yáng chéng, zhēn yuán zhōng yǔ sān dì yǐn jū shǎn zhōu xià yáng shān zhōng. xiāng shì bù hūn, xī shū yǐn shuǐ, guǎn dān bù qīn, xī xī yí yí, tóng yú yī shì. hòu yù suì huāng, píng jī bù yǔ tóng lǐ wǎng lái, jù yú qiú yě. huò cǎi sāng fǎng zhī pí, xiè yǐ wéi zhōu jiǎng lùn shī shū, wèi cháng zàn còu yǒu cāng tóu yuē dōu ér. yǔ zhǔ xié xīn, gài guǎn níng zhī bǐ yě. lǐ rén jìng yǐ āi, kuì shí shāo fēng, zé bì hù bù nà, sàn yú è qín. hòu lǐ rén qiè lìng yú zhōng hù zhì kāng hé shí shù bēi, nǎi jiù dì shí yān. tā rì, shān dōng zhū hóu wén qí gāo yì, fā shǐ jì wǔ bǎi jiān. chéng gù jù què, shǐ zhě shòu mìng bù lìng fǎn. chéng nǎi biāo yú wū yú, wèi cháng qǐ jiān. wú hé, yǒu jié shì zhèng chù zhě, pò yú yíng jǔ, tóu rén bù yīng, yīn tú jīng qí mén, wǎng yè zhī. chù qī róng zhài mào.
阳城,贞元中与三弟隐居陕州夏阳山中。相誓不婚,吸菽饮水,莞箪布衾,熙熙怡怡,同于一室。后遇岁荒,屏迹不与同里往来,俱于求也。或采桑访之皮,屑以为粥;讲论诗书,未尝暂辏有苍头曰都儿。与主协心,盖管宁之比也。里人敬以哀,馈食稍丰,则闭户不纳,散于饿禽。后里人窃令于中户致糠核十数杯,乃就地食焉。他日,山东诸侯闻其高义,发使寄五百缣。城固拒却,使者受命不令返。城乃标于屋隅,未尝启缄。无何,有节士郑俶者,迫于营举,投人不应,因途经其门,往谒之。俶戚容瘵貌。
chéng liú shí xún shí, wèn chù suǒ zhī, jí qí jí cuì zhī duān. lì jù yǐ qíng gào. chéng yuē:" gǎn zú xià zhī cāo, chéng yǒu zhū hóu jìn kuàng wù, wú suǒ yòng, zhé zhù zú xià rén zǐ zhōng shēn zhī dào."
城留食旬时,问俶所之,及其瘠瘁之端。俐具以情告。城曰:“感足下之操,城有诸侯近贶物,无所用,辄助足下人子终身之道。”
chù gù ràng. chéng yuē:" zi gǒu fēi wàng, yòu hé ràng yān."
俶固让。城曰:“子苟非妄,又何让焉。”
chù duì kǒu:" jūn zǐ jì shī bù cì zhī ēn, mǒu yuàn zhōng zhì hòu, wèi nú pú cháng zhī."
俶对口:“君子既施不次之恩,某愿终志后,为奴仆偿之。”
suì qù. chù dōng luò yíng shì bà, zhàng guī chéng, yǐ fù qián yuē. chéng yuē:" zi xī rú shì! gǒu wú tā xì, tóng zhì wéi xué kě yě, hé bì yún yì jǐ yǐ xiāng yī?"
遂去。俶东洛茔事罢,杖归城,以副前约。城曰:“子奚如是!苟无他系,同志为学可也,何必云役己以相依?”
chù qì tì yuē:" ruò rán zhě, wēi qū hé xìng!"
俶泣涕曰:“若然者,微躯何幸!”
chù yú jì lǎn kǔ bù zhǎng, yuè yú, chéng lìng fěng máo shī, suī bù chuò xún dú, jí yǔ zhī tǎo lùn, rú shuǐ tóu shí yě. chù dà cán. chéng yuē:" zi zhī xué, yǔ wú dì xiāng ne bù néng shě, yǒu yǐ zhì shì yé. jīn suǒ zhǐ fù běi, yǒu gāo xiǎn máo zhāi, zi kě zì wán xí yě."
俶于记览苦不长,月余,城令讽《毛诗》,虽不辍寻读,及与之讨论,如水投石也。俶大惭。城曰:“子之学,与吾弟相呢不能舍,有以致是耶。今所止阜北,有高显茅斋,子可自玩习也。”
chù shén xǐ, jù qiān zhī. fù jīng yuè yú, chéng fǎng zhī, yǔ lùn guó fēng, men suī jiā gōng, jìng bù néng wǎng fù yī cí. chéng fāng chū, wèi sān èr shí bù, chù yì yú liáng xià. gōng xì tóng kuī zhī, jīng yǐ gào chéng. chéng tòng kū, ruò liè zhī tǐ. nǎi mìng dōu ér jiāng jiǔ diàn zhī, jí zuò wén qīn zhì jì, zì jiù bù mǐn:" wǒ suī bù shā chù, chù yīn wǒ ér sǐ!"
俶甚喜,遽迁之。复经月馀,城访之,与论《国风》,们虽加功,竟不能往复一辞。城方出,未三二十步,俶缢于梁下。供饩童窥之,惊以告城。城恸哭,若裂支体。乃命都儿将酒奠之,及作文亲致祭,自咎不敏:“我虽不杀俶,俶因我而死!”
zì tuō yī, lìng pū fū fù zhī, dōu ér xíng jiǎ chǔ shí wǔ, réng fú sī má, hòu yì zhī. yóu shì wèi jìn shēn zhī suǒ tuī zhòng. hòu jū jiàn yì dài fū shí, jí jiàn péi yán líng xià hé wéi guó xiāng, qí yán zhì kěn, táng shǐ shū zhī. jí chū shǒu jiāng huá dōu, rì chuī mǐ xī hú, yú gēng yī dà qín, zì tiān shǐ jí cǎo yī cūn yě zhī fū, sì qí shí zhī. bìng zhì wǎ ōu zhǎn biāo, yǒu lèi zhōng qú zūn yě. yǐ shàng xuǎn zì gān zi
自脱衣,令仆夫负之,都儿行槚楚十五,仍服缌麻,厚瘞之。由是为缙绅之所推重。后居谏议大夫时,极谏裴延龄下合为国相,其言至恳,唐史书之。及出守江华都,日炊米西斛,鱼羹一大鬵,自天使及草衣村野之夫,肆其食之。并置瓦瓯椫杓,有类中衢樽也。(以上选自《乾□子》)