zhú xù zhú lèi tì zhú jí zhú gàng lè zhú hàn hóng zhú cí zhú jīn zhú bǎi yè zhú táo zhī zhú yǐng zhú
竹叙竹类 涕竹 棘竹 筻簕竹 菡苰竹 慈竹 筋竹 百叶竹 桃枝竹 瘿竹
luó fú zhú tóng zǐ sì zhú zhú huā zhú yuē zhú shí
罗浮竹 童子寺竹 竹花 竹箹 竹实
wǔ gǔ yǔ dào yǔ sù yǔ mài diāo hú yǔ gǔ yáo zhī sù fèng guān sù rào míng dòu yán jīng mài zǐ chén má
五谷 雨稻 雨粟 雨麦 雕葫 雨谷 摇枝粟 凤冠粟 绕明豆 延精麦 紫沉麻
yǔ wǔ gǔ yě sù shí ké yù què yù gān zhè
雨五谷 野粟石壳 芋 雀芋 甘蔗
chá chuǎn xù chá huò shén míng xiǎng míng huò bào xiāo shí chá
茶荈 叙茶 获神茗 飨茗获报 消食茶
zhú
竹
xù zhú lèi
叙竹类
zhú pǔ: zhú lèi yǒu sān shí jiǔ. chū yǒu yáng zá zǔ
《竹谱》:竹类有三十九。(出《酉阳杂俎》)
tì zhú
涕竹
nán fāng huāng zhōng yǒu tì zhú, zhǎng shù bǎi zhàng, wéi sān zhàng liù chǐ, hòu bā jiǔ cùn. kě yǐ wéi chuán. qí sǔn shén měi, zhǔ shí zhī, kě zhǐ chuāng lì. chū shén yì jīng
南方荒中有涕竹,长数百丈,围三丈六尺,厚八九寸。可以为船。其笋甚美,煮食之,可止疮疠。(出《神异经》)
jí zhú
棘竹
jí zhú yī míng bā zhú, jié jiē yǒu cì, shù shí jīng wèi cóng. nán yí zhǒng yǐ wéi chéng, cù bù kě gōng. huò zì bēng gēn chū, dà rú jiǔ wèng, zòng héng xiāng chéng, zhuàng rú qiāo chē. shí zhī, xià rén fā. chū yǒu yáng zá zǔ
棘竹一名笆竹,节皆有刺,数十茎为丛。南夷种以为城,猝不可攻。或自崩根出,大如酒瓮,纵横相承,状如缲车。食之,下人发。(出《酉阳杂俎》)
gàng lè zhú
筻簕竹
gàng lè zhú, pí báo ér kōng duō, dà zhě jìng bù yú èr cùn, pí shàng yǒu cū sè wén, kě wèi cuò zi. cuò jiǎ, lì shèng yú tiě. ruò dùn, yǐ jiāng shuǐ jiāo zhī, hái fù kuài lì chū guǎng zhōu jì. gǔ lín zhī zhú, jìn ér lì, xuē wèi dāo, gē xiàng pí rú qiè yù. chū lǐng biǎo lù yì
筻簕竹,皮薄而空多,大者径不逾二寸,皮上有粗涩文,可为错子。错甲,利胜于铁。若钝,以浆水浇之,还复快利(出《广州记》。古林之竹,劲而利,削为刀,割象皮如切芋。出《岭表录异》)
hàn hóng zhú
菡苰竹
hàn hóng zhú, dà rú jiǎo zhǐ, fù zhōng bái mù lán gé, zhuàng rú shī miàn. jiāng chéng ér tǒng pí wèi luò, zhé yǒu xì chóng niè chù, chéng chì jī, shì xiù huà kě ài. chū yǒu yáng zá zǔ
菡苰竹,大如脚指,腹中白幕拦隔,状如湿面。将成而筒皮未落,辄有细虫啮处,成赤迹,似绣画可爱。(出《酉阳杂俎》)
cí zhú
慈竹
cí zhú, xià yuè jīng yǔ, dī zhī xià dì, shēng rù, shì lù jiǎo, sè bái. shí zhī, yǐ lì. chū yǒu yáng zá zǔ
慈竹,夏月经雨,滴汁下地,生蓐,似鹿角,色白。食之,已痢。(出《酉阳杂俎》)
jīn zhú
筋竹
jīn zhú, nán fāng yǐ wéi máo. sǔn wèi chéng zhú shí, kān wèi nǔ xián. chū yǒu yáng zá zǔ
筋竹,南方以为矛。笋未成竹时,堪为弩弦。(出《酉阳杂俎》)
bǎi yè zhú
百叶竹
bǎi yè zhú, yī zhī bǎi yè. yǒu dú. chū yǒu yáng zá zǔ
百叶竹,一枝百叶。有毒。(出《酉阳杂俎》)
táo zhī zhú
桃枝竹
dōng guān jùn, hàn shùn dì shí shǔ nán hǎi, xī jiē gāo liáng jùn, yòu yǐ qí dì wèi sī jiān chén xiào běn" jiān" zuò" yán" dū wèi. dōng yǒu wú dì, xī jiē lín dà hǎi. yǒu cháng zhōu, duō táo zhī zhú, yuán àn ér shēng. yuán quē chū chù, jīn jiàn yǒu yáng zá zǔ
东官郡,汉顺帝时属南海,西接高凉郡,又以其地为司监(陈校本“监”作“盐”)都尉。东有芜地,西接临大海。有长洲,多桃枝竹,缘岸而生。(原缺出处,今见《酉阳杂俎》)
yǐng zhú
瘿竹
dōng luò shèng jìng yǒu sān xī, zhāng wén guī yǒu zhuāng jìn xī. hū yǒu zhú yī gān shēng yǐng, dà rú lǐ. chū yǒu yáng zá zǔ
东洛胜境有三溪,张文规有庄近溪。忽有竹一竿生瘿,大如李。(出《酉阳杂俎》)
luó fú zhú
罗浮竹
táng zhēn yuán zhōng, yǒu yán hù fàn jìn, táo yú luó fú shān. shēn rù dì shí sān lǐng nán yuè zhì yún, běn zhǐ luó shān, hū hǎi shàng yǒu xiān fú lái xiāng hé, shì wèi luó fú shān. yǒu shí wǔ lǐng èr shí èr fēng jiǔ bǎi bā shí pù quán. dòng xué zé shān wú chū qí yòu yě. céng yǒu shī yuē:" sì bǎi yú yá hǎi shàng pái, gēn lián péng dǎo yīn tiān tāi. bǎi líng ruò wéi yí zhōng tǔ, sōng huá dōu wèi yī xiǎo duī.", yù jù zhú wàn qiān gān, lián zhí yán gǔ. zhú wéi jiē èr zhàng yú, yǒu sān shí jiǔ jié, èr zhàng xǔ. táo zhě suì qǔ zhú yī gān, pò yǐ wéi miè. huì shè yòu, suì qiè yǐ guī. yǒu rén dé yī miè, qí zhī, xiàn yú tài shǒu lǐ fù. nǎi tú ér jì zhī. yǔ cháng lǎn zhú pǔ yuē:" yún qiū dì zhú dì líng shàng suǒ shēng zhú, yī jié wèi chuán." yòu hé wěi zāi! nán hǎi yǐ zhú wèi zèng zhě, lèi jiàn zhī yǐ, jiē luó fú zhī zhú yě. chū lǐng biǎo lù yì
唐贞元中,有盐户犯禁,逃于罗浮山。深入第十三岭(《南越志》云,本只罗山,忽海上有仙浮来相合,是谓罗浮山。有十五岭、二十二峰、九百八十瀑泉。洞穴则山无出其右也。曾有诗曰:“四百余崖海上排,根连蓬岛荫天台。百灵若为移中土,嵩华都为一小堆。”),遇巨竹万千竿,连直岩谷。竹围皆二丈余,有三十九节,二丈许。逃者遂取竹一竿,破以为蔑。会赦宥,遂挈以归。有人得一蔑,奇之,献于太守李复。乃图而纪之。予尝览《竹谱》曰:“云丘帝竹(帝陵上所生竹),一节为船。”又何伟哉!南海以竹为甑者,类见之矣,皆罗浮之竹也。(出《岭表录异》)
tóng zǐ sì zhú
童子寺竹
táng lǐ wèi gōng yán: běi dōu wéi tóng zǐ sì yǒu zhú yī kē, cái zhǎng shù chǐ. xiāng chuán qí sì gāng wéi, měi rì bào zhú píng ān. chū yǒu yáng zá zǔ
唐李卫公言:北都唯童子寺有竹一窠,才长数尺。相传其寺纲维,每日报竹平安。(出《酉阳杂俎》)
zhú huā
竹花
shān hǎi jīng yuē: zhú shēng huā, qí nián biàn kū. zhú liù shí nián yì gēn, yì gēn bì huā, jiē shi ér kū sǐ. shí luò fù shēng, liù nián ér chéng tīng. zi zuò suì, shì xiǎo mài. chū gǎn yìng jīng
《山海经》曰:竹生花,其年便枯。竹六十年易根,易根必花,结实而枯死。实落复生,六年而成町。子作穗,似小麦。(出《感应经》)
zhú yuē
竹箹
zhú fù sǐ yuē yuē. liù shí nián yī yì gēn, yì gēn zé jiē shi kū sǐ. chū yǒu yáng zá zǔ
竹复死曰箹。六十年一易根,易根则结实枯死。(出《酉阳杂俎》)
zhú shí
竹实
táng tiān fù jiǎ zǐ suì, zì lǒng ér xī, dài yú bāo liáng zhī jìng, shù qiān lǐ nèi kàng yáng, mín duō liú sàn. zì dōng jīng chūn, jī mín dàn shí cǎo mù, zhì yǒu gǔ ròu xiāng shí zhě shén duō. shì nián, hū shān zhōng zhú wú jù xì, jiē fàng huā jié zǐ. jī mín cǎi zhī, chōng mǐ ér shí, zhēn yú jīng nuò. qí zi cū, yán sè hóng xiān, yǔ jīn hóng jīng bù shū, qí wèi yóu gèng xīn xiāng. shù zhōu zhī mín, jiē qiè lèi rù shān, jiù shí zhī. zhì yú xī shān zhī nèi, jū rén rú shì, rén lì jí zhě, jìng zhì dùn lǐn ér zhù zhī. jiā yǒu xiàn liáng zhě bù shǎo zhě, yòu qǔ yǔ hūn rú xuè ròu ér tóng shí zhě, ǒu huì. rú qí zhòng dú, shí sǐ qí jiǔ. qí zhú, zì cǐ qiān qī wàn gǔ, bìng jiē lì kū. shí nián zhī hòu, fù chǎn cǐ jūn. kě wèi bǎi wàn yuán lú, huó zhī yú zhēn yún zhī xià. chū yù táng xián huà
唐天复甲子岁,自陇而西,迨于褒梁之境,数千里内亢阳,民多流散。自冬经春,饥民啖食草木,至有骨肉相食者甚多。是年,忽山中竹无巨细,皆放花结子。饥民采之,舂米而食,珍于粳糯。其子粗,颜色红纤,与今红粳不殊,其味尤更馨香。数州之民,皆挈累入山,就食之。至于溪山之内,居人如市,人力及者,竞置囤廪而贮之。家有羡粮者不少者,又取与荤茹血肉而同食者,呕哕。如其中毒,十死其九。其竹,自此千蹊万谷,并皆立枯。十年之后,复产此君。可谓百万圆颅,活之于贞筠之下。(出《玉堂闲话》)
wǔ gǔ
五谷
yǔ dào
雨稻
xià yǔ shí, tiān yù dào. gǔ shī yún:" ān dé tiān yù dào, sì wǒ tiān xià mín." chū shù yì jì
夏禹时,天雨稻。古诗云:“安得天雨稻,饲我天下民。”(出《述异记》)
yǔ sù
雨粟
lǚ hòu sān nián, qín zhōng tiān yù sù. chū shù yì jì
吕后三年,秦中天雨粟。(出《述异记》)
yǔ mài
雨麦
hàn wǔ dì shí, guǎng yáng xiàn yǔ mài. yuán quē chū chù, míng chāo běn zuò chū shù yì jì
汉武帝时,广阳县雨麦。(原缺出处,明抄本作出《述异记》)
diāo hú
雕葫
tài yè chí biān, jiē shì diāo hú zǐ tuò lǜ jié pú cóng zhī lèi. gū zhī yǒu mǐ zhě, cháng ān rén wèi wèi diāo hú jiā lú zhī wèi jiě yè zhě, wèi wèi zǐ tuò gū zhī yǒu shǒu zhě, wèi wèi lǜ jié. qí jiān fú chú zǐ, bù mǎn chōng jī. yòu duō zǐ guī lǜ biē. chí biān duō píng shā, shā shàng tí hú yú. hóng yì, dòng zhé chéng qún. chū xī jīng zá jì
太液池边,皆是雕葫紫萚、绿节蒲丛之类。菰之有米者,长安人谓为雕葫;葭芦之未解叶者,谓为紫萚;菰之有首者,谓为绿节。其间凫雏子,布满充积。又多紫龟绿鳖。池边多平沙,沙上鹈鹕鸆。鸿鶃,动辄成群。(出《西京杂记》)
yǔ gǔ
雨谷
hàn xuān dì shí, jiāng huái jī jǐn, rén xiāng shí. tiān yù gǔ sān rì. xún wèi dì zòu, wáng gǔ èr qiān qǐng. chū shù yì jì
汉宣帝时,江淮饥馑,人相食。天雨谷三日。寻魏地奏,亡谷二千顷。(出《述异记》)
yáo zhī sù
摇枝粟
xuān dì dì jié yuán nián, lè làng zhī" zhī" yuán zuò" zi", jù míng chāo běn chén xiào běn gǎi dōng, yǒu bèi" bèi" zì yuán quē, jù shí yí jì bǔ míng zhī guó rén zhì, gòng fāng wù. yán qí xiāng tǔ zài fú sāng zhī dōng, jiàn rì chū yú xī fāng. qí guó hūn hūn héng kāi. yí wǔ gǔ, míng rì róng zé, fāng sān qiān lǐ. wǔ gǔ jiē liáng, shí zhě yán nián, qīng fù yī lì. lì nián bù jī. yǒu yáo zhī sù, yán qí zhī zhǎng ér ruò, wú fēng cháng yáo, shí zhī yì suǐ. chū wáng zǐ nián shí yí jì
宣帝地节元年,乐浪之(“之”原作“子”,据明抄本、陈校本改)东,有背(“背”字原缺,据《拾遗记》补)明之国人至,贡方物。言其乡土在扶桑之东,见日出于西方。其国昏昏恒开。宜五谷,名日融泽,方三千里。五谷皆良,食者延年,清腹一粒。历年不饥。有摇枝粟,言其枝长而弱,无风常摇,食之益髓。(出王子年《拾遗记》)
fèng guān sù
凤冠粟
fèng guān sù, shì fèng niǎo zhī guān. shí zhě duō lì. yǒu yóu lóng sù, zhī yè qū qǔ, rú yóu lóng. yǒu qióng gāo, sè bái rú yín. shí cǐ èr sù, lìng rén gǔ qīng. chū wáng zǐ nián shí yí jì
凤冠粟,似凤鸟之冠。食者多力。有游龙粟,枝叶屈曲,如游龙。有琼膏,色白如银。食此二粟,令人骨轻。(出王子年《拾遗记》)
rào míng dòu
绕明豆
rào míng dòu. yán qí jīng ruò. zì xiāng yíng chán. yǒu xié jiàn dòu. yán jiá xíng sì rén xié jiàn. ér héng xié shēng. yǒu qīng lí dòu. yán jiàn rì zé yè chuí fù dì. shí zhě bù lǎo bù jí. chū wáng zǐ nián shí yí jì
绕明豆。言其茎弱。自相萦缠。有挟剑豆。言荚形似人挟剑。而横斜生。有倾篱豆。言见日则叶垂覆地。食者不老不疾。(出王子年《拾遗记》)
yán jīng mài
延精麦
yán jīng mài, yán yán shòu yì qì. yǒu kūn hé mài, diào chàng liù fǔ. yǒu qīng xīn mài, shí zhě tǐ qīng. yǒu chún hé mài, miàn yǐ niàng jiǔ, yī zuì lěi yuè, shí zhī líng dōng bù hán. yǒu hán lù mài, lì zhōng yǒu lù, gān rú yí. chū wáng zǐ nián shí yí jì
延精麦,言延寿益气。有昆和麦,调畅六腑。有轻心麦,食者体轻。有淳和麦,面以酿酒,一醉累月,食之凌冬不寒。有含露麦,粝中有露,甘如饴。(出王子年《拾遗记》)
zǐ chén má
紫沉麻
zǐ chén má, qí shí bù fú. yǒu yún shuǐ má, shí lěng ér guāng, yí wèi yóu zé. yǒu guāng tōng má, shí zhě xíng bù dài zhú, zé jù shèng yě. shí zhī yán shòu, hòu tiān ér sǐ. chū wáng zǐ nián shí yí jì
紫沉麻,其实不浮。有云水麻,实冷而光,宜为油泽。有光通麻,食者行不待烛,则巨胜也。食之延寿,后天而死。(出王子年《拾遗记》)
yǔ wǔ gǔ
雨五谷
wú huán wáng shí, jīn líng yǔ wǔ gǔ yú pín mín jiā, fù mín jiā zé bù yǔ. chū shù yì jì
吴桓王时,金陵雨五谷于贫民家,富民家则不雨。(出《述异记》)
yě sù shí ké
野粟石壳
sòng gāo zǔ" zǔ" yuán zuò" zōng", jù míng chāo běn xǔ běn gǎi zhī chū, dāng jìn mò jī jǐn zhī hòu. jì jí wèi, ér jiāng biǎo èr qiān yú lǐ, yě sù shēng yān. yòu huái nán zhū shān shí ké shēng, shí shàng shēng ké yě. yuán ān yún, shí ké yào míng, suì zhī yóu xiǎo zhě shì yě. chū shù yì jì
宋高祖(“祖”原作“宗”,据明抄本、许本改)之初,当晋末饥馑之后。既即位,而江表二千余里,野粟生焉。又淮南诸山石壳生,石上生壳也。袁安云,石壳药名,穗之尤小者是也。(出《述异记》)
yù
芋
tiān yù, shēng zhōng nán shān zhōng, yè rú hé ér hòu. chū yǒu yáng zá zǔ
天芋,生终南山中,叶如荷而厚。(出《酉阳杂俎》)
què yù
雀芋
què yù, zhuàng rú què tóu. zhì gàn dì fǎn shī, zhì shī chù fǎn gàn. fēi niǎo chù zhī duò. zǒu shòu yù zhī jiāng. chū yǒu yáng zá zǔ
雀芋,状如雀头。置干地反湿,置湿处反干。飞鸟触之堕。走兽遇之僵。(出《酉阳杂俎》)
gān zhè
甘蔗
nán fāng shān yǒu gān zhè" gān shù" èr yīn zhī lín. qí gāo bǎi zhàng, wéi sān chǐ bā cùn. cù jié duō zhī, tián rú mì. zuò niè qí zhī, lìng rén yǒng zé. kě yǐ jié huí chóng. rén fù zhōng huí chóng, qí zhuàng rú yǐn. cǐ xiāo gǔ chóng yě. duō zé shāng rén, shǎo zé gǔ bù xiāo. shì gān zhè néng miè duō yì shǎo. fán zhè yì rán. chū shén yì jīng
南方山有柑樜(“甘庶”二音)之林。其高百丈,围三尺八寸。促节多汁,甜如蜜。作啮其汁,令人涌泽。可以节蛔虫。人腹中蛔虫,其状如蚓。此消谷虫也。多则伤人,少则谷不消。是甘蔗能灭多益少。凡蔗亦然。(出《神异经》)
chá chuǎn
茶荈
xù chá
叙茶
chá zhī míng qì yì zhòng. jiàn nán yǒu méng dǐng shí huā, huò xiǎo fāng, huò sàn yá, hào wèi dì yī hú zhōu yǒu gù zhǔ zhī zǐ sǔn, dōng chuān shén quán chāng míng xiá zhōu yǒu bì jiàn míng yuè fāng ruǐ zhū yú liáo fú zhōu yǒu fāng shān zhī shēng yá kuí zhōu yǒu xiāng shān. jiāng líng yǒu nán mù hú nán yǒu héng shān yuè zhōu yǒu yì hú zhī hán gāo cháng zhōu yǒu yì xīng zǐ sǔn wù zhōu yǒu lái bái mù zhōu yǒu jiū kēng hóng zhōu yǒu xī shān bái lù shòu zhōu yǒu huò shān huáng yá qí zhōu yǒu qí mén tuán huáng. fú liáng shāng gǔ bù zài yān. chū guó shǐ bǔ
茶之名器益众。剑南有蒙顶石花,或小方,或散芽,号为第一;湖州有顾渚之紫笋,东川神泉、昌明;硖州有碧涧、明月、芳蕊、茱萸簝;福州有方山之生芽;夔州有香山。江陵有楠木;湖南有衡山;岳州有浥湖之含膏;常州有义兴紫笋;婺州有来白;睦州有鸠坑;洪州有西山白露;寿州有霍山黄芽;蕲州有蕲门团黄。浮梁商贾不在焉。(出《国史补》)
huò shén míng
获神茗
shén yì jì yuē, yú yáo rén yú máng, rù shān cǎi míng, yù yī dào shì, qiān sān bǎi qīng yáng, yǐn pù bù shuǐ. yuē:" wú dān qiū zi yě. wén zi shàn míng yǐn, cháng sī huì. shān zhōng yǒu dà míng, kě yǐ xiāng gěi. qí zi tā rì yǒu ōu yǐ zhī yú, bì xiāng yí yě." yīn lì chá cí. hòu cháng yú rén wǎng shān, huò dà míng yān. chū gù zhǔ shān jì
《神异记》曰,余姚人虞茫,入山采茗,遇一道士,牵三百青羊,饮瀑布水。曰:“吾丹丘子也。闻子善茗饮,常思惠。山中有大茗,可以相给。祈子他日有瓯檥之余,必相遗也。”因立茶祠。后常与人往山,获大茗焉。(出《顾渚山记》)
xiǎng míng huò bào
飨茗获报
liú jìng shū yì yuàn yuē, shàn xiàn chén wù qī, shǎo yǔ èr zi guǎ jū, hǎo yǐn chá míng. yǐ zhái zhōng yǒu gǔ zhǒng, měi yǐn, xiān zhé sì zhī. èr zi huì zhī yuē:" zhǒng hé zhī? tú yǐ láo sì." yù jué qù zhī. mǔ kǔ jìn ér zhǐ. jí yè, mǔ mèng yī rén yuē:" wú zhǐ cǐ zhǒng sān bǎi yú nián, mǔ èr zi héng yù jiàn huǐ, lài xiāng bǎo hù, yòu xiǎng wú jiā míng, suī quán rǎng xiǔ gǔ, qǐ wàng yì sāng zhī bào?" jí xiǎo" xiǎo" yuán zuò" bào". jù chén xiào běn gǎi, yú tíng nèi huò qián shí wàn. shì jiǔ mái zhě, wéi guàn xīn. mǔ gào èr zi. èr zi cán zhī. cóng shì dǎo lèi yù zhì. chū gù zhǔ shān jì
刘敬叔《异苑》曰,剡县陈婺妻,少与二子寡居,好饮茶茗。以宅中有古冢,每饮,先辄祀之。二子恚之曰:“冢何知?徒以劳祀。”欲掘去之。母苦禁而止。及夜,母梦一人曰:“吾止此冢三百余年,母二子恒欲见毁,赖相保护,又飨吾嘉茗,虽泉壤朽骨,岂忘翳桑之报?”及晓(“晓”原作“报”。据陈校本改),于庭内获钱十万。似久埋者,唯贯新。母告二子。二子惭之。从是祷酹愈至。(出《顾渚山记》)
xiāo shí chá
消食茶
táng yǒu rén shòu shū zhōu mù. lǐ dé yù wèi zhī yuē, dào bǐ jùn rì, tiān zhù fēng chá, kě huì sān shù jiǎo. qí rén xiàn zhī shù shí jīn. lǐ bù shòu, tuì huán. míng nián bà jùn. yòng yì jīng qiú, huò shù jiǎo, tóu zhī. dé yù yuè zhī ér shòu. yuē:" cǐ chá kě yǐ xiāo jiǔ shí dú." nǎi mìng pēng yī ōu, wò yú ròu shí nèi, yǐ yín hé bì zhī. jí dàn kāi shì, qí ròu yǐ huà wéi shuǐ yǐ. zhòng fú qí guǎng shí yě. chū zhōng cháo gù shì
唐有人授舒州牧。李德裕谓之曰,到彼郡日,天柱峰茶,可惠三数角。其人献之数十斤。李不受,退还。明年罢郡。用意精求,获数角,投之。德裕悦之而受。曰:“此茶可以消酒食毒。”乃命烹一瓯,沃于肉食内,以银合闭之。诘旦开视,其肉已化为水矣。众伏其广识也。(出《中朝故事》)