满堂,心甚怪之。因于蛇出之处,得径寸珠。至市高举价,冀其识者。数日,有胡人交市,定还百万。贤者曰:“此夜光珠,当无价,何以如此酬直?”胡云:“蚌珠则贵,此乃蛇珠,多至千贯。”贤者叹伏,遂卖焉。(出《广异记》)
lǐ lín fǔ
李林甫
lǐ lín fǔ zhái, jí lǐ jìng zhái. yǒu hóng shī zhě yǐ dào shù wén yú ruì zōng shí, cháng yǔ guò qí zhái, wèi rén yuē:" hòu zhī rén yǒu néng jū cǐ zhě, guì bù kě yán." qí hòu jiǔ wú jū rén. kāi yuán chū, lín fǔ guān wèi fèng yù, suì cóng ér jū yān. rén yǒu gào yú hóng shī, yuē:" yì hū zāi! wú yán guǒ yàn. yàn yuán zuò rú. jù míng chāo běn gǎi. shì shí yǒu jiǔ nián jū xiàng wèi, chēng háo guì yú tiān xià zhě, cǐ cǐ yuán zuò yī. jù míng chāo běn gǎi. rén yě. suī rán, wú jù qí yì zhì zhōng mén, zé huò qiě jí yǐ." lín fǔ guǒ xiāng xuán zōng, shì quán guì, wéi rén jué wàng zhě jiǔ zhī. jí mò nián, yǒu rén xiàn liáng mǎ, shén gāo, ér qí mén shāo bì, bù kě chéng yǐ guò, suì yì ér zhì. jì huǐ qí yán, hū yǒu shé qiān wàn shù, zài wū wǎ zhōng. lín fǔ è zhī, jí bà ér bù néng huǐ yān. wèi jǐ, lín fǔ jìng jí mò. qí shǐ xiāng zhì jí mò, guǒ shí jiǔ nián yǐ. chū xuān shì zhì
李林甫宅,即李靖宅。有泓师者以道术闻于睿宗时,尝与过其宅,谓人曰:“后之人有能居此者,贵不可言。”其后久无居人。开元初,林甫官为奉御,遂从而居焉。人有告于泓师,曰:“异乎哉!吾言果验。(验原作如。据明抄本改。)是十有九年居相位,称豪贵于天下者,此(此原作一。据明抄本改。)人也。虽然,吾惧其易制中门,则祸且及矣。”林甫果相玄宗,恃权贵,为人觖望者久之。及末年,有人献良马,甚高,而其门稍庳,不可乘以过,遂易而制。既毁其檐,忽有蛇千万数,在屋瓦中。林甫恶之,即罢而不能毁焉。未几,林甫竟籍没。其始相至籍没,果十九年矣。(出《宣室志》)
wéi zi chūn
韦子春
lín huái jùn yǒu guǎn tíng, bīn sì shuǐ shàng. tíng yǒu dà mù, zhōu shù shí gǒng," gǒng" yuán zuò" zhū", jù míng chāo běn gǎi. tū rán jìng bá, yīn hé bǎi bù, wǎng wǎng yǒu shèn fēng xùn léi, xī fā qí zhōng. rén wàng jiàn tíng yǒu èr guāng, duì ér shàng xià, hè rán ruò diàn, fēng jì xī, qí guāng yì bì. kāi yuán zhōng, yǒu wéi zi chūn yǐ yǒng lì wén, huì zǐ chūn kè yú lín huái, yǒu rén yǔ qí shì zhě, zi chūn yuē:" wú néng cì zhī." yú shì qiè yī tuó zhǐ yú tíng zhōng yǐ cì yān. hòu yī xī, suì yǒu dà fēng léi zhèn yú dì, tíng wū yáo hàn, guǒ jiàn èr guāng zhào yào tíng yǔ. zi chūn nǎi liǎn yī ér xià, hū jué yǒu wù pán rào qí shēn, lěng rú shuǐ dòng, shù bù kě jiě. huí shì, jiàn èr lǎo zài qí shēn hòu. zi chūn jí fèn shēn huī bì, huō rán yǒu shēng, qí fù yì jiě, suì guī tíng zhōng. wèi jǐ ér fēng yǔ jì, wén tíng zhōng xīng ruò bào sì. míng rì shì zhī, jiàn yī jù shé zhōng duàn ér bì, xuè biàn qí dì. lǐ rén xiāng yǔ lái guān, wèi zi chūn qiě sǐ yǐ. nǎi jiàn zhī, dà jīng. zì shì qí tíng wú fēng léi huàn. chū xuān shì zhì
临淮郡有馆亭,滨泗水上。亭有大木,周数十栱,(“栱”原作“株”,据明抄本改。)突然劲拔,阴合百步,往往有甚风迅雷,夕发其中。人望见亭有二光,对而上下,赫然若电,风既息,其光亦闭。开元中,有韦子春以勇力闻,会子春客于临淮,有人语其事者,子春曰:“吾能伺之。”于是挈衣橐止于亭中以伺焉。后一夕,遂有大风雷震于地,亭屋摇撼,果见二光照耀亭宇。子春乃敛衣而下,忽觉有物蟠绕其身,冷如水冻,束不可解。回视,见二老在其身后。子春即奋身挥臂,騞然有声,其缚亦解,遂归亭中。未几而风雨霁,闻亭中腥若鲍肆。明日视之,见一巨蛇中断而毙,血遍其地。里人相与来观,谓子春且死矣。乃见之,大惊。自是其亭无风雷患。(出《宣室志》)
xuān zhōu jiāng
宣州江
xuān zhōu què tóu zhèn, tiān bǎo qī zài, jiāng shuǐ shèng zhǎng màn sān shí lǐ. wú sú shàn qiú, jiē rù shuǐ jiē chái mù. jiāng zhōng liú yǒu yī cái xià, zhǎng shí yú zhàng, qiú zhě wǎng guān zhī, nǎi dà shé yě. qí sè huáng, wèi shuǐ suǒ fú, zhōng jiāng ér xià. qiú zhě jù ér fǎn, shé suì kāi kǒu xián zhī, qiú zhě zhèng héng shé kǒu, jǔ qí tóu, qù shuǐ shù chǐ. qiú zhě yóu dà hū qǐng jiù, guān zhě mò gǎn jiù yān. chū jì wén
宣州鹊头镇,天宝七载,江水盛涨漫三十里。吴俗善泅,皆入水接柴木。江中流有一材下,长十余丈,泅者往观之,乃大蛇也。其色黄,为水所浮,中江而下。泅者惧而返,蛇遂开口衔之,泅者正横蛇口,举其头,去水数尺。泅者犹大呼请救,观者莫敢救焉。(出《纪闻》)
lǐ qí wù
李齐物
hé nán yǐn lǐ qí wù, tiān bǎo zhōng, zuǒ qiān jìng líng tài shǒu. jùn chéng nán lóu yǒu bái yān, cì shǐ bù gǎi jí sǐ, tǔ rén yǐ wéi cháng zhàn. qí wù bèi chù, yì shén hèn hèn. lóu zhōng hū chū bái yān, nǎi fā nù yún:" wú bù wèi sǐ, shén rú yú hé?" shǐ rén xún yān chū chù, yún:" bái yān xī bái chóng, kǒng shì dà shé." qí wù lìng jué zhī, qí kǒng jiàn dà, zhōng yǒu dà shé, shēn rú jù wèng. mìng yǐ huò jiān yóu shù shí hú, fèi zé zhuó zhī. shé chū léi hǒu, chéng dié zhèn dòng, jīng rì fāng sǐ. nǎi shǐ rén xià qiàn sāi zhī, qí wù yì gèng wú tā. chū guǎng yì jì
河南尹李齐物,天宝中,左迁竟陵太守。郡城南楼有白烟,刺史不改即死,土人以为常占。齐物被黜,意甚恨恨。楼中忽出白烟,乃发怒云:“吾不畏死,神如余何?”使人寻烟出处,云:“白烟悉白虫,恐是大蛇。”齐物令掘之,其孔渐大,中有大蛇,身如巨瓮。命以镬煎油数十斛,沸则灼之。蛇初雷吼,城堞震动,经日方死。乃使人下堑塞之,齐物亦更无他。(出《广异记》)
yán tǐng zhī
严挺之
yán tǐng zhī wèi wèi zhōu cì shǐ, chū dào guān, lín tīng shì. yǒu xiǎo shé cóng mén rù, zhì àn suǒ, yǐ tóu zhěn àn. tǐng zhī chū bù dá, jù chí yá hù, yā qí tóu xià dì. zhèng lì níng xiǎng, qǐng zhī, shé huà chéng yī fú. tǐng zhī yì shì shù shì suǒ wéi, xún suǒ wú huò ér zhǐ. chū guǎng yì jì
严挺之为魏州刺史,初到官,临厅事。有小蛇从门入,至案所,以头枕案。挺之初不达,遽持牙笏,压其头下地。正立凝想,顷之,蛇化成一符。挺之意是术士所为,寻索无获而止。(出《广异记》)
tiān bǎo qiáo rén
天宝樵人
tiān bǎo zhōng, yǒu qiáo rén rù shān zuì wò, wèi shé suǒ tūn. qí rén wēi xǐng, guài shēn dòng yáo, kāi shì bù dé, fāng zhī wèi wù suǒ tūn. yīn yǐ qiáo dāo huà fù, dé chū zhī. xuàn rán mí mèn, jiǔ zhī fāng wù. qí rén zì ěr bàn shēn pí tuō, rú má fēng zhuàng. chū guǎng yì jì
天宝中,有樵人入山醉卧,为蛇所吞。其人微醒,怪身动摇,开视不得,方知为物所吞。因以樵刀画腹,得出之。眩然迷闷,久之方悟。其人自尔半身皮脱,如麻风状。(出《广异记》)
wú wèi shī
无畏师
tiān bǎo zhōng, wú wèi shī zài luò, shì shí yǒu jù" jù" yuán zuò" mù", jù míng chāo běn gǎi. shé, zhuàng shén yì, gāo zhàng yú, wéi wǔ shí chǐ, kuí kuí ruò. pán rào chū yú shān xià, luò mín xián jiàn zhī. yú shì wú wèi yuē:" hòu cǐ shé jué shuǐ zhū luò chéng." jí shuō fó shū yì shén jīng. shé zhì xī, zé jià fēng lù lái, ruò qīng tīng zhuàng. wú wèi nǎi zé" zé" yuán zuò" fèn", jù míng chāo běn gǎi. zhī yuē:" ěr shé yě, yíng jū shēn shān zhōng, gù ān qí suǒ, hé wéi jiāng yù sì dú yú shì? jí sù qù, wú huàn shēng rén." qí shé wén zhī, suì fǔ yú dì, ruò yǒu cán sè, xū yú ér sǐ yān. qí hòu lù shān jù luò yáng, jǐn huǐ gōng miào, guǒ wú wèi suǒ wèi jué luò shuǐ zhū chéng zhī yīng. chū xuān shì zhì
天宝中,无畏师在洛,是时有巨(“巨”原作“目”,据明抄本改。)蛇,状甚异,高丈余,围五十尺,魁魁若。盘绕出于山下,洛民咸见之。于是无畏曰:“后此蛇决水潴洛城。”即说佛书义甚精。蛇至夕,则驾风露来,若倾听状。无畏乃责(“责”原作“愤”,据明抄本改。)之曰:“尔蛇也,营居深山中,固安其所,何为将欲肆毒于世?即速去,无患生人。”其蛇闻之,遂俯于地,若有惭色,须臾而死焉。其后禄山据洛阳,尽毁宫庙,果无畏所谓决洛水潴城之应。(出《宣室志》)
zhāng gǎo
张镐
hóng zhōu chéng zì mǎ yuàn zhì lì hòu, bù fù xiū gé. xiāng chuán yún:" xiū zhě bì sǐ." yǒng tài zhōng, dū du zhāng gǎo xiū zhī bù yí. hū chéng xī běi zōu yù yī dà kǎn, kǎn zhōng jiàn èr shé, yī bái yī hēi, tóu lèi niú, xíng rú jù wèng, zhǎng liù shí yú chǐ, wān shàn zài kēng zhōng, qí yú xiǎo shé bù kě shèng shǔ. jù yǐ bái gǎo, gǎo mìng zhú zhī chū, nǎi yǐ zhú miè fù qí tóu, qiān zhī. shé chū bù kāi mù, suí qiān ér chū. xiǎo shé shén duō, jūn rén huò yǒu shāng qí xiǎo zhě shí yú tóu, rán yóu dà rú yǐn wǎn. èr shé xiāng suí rù xú rú tíng xià fàng shēng chí zhōng, chí shuǐ shēn shù zhàng, qí guī jiē zǒu chū shàng àn, wéi rén suǒ huò, yú yì gǔ sāi chū shuǐ, xū yú jiē sǐ. hòu qī rì, gǎo hōng. pàn guān zhèng cóng nán chāng lìng mǎ jiǎo, èr zi xiāng jì ér zú. yuán quē chū chù, míng chāo běn zuò chū guǎng yì jì
洪州城自马瑗置立后,不复修革。相传云:“修者必死。”永泰中,都督张镐修之不疑。忽城西北陬遇一大坎,坎中见二蛇,一白一黑,头类牛,形如巨瓮,长六十余尺,蜿蟺在坑中,其余小蛇不可胜数。遽以白镐,镐命逐之出,乃以竹篾缚其头,牵之。蛇初不开目,随牵而出。小蛇甚多,军人或有伤其小者十余头,然犹大如饮椀。二蛇相随入徐孺亭下放生池中,池水深数丈,其龟皆走出上岸,为人所获,鱼亦鼓鳃出水,须臾皆死。后七日,镐薨。判官郑从、南昌令马皎,二子相继而卒。(原缺出处,明抄本作出《广异记》)
bì gān tài
毕乾泰
táng zuǒ bǔ quē bì gān tài, yíng zhōu rén qiū rén, fù mǔ nián wǔ shí, zì yíng shēng cáng qì. zhì fù nián bā shí wǔ, yòu zì zào guān, shāo gāo dà, xián cáng xiǎo, gèng jiā zhuān èr wàn kǒu. kāi cáng yù xiū zhī, yǒu shé wú shù. shí zhēng yuè shàng hán, zhé wèi néng dòng, qǔ shé tóu yī kōng jǐng zhōng, réng shòu shé bù jìn, qí shé jīn sè. tài zì yǔ nú kāi zhī, xún bìng ér zú. yuè yú, fù mǔ jù wáng. cǐ kāi zhī bù dé qí suǒ yě. chū cháo yě qiān zài
唐左补阙毕乾泰,瀛州任丘人,父母年五十,自营生藏讫。至父年八十五,又自造棺,稍高大,嫌藏小,更加砖二万口。开藏欲修之,有蛇无数。时正月尚寒,蛰未能动,取蛇投一空井中,仍受蛇不尽,其蛇金色。泰自与奴开之,寻病而卒。月余,父母俱亡。此开之不得其所也。(出《朝野佥载》)
dù wěi
杜暐
diàn zhōng shì yù shǐ dù wěi cháng shǐ lǐng wài, zhì kāng zhōu, yì qí sī zhǐ," zhǐ" yuán zuò" shàng", jù míng chāo běn gǎi. bái yuē:" qǐng bì dú wù." yú shì jiàn dà shé jié dào nán chū, zhǎng shù zhàng, xuán wǔ hòu zhuī zhī. dào nán yǒu dà sōng shù, shé shēng gāo zhī pán rào, chuí tóu xià shì xuán wǔ. xuán wǔ zì shù xià yǎng qí bí, bí zhōng chū liǎng dào bì yān, zhí chōng shé tóu, shé suì liè ér sǐ, zhuì yú shù xià. yòu jiàn wú gōng dà rú zhēng." zhēng" zì yuán kòng quē, jù míng chāo běn bǔ. niú sù céng yǐ qí shì wèn kāng zhōu sī mǎ dí gōng, dí gōng yuē:" xī tiān bǎo sì zài, guǎng fǔ yīn hǎi cháo, piào yī wú gōng, sǐ, pōu qí yī zhǎo, zé dé ròu bǎi èr shí jīn. zhì guǎng zhōu shì, yǒu rén lóng shèng liǎng tóu shé. jí rén zhòng zhōng yán:' rǔ shí èr shǒu shé hū? rǔ jiàn èr shǒu shé, zé qí shǒu bìng chū, wú jīn yì yú shì, shǒu shé gè yī tóu, yù jiàn zhī hū?' shì rén qǐng jiàn zhī, nǎi chū qí shé. shé zhǎng èr chǐ, tóu zài shǒu wěi. shì rén líng zhě, cháng yǐ nòng shé wèi yè, měi zhí zhū shé, bù bì dú hài. jiàn liǎng tóu shé, zé yǐ shǒu zhí zhī. shé shì qí shǒu, líng zhě yán tòng, qì shé yú dì. jiā yào yān, bù yù. qí niè chù zhǒng, suì jìn yín, é ér biàn shēn. líng zhě sǐ, shēn suì hóng dà, qí gǔ ròu jiē huà wéi shuǐ, shēn rú zhù shuǐ náng. yǒu qǐng shuǐ kuì, suì huà jǐn. rén yǔ liǎng tóu shé shī suǒ zài." chū jì wén
殿中侍御史杜暐尝使岭外,至康州,驿骑思止,(“止”原作“上”,据明抄本改。)白曰:“请避毒物。”于是见大蛇截道南出,长数丈,玄武后追之。道南有大松树,蛇升高枝盘绕,垂头下视玄武。玄武自树下仰其鼻,鼻中出两道碧烟,直冲蛇头,蛇遂裂而死,坠于树下。又见蜈蚣大如筝。(“筝”字原空缺,据明抄本补。)牛肃曾以其事问康州司马狄公,狄公曰:“昔天宝四载,广府因海潮,漂一蜈蚣,死,剖其一爪,则得肉百二十斤。至广州市,有人笼盛两头蛇。集人众中言:‘汝识二首蛇乎?汝见二首蛇,则其首并出,吾今异于是,首蛇各一头,欲见之乎?’市人请见之,乃出其蛇。蛇长二尺,头在首尾。市人伶者,常以弄蛇为业,每执诸蛇,不避毒害。见两头蛇,则以手执之。蛇螫其手,伶者言痛,弃蛇于地。加药焉,不愈。其啮处肿,遂浸淫,俄而遍身。伶者死,身遂洪大,其骨肉皆化为水,身如贮水囊。有顷水溃,遂化尽。人与两头蛇失所在。”(出《纪闻》)
hǎi zhōu liè rén
海州猎人
hǎi zhōu rén yǐ shè liè wèi shì, céng yú dōng hǎi shān zhōng shè lù. hū jiàn yī shé, hēi sè, dà rú lián shān, zhǎng jìn shí zhàng, liǎng mù chéng rì. zì hǎi ér shàng, rén jiàn shé jīng jù, zhī" zhī" yuán zuò" rú", jù míng chāo běn gǎi. bù miǎn sǐ. yīn fú fú yuán zuò zhàng. jù míng chāo běn gǎi. niàn fó. shé zhì rén suǒ, yǐ kǒu xián rén jí qí gōng shǐ, dù hǎi ér qù. yáo zhì yī shān, zhì rén yú gāo yán zhī shàng. é ér fù yǒu yī shé zì nán lái, zhì shān suǒ, zhuàng lèi xiān shé ér dà bèi zhī. liǎng shé xiāng yǔ dòu yú shān xià, chū yǐ shēn xiāng wān shàn, jiǔ zhī, kǒu xiāng shì. shè shì zhī qí qiú jǐ zhù. nǎi fù yào shǐ, yù shè zhī. dà shé xiān huàn yī mù, rén nǎi fù shè qí mù, shù shǐ lèi zhōng. jiǔ zhī, dà shé suì sǐ, dǎo dì shàng. xiǎo shé shǒu wěi jù suì, nǎi xián dà zhēn zhū sè sè děng shù dòu, sòng rén guī zhì běn suǒ yě. chū guǎng yì jì
海州人以射猎为事,曾于东海山中射鹿。忽见一蛇,黑色,大如连山,长近十丈,两目成日。自海而上,人见蛇惊惧,知(“知”原作“如”,据明抄本改。)不免死。因伏(伏原作杖。据明抄本改。)念佛。蛇至人所,以口衔人及其弓矢,渡海而去。遥至一山,置人于高岩之上。俄而复有一蛇自南来,至山所,状类先蛇而大倍之。两蛇相与斗于山下,初以身相蜿蟺,久之,口相噬。射士知其求己助。乃傅药矢,欲射之。大蛇先患一目,人乃复射其目,数矢累中。久之,大蛇遂死,倒地上。小蛇首尾俱碎,乃衔大真珠瑟瑟等数斗,送人归至本所也。(出《广异记》)