xióng zhí yì lǐ yuē zhèng hái gǔ jiāng líng shì zǐ zhèng tián zhāng xiào zǐ fā zhǒng dào zhèng yōng yáng chéng wáng yīn
熊执易 李约 郑还古 江陵士子 郑畋 章孝子 发冢盗 郑雍 杨晟 王殷
xióng zhí yì
熊执易
xióng zhí yì fù jǔ, xíng cì tóng guān. qiū lín yuè yú, zhì yú nì lǚ. é wén lín diàn yǒu yī shì, xū jiē shù cì. zhí yì qián wèn zhī, yuē: qián yáo shān lìng fán zé, jǔ zhì kē, zhì cǐ, mǎ bì náng kōng, mò néng zì jìn. zhí yì zào yān, jù chuò suǒ chéng mǎ, dào náng jì zhī. zhí yì qí nián bà jǔ, zé míng nián dēng kē. chū zhí yán
熊执易赴举,行次潼关。秋霖月余,滞于逆旅。俄闻邻店有一士,吁嗟数次。执易潜问之,曰:前尧山令樊泽,举制科,至此,马毙囊空,莫能自进。执易造焉,遽辍所乘马,倒囊济之。执易其年罢举,泽明年登科。(出《摭言》)
lǐ yuē
李约
lǐ yuē wèi bīng bù yuán wài, qiān gōng zhī zǐ yě. shí dù qīng kuàng, jiǒng chū chén biǎo. yǔ zhǔ kè zhāng yuán wài shěn tóng guān. bìng wéi zhēng jūn kuàng, qiáng dōng dùn shì, bù hūn qǔ, bù zhì shēng yè. lǐ dú hòu yú zhāng, měi yǔ zhāng kuāng chuáng jìng yán, dá dàn bù qǐn, rén mò de zhī. zèng zhāng shī yuē: wǒ yǒu xīn zhōng shì, bù yǔ wéi èr shuō. qiū yè luò yáng chéng, míng yuè zhào zhāng bā. yuē cháng jiāng xíng, yǔ yī shāng hú zhōu jí xiāng cì. shāng hú bìng, gù yāo xiāng jiàn, yǐ èr nǚ tuō zhī, jiē jué sè yě. yòu yí yī zhū. yuē xī wěi wěi. jí shāng hú sǐ, cái bǎo yuē shù wàn, xī jí qí shù sòng guān, ér yǐ èr nǚ qiú pèi. shǐ, liàn shāng hú shí, yuē zì yǐ yè guāng hán zhī, rén mò zhī yě. hòu, sǐ hú yǒu qīn shǔ lái lǐ zī cái, yuē qǐng guān sī fā jué, jiǎn zhī, yè guāng guǒ zài. qí mì xíng jiē cǐ lèi yě. chū shàng shū gù shí
李约为兵部员外,汧公之子也。识度清旷,迥出尘表。与主客张员外谂同官。并韦征君况,墙东遁世,不婚娶,不治生业。李独厚于张,每与张匡床静言,达旦不寝,人莫得知。赠张诗曰:我有心中事,不与韦二说。秋夜洛阳城,明月照张八。约尝江行,与一商胡舟楫相次。商胡病,固邀相见,以二女托之,皆绝色也。又遗一珠。约悉唯唯。及商胡死,财宝约数万,悉籍其数送官,而以二女求配。始,殓商胡时,约自以夜光含之,人莫知也。后,死胡有亲属来理资财,约请官司发掘,检之,夜光果在。其密行皆此类也。(出《尚书故实》)
zhèng hái gǔ
郑还古
zhèng hái gǔ, dōng dōu xián jū, yǔ liǔ dāng jiāng jūn zhě shén shú. liǔ zhái zài lǚ xìn dōng jiē, yǒu lóu tái shuǐ mù zhī shèng. jiā shén fù, jì lè jí duō. zhèng wǎng lái yàn yǐn, yǔ zhū jì xiào yǔ jì shú, yīn tiáo xuè zhī. jì yǐ gào liǔ, lián zhèng wén xué, yòu pín, yì bù zhī guài. zhèng jiāng rù jīng qiú guān, liǔ kāi yán jiàn zhī. jiǔ hān, yǔ jì yī zhāng yuē: yě yàn chū shén xiān, gē shēng shèng guǎn xián. yǎn kàn bái zhù qū, yù shàng bì yún tiān. wèi nǐ shēng péi xiù, rú hé qǐ zhèng xuán. mò jiào jīn gǔ shuǐ, héng guò zhuì lóu qián. liǔ jiàn shī shén xǐ. yuē: mǒu bù xī cǐ jì, rán wú zi fāng qiú guān, shì lì kōng kùn, jiāng qù gù bù yì zhī chí. zhuān dài jiàn róng mìng, biàn fā qiǎn rù jīng, chōng hè lǐ. jí zhèng rù jīng, bù bàn nián, chú guó zǐ bó shì. liǔ jiàn chú mù, nǎi jīn zhì rù jīng. jì xíng jí jiā xiáng yì, zhèng yǐ wáng mò. lǚ cūn xún dào fǔ jiè. liǔ wén zhī bēi tàn bù yǐ, suì fàng jì tā shì. chū lú shì zá shuō
郑还古,东都闲居,与柳当将军者甚熟。柳宅在履信东街,有楼台水木之盛。家甚富,妓乐极多。郑往来宴饮,与诸妓笑语既熟,因调谑之。妓以告柳,怜郑文学,又贫,亦不之怪。郑将入京求官,柳开筵饯之。酒酣,与妓一章曰:冶艳出神仙,歌声胜管弦。眼看白苎曲,欲上碧云天。未拟生裴秀,如何乞郑玄。莫教金谷水,横过坠楼前。柳见诗甚喜。曰:某不惜此妓,然吾子方求官,事力空困,将去固不易支持。专待见荣命,便发遣入京,充贺礼。及郑入京,不半年,除国子博士。柳见除目,乃津置入京。妓行及嘉祥驿,郑已亡殁。旅村寻到府界。柳闻之悲叹不已,遂放妓他适。(出《卢氏杂说》)
jiāng líng shì zǐ
江陵士子
jiāng líng yù jū shì zǐ, wàng qí xìng míng. yǒu měi jī, shén pín, qiú chǐ tí yú jiāo guǎng jiān, yóu suǒ qù wàn, jì zhī chí wǔ nián liáng shí. qiě jiè qí jī yuē: wǒ ruò wǔ nián bù guī, rèn ěr gǎi shì. shì zǐ qù hòu, wǔ nián wèi guī. jī suì wèi qián cì shǐ suǒ nà, zài gāo lí pō dǐ. jí míng nián, qí fū guī, yǐ shī jī zhī suǒ zài. xún fǎng zhī chù. suì wèi shī, qiú méi biāo jì zhī. shī yún: yīn yún mò mò xià yáng tái, rě zhe xiāng wáng gèng bù huí. wǔ dù kàn huā kōng yǒu lèi, yī xīn rú jié bù céng kāi. xiān luó zì hé yī fāng shù, fù shuǐ níng sī fǎn jiù bēi. chóu chàng gāo lí pō dǐ zhái, chūn guāng wú fù xià shān lái. cì shǐ jiàn shī, suì gěi yī bǎi qiān jí zī zhuāng, biàn qiǎn hái shì zǐ. chū lú shì zá shuō
江陵寓居士子,忘其姓名。有美姬,甚贫,求尺题于交广间,游索去万,计支持五年粮食。且戒其姬曰:我若五年不归,任尔改适。士子去后,五年未归。姬遂为前刺史所纳,在高丽坡底。及明年,其夫归,已失姬之所在。寻访知处。遂为诗,求媒标寄之。诗云:阴云漠漠下阳台,惹着襄王更不回。五度看花空有泪,一心如结不曾开。纤萝自合依芳树,覆水宁思返旧杯。惆怅高丽坡底宅,春光无复下山来。刺史见诗,遂给一百千及资装,便遣还士子。(出《卢氏杂说》)
zhèng tián
郑畋
zhèng wén gōng tián, zì tái wén. fù yà, céng rèn guì guǎn guān chá shǐ. tián shēng yú guì zhōu, xiǎo zì guì ér. shí xī mén sī gōng wèi jiān jūn, yǒu zhào zhēng fù quē. yà jiàn yú běi jiāo. zì yǐ shuāi nián, yīn yǐ tián tuō zhī, yuē: tā rì yuàn yǐ guì ér wèi niàn. jiǔ quán zhī xià, bù gǎn wàng zhī. yán qì, qì rán liú tì. sī gōng zhì zhī. jí wèi shén cè jūn zhōng wèi, yà yǐ zú. sī gōng shǐ rén zhào tián, guǎn zhī yú dì. nián wèi jí guān, shén ài zhī, rú shēng zhí, yīn xuǎn shī yǒu jiào dǎo zhī. tián hòu guān zhì jiàng xiàng. huáng cháo zhī rù cháng ān, xī mén sī kōng táo nàn yú zhōng nán shān. tián yǐ jiā cái hòu mù yǒu yǒng zhě, fǎng ér huò zhī, yǐ guī qí xià. wēn qīng shì shàn, yǒu rú fù yān. sī gōng zhōng yú tián suǒ. tián zàng yú fèng xiáng xī gāng. sōng bǎi jiē shǒu zhí zhī. wèi jǐ. tián yì zú. zàng jìn xī mén zhī fén. bǎi guān zào èr lǒng yǐ diào zhī, wú bù duò lèi, xián fú qí yì yě. chū běi mèng suǒ yán
郑文公畋,字台文。父亚,曾任桂管观察使。畋生于桂州,小字桂儿。时西门思恭为监军,有诏征赴阙。亚饯于北郊。自以衰年,因以畋托之,曰:他日愿以桂儿为念。九泉之下,不敢忘之。言讫,泣然流涕。思恭志之。及为神策军中尉,亚已卒。思恭使人召畋,馆之于第。年未及冠,甚爱之,如甥侄,因选师友教导之。畋后官至将相。黄巢之入长安,西门司空逃难于终南山。畋以家财厚募有勇者,访而获之,以归岐下。温清侍膳,有如父焉。思恭终于畋所。畋葬于凤翔西冈。松柏皆手植之。未几。畋亦卒。葬近西门之坟。百官造二垅以吊之,无不堕泪,咸伏其义也。(出《北梦琐言》)
zhāng xiào zǐ
章孝子
zhāng xiào zǐ míng quán yì, dōng shǔ fú chéng rén. shǎo gū, wèi xiōng quán qǐ yǎng yù. mǔ jí, quán qǐ gē gǔ ròu yǐ kuì, qí jí guǒ liào yě. tā rì, quán qǐ chū yóu. cú yú nì lǚ. quán yì gǎn tiān lún zhī ēn, zhì zhǎn shuāi zhī fú. yòu yǐ quán qǐ gē ròu dàn mǔ, suì yǐ huǒ liàn zhǐ, yǐ shēn zhì tòng. réng yǐ yín zì xiě fǎ huá jīng yī bù, rì xī fěng sòng, réng tōng dà yì. hòu yú chéng dū fǔ lóu xiàng, shě yú qí jiān. bàng yǒu dān zào. bù xù tóng pú, kuài rán yī shì. yù dān dé qián, shù jí liǎng jīn, jí kè yī xiàng. jīn huá tíng chán yuàn, jí jū shì gāo lóu zhī suǒ, rén wèi zhī huáng bái zhī shù. cháng yán yú dào yǒu yuē: diǎn shuǐ yín yī liǎng, zhǐ yī liǎng yín jià. ruò wán zuò sān bǎi lì, měi lì bǎi qián, nǎi sān shí qiān yǐ. qí lì bó zāi. dàn suǒ yù zhī dān yì shén yǐ. jū shì dào shǔ zhī hòu, zhì tǔ ǒu yú dān zào zhī cè, yǐ dài zhí rè zhī yòng. hù xī bù huǐ, dài sì shí nián. dà shùn zhōng wù gù, nián zhì jiǔ shí bā. sì sēng xiě zhēn yú bì, jié dù pàn guān qián méi zhōu cì shǐ féng juān zhuàn zàn yǐ měi zhī. chū běi mèng suǒ yán
章孝子名全益,东蜀涪城人。少孤,为兄全启养育。母疾,全启割股肉以馈,其疾果廖也。他日,全启出游。殂于逆旅。全益感天伦之恩,制斩衰之服。又以全启割肉啖母,遂以火炼指,以申至痛。仍以银字写法华经一部,日夕讽诵,仍通大义。后于成都府楼巷,舍于其间。傍有丹灶。不蓄童仆,块然一室。鬻丹得钱,数及两金,即刻一象。今华亭禅院,即居士高楼之所,人谓之黄白之术。尝言于道友曰:点水银一两,止一两银价。若丸作三百粒,每粒百钱,乃三十千矣。其利博哉。但所鬻之丹亦神矣。居士到蜀之后,制土偶于丹灶之侧,以代执热之用。护惜不毁,殆四十年。大顺中物故,年至九十八。寺僧写真于壁,节度判官前眉州刺史冯涓撰赞以美之。(出《北梦琐言》)
fā zhǒng dào
发冢盗
guāng qǐ dà shùn zhī jì, bāo zhōng yǒu dào fā zhǒng mù zhě, jīng shí sōu suǒ bù huò. zhǎng lì dū zhī shén yán. hū yī rì qín huò, zhì yú suǒ sī. yān yán jīng suì, bù dé qí qíng. kǎo lüè chǔ dú, wú suǒ bù zhì. kuǎn gǔ jì jù, lián jí shù rén, jiē yǐ wéi dé zhī bù miù yǐ. jí lín xíng, bàng yǒu yī rén rǎng mèi dà hū yuē: wáng fǎ qǐ róng wǎng shā píng rén zhě hū! fā zhǒng zhě wǒ yě. wǒ rì zài chóu rén zhī zhōng, bù wéi huò qín, ér sī rén hé zuì, yù shā zhī? sù qǐng shì fàng. xuán chū qiū zhōng suǒ huò zhī zāng, yàn zhī, lüè wú chā yì. jù yù zhě yì chū qí zāng, yàn zhī wú chà. jí fān shuài gōng zì yòu ér wèn zhī, yuē: suī zì zhī fēi zuì, ér shòu chuí chǔ bù jīn, suì lìng gǔ ròu wěi zào cǐ zāng, xī qí yī sǐ. fān shuài dà hài, jù yǐ wén yú cháo tíng. zuò qí yù lì, wǎng xiàn zhě huò miǎn, zì yán zhě bǔ yá zhí ér shǎng zhī. chū yù táng xián huà
光启大顺之际,褒中有盗发冢墓者,经时搜索不获。长吏督之甚严。忽一日擒获,置于所司。淹延经岁,不得其情。拷掠楚毒,无所不至。款古既具,连及数人,皆以为得之不谬矣。及临刑,傍有一人攘袂大呼曰:王法岂容枉杀平人者乎!发冢者我也。我日在稠人之中,不为获擒,而斯人何罪,欲杀之?速请释放。旋出丘中所获之赃,验之,略无差异。具狱者亦出其赃,验之无差。及藩帅躬自诱而问之,曰:虽自知非罪,而受棰楚不禁,遂令骨肉伪造此赃,希其一死。藩帅大骇,具以闻于朝廷。坐其狱吏,枉陷者获免,自言者补衙职而赏之。(出《玉堂闲话》)
zhèng yōng
郑雍
zhèng yōng xué shì wèi dì shí, qiú hūn yú bái zhōu cuī xiàng gōng yuǎn. cái yǔn xǔ, ér bó líng yǒu shì, nǚ zé suí lì tián gōng. zhì zhū liáng kāi píng zhī qián, cuī shì zài nèi tuō jí. chì lìng chū gōng, hái qí běn jiā. zhèng zé fù tuō méi shì zhì yì, xuǎn rì qīn yíng. shì zú hūn lǐ, suí qí fēng jiǎn, yì wú suǒ quē. xún yǒu zhuāng pén zhī gǎn, yòu zhàng jīng qī zhōu, mò bù hé lǐ. shì lín yǐ cǐ duō zhī, měi chēng jí shén. chǎng zhōng qiáo zú wàng zhī, yī jǔ zhōng zhōng yuán zuò zhī, jù míng chāo běn gǎi jiǎ kē fēng shàng shū bǎng xià. tuō bái, shòu mì xiào, jiān nèi hàn, yǔ qiū mén tóng chì rù. bù shù zài ér zú. chū yù táng xián huà
郑雍学士未第时,求婚于白州崔相公远。才允许,而博陵有事,女则随例填宫。至朱梁开平之前,崔氏在内托疾。敕令出宫,还其本家。郑则复托媒氏致意,选日亲迎。士族婚礼,随其丰俭,亦无所阙。寻有庄盆之感,又杖经期周,莫不合礼。士林以此多之,美称籍甚。场中翘足望之,一举中(中原作之,据明抄本改)甲科(封尚书榜下)。脱白,授秘校,兼内翰,与丘门同敕入。不数载而卒。(出《玉堂闲话》)
yáng chéng
杨晟
yáng chéng, shǐ shì fèng xiáng jié dù shǐ lǐ chāng fú. lèi lì jūn gōng, yīn ér yí zhī, qián yù jiā hài. chāng fú ài qiè zhōu shì, mǐn qí wú gū, mì gào zhī, yóu shì wáng qù ér huò miǎn. hòu wèi jià qián wǔ shí sì jūn dōu zhǐ huī shǐ, chú wēi shèng jūn jié dù shǐ. jiàn jié yú péng zhōu. fǔ suí shì mín, yán jìng bīn kè, jì sēng dào bèi, gè dé qí suǒ. hòu yú lǐ jìng, rén shén huái zhī. lǐ chāng fú zhī bài, yīn lìng qiú zhōu shì. jì zhì, yǐ yì mǔ shì zhī. zhōu shì zì yǐ shào nián, fù yǒu měi sè, kěn yǒu hǎo hé zhī qíng. chéng gào shì tiān dì, zhōng bù yǐ fēi lǐ ǒu zhī. měi dàn, wèi shì shì qián, bì shēn wèn ān zhī lǐ. suī è zài chóng wéi, wèi cháng fèi yě. xīn lǐ zhī jùn, bīng lì bù wán, jù wèi wáng shǔ xiān zhǔ gōng wéi. bǎo shǒu gū lěi, jiù bīng bù zhì, fán qiān rì, wèi xī chuān suǒ pò ér hài yān. yǒu mǎ bù shǐ ān shī jiàn zhě, yáng shì zhī fù xīn yě, chéng kè zhí zhī. shǔ xiān zhǔ zhī qí zhōng liè, jì wèi qí yòng, yù kuān zhī. shī jiàn yuē: mǒu shòu mǒu shòu yuán zuò qí shòu, jù míng chāo běn gǎi yáng sī tú tí bá, bù gǎn xī sǐ. xiān zhǔ jiē shǎng ér xíng lù, wèi qí shè jì ér zàng zhī. chū běi mèng suǒ yán
杨晟,始事凤翔节度使李昌符。累立军功,因而疑之,潜欲加害。昌符爱妾周氏,悯其无辜,密告之,由是亡去而获免。后为驾前五十四军都指挥使,除威胜军节度使。建节于彭州。抚绥士民,延敬宾客,洎僧道辈,各得其所。厚于礼敬,人甚怀之。李昌符之败,因令求周氏。既至,以义母事之。周氏自以少年,复有美色,恳有好合之情。晟告誓天地,终不以非礼偶之。每旦,未视事前,必申问安之礼。虽厄在重围,未尝废也。新理之郡,兵力不完,遽为王蜀先主攻围。保守孤垒,救兵不至,凡千日,为西川所破而害焉。有马步使安师建者,杨氏之腹心也,城克执之。蜀先主知其忠烈,冀为其用,欲宽之。师建曰:某受(某受原作其授,据明抄本改)杨司徒提拔,不敢惜死。先主嗟赏而行戮,为其设祭而葬之。(出《北梦琐言》)
wáng yīn
王殷
wáng yīn, liáng kāi fēng yǐn zàn zhī yóu zǐ yě. gān huà zhōng, wèi xú zhōu lián lǜ. zhòng pàn jù mìng, shā hài shǐ chén, diǎn yuè shì jǐng ér shòu jiǎ yān. yǒu qīn suí miáo wēn yǔ shù bèi, dù qí bì bù jì, qiè móu zuò luàn. lì míng chāo běn lì zuò shì xiè bèi qín, kū xīn ér sǐ. qí qī pèi lì bié bù jūn xiào, shū bù gān, xié duǎn rèn, gē rǔ ér yǔn. wén zhě wú xià jiē shàng. chū yù táng xián huà
王殷,梁开封尹瓒之犹子也。乾化中,为徐州连率。众叛拒命,杀害使臣,点阅市井而授甲焉。有亲随苗温与数辈,度其必不济,窃谋作乱。吏(明抄本吏作事)泄被擒,刳心而死。其妻配隶别部军校,殊不甘,挟短刃,割乳而殒。闻者无下嗟尚。(出《玉堂闲话》)