wàn lì jiān, zhè dōng lǐ shēng, xì mǒu fān niè zi, rù zī yóu běi yōng, yǔ jiào fāng nǚ láng dù shí niáng qíng hǎo zuì yīn. wǎng lái jīng nián, lǐ zī gào kuì, nǚ láng mǔ pō yǐ shēng pín lái wèi yàn. rán ér liǎng rén jiāo yì huān. nǚ zī tài wèi píng kāng jué dài, jiān yǐ guǎn xián gē wǔ miào chū yī shí, cháng ān shào nián suǒ jiè yǐ dài huā yuè zhě yě. mǔ kǔ liú lián, shǐ yǐ yán cí tiāo nù, lǐ gōng jǐn rú chū. yǐ ér shēng sè jìng yán. nǚ yì bù kān, shì yǐ shēn guī lǐ shēng. mǔ zì chuāi nǚ fēi jǐ chū, ér gù shì: jiào fāng luò jí fēi shù bǎi jīn bù kě, qiě shú zhī lǐ náng zhōng kōng wú yī qián, sī yǒu yǐ kùn zhī, lìng kuì bù bàn, shù zì wáng qù. nǎi hàn zhǎng gòu nǚ yuē:" rǔ néng sǒng láng jūn cuò sān bǎi jīn bì lǎo shēn, dōng xī nán běi wéi rǔ suǒ zhī."
万历间,浙东李生,系某藩臬子,入资游北雍,与教坊女郎杜十娘情好最殷。往来经年,李资告匮,女郎母颇以生频来为厌。然而两人交益欢。女姿态为平康绝代,兼以管弦歌舞妙出一时,长安少年所借以代花月者也。母苦留连,始以言辞挑怒,李恭谨如初。已而声色竞严。女益不堪,誓以身归李生。母自揣女非己出,而故事:教坊落籍非数百金不可,且熟知李囊中空无一钱,思有以困之,令愧不办,庶自亡去。乃翰掌诟女曰:“汝能怂郎君措三百金畀老身,东西南北唯汝所之。”
nǚ láng kǎi rán yuē:" lǐ láng luò tuò lǚ yún, bàn sān bǎi jīn bù nán. gù jīn bù yì jù, tǎng jīn jù ér mǔ fù yuē, nài hé?"
女郎慨然曰:“李郎落魄旅郧,办三百金不难。顾金不易聚,倘金聚而母负约,奈何?”
mǔ cè lǐ láng qióng tú, wǔ zhī, zhǐ zhú zhōng huā xiào yuē:" lǐ láng ruò xié jīn yǐ rù, bì zǐ kě suí láng jūn ér chū. zhú zhī shēng huā, chèn láng zhī dé nǚ yě."
母策李郎穷途,侮之,指烛中花笑曰:“李郎若携金以入,婢子可随郎君而出。烛之生花,谶郎之得女也。”
suì xiāng yǔ yào yán ér sàn.
遂相与要言而散。
nǚ zhì yè bàn bēi tí, wèi lǐ shēng yuē:" jūn yóu zī, gù bù zú móu qiè shēn, rán yì yǒu yì yú jiāo qīn zhōng de huǎn jí hū?"
女至夜半悲啼,谓李生曰:“君游资,固不足谋妾身,然亦有意于交亲中得缓急乎?”
lǐ jīng xǐ yuē:" wéi! wéi! xiàng fēi wú xīn, dì wèi gǎn yán ěr."
李惊喜曰:“唯!唯!向非无心,第未敢言耳。”
míng rì, gù wèi shù zhuāng zhuàng, biàn cí qīn zhī, duō fāng qǐ dài. qīn zhī xián yǐ shěn miǎn xiá xié jī yǒu rì yuè, hū yù nán yuán, bàn yí shè wàng, qiě lǐ shēng zhī fù nù shēng piāo líng, zuò shū jué qí guī lù, jīn ruò dài zhī, fēi wéi wú suǒ zhēng dé, qiě suǒ fù wú cóng, jiē yuán yǐn zhī wú. shēng yīn xún jīng yuè, kōng shǒu lái jiàn. nǚ zhōng yè tàn yuē:" láng jūn guǒ bù néng bàn yī qián yé? qiè rù zhōng yǒu suì jīn bǎi wǔ shí liǎng, xiàng yuán xiàn guǒ xù zhōng. míng rì, lìng píng tóu mì chí qù, yǐ cì fù mā. cǐ wài fēi qiè suǒ bàn, nài hé?"
明日,故为束装状,遍辞亲知,多方乞贷。亲知咸以沈缅狭斜积有日月,忽欲南辕,半疑涉妄,且李生之父怒生飘零,作书绝其归路,今若贷之,非为无所征德,且索负无从,皆援引支吾。生因循经月,空手来见。女中夜叹曰:“郎君果不能办一钱耶?妾褥中有碎金百五十两,向缘线裹絮中。明日,令平头密持去,以次付妈。此外非妾所办,奈何?”
shēng jīng xǐ, zhēn zhòng chí rù ér qù. yīn chū rù zhōng jīn yǔ qīn zhī. qīn zhī mǐn dù zhī yǒu xīn, yì rán gè liǎn jīn fù shēng. jǐn dé bǎi liǎng. shēng qì wèi nǚ:" wú dào qióng yǐ, gù ān suǒ cuò wǔ shí jīn hū?"
生惊喜,珍重持褥而去。因出褥中金语亲知。亲知悯杜之有心,毅然各敛金付生。仅得百两。生泣谓女:“吾道穷矣,顾安所措五十金乎?”
nǚ què yuè yuē:" wú yōu, míng dàn qiè cóng lín jiā zǐ mèi zhōng móu zhī."
女雀跃曰:“毋忧,明旦妾从邻家姊妹中谋之。”
zhì qī, guǒ dé wǔ shí jīn. hé jīn ér jìn. mā yù fù yuē, nǚ bēi tí xiàng mā yuē:" mǔ nǎng zé láng jūn sān bǎi jīn, jīn jù ér mǔ shī yán láng chí jīn qù, nǚ cóng cǐ sǐ yǐ."
至期,果得五十金。合金而进。妈欲负约,女悲啼向妈曰:“母曩责郎君三百金,金具而母失言;郎持金去,女从此死矣。”
mǔ jù rén jīn jù wáng, nǎi yuē:" rú yuē. dì zì dǐng zhì zhǒng, cùn ěr chǐ sù, fēi rǔ yǒu yě."
母惧人金俱亡,乃曰:“如约。第自顶至踵,寸珥尺素,非汝有也。”
nǚ xīn rán cóng mìng. míng rì, tū jì bù yī, cóng shēng chū mén, guò yuàn zhōng zhū zǐ mèi zuò bié. zhū zǐ mèi xián gǎn jī qì xià, yuē:" shí niáng wèi yī shí fēng liú lǐng xiù, jīn cóng láng jūn lán lǚ chū yuàn mén, qǐ fēi zǐ mèi xiū hū?"
女欣然从命。明日,秃髻布衣,从生出门,过院中诸姊妹作别。诸姊妹咸感激泣下,曰:“十娘为一时风流领袖,今从郎君蓝缕出院门,岂非姊妹羞乎?”
yú shì, rén gè zèng yǐ suǒ xié. xū yú zhī jiān, zān yī lǚ, huàn rán yī xīn yǐ. zhū zǐ mèi fù xiāng wèi yuē:" láng jūn yǔ zǐ qiān lǐ jiān guān. ér xíng lǐ céng wú yuē shù."
于是,人各赠以所携。须臾之间,簪衣履,焕然一新矣。诸姊妹复相谓曰:“郎君与姊千里间关。而行李曾无约束。”
fù gè zèng yǐ yī xiāng. xiāng zhōng zhī yíng xū, shēng bù néng zhī nǚ yì ruò wéi bù zhī yě zhě. rì mù, zhū zǐ mèi gè xiāng yǔ huī lèi ér bié. nǚ láng jiù shēng nì lǚ, sì bì xiāo rán, shēng dàn liǎng mù dèng shì jī àn ér yǐ. nǚ tuō zuǒ bó shēng juàn, zhì zhū tí èr shí liǎng, yuē:" chí cǐ wèi zhōu chē zī."
复各赠以一箱。箱中之盈虚,生不能知;女亦若为不知也者。日暮,诸姊妹各相与挥泪而别。女郎就生逆旅,四壁萧然,生但两目瞪视几案而已。女脱左膊生绢,掷朱提二十两,曰:“持此为舟车资。”
míng rì, shēng bàn yú mǎ chū chóng wén mén, zhì lù hé, fù fèng shǐ chuán. dǐ chuán, ér jīn yǐ jǐn. nǚ fù lù yòu bì shēng xiāo, chū sān shí jīn, yuē:" cǐ kě yǐ móu shí yǐ."
明日,生办舆马出崇文门,至潞河,附奉使船。抵船,而金已尽。女复露右臂生绡,出三十金,曰:“此可以谋食矣。”
shēng pín chéng bù cè, kuài xìng zāo féng, yú shì zì qiū shè dōng, chī lái hóng zhī guǎ chóu, qū yóu yú zhī fá bǐ, shì bái tóu zé jiǎo lù wèi shuāng, zhǐ chì xīn zé dān fēng jiāo zhì, xǐ kě zhī yě.
生频承不测,快幸遭逢,于是自秋涉冬,嗤来鸿之寡俦,诎游鱼之乏比,誓白头则皎露为霜,指赤心则丹枫交炙,喜可知也。
xíng jí guā zhōu, shě shǐ zhě yú huáng, bié lìn xiǎo zhōu, míng rì yù dù. shì yè, bì yuè yíng jiāng, liàn fēi jìng xiě, shēng wèi nǚ yuē:" zì chū dōu mén, biàn mái tóu xiàng jīn xī zhuān zhōu, fù hé gù jì? qiě jiāng nán shuǐ yuè, hé rú sài běi fēng yān? gù zuò cǐ jì jì hū?"
行及瓜州,舍使者艅艎,别赁小舟,明日欲渡。是夜,璧月盈江,练飞镜写,生谓女曰:“自出都门,便埋头项;今夕专舟,复何顾忌?且江南水月,何如塞北风烟?顾作此寂寂乎?”
nǚ yì yǐ jiǔ yān xíng jī, bēi guān shān zhī tiáo dì, gǎn jiāng yuè zhī jiāo liú, nǎi yǔ shēng xié shǒu yuè zhōng, fū zuò chuán shǒu. shēng xīng fā, zhí zhī, qiàn nǚ qīng gē, shǎo chóu jiāng yuè. nǚ wǎn zhuǎn wēi yín, hū yān rù diào. wū tí yuán yàn, bù zú yǐ yù qí bēi yě. yǒu lín zhōu shào nián zhě, jī yán wéi yáng, suì mù jiāng guī xīn ān, nián jǐn èr shí zuǒ yòu, qīng lóu zhōng tuī wèi qīng bó jì jiǔ. jiǔ hān wén qū, shén qíng yù fēi, ér yīn xiǎng yǐ jì, suì tōng xiāo bù mèi. lí míng, ér fēng xuě zǔ dù. xīn ān rén wù sè shēng zhōu, zhī zhōng yǒu yóu wù. nǎi diāo mào fù táo, nòng xíng gù yǐng. wēi yǒu suǒ kuī, jí kòu xián ér gē. shēng tuī péng sì gù, xuě sè sēn rán. xīn ān rén hū shēng shāo zhì chóu móu, jí yāo shēng shàng àn, zhì jiǔ sì lùn xīn. jiǔ hān, wēi kòu gōng zǐ:" zuó yè qīng gē wèi shuí?"
女亦以久淹形迹,悲关山之迢递,感江月之交流,乃与生携手月中,趺坐船首。生兴发,执卮,倩女清歌,少酬江月。女婉转微吟,忽焉入调。乌啼猿咽,不足以喻其悲也。有邻舟少年者,积盐维扬,岁暮将归新安,年仅二十左右,青楼中推为轻薄祭酒。酒酣闻曲,神情欲飞,而音响已寂,遂通宵不寐。黎明,而风雪阻渡。新安人物色生舟,知中有尤物。乃貂帽复绹,弄形顾影。微有所窥,即扣舷而歌。生推蓬四顾,雪色森然。新安人呼生稍致绸缪,即邀生上岸,至酒肆论心。酒酣,微叩公子:“昨夜清歌为谁?”
shēng jù yǐ shí duì. fù wèn gōng zǐ:" dù jiāng jí guī gù xiāng hū?"
生俱以实对。复问公子:“渡江即归故乡乎?”
shēng cǎn rán gào yǐ nán guī zhī gù:" lì rén jiāng yāo wǒ yú wú yuè shān shuǐ zhī jiān."
生惨然告以难归之故:“丽人将邀我于吴越山水之间。”
bēi jiǔ chán mián, wú duān jǐn tǔ qíng shí. xīn ān rén qiǎo rán wèi gōng zǐ:" lǚ mí wú ér xié táo lǐ, bù wén míng zhū wěi lù yǒu lì jiāo zhēng hū? qiě jiāng nán zhī rén zuì gōng qīng bó, qíng zhī suǒ zhōng, bù gǎn ài sǐ. jí bǐ xīn shí shí méng zhī, kuàng lì rén zhī cái, sù xíng bù cè. yān zhī bù jiè jūn yǐ wéi tī háng, ér mì jiàn tā yuē yú qián tú? zé zhèn zé zhī yān bō, qián táng zhī fēng làng, yú fù jīng chǐ, nǎi gōng zǐ yī bēi sān chǐ yě. yì yú wén zhī, fù yǔ sè shú qīn? huān yǔ hài shú qiè? yuàn gōng zǐ zhī shú sī yě."
杯酒缠绵,无端尽吐情实。新安人愀然谓公子:“旅靡芜而挟桃李,不闻明珠委路有力交争乎?且江南之人最工轻薄,情之所锺,不敢爱死。即鄙心时时萌之,况丽人之才,素行不测。焉知不借君以为梯航,而密践他约于前途?则震泽之烟波,钱塘之风浪,鱼腹鲸齿,乃公子一杯三尺也。抑愚闻之,父与色孰亲?欢与害孰切?愿公子之熟思也。”
shēng shǐ chóu méi, yuē:" rán zé nài hé?"
生始愁眉,曰:“然则奈何?”
yuē:" yú yǒu zhì jì, shén biàn yú gōng zǐ, gù gōng zǐ bù néng xíng ěr."
曰:“愚有至计,甚便于公子,顾公子不能行耳。”
gōng zǐ yuē:" wèi jì nài hé?"
公子曰:“为计奈何?”
kè yuē:" gōng zǐ chéng néng gē yàn yú zhī ài, pū suī bù mǐn, yuàn shàng qiān jīn wèi gōng zǐ shòu. dé qiān jīn, zé kě yǐ guī bào zūn jūn shě lì rén, zé kě yǐ dào lù wú kǒng. xìng gōng zǐ shú sī zhī."
客曰:“公子诚能割厌余之爱,仆虽不敏,愿上千金为公子寿。得千金,则可以归报尊君;舍丽人,则可以道路无恐。幸公子熟思之。”
shēng jì piāo líng yǒu nián, xié yǐng qiè xíng, suī yuān shù zhī zǔ, shēng sǐ mí tā ér yàn mù zhī qī, jìn tuì wéi gǔ. dī fān hú jì, jì cāi yuè ér yí yún. yàn zhuó lóng chí, gèng bēi hún ér tí mèng. nǎi dī shǒu chén sī, cí yǐ guī ér móu zhū fù. suì yǔ xīn ān rén xié shǒu xià chuán, gè guī zhōu cì.
生既漂零有年,携影挈形,虽鸳树之诅,生死靡他;而燕幕之栖,进退维谷。羝藩狐济,既猜月而疑云。燕啄龙漦,更悲魂而啼梦。乃低首沉思,辞以归而谋诸妇。遂与新安人携手下船,各归舟次。
nǚ tiǎo dēng qí shēng xiǎo yǐn, shēng mù dòng chǐ shī, zhōng bù chū cí, xiāng yǔ yōng bèi ér qǐn. zhì yè bàn, shēng bēi tí bù yǐ, nǚ jí qǐ zuò, bào chí zhī yuē:" qiè yǔ láng jūn chù, qíng jìng jǐ sān nián, xíng shù qiān lǐ, wèi cháng āi tòng, jīn rì dù jiāng, zhèng dāng wèi bǎi nián huān xiào, hū zuò cǐ miàn xiàng rén, qiè suǒ bù jiě. yì shēng yǒu lí yīn, hé yě?"
女挑灯俟生小饮,生目动齿湿,终不出辞,相与拥被而寝。至夜半,生悲啼不已,女急起坐,抱持之曰:“妾与郎君处,情境几三年,行数千里,未尝哀痛,今日渡江,正当为百年欢笑,忽作此面向人,妾所不解。抑声有离音,何也?”
shēng yán suí tì xìng, bēi yīn qíng zhòng, jì tǔ diān mò, tì qì rú qián. nǚ shǐ jiě bào, wèi lǐ shēng yuē:" shuí wèi zú xià huà cǐ cè zhě? nǎi dà yīng xióng yě! láng dé qiān jīn, kě jìn èr qīn qiè dé cóng rén, wú lèi xíng lǐ. fā hū qíng, zhǐ hū lǐ yì. xián zāi! qí liǎng de zhī yǐ. gù jīn ān zài?"
生言随涕兴,悲因情重,既吐颠末,涕泣如前。女始解抱,谓李生曰:“谁为足下画此策者?乃大英雄也!郎得千金,可觐二亲;妾得从人,无累行李。发乎情,止乎礼义。贤哉!其两得之矣。顾金安在?”
shēng duì yǐ:" wèi shěn qīng yì yún hé, jīn shàng zài shì rén qiè nèi."
生对以:“未审卿意云何,金尚在是人箧内。”
nǚ yuē:" míng zǎo jí guò nuò zhī. rán qiān jīn zhòng shì yě, xū jīn rù zú xià qiè zhōng, qiè shǐ zhì shì rén zhōu nèi."
女曰:“明早亟过诺之。然千金重事也,须金入足下箧中,妾始至是人舟内。”
shí yè yǐ guò bàn, jí qǐng qǐ, wèi yàn zhuāng. yuē:" jīn rì zhī zhuāng, yíng xīn sòng jiù zhě yě, bù kě bù gōng."
时夜已过半,即请起,为艳装。曰:“今日之妆,迎新送旧者也,不可不工。”
jì zhuāng bì, ér tiān yì jiù shǔ yǐ. xīn ān rén yǐ cì chuán lǐ shēng zhōu qián, dé nǚ láng xìn, dà xǐ yuē:" qǐng lì qīng zhuāng tái wèi xìn."
计妆毕,而天亦就曙矣。新安人已刺船李生舟前,得女郎信,大喜曰:“请丽卿妆台为信。”
nǚ xīn rán wèi lǐ shēng:" bì zhī."
女忻然谓李生:“畀之。”
jí suǒ xīn ān rén pìn zī guò chuán, héng zhī wú shuǎng. yú shì, nǚ láng qǐ zì zhōu zhōng, jù xián wèi xīn ān rén yuē:" qǐng suǒ xié zhuāng tái zhōng, yǒu lǐ láng lù yǐn, kě sù jiǎn hái."
即索新安人聘资过船,衡之无爽。于是,女郎起自舟中,据舷谓新安人曰:“顷所携妆台中,有李郎路引,可速检还。”
xīn ān rén jí rú mìng. nǚ láng shǐ lǐ shēng:" chōu mǒu yī xiāng lái."
新安人急如命。女郎使李生:“抽某一箱来。”
jiē jí fèng cuì ní, xī tóu shuǐ zhōng, yuē zhí shù bǎi jīn. lǐ shēng yǔ qīng bó zi jí liǎng chuán rén, shǐ jìng dà zhà. yòu zhǐ shēng chōu yī xiāng, xī cuì yǔ míng dāng yù xiāo jīn guǎn yě, zhí jǐ qiān jīn, yòu tóu zhī jiāng. fù lìng shēng chōu chū mǒu gé náng, jǐn gǔ yù zǐ jīn zhī wán, shì suǒ hǎn yǒu, qí cháng gài bù zī yún, yì tóu zhī. zuì hòu, jì shēng chōu yī xiá chū, zé yè míng zhī zhū yíng bǎ. zhōu zhōng rén yī yī dà hài, xuān shēng jīng jí shì rén. nǚ láng yòu yù tóu zhī jiāng, lǐ shēng bù jué dà huǐ, bào nǚ láng tòng kū zhǐ zhī. suī xīn ān rén yì lái quàn jiě. nǚ láng tuī shēng yú cè, ér cuì mà xīn ān rén yuē:" rǔ wén gē dàng qíng, suì dài yīng nòng shé, bù gù shén tiān jiǎn gěng luò píng, shǐ qiè jiāng gǔ yīn xuè bì. qiè zì hèn ruò zhì, bù néng chōu dāo xiàng cāng. nǎi fù tān cái, qiǎng qiú yíng bào. hé yì kuáng quǎn fāng shì qū fēng, gèng yù zhēng gǔ. qiè sǐ yǒu líng, dāng sù zhī shén míng, bù rì duó rǔ rén miàn. zhǐ qiè cáng xíng yí yǐng, tuō zhū zǐ mèi yùn cáng qí huò, jiāng zī lǐ láng guī jiàn fù mǔ yě. jīn chù wǒ bù zú ér gù bào yáng zhī zhě, yù rén zhī lǐ láng kuàng zhōng wú tóng ěr. qiè wèi lǐ láng, sè yǎn jǐ kū, xī hún lǚ sàn lǐ láng shì xìng cū chéng, bù niàn xié shǒu ér shū nì rú huáng, wèi duō xíng lù, yī zhāo juān qì, qīng yú cán zhī. gù nǎi lán cǐ cán gāo, yù shōu fù shuǐ, qiè gèng hé yán ér tīng qí wǎn bí! jīn shēng yǐ yǐ! dōng hǎi shā míng, xī huá shǔ lěi, cǐ hèn jiū chán, níng yǒu jǐn yé!"
皆集凤翠霓,悉投水中,约值数百金。李生与轻薄子及两船人,始竞大咤。又指生抽一箱,悉翠羽、明珰、玉箫、金管也,值几千金,又投之江。复令生抽出某革囊,尽古玉紫金之玩,世所罕有,其偿盖不赀云,亦投之。最后,惎生抽一匣出,则夜明之珠盈把。舟中人一一大骇,喧声惊集市人。女郎又欲投之江,李生不觉大悔,抱女郎恸哭止之。虽新安人亦来劝解。女郎推生于侧,而啐骂新安人曰:“汝闻歌荡情,遂代莺弄舌,不顾神天;剪绠落瓶,使妾将骨殷血碧。妾自恨弱质,不能抽刀向伧。乃复贪财,强求萦抱。何异狂犬方事趋风,更欲争骨。妾死有灵,当诉之神明,不日夺汝人面。只妾藏形贻影,托诸姊妹蕴藏奇货,将资李郎归见父母也。今畜我不卒而故暴扬之者,欲人知李郎眶中无瞳耳。妾为李郎,涩眼几枯,翕魂屡散;李郎事幸粗成,不念携手而倏溺如簧,畏多行露,一朝捐弃,轻于残汁。顾乃婪此残膏,欲收覆水,妾更何颜而听其挽鼻!今生已矣!东海沙明,西华黍垒,此恨纠缠,宁有尽耶!”
yú shì zhōu zhōng yá shàng, guān zhě wú bù liú tì, mà lǐ shēng wèi fù xīn rén, ér nǚ láng yǐ chí míng zhū fù jiāng shuǐ bù qǐ yǐ.
于是舟中崖上,观者无不流涕,骂李生为负心人,而女郎已持明珠赴江水不起矣。
dàng shì shí, mù jī zhī zhě, jiē yù zhēng ōu xīn ān rén jí lǐ shēng. lǐ shēng jì xīn ān rén gè gǔ yì fēn dào táo qù, bù zhī suǒ zhī. yī! ruò nǚ láng, yì hé kuì zi zhèng suǒ chēng liè nǚ zāi! suī shēn guī zhī xiù, qí zhēn xī yǐ jiā yān!
当是时,目击之者,皆欲争殴新安人及李生。李生暨新安人各鼓枻分道逃去,不知所之。噫!若女郎,亦何愧子政所称烈女哉!虽深闺之秀,其贞奚以加焉!
sòng yòu qīng yuē: yú yú gēng zǐ qiū wén qí shì yú yǒu rén. suì mù duō xiá, yuán bǐ xù shì. zhì" zhuāng bì ér tiān yǐ jiù shǔ yǐ", shí yè jiāng fēn, kùn bèi jiù qǐn, mèng pī fà ér qí yīn fù zhě wèi yú yuē:" qiè xiū lìng rén jiān zhī yǒu cǐ shì. jìn xìng míng sī jiàn lián, lìng qiè shāo sī fēng bō, jiān yù rén jiān huò fú. ruò láng jūn wèi qiè chuán qí, qiè jiāng shǐ jūn bìng zuò."
宋幼清曰:余于庚子秋闻其事于友人。岁暮多暇,援笔叙事。至“妆毕而天已就曙矣”,时夜将分,困惫就寝,梦披发而其音妇者谓余曰:“妾羞令人间知有此事。近幸冥司见怜,令妾稍司风波,间豫人间祸福。若郎君为妾传奇,妾将使君病作。”
míng rì, guǒ rán. jǐ shí rì ér jiān. yīn qì zhì kuāng zhōng. dīng wèi, xié jiā nán guī, zhōu zhōng jiǎn sì gǎo, jiàn cǐ shì shàng cún, bù rěn yān mò, jí zhuō bǐ zú zhī, wéi kǒng qí fù suì, shǐ wǒ gèng pěng fù yě. jì shū zhī zhǐ wěi, yǐ jì qí yì fù jì yǔ nǚ láng:" chuán yǐ chéng yǐ, tā rì guò guā zhōu, xìng wù zuò è fēng làng xiāng nüè. tǎng bú jiàn liàng, dù jiāng hòu bì dāng fù zuò. nìng kěn zhé bǐ tóng máng rén hū?"
明日,果然。几十日而间。因弃置筐中。丁未,携家南归,舟中检笥稿,见此事尚存,不忍湮没,急捉笔足之,惟恐其复祟,使我更捧腹也。既书之纸尾,以纪其异;复寄语女郎:“传已成矣,它日过瓜州,幸勿作恶风浪相虐。倘不见谅,渡江后必当复作。宁肯折笔同盲人乎?”
shí dīng wèi qiū qī yuè èr rì, qù gēng zǐ gài bā nián yǐ. zhōu xíng wèi hé dào zhōng, jù cāng zhōu yuē bǎi yú lǐ. bù shù rì, ér nǚ nú lù táo hū duò hé sǐ.
时丁未秋七月二日,去庚子盖八年矣。舟行卫河道中,距沧州约百余里。不数日,而女奴露桃忽堕河死。