huá zhōu liǔ cān jūn, míng zú zhī zǐ, guǎ yù zǎo gū, wú xiōng dì. bà guān, yú cháng ān xián yóu. shàng sì rì, yú qǔ jiāng jiàn yī chē zi, shì yǐ jīn bì. cóng yī qīng yī, shū yì jùn yǎ. yǐ ér cuì lián xú qiān, jiàn càn shǒu rú yù, zhǐ huà qīng yī lìng zhāi fú xu nǚ zhī róng sè jué dài, xié nì liǔ shēng liáng jiǔ. shēng biān mǎ cóng zhī, jí jiàn chē rù yǒng chóng lǐ. liǔ shēng fǎng zhī qí xìng cuī shì, nǚ yì yǒu mǔ. qīng yī zì qīng hóng. liǔ shēng bù shèn pín, duō fāng lù qīng hóng, jìng bù zhī shòu. tā rì, cuī shì nǚ bìng, qí jiù zhí jīn wú wáng, yīn hòu qí mèi, qiě gào zhī, qǐng wèi zi nà yān. cuī shì bù lè. qí mǔ bù gǎn wéi xiōng zhī mìng. nǚ yuē:" yuàn jià dé qián shí liǔ shēng zú yǐ! bì bù yǔn, yǐ mǒu yǔ wài xiōng, zhōng kǒng bù shēng quán."
华州柳参军,名族之子,寡欲早孤,无兄弟。罢官,于长安闲游。上巳日,于曲江见一车子,饰以金碧。从一青衣,殊亦俊雅。已而翠帘徐褰,见掺手如玉,指画青衣令摘芙蓿女之容色绝代,斜睨柳生良久。生鞭马从之,即见车入永崇里。柳生访知其姓崔氏,女亦有母。青衣字轻红。柳生不甚贫,多方赂轻红,竟不之受。他日,崔氏女病,其舅执金吾王,因候其妹,且告之,请为子纳焉。崔氏不乐。其母不敢违兄之命。女曰:“愿嫁得前时柳生足矣!必不允,以某与外兄,终恐不生全。”
qí mǔ niàn nǚ zhī shēn, nǎi mìng qīng hóng yú jiàn fú sì sēng dào shěng yuàn, dá yì liǔ shēng. shēng yuè qīng hóng ér tiāo zhī, qīng hóng dà nù yuē:" jūn xìng zhèng cū! nài hé xiǎo niáng zǐ rú cǐ dài yú jūn, mǒu yī wēi jiàn, biàn wàng qián hǎo, yù bǎo suì hán, qí kě dé hū? mǒu qiě yǐ zú xià shì bái xiǎo niáng zǐ!"
其母念女之深,乃命轻红于荐福寺僧道省院,达意柳生。生悦轻红而挑之,轻红大怒曰:“君性正粗!奈何小娘子如此待于君,某一微贱,便忘前好,欲保岁寒,其可得乎?某且以足下事白小娘子!”
liǔ shēng zài bài xiè bù mǐn. shǐ yuē:" fū rén xī xiǎo niáng zǐ qíng qiē, jīn xiǎo niáng zǐ bù lè shì wáng jiā, fū rén shì yǐ tōu chéng hūn yuē, jūn kě sān liǎng rì jiù lǐ shì." liǔ shēng jí xǐ, zì bèi shù bǎi qiān cái lǐ, qī rì jié hūn. hòu wǔ rì, liǔ qiè qī yǔ qīng hóng yú jīn chéng lǐ jū. jí xún yuè, jīn wú dào yǒng chóng, qí mǔ wáng shì qì yún:" wú fū wáng, zǐ nǚ gū lù, bèi zhí bù dài lǐ huì, qiáng qiè nǚ qù yǐ. xiōng qǐ wú jiào xùn zhī dào?" jīn wú dà nù, guī dá qí zi shù shí, mì lìng bǔ fǎng, mí nián wú huò.
柳生再拜谢不敏。始曰:"夫人惜小娘子情切,今小娘子不乐适王家,夫人是以偷成婚约,君可三两日就礼事。"柳生极喜,自备数百千财礼,期日结婚。后五日,柳挈妻与轻红于金城里居。及旬月,金吾到永崇,其母王氏泣云:"吾夫亡,子女孤露,被侄不待礼会,强窃女去矣。兄岂无教训之道?"金吾大怒,归答其子数十,密令捕访,弥年无获。
wú hé, wáng shì cú, liǔ shēng qiè qī yǔ qīng hóng zì jīn chéng lǐ fù sàng. jīn wú zhī zǐ jì jiàn, suì gào fù. fù qín liǔ shēng. shēng yún:" mǒu yú wài gū míng wáng shì chù nà cǎi qǔ qī, fēi yuè lǐ sī yòu yě, jiā rén dà xiǎo jiē shú zhī zhī."
无何,王氏殂,柳生挈妻与轻红自金城里赴丧。金吾之子既见,遂告父。父擒柳生。生云:“某于外姑名王氏处纳采娶妻,非越礼私诱也,家人大小皆熟知之。”
wáng shì jì mò, wú suǒ míng, suì sòng yú guān. gōng duàn wáng jiā xiān xià cái lǐ, hé guī yú wáng. jīn wú zi cháng yuè mù biǎo mèi, yì bù yuàn qián héng yě. jīng shù nián, qīng hóng jìng jié jǐ chù yān. jīn wú yòu wáng, yí qí zhái yú chóng yì lǐ. cuī shì bù lè shì wài xiōng, nǎi shǐ qīng hóng fǎng liǔ shēng suǒ zài. shí liǔ shēng shàng jū jīn chéng lǐ, cuī shì yòu shǐ qīng hóng yǔ liǔ shēng wéi qī jiān lài kàn pǔ shù, lìng jī fèn duī, yǔ zhái yuán qí. cuī shì nǚ suì yǔ qīng hóng niè zhī, tóng yì liǔ shēng. liǔ shēng jīng xǐ, yòu bù chū chéng, zhǐ qiān qún xián lǐ. hòu běn fū zhōng xún cuī shì nǚ, zhī qún xián lǐ zhù, fù xīng sòng duó zhī. wáng shēng qíng shēn, cuī shì wàn tú qiú miǎn, tuō yǐ tǐ yùn, yòu bù zé ér nà yān. liǔ shēng cháng liú jiāng líng. èr nián, cuī shì yǔ qīng hóng xiāng jì ér mò, wáng shēng sòng sàng, āi tòng zhī lǐ zhì yǐ. qīng hóng yì zàng yú cuī shì fén cè. liǔ shēng jiāng líng xián jū, chūn èr yuè, fán huā mǎn tíng, zhuī niàn cuī shì, níng xiǎng xíng yǐng, qiě bù zhī cún wáng.
王氏既殁,无所明,遂讼于官。公断王家先下财礼,合归于王。金吾子常悦慕表妹,亦不怨前横也。经数年,轻红竟洁己处焉。金吾又亡,移其宅于崇义里。崔氏不乐事外兄,乃使轻红访柳生所在。时柳生尚居金城里,崔氏又使轻红与柳生为期;兼赉看圃竖,令积粪堆,与宅垣齐。崔氏女遂与轻红蹑之,同诣柳生。柳生惊喜,又不出城,只迁群贤里。后本夫终寻崔氏女,知群贤里住,复兴讼夺之。王生情深,崔氏万途求免,托以体孕,又不责而纳焉。柳生长流江陵。二年,崔氏与轻红相继而殁,王生送丧,哀恸之礼至矣。轻红亦葬于崔氏坟侧。柳生江陵闲居,春二月,繁花满庭,追念崔氏,凝想形影,且不知存亡。
hū wén kòu mén shén jí, é jiàn qīng hóng bào zhuāng lián ér jìn, nǎi yuē:" xiǎo niáng zǐ qiě zhì!"
忽闻叩门甚急,俄见轻红抱妆奁而进,乃曰:“小娘子且至!”
wén shì chē mǎ zhī shēng, bǐ cuī shì rù mén, gèng wú tā jiàn. liǔ shēng yǔ cuī shì xù qì kuò, bēi huān zhī shén. wèn qí yóu, zé yuē:" mǒu yǐ yǔ wáng shēng jué, zì cǐ kě yǐ tóng xué yǐ. rén shēng yì zhuān, bì guǒ sù yuàn."
闻似车马之声,比崔氏入门,更无他见。柳生与崔氏叙契阔,悲欢之甚。问其由,则曰:“某已与王生诀,自此可以同穴矣。人生意专,必果夙愿。”
yīn yán yuē:" mǒu shǎo xí lè, kōng hóu zhōng pō yǒu gōng."
因言曰:“某少习乐,箜篌中颇有功。”
liǔ shēng jí shí zhì kōng hóu, tiáo nòng jué miào. èr nián jiān, kě wèi jǐn píng shēng yǐ. wú hé, wáng shēng jiù shǐ cāng tóu guò liǔ shēng zhī mén, hū jiàn qīng hóng, jīng bù zhī qí suǒ yǐ, yòu yí rén yǒu xiāng sì zhě, wèi gǎn jù yán. wèn lǘ lǐ, yòu yán shì liú rén liǔ cān jūn, mí guài, gèng cì zhī. qīng hóng zhī shì wáng shēng jiā rén, yì jù yán yú liǔ shēng, shēng nì zhī. cāng tóu què hái chéng, jù yǐ qí shì yán zi wáng shēng. wáng shēng wén zhī, mìng jià qiān lǐ ér lái. jì zhì liǔ shēng mén, yú xì kuī zhī, zhèng jiàn liǔ shēng tǎn fù yú lín xuān tà shàng, cuī shì nǚ xīn zhuāng, qīng hóng pěng jìng yú qí cè. cuī shì yún qiān huáng wèi jìng, wáng shēng mén wài jí jiào, qīng hóng jìng zhuì dì, yǒu shēng rú qìng. cuī shì yǔ wáng shēng wú hàn, suì rù. liǔ shēng jīng, yì dài rú bīn lǐ. é yòu shī cuī shì suǒ zài. liǔ shēng yǔ wáng shēng jù yán qián shì, èr rén xiāng kàn bù yù, dà yì zhī. xiāng yǔ zào cháng ān, fā cuī shì suǒ zàng yàn zhī, jí jiāng líng suǒ shī qiān huáng rú xīn, yī fú jī ròu, qiě wú sǔn bài. qīng hóng yì rán. liǔ yǔ wáng xiāng shì, què zàng zhī. èr rén rù zhōng nán shān fǎng dào, suì bù fǎn yān.
柳生即时置箜篌,调弄绝妙。二年间,可谓尽平生矣。无何,王生旧使苍头过柳生之门,忽见轻红,惊不知其所以,又疑人有相似者,未敢遽言。问闾里,又言是流人柳参军,弥怪,更伺之。轻红知是王生家人,亦具言于柳生,生匿之。苍头却还城,具以其事言子王生。王生闻之,命驾千里而来。既至柳生门,于隙窥之,正见柳生坦腹于临轩榻上,崔氏女新妆,轻红捧镜于其侧。崔氏匀铅黄未竟,王生门外极叫,轻红镜坠地,有声如磬。崔氏与王生无憾,遂入。柳生惊,亦待如宾礼。俄又失崔氏所在。柳生与王生具言前事,二人相看不喻,大异之。相与造长安,发崔氏所葬验之,即江陵所施铅黄如新,衣服肌肉,且无损败。轻红亦然。柳与王相誓,却葬之。二人入终南山访道,遂不返焉。