táng kāi chéng zhōng, yǒu sēng jīn gāng xiān zhě, xī yù rén yě. jū yú qīng yuǎn xiá shān sì, néng fàn yīn, dàn shé yáo xī ér zhòu wù, wù wú bù yīng. shàn qiú jū guǐ mèi, shù fù jiāo chī dòng xī zhàng yī shēng, zhào léi lì zhèn.
唐开成中,有僧金刚仙者,西域人也。居于清远峡山寺,能梵音,弹舌摇锡而咒物,物无不应。善囚拘鬼魅,束缚蛟螭;动锡杖一声,召雷立震。
shì rì, xiá shān sì yǒu lǐ pǔ zhě, chí fǔ jiǎn jù mù, gē ér wèi zhōu. hū dēng shān, jiàn yī pán shí shàng yǒu xué, dǔ yī dà zhī zhū, zú guǎng zhàng yú sì chí niè huì zhì qí xué ér qù. é wén lín mù yǒu shēng, bào měng hǒu zhòu. gōng rén jù ér yuán mù cì zhī, guǒ dǔ zhǐ shǒu zhī huī, zhǎng kě shǔ shí zhàng, qū qǔ cù nù, huán qí zhū xué, dōng xī qí shǒu. é ér yuè xī zhī shǒu, xī xué zhī huì, tuán ér fēi qù, yǐng tuō jù jīng fù huí dōng zhī shǒu, dà huà qí mù, dà ya qí kǒu, xī qí zhī zhū. zhī zhū chí chū, yǐ zú qín xué zhī kǒu, qiào qū dú dān, rán ruò huǒ, jùn huī zhī yān hóu, qù huī zhī mù. huī měng rán ér fù sū, jǔ shǒu yòu xī zhī. zhū bú jiàn, gèng dú huī, huī suì dào yú xué ér yǔn. zhū yuè chū, yuán huī zhī fù jǔ nèi, chǐ zhé èr tóu, jù chū sī ér náng zhī, yuè rù xué qù. pǔ yà zhī, fǎn xiá shān sì, yǔ jīn gāng xiān. xiān nǎi qí pǔ yàn xué, zhèn huán zhàng ér zhòu zhī, zhū jí chū yú sēng qián, yán ruò shén tīng jí yǐn xī chù zhī, zhū de jiě yú xué cè. jí yè, jīn gāng xiān mèng jiàn lǎo rén pěng pǐ bó ér qián yuē:" wǒ jí zhū yě, fù néng zhī ěr."
是日,峡山寺有李朴者,持斧剪巨木,割而为舟。忽登山,见一磐石上有穴,睹一大蜘蛛,足广丈余;四驰啮卉窒其穴而去。俄闻林木有声,暴猛吼骤。工人惧而缘木伺之,果睹枳首之虺,长可数十丈,屈曲蹙怒,环其蛛穴,东西其首。俄而跃西之首,吸穴之卉,团而飞去,颖脱俱荆复回东之首,大划其目,大呀其口,吸其蜘蛛。蜘蛛驰出,以足擒穴之口,翘屈毒丹,然若火,焌虺之咽喉,去虺之目。虺懵然而复苏,举首又吸之。蛛不见,更毒虺,虺遂倒于穴而殒。蛛跃出,缘虺之腹咀内,齿折二头,俱出丝而囊之,跃入穴去。朴讶之,返峡山寺,语金刚仙。仙乃祈朴验穴,振环杖而咒之,蛛即出于僧前,严若神听;及引锡触之,蛛的姐于穴侧。及夜,金刚仙梦见老人捧匹帛而前曰:“我即蛛也,复能织耳。”
lǐ jīn gāng xiān yuē:" yuàn wèi fú tián zhī yī."
礼金刚仙曰:“愿为福田之衣。”
yǔ bì, suì wáng.
语毕,遂亡。
sēng jí jué, bù yǐ zài cè, qí jīng miào qí qiǎo, fēi shì jiǎn sī zhī suǒ néng zhì yě. sēng nǎi zhì ér wèi yī, chén gòu bù chù, hòu shù nián, sēng wǎng fān yǔ, fàn bó guī tiān zhú, nǎi yú xiá shān jīn suǒ tán pàn, yáo xī dà hū ér zhòu shuǐ. é ér shuǐ pì jiàn dǐ yǐ, yǐ zǎo píng zhāng zhī, yǒu yī ní qiū yú, kě zhǎng sān cùn xǔ, yuè rù píng zhōng. yǔ zhòng sēng yuē:" cǐ lóng yǐ. wú jiāng zhì hǎi mén, yǐ yào zhǔ wèi gāo. tú zú, zé dù hǎi ruò lǚ tǎn tú."
僧及觉,布已在侧,其精妙奇巧,非世茧丝之所能制也。僧乃制而为衣,尘垢不触,后数年,僧往番禹,泛舶归天竺,乃于峡山金锁潭畔,摇锡大呼而咒水。俄而水辟见底矣,以澡瓶张之,有一泥鳅鱼,可长三寸许,跃入瓶中。语众僧曰:“此龙矣。吾将至海门,以药煮为膏。涂足,则渡海若履坦途。”
shì yè, yǒu bái yī sǒu, chí zhuǎn guān kē yì sì jiā rén fù jīng yuē:" zhī jīn gāng xiān hǎo jiǔ, cǐ kē yī biān měi yùn, yī biān dú láo, qí kē jí jìn dì céng yòng zhèn niú jiāng jūn zhě yě. jīn yǒu huáng jīn bǎi liǎng fèng gōng, wèi chí cǐ jiǔ dú qí sēng yě. shì sēng wú hé qǔ wú zi, yù wèi gāo, hèn yī zhī shēn, tòng guàn gǔ suǐ, dàn wú jì ér nài hé."
是夜,有白衣叟,持转关榼诣寺家人傅经曰:“知金刚仙好酒,此榼一边美酝,一边毒醪,其榼即晋帝曾用鸩牛将军者也。今有黄金百两奉公,为持此酒毒其僧也。是僧无何取吾子,欲为膏,恨伊之深,痛贯骨髓,但无计而奈何。”
fù jīng xǐ, shòu jīn yǔ jiǔ, dé zhuǎn guān zhī fǎ, yì jīn gāng xiān, xiān chí bēi xiàng kǒu cì, hū yǒu shù suì xiǎo ér yuè chū, jiù shǒu fù zhī, yuē:" jiǔ shì lóng suǒ jiāng lái ér dú shī ěr!"
傅经喜,受金与酒,得转关之法,诣金刚仙,仙持杯向口次,忽有数岁小儿跃出,就手覆之,曰:“酒是龙所将来而毒师耳!”
sēng dà hài, jú fù jīng, fù jīng suì bù gǎn yǐn. sēng nǎi wèn xiǎo ér yuē:" ěr hé rén, ér xiāng jiù yé?"
僧大骇,桔傅经,傅经遂不敢隐。僧乃问小儿曰:“尔何人,而相救耶?”
xiǎo ér yuē:" wú xī rì zhī zhū yě, jīn yǐ lí qí è yè, ér tuō shēng wéi rén qī rěn yǐ. wú zhī hún, shāo líng yú cháng rén, zhī shī yǒu nán, gù fēi hún fèng jiù."
小儿曰:“吾昔日之蛛也,今已离其恶业,而托生为人七稔矣。吾之魂,稍灵于常人,知师有难,故飞魂奉救。”
yán qì ér méi. zhòng sēng lián zhī, gòng lǐ jīn gāng xiān, qiú shě qí lóng zǐ. sēng bù dé yǐ ér zòng zhī. hòu xiān guǒ fàn bó guī tiān zhú yǐ.
言讫而没。众僧怜之,共礼金刚仙,求舍其龙子。僧不得已而纵之。后仙果泛舶归天竺矣。