xǔ wén mù yán, kāng xī mò nián, yù gǔ qì lǐ lù tīng, qí fù zhí yě, shàn liù rén, wéi chén qǐ zì zhàn yī kè, ér bù kěn wéi rén bo. yuē: duō xiè wèi lái, shén suǒ è yě. yǒu yǐ kāng jié bǐ zhī zhě, yuē: wú cái dé liù qī fēn ěr. cháng zhàn dé mǒu rì dāng yǒu xiān rén fú zhú zhàng lái, yǐn jiǔ tí shī ér qù, fén xiāng hòu zhī, nǎi yǒu rén xié yī diāo zhú chún yáng xiàng qiú shòu, cè yǐ yī zhù jiǔ hú lú, shàng kè cháo yóu běi hǎi yī shī yě. kāng jié ān yǒu cǐ shī hū. nián wǔ shí yú wú zi, wéi xù yī qiè, yī rì, xǔ fù zào fǎng, wén qí qiè qì, qiě xù yǔ yuē: cǐ hé shì ér yǐ xì rén, qí shì wǒ hū? yòu wén lù tīng lì biàn yuē: cǐ zhēn shí yǔ, fēi xì yě. xǔ fù kòu fǎn mù zhī gù, lù tīng yuē: shì shū dà qí, jīn rì zhān kè, yǒu èr kè lái shì gǔ qì, yī qí qián shì fū, shàng yǒu yī xī yuán yī qí hòu fū, jié hǎo dāng zài bàn nián nèi, bìng wǒ wèi sān, shēng zài yī táng yǐ. wú yǐ yǔ bǐ, bǐ jù huì nù, shù dìng wú kě yí, wǒ bù qì ér bǐ qì, wǒ bù huì ér bǐ huì zhī, qǐ fēi chī nǚ zǐ zāi. yuè bàn zǎi lù tīng guǒ sǐ, qiè yù yú yī hàn lín jiā, dí bù néng róng, guò yī xī jí qiǎn chū, zài yù yú yī zhōng shū shè rén jiā, nǎi xiāng ān yún.
许文木言,康熙末年,鬻古器李鹭汀,其父执也,善六壬,惟晨起自占一课,而不肯为人卜。曰:多泄未来,神所恶也。有以康节比之者,曰:吾才得六七分耳。尝占得某日当有仙人扶竹杖来,饮酒题诗而去,焚香候之,乃有人携一雕竹纯陽像求售,侧倚一贮酒壶卢,上刻朝游北海一诗也。康节安有此失乎。年五十余无子,惟蓄一妾,一日,许父造访,闻其妾泣,且絮语曰:此何事而以戏人,其试我乎?又闻鹭汀力辩曰:此真实语,非戏也。许父叩反目之故,鹭汀曰:事殊大奇,今日占课,有二客来市古器,一其前世夫,尚有一夕缘;一其后夫,结好当在半年内,并我为三,生在一堂矣。吾以语彼,彼遽恚怒,数定无可移,我不泣而彼泣,我不讳而彼讳之,岂非痴女子哉。越半载鹭汀果死,妾鬻于一翰林家,嫡不能容,过一夕即遣出,再鬻于一中书舍人家,乃相安云。
páng xuě yá chū hūn rì, mèng zhì yī chù, jiàn qīng yī gāo jì nǚ zǐ, páng yī rén zhǐ yuē: cǐ rǔ fù yě. xǐng ér è zhī. hòu zài hūn yīn shì, wǎn rán mèng zhōng zhī rén. gù cóng bì shān fáng jí zhōng yǒu dào wáng shī yuē: màn shuō qián yīn yǔ hòu yīn, yǎn qián yè guǒ dìng shuí zhēn, yǔ jūn qín sè chū diào rì, guài shā kōng hóu rù mèng rén. jì cǐ shì yě. àn kōng hóu rù mèng fán èr shì, qí yī wèi xiān chuán shí yí zài, xuē zhào shè lù zhǎng yuán nǚ jiàn cuī yǔ qí yī wèi yì shǐ zài, lú èr jiù shè liǔ shì nǚ jiàn lǐ shēng, jiē yǐ rén wèi hūn zhī qī zuò jì yòu jiǔ, shū tài è zuò jù. jìn shí suǒ wén lǚ dào shì děng, yì yǒu cǐ shù, yǔ xiáng luán yáng xiāo xià lù.
庞雪厓初婚日,梦至一处,见青衣高髻女子,旁一人指曰:此汝妇也。醒而恶之。后再婚殷氏,宛然梦中之人。故丛碧山房集中有悼亡诗曰:漫说前因与后因,眼前业果定谁真,与君琴瑟初调日,怪煞箜篌入梦人。记此事也。按箜篌入梦凡二事,其一为仙传拾遗载,薛肇摄陆长源女见崔宇;其一为逸史载,卢二舅摄柳氏女见李生,皆以人未婚之妻作伎侑酒,殊太恶作剧。近时所闻吕道士等,亦有此术,语详滦陽消夏录。
yè lǚ tíng yán, qí zǔ yóu jí jiàn liú shí qú. yī rì yè yǐn, yǒu qì yǒu bī zhī zhào xiān nǚ, shí qú mìng sǎo yī shì, hù xuán zhú lián, rán shuāng jù yú jǐ, zhòng jiē yí xí zuò yuàn zhōng, ér zì yǔ bù chí zhòu, qǔ jiè chǐ pāi àn yī shēng, lián nèi guǒ yī nǚ zǐ tíng tíng lì, yǒu shì zhī nǎi qí qiè yě. fèn qǐ yù ōu, shí qú jí pāi jiè chǐ yī shēng, jiàn huǒ guāng wān yán rú chè diàn, yǐ chuān lián qù yǐ. xiào yǔ yǒu yuē: xiāng jiāo èr shí nián, qǐ yǒu zhēn yǐ jūn qiè wèi xì zhě. shì shè hú nǚ, huàn xíng jī jūn yī nù wèi xiào ěr. yǒu jí guī shì, qiè nǎi cì xiù wèi chuò yě. rú shì wèi xì, shù hū zài bù jí bù lí jiàn yǐ. yú yīn sī lǐ shǎo jūn zhì lǐ fū rén, dàn shǐ yuǎn guān, ér bù shǐ xiāng jìn, kǒng yì shì shè zhào jīng mèi, zuò shì huàn xíng yě.
叶旅亭言,其祖犹及见刘石渠。一日夜饮,有契友逼之召仙女,石渠命扫一室,户悬竹帘,燃双炬于几,众皆移席坐院中,而自禹步持咒,取界尺拍案一声,帘内果一女子亭亭立,友视之乃其妾也。奋起欲殴,石渠急拍界尺一声,见火光蜿蜒如掣电,已穿帘去矣。笑语友曰:相交 二十年,岂有真以君妾为戏者。适摄狐女,幻形激君一怒为笑耳。友急归视,妾乃刺绣未辍也。如是为戏,庶乎在不即不离间矣。余因思李少君致李夫人,但使远观,而不使相近,恐亦是摄召精魅,作是幻形也。
fèi zhǎng fáng hé zhì bǎi guǐ, nǎi hòu shī qí fú, wèi guǐ suǒ shā. míng chóng yǎn zú, zì rèn xiàn xiōng, mò cè suǒ zì. rén yì wèi yì guǐ tài kǔ, guǐ cì zhī yě, shì shù zhě zhōng yǐ shù bài, gài duō yǒu zhī. liú xiāng wǎn yán, yǒu sēng shàn jìn zhòu, wèi hú yòu zhì kuàng yě, qiān bǎi wèi qún, háo jiào bó shì, sēng yùn jīn chǔ, jī bó rén xíng yī lǎo hú, nǎi kuì wéi chū. hòu yù yú tú, lǎo hú tóu dì mó bài yuē: nǎng méng bù shā, shēn zì chàn huǐ, jīn yuàn guī yī shòu wǔ jiè, sēng yù mó qí dǐng, hū zhì yī wù mì sēng miàn, dùn xíng ér qù. qí wù fēi bó fēi gé, sè rú hǔ pò, zhān ruò qī, láo bù kě tuō, mào mèn bù kě rěn, shǐ rén fèn lì jiē qù, zé miàn pí jǐn bō, tòng yūn dài jué, hòu jiā luò wú fù rén zhuàng yǐ. yòu yī yóu sēng, bǎng mén yuē qū hú, yì yǒu hú lái yòu sēng, shí wèi mèi, yáo líng sòng fàn zhòu, hú hài ér táo, xún yuè hòu yǒu ǎo kòu mén, yán jiā jìn xū mù, rì wèi hú rǎo, qǐ wǎng jìn zhì, sēng chū xiǎo jìng zhào zhī, zhuó rán rén yě, yīn suí wǎng, ǎo dǎo zhì dī pàn, hū jué qí shū náng zhì hé zhōng, fú lù fǎ wù, jǐn suí shuǐ qù, yù yì bēn nì shú tián zhōng, bù kě zōng jī. fāng ào nǎo jiān, wǎ lì fēi jī, miàn mù jù bài, xìng lài fàn zhòu zì wèi, hú bù néng jìn, láng bèi ér guī. cì rì jí kuì dùn, jiǔ nǎi zhī yù jí tǔ rén, qí nǚ yǔ hú nì, yīn qí nǚ lù yǐ jīn, shǐ dào qí fú ěr. cǐ jiē shù zú yǐ shèng hú, zú wèi hú suàn, hú yǒu cè ér sēng wú bèi, hú yǒu dǎng ér sēng wú zhù yě. kuàng shù bù zú shèng ér qīng yǔ yāo wù jiǎo hū?
费长房劾治百鬼,乃后失其符,为鬼所杀。明崇俨卒,剚刃陷胸,莫测所自。人亦谓役鬼太苦,鬼刺之也,恃术者终以术败,盖多有之。刘香畹言,有僧善禁咒,为狐诱至旷野,千百为群,嗥叫搏噬,僧运金杵,击踣人形一老狐,乃溃围出。后遇于途,老狐投地膜拜曰:曩蒙不杀,深自忏悔,今愿皈依受五戒,僧欲摩其顶,忽掷一物幂僧面,遁形而去。其物非帛非革,色如琥珀,粘若漆,牢不可脱,瞀闷不可忍,使人奋力揭去,则面皮尽剥,痛晕殆绝,后痂落无复人状矣。又一游僧,榜门曰驱狐,亦有狐来诱僧,识为魅,摇铃诵梵咒,狐骇而逃,旬月后有媪叩门,言家近墟墓,日为狐扰,乞往禁治,僧出小镜照之,灼然人也,因随往,媪导至堤畔,忽攫其书囊掷河中,符录法物,尽随水去,妪亦奔匿秫田中,不可踪迹。方懊恼间,瓦砾飞击,面目俱败,幸赖梵咒自卫,狐不能近,狼狈而归。次日即愧遁,久乃知妪即土人,其女与狐昵,因其女赂以金,使盗其符耳。此皆术足以胜狐,卒为狐算,狐有策而僧无备,狐有党 而僧无助也。况术不足胜而轻与妖物角乎?
jiù shì wǔ zhàn ān gōng yán, liú fú zhuāng mù jiàng mǒu, cóng bo zhě wèn hūn yīn, bo zhě xì zhī yuē: qù cǐ xī nán bǎi lǐ mǒu dì mǒu jiǎ, jīn jiāng sǐ, qí qī shù hé jià rǔ, jí wǎng fǎng qiú kě de yě. jiàng xìn zhī, zhì qí dì sù cūn diàn zhōng, yù yī rén wèn mǒu jiǎ jū hé chǔ, qí rén wèn: fǎng zhī hé wéi. jiàng yǐ shí gào, bù lǜ cǐ rén jí mǒu jiǎ yě, wén zhī huì fèn, chè pèi dāo yù cì zhī, jiàng táo rù diàn hòu, yú yuán dùn. shì rén yí zhǔ rén nì shì nèi, yù rù sōu, zhǔ rén bù yǔn, hù xiāng gé dòu, jìng shā zhǔ rén, lùn dǐ fú fǎ. ér jiàng zhī míng xìng lǐ jū, zé jūn wèi jí wèn yě. hòu nián yú, yǒu yù tóng yī nán yī fù guò xiàn xiàn, yún shū jí guǎ sǎo yě, yù bào zú, wú yǐ liǎn, shū nǎi yì jià qí sǎo. sǎo wú jì, yì qū cóng. jiàng shàng wèi qǔ, zhòng wèi méi hé yān. hòu xún qí gù fū, zhèng mǒu jiǎ yě. yì zāi, bo zhě bù xì, jiàng bù wǎng, jiàng bù wǎng, wú cóng yǔ mǒu jiǎ dòu, wú cóng yǔ mǒu jiǎ dòu, zé zhǔ rén bù sǐ, zhǔ rén bù sǐ, zé mǒu jiǎ bù lùn dǐ, mǒu jiǎ bù lùn dǐ, cǐ fù wú yóu jià cǐ jiàng yě. nǎi wú gù shēng bō, zú zhǎn zhuǎn xiāng qiān, zhōng chéng pèi ǒu, qǐ fēi shù shǐ rán zāi. yòu wén jīng shī xī sì pái lóu yǒu bo zhě, rì shè sì yú qú, yōng zhèng gēng xū rùn liù yuè, hū zì bo shí bā rì hèng sǐ, xiāng jù yī liǎng rì ěr. zì chuāi wú sǐ fǎ, ér yáo xiàng shén míng, nǎi yú shì rì jiàn hù bù chū, guān hé yóu hèng sǐ. bù lǜ hū dì zhèn, wū pǐ yā yān. shǐ bù zì bo, shì rì bì shè sì tōng qú zhōng, wū yóu fù yā. shì yì shù, bù kě táo, shǐ zhuǎn yǐ xiān zhī wù yě.
舅氏五占安公言,留福庄木匠某,从卜者问婚姻,卜者戏之曰:去此西南百里某地某甲,今将死,其妻数合嫁汝,急往访求可得也。匠信之,至其地宿村店中,遇一人问某甲居何处,其人问:访之何为。匠以实告,不虑此人即某甲也,闻之恚愤,掣佩刀欲刺之,匠逃入店后,逾垣遁。是人疑主人匿室内,欲入搜,主人不允,互相格斗,竟杀主人,论抵伏法。而匠之名姓里居,则均未及问也。后年余,有妪同一男一妇过献县,云叔及寡嫂也,妪暴卒,无以敛,叔乃议嫁其嫂。嫂无计,亦曲从。匠尚未娶,众为媒合焉。后询其故夫,正某甲也。异哉,卜者不戏,匠不往,匠不往,无从与某甲斗,无从与某甲斗,则主人不死,主人不死,则某甲不论抵,某甲不论抵,此妇无由嫁此匠也。乃无故生波,卒辗转相牵,终成配偶,岂非数使然哉。又闻京师西四牌楼有卜者,日设肆于衢,雍正庚戌闰六月,忽自卜十八日横死,相距一两日耳。自揣无死法,而爻象甚明,乃于是日键户不出,观何由横死。不虑忽地震,屋圮压焉。使不自卜,是日必设肆通衢中,乌由覆压。是亦数,不可逃,使转以先知误也。
huà shì zhāng wú niàn, yù jīng shī yīng táo xié jiē, shū zhāi yǐ jù fú kuò zhǐ wèi chuāng gùn, bù zhe yī zāi, qǔ qí míng yě. měi yuè míng zhī xī, bì yǒu yī nǚ zǐ quán yǐng zài gùn xīn, qǐ hù shì zhī, wú suǒ dǔ, ér yǐng zé rú gù, yǐ bù wéi huò suì, yì gū tīng zhī. yī xī dì shì, jué tǐ tài shēng dòng, wǎn rán rù huà, xì yǐ bǐ sì zhōu gōu zhī, zì shì bù fù jiàn. ér qiáng tóu shí yǒu yī nǚ zǐ lòu miàn xià kuī, hū wù cǐ guǐ yù xiě zhào, qián shǐ wǒ jiàn qí xíng, jīn shǐ wǒ jiàn qí mào yě, yǔ yǔ bù yīng, zhù shì zhī yì bù xiū bì, liáng jiǔ nǎi yǐn, yīn bǔ xiě méi mù yī wén, zuò yī shì nǚ tú. yè wén chuāng wài yǔ yuē: wǒ míng tíng tíng. zài wèn zhī, yǐ jì, nǎi bìng tí yú gùn shàng. hòu wèi yī zhī fǔ mǎi qù, huò yuē shì lǐ zhōng shān, huò yuē hú yě, fēi guǐ yě, yú shì lǐ wèi jìn. huò yuē běn wú shì shì, wú niàn shén qí shuō ěr. shì yì bù kě zhī. rán xiāng hún cái guǐ, héng yù liú míng yú hòu shì. yóu jīn sù gǔ, jié xí xiāng tóng, gù yì lǐ suǒ yí yǒu yě.
画士张无念,寓京师樱桃斜街,书斋以巨幅阔纸为窗睴,不著一睵,取其明也。每月明之夕,必有一女子全影在睴心,启户视之,无所睹,而影则如故,以不为祸祟,亦姑听之。一夕谛视,觉体态生动,宛然入画,戏以笔四周钩之,自是不复见。而墙头时有一女子露面下窥,忽悟此鬼欲写照,前使我见其形,今使我见其貌也,与语不应,注视之亦不羞避,良久乃隐,因补写眉目衣纹,作一仕女图。夜闻窗外语曰:我名亭亭。再问之,已寂,乃并题于睴上。后为一知府买去,或曰是李中山,或曰狐也,非鬼也,于事理为近。或曰本无是事,无念神其说耳。是亦不可知。然香魂才鬼,恒欲留名于后世。由今溯古,结习 相同,固亦理所宜有也。
yáo ān gōng guān xíng bù jiāng sū sī láng zhōng shí, xī chéng yí sòng yī àn, nǎi shào nián qiáng wū yòu nǚ zhě, nán nián shí liù, nǚ nián shí sì, gài shì shào nián yóu xī dǐng guī, jiàn shì nǚ xié cài pǔ zhōng, yīn xiāng bī xié, luó zú wén nǚ hào hū shēng, jiù zhí zhī, xùn wèi jìng, liǎng jiā fù mǔ jù tóu cí, nǎi qí wèi hūn qī, bù xiāng zhī ér wù fàn yě. yú lǜ wèi hūn qī hé jiān yǒu tiáo, qiáng jiān wú tiáo. fāng nǐ yì jiān, nǚ gōng yì fù gǎi yí, chēng dàn tiáo xuè ér yǐ, nǎi báo zé ér qiǎn zhī. huò yuē shì nǚ zhī fù mǔ shòu zhòng lù, nǚ yì ài cǐ zi fēng zī, qiě jiā fù, gù zào cǐ xū cí yǐ jiě fēn. yáo ān gōng yuē: shì wèi kě zhī, rán shì zhǐ hūn yīn, yǔ huì hé rén mìng, yuān shěn dì xià zhě bù tóng, qí jiān wèi chéng, wú kě yàn, qí huì wú jù, nán yǐ zhì, nǚ zǐ yǔn yǐ, fù mǔ cóng yǐ, méi bǎo yǒu què zhèng, lín lǐ wú yì yì yǐ. liǎng zào zhī cí, yì wú yī háo zhī dǐ wǔ yǐ. jūn zǐ kě qī yǐ qí fāng, bù néng héng jiā duàn liàn, rù yī tóng zǐ yuǎn shù yě.
姚安公官刑部江 苏司郎中时,西城移送一案,乃少年强污幼女者,男年十六,女年十四,盖是少年游西顶归,见是女撷菜圃中,因相逼胁,逻卒闻女号呼声,就执之,讯未竟,两家父母俱投词,乃其未婚妻,不相知而误犯也。于律未婚妻和奸有条,強姦无条。方拟议间,女供亦复改移,称但调谑而已,乃薄责而遣之。或曰是女之父母受重赂,女亦爱此子丰姿,且家富,故造此虚词以解纷。姚安公曰:是未可知,然事止婚姻,与贿和人命,冤沈地下者不同,其奸未成,无可验,其贿无据,难以质,女子允矣,父母从矣,媒保有确证,邻里无异议矣。两造之词,亦无一毫之牴牾矣。君子可欺以其方,不能横加锻炼,入一童子远戍也。
mǒu gōng xià rì tuì cháo, xié bì yú jìng shì zhòu qǐn, huì hūn zhě qǐ shì, wèn zhǔ rén ān zài, yī tóng gù yǔ hūn zhě xì, màn yìng yuē: zhǔ rén fāng yōng ěr fù shuì mǒu suǒ. fù shì zhì qián, nù ér gòu lì, zhǔ rén chū wèn, chī zhú cǐ tóng. yuè sān sì nián, hūn zhě fù sǐ, huì cǐ bì yǐ dǐ chù shī chǒng , zhǔ rén wàng qián yǔ, jìng yǐ pèi hūn zhě, shì hòu yì jí, nǎi hào rán tàn yuē: qǐ ǒu rán yú.
某公夏日退朝,携婢于静室昼寝,会阍者启事,问主人安在,一僮故与阍者戏,漫应曰:主人方拥尔妇睡某所。妇适至前,怒而诟詈,主人出问,笞逐此僮。越三四年,阍者妇死,会此婢以抵触失宠 ,主人忘前语,竟以配阍者,事后忆及,乃浩然叹曰:岂偶然欤。
wén shuǐ lǐ huá tíng yán, qù qí jiā bǎi lǐ yī fèi sì, yún yǒu mèi, wú gǎn jū zhě, yǒu fàn yáng zhě shí yú rén, bì yǔ sù qí zhōng, yè wén wū wū shēng, àn zhōng jiàn yī wù, yōng zhǒng tuán jiān, bù biàn miàn mù, pán shān ér lái, xíng shén chí zhòng, zhòng jiē wú lài shào nián, shū bù kǒng bù, gòng yǐ pò zhuān zhì jī, zhōng shēng zhēng rán, jiàn suō tuì yù què, jué qí wú néng, zào ér zhuī zhī, zhì sì mén huài qiáng cè, yì rán bù dòng. bī shì, nǎi yī pò zhōng, nèi duō suì gǔ, yì qí suǒ shí yě. cì rì, gào tǔ rén yě yǐ zhù qì, zì cǐ guài jué. cǐ wù zhī dùn jí yǐ, ér yì chū niǎo rén, zú zì suì qí zhì, dài jiàn fū shàn huàn zhī guài, yǒu wéi suì zhě, cóng ér xiào zhī yě. yú jiā yī bì, cāng zhōu shān guǒ zhuāng rén yě, yán shì zhuāng gù dào sǒu, yǒu rén jiàn dào zhī huò lì, yì cóng zhī. xíng bǔ zhě jí, tā dào gé dòu tiào miǎn, ér cǐ rén jiù zhí fú fǎ yān. qí yì cǐ zhōng zhī lèi yě fū.
文水李华廷言,去其家百里一废寺,云有魅,无敢居者,有贩羊者十余人,避雨宿其中,夜闻呜呜声,暗中见一物,臃肿团 睷,不辨面目,蹒跚而来,行甚迟重,众皆无赖少年,殊不恐怖,共以破砖掷击,中声铮然,渐缩退欲却,觉其无能,噪而追之,至寺门坏墙侧,屹然不动。逼视,乃一破钟,内多碎骨,意其所食也。次日,告土人冶以铸器,自此怪绝。此物之钝极矣,而亦出嬲人,卒自碎其质,殆见夫善幻之怪,有为祟者,从而效之也。余家一婢,沧州山果庄人也,言是庄故盗薮,有人见盗之获利,亦从之。行捕者急,他盗格斗跳免,而此人就执伏法焉。其亦此钟之类也夫。
jiù shì ān gōng jiè rán yán, yǒu liǔ mǒu zhě yǔ yī hú nǚ shén nì, liǔ gù pín, hú héng zhōu qí yī shí, yòu fù jù shì qián, yù zhì qí nǚ, hú wèi dào qí quàn, shì nǎi yǐ. shí lái qí jiā, qī zǐ jiē yǔ xiāng wèn dá, dàn wéi liǔ jiàn qí xíng ěr. hú mèi yī fù shì nǚ, fú lù bù néng qiǎn, mù néng hé zhì zhě yǔ bǎi jīn. liǔ fū fù sù zhī qí shì, fù lì duō jīn, sǒng yǒng liǔ sì xì shā hú, liǔ yǐ fù xīn wèi qiàn, fù suì yuē: bǐ néng mèi mǒu jiā nǚ, bù néng mèi rǔ nǚ yé? zuó yǐ wǔ jīn wèi rǔ nǚ zhì dōng yī, qí yì kǒng yǒu zài, cǐ huàn bù kě bù chú yě. liǔ nǎi yīn shì pī shuāng, gū jiǔ yǐ dài, hú yǐ zhī zhī, huì liǔ yǔ xiāng lín shù rén zuò, hú yú yán jì hū liǔ míng, xiān xù xiāng qì zhī shēn, cì chén xiāng zhōu zhī jiǔ, cì nǎi yī yī fà qí yīn móu yuē: wú fēi bù néng wéi ěr huò, rán zhōu xuán yǐ jiǔ, níng rěn biàn zuò kòu chóu. yòu yǐ bù yī pǐ, mián yī shù zì yán zhì xià, yuē: zuó ěr yòu ér hào hán kǔ, xǔ wèi zuò bèi, bù kě shī xìn yú rú zǐ yě. zhòng yì bù píng, xián qiào ràng liǔ, hú yuē: jiāo bù zé rén, yì wú zhī guò, shì qíng rú shì, yì hé zú shēn yóu, wú gū shǐ zhī zhī ěr. tài xī ér qù, liǔ zì shì bù chǐ yú xiāng dǎng , yì wú kěn zī jì shēng dǒu zhě. qiè jiā yè dùn, jìng mò zhī suǒ zhōng.
舅氏安公介然言,有柳某者与一狐女甚昵,柳故贫,狐恒周其衣食,又负巨室钱,欲质其女,狐为盗其券,事乃已。时来其家,妻子皆与相问答,但惟柳见其形耳。狐媚一富室女,符录不能遣,募能劾治者予百金。柳夫妇素知其事,妇利多金,怂恿柳伺隙杀狐,柳以负心为歉,妇谇曰:彼能媚某家女,不能媚汝女耶?昨以五金为汝女制冬衣,其意恐有在,此患不可不除也。柳乃陰市砒霜,沽酒以待,狐已知之,会柳与乡邻数人坐,狐于檐际呼柳名,先叙相契之深,次陈相周之久,次乃一一发其陰谋曰:吾非不能为尔祸,然周旋已久,宁忍便作寇仇。又以布一匹,棉一束自檐掷下,曰:昨尔幼儿号寒苦,许为作被,不可失信于孺子也。众意不平,咸诮让柳,狐曰:交 不择人,亦吾之过,世情如是,亦何足深尤,吾姑使知之耳。太息而去,柳自是不齿于乡党 ,亦无肯资济升斗者。挈家夜遁,竟莫知所终。
jiù shì zhāng gōng mèng zhēng yán, cāng zhōu tóng shì yuán wèi fèi shí, sān miàn huán shuǐ, lín mù yì rú, yóu shǎng zhě héng jiè yǐ yàn huì. shǒu yuán rén měi wén yè zhōng guǐ chàng yuē: shù yè ér qīng qīng, huā duǒ ér céng céng, kàn bù fēn míng, zhōng jiān yǒu gè jiā rén yǐng, zhǐ wàng jiàn pán jīn shān zǐ, qún shì shuǐ hóng líng. rú shì zhě shù zài, hòu yī jì wèi zuò kè ōu rǔ, huì ér zì yì yú shù, qí yī sè yī rú suǒ chàng. mò yù qí gù, huò yuē cǐ yì guǐ hòu dài, xiān zhī qí lái dài zhī rén, gù xǐ ér gē yě.
舅氏张公梦征言,沧州佟氏园未废时,三面环水,林木翳如,游赏者恒借以宴会。守园人每闻夜中鬼唱曰:树叶儿青青,花朵儿层层,看不分明,中间有个佳人影,只望见盘金衫子,裙是水红绫。如是者数载,后一妓为座客殴辱,恚而自缢于树,其衣色一如所唱。莫喻其故,或曰此缢鬼候代,先知其来代之人,故喜而歌也。
qīng xiàn yī nóng jiā, bìng bù néng lì zuò, è jiāng dài, yù yù fù yǐ tú liǎng huó, fù yuē: wǒ qù, jūn hé yǐ zì cún, qiě jīn jǐn réng è sǐ, bù rú liú wǒ shì jūn, shù yǐn shí yī yào dé yǐ jiǎn diǎn, huò kě jì zhòng shēng, wǒ níng chāng ěr. hòu shí yú zài, fù bìng chuí sǐ, jué ér fù sū yuē: qǐng huǎng hū zhì míng sī, lì yán chāng nǚ dāng duò wèi què gē, yǐ wǒ yī niàn bù wàng fū, yóu kě shēng rén dào yě.
青县一农家,病不能力作,饿将殆,欲鬻妇以图两活,妇曰:我去,君何以自存,且金尽仍饿死,不如留我侍君,庶饮食医药得以检点,或可冀重生,我宁娼耳。后十余载,妇病垂死,绝而复苏曰:顷恍惚至冥司,吏言娼女当堕为雀鸽,以我一念不忘夫,犹可生人道也。
shì jī guō shì, qí fù dà tóng rén, liú yù tiān jīn, shēng shí qí mǔ mèng yù duān wǔ cǎi fú zhě, mǎi dé yī zhī, yīn yǐ wéi míng, nián shí sān guī yú, shēng shù zi, jiē bù yù, wéi yī nǚ, shì dé zhōu lú yīn wén, huī jí guān chá zi yě. huī jí shàn xīng mìng, cháng tuī qí mìng shòu bù néng sì shí, guǒ sān shí qī ér zú. yú zài xī yù shí, jī yǐ bìng zhài, qí qiān guān dì, wèn shàng néng xiāng jiàn fǒu? dé yī qiān yuē: xǐ què yán qián bào hǎo yīn, zhī jūn qiān lǐ yǒu guī xīn, xiù wéi zhòng jié yuān yāng dài, yè luò shuāng diāo hán sè qīn. wèi yú jí dāng yǐ qiū dōng guī, yì shén xǐ, shí mén rén qiū èr tián zài yù wén zhī, yuē: jiàn zé bì jiàn, rán mò jù fēi jí yǔ yě. hòu yú xīn mǎo liù yuè hái, jī bìng liáng yǐ, zhì jiǔ yuè, hū zhuǎn jù, rì jiàn shěn mián, suì yǐ bù qǐ. mò hòu shài qí yí qiè, yú gǎn fù èr shī, yuē: fēng huā hái diǎn jiù luó yī, chóu chàng tú mí piàn piàn fēi, qià jì xiāng shān jū shì yǔ, chūn suí fán sù yī shí guī jī yǐ sān yuè sān shí rì wáng, qià sòng chūn zhī qī yě. bǎi zhé xiāng qún zhǎn huà lán, lín fēng hái yì bù shān shān, míng zhī shén chèn céng xiān dìng, zhōng xī fú róng bù nài hán wèi bì zhǎng rú cǐ, fú róng bù nài hán, hán shān zǐ shī yě, jí yòng qiān zhòng yì yě.
侍姬郭氏,其父大同人,流寓天津,生时其母梦鬻端午彩符者,买得一枝,因以为名,年十三归余,生数子,皆不育,惟一女,适德州卢荫文,晖吉观察子也。晖吉善星命,尝推其命寿不能四十,果三十七而卒。余在西域时,姬已病瘵,祈签关帝,问尚能相见否?得一签曰:喜鹊檐前报好音,知君千里有归心,绣帏重结鸳鸯带,叶落霜雕寒色侵。谓余即当以秋冬归,意甚喜,时门人邱二田在寓闻之,曰:见则必见,然末句非吉语也。后余辛卯六月还,姬病良已,至九月,忽转剧,日渐沈绵,遂以不起。殁后晒其遗箧,余感赋二诗,曰:风花还点旧罗衣,惆怅酴縻片片飞,恰记香山居士语,春随樊素一时归--姬以三月三十日亡,恰送春之期也。百折湘裙飐画栏,临风还忆步珊珊,明知神谶曾先定,终惜芙蓉不耐寒--未必长如此,芙蓉不耐寒,寒山子诗也,即用签中意也。
shì chuán tuī mìng shǐ yú lǐ xū zhōng, qí fǎ yòng nián yuè rì ér bù yòng shí, gài jù chāng lí suǒ zuò xū zhōng mù zhì yě. qí shū sòng shǐ yì wén zhì zhù lù, jīn yǐ jiǔ yì, wéi yǒng lè dà diǎn zài xū zhōng mìng shū sān juǎn, shàng wèi wán zhì. suǒ shuō shí jiān lùn bā zì, fēi bù yòng shí, huò yí wèi sòng rén suǒ wěi tuō, mò néng míng yě. rán kǎo xū zhōng mù zhì, chēng qí zuì shēn yú wǔ xíng, shū yǐ rén shǐ shēng zhī nián yuè rì, suǒ zhí rì chén, zhī gàn xiāng shēng, shèng shuāi sǐ shēng, hù xiāng zhēn zhuó, tuī rén shòu yāo guì jiàn, lì bù lì yún yún. àn tiān yǒu shí èr chén, gù yī rì fēn wéi shí èr shí, rì zhì mǒu chén jí mǒu shí yě, gù shí yì wèi zhī rì chén. guó yǔ: xīng yǔ rì chén zhī wèi, jiē zài běi wéi shì yě. shī: qí bǐ zhī nǚ, zhōng rì qī xiāng. kǒng yǐng dá shū, cóng dàn mù qī chén yī yí, yīn wèi zhī qī xiāng, shì rì chén jí shí zhī míng zhèng. chǔ cí: jí rì xī chén liáng, wáng yì zhù, rì wèi jiǎ yǐ chén, wèi yín mǎo yǐ chén, yǔ rì fēn yán, yóu wéi míng bái. jù cǐ yǐ tuī, sì hū suǒ zhí rì chén sì zì, dāng lián shàng nián yuè rì wèi jù, hòu rén wù shǔ xià wén wèi jù, gù yǒu bù yòng shí zhī shuō ěr. yú zhuàn sì kù quán shū zǒng mù, yì wèi xū zhōng tuī mìng bù yòng shí, shàng yán jiù shuō, jīn fù zhe yú cǐ, yǐ zhì yú guò. zhì wǔ xīng zhī shuō, shì chuán qǐ zì zhāng guǒ, qí shuō bú jiàn yú diǎn jí, kǎo liè zǐ chēng, bǐng tiān mìng, shǔ xīng chén, zhí jí zé jí, zhí xiōng zé xiōng, shòu mìng jì dìng, jí guǐ shén bù néng gǎi yì, ér shèng zhì bù néng huí. wáng chōng lùn héng chēng, tiān shī qì ér zhòng xīng bù jīng, tiān shī qì ér zhòng xīng zhī qì zài qí zhōng yǐ. hán qì ér zhǎng, dé guì zé guì, dé jiàn zé jiàn, guì huò zhì yǒu gāo xià, fù huò zī yǒu duō shǎo, jiē xīng wèi dà xiǎo zūn bēi zhī suǒ shòu. shì yǐ xīng yán mìng, gǔ yǐ yǒu zhī, bù bì dìng shǐ yú zhāng guǒ. yòu hán chāng lí sān xīng xíng yuē: wǒ shēng zhī chén, yuè sù nán dòu, niú fèn qí jiǎo, jī zhāng qí kǒu. dù fán chuān zì zuò mù zhì yuē: yú shēng yú jiǎo xīng mǎo bì, yú jiǎo wèi dì bā gōng, yuē jí è gōng, yì yuē bā shā gōng, tǔ xīng zài yān, huǒ xīng jì mù xīng tǔ. yáng xuān yuē: mù zài zhāng, yú jiǎo wèi dì shí yī fú dé gōng, mù wèi fú dé dà, jūn zǐ wú yú yě. yú yuē: hú shǒu bù zhōu suì qiān shè rén, mù hái fú yú jiǎo zú yǐ. huǒ tǔ hái sǐ yú jiǎo, yí zāi. shì wǔ xīng zhī shuō, yuán qǐ yú táng, qí fǎ yì yǔ jīn bù yì, shù zhě tuō míng zhāng guǒ, yì bù wéi wú yīn. tè qí suǒ tuō zhī shū, cí jiē bǐ lǐ, yòu zài lǐ xū zhōng mìng shū zhī xià, jué fēi táng dài wén zì ěr.
世传推命始于李虚中,其法用年月日而不用时,盖据昌黎所作虚中墓志也。其书宋史艺文志著录,今已久佚,惟永乐大典载虚中命书三卷,尚为完帙。所说实兼论八字,非不用时,或疑为宋人所伪托,莫能明也。然考虚中墓志,称其最深于五行,书以人始生之年月日,所直日辰,支干相生,胜衰死生,互相斟酌,推人寿夭贵贱,利不利云云。按天有十二辰,故一日分为十二时,日至某辰即某时也,故时亦谓之日辰。国语:星与日辰之位,皆在北维是也。诗:跂彼织女,终日七襄。孔颖达疏,从旦暮七辰一移,因谓之七襄,是日辰即时之明证。楚辞:吉日兮辰良,王逸注,日谓甲乙辰,谓寅卯以辰,与日分言,尤为明白。据此以推,似乎所直日辰四字,当连上年月日为句,后人误属下文为句,故有不用时之说耳。余撰四库全书总目,亦谓虚中推命不用时,尚沿旧说,今附著于此,以志余过。至五星之说,世传起自张果,其说不见于典籍,考列子称,禀天命,属星辰,值吉则吉,值凶则凶,受命既定,即鬼神不能改易,而圣智不能回。王充论衡称,天施气而众星布精,天施气而众星之气在其中矣。含气而长,得贵则贵,得贱则贱,贵或秩有高下,富或资有多少,皆星位大小尊卑之所授。是以星言命,古已有之,不必定始于张果。又韩昌黎三星行曰:我生之辰,月宿南斗,牛奋其角,箕张其口。杜樊川自作墓志曰:余生于角星昴毕,于角为第八宫,曰疾厄宫,亦曰八杀宫,土星在焉,火星继木星土。杨睻曰:木在张,于角为第十一福德宫,木为福德大,君子无虞也。余曰:湖守不周岁迁舍人,木还福于角足矣。火土还死于角,宜哉。是五星之说,原起于唐,其法亦与今不异,术者托名张果,亦不为无因。特其所托之书,词皆鄙俚,又在李虚中命书之下,决非唐代文字耳。
huò yǎng zhòng yán, yī jiù jiā bì xuán xiān nǚ qí lù tú, kuǎn tí zhào zhòng mù, bù zhī què fǒu yě. zhòng mù míng yōng, sōng xuě zhī zǐ yě. měi shì zhōng wú rén, zé huà zhōng rén yuán bì ér xíng, rú dēng xì zhī zhuàng. yī rì, yù xì zhǎng shéng yú zhóu shǒu, fú rén cì zhī, qí qí xíng shāo yuǎn, jí chè zhóu chū, suì fù xíng yú bì shàng, cǎi sè wǎn rán, é ér jiàn dàn, é ér jiàn wú, yuè bàn rì ér quán yǐn, yí qí xiāo sàn yǐ. yú cháng wèi huà wú xíng zhì, yì wú jīng qì, tōng líng huàn huà, shì wèi bì rán. gǔ shū suǒ wèi huà yāo, yí jiē yǒu wù píng zhī ěr. hòu jiàn lín dēng bó wù zhì, zài běi wèi yuán zhào, bǔ dé yún mén huáng huā sì huà yāo, zhào jí zhī yuē: ěr běn xū kōng, huà zhī suǒ zuò, nài hé yǒu cǐ yāo xíng. huà yāo duì yuē: xíng běn shì huà, huà yǐ xiàng zhēn, zhēn zhī suǒ shì, jí nǎi yǒu shén. kuàng suǒ huà zhī shàng, jīng líng yǒu píng kě tōng, cǐ chén zhī suǒ yǐ yǒu gǎn, gǎn ér huàn huà, chén shí yǒu zuì yún yún. qí yán shì yì jìn lǐ yě.
霍养仲言,一旧家壁悬仙女骑鹿图,款题赵仲穆,不知确否也。仲穆名雍,松雪之子也。每室中无人,则画中人缘壁而行,如灯戏之状。一日,预系长绳于轴首,伏人伺之,俟其行稍远,急掣轴出,遂附形于壁上,彩色宛然,俄而渐淡,俄而渐无,越半日而全隐,疑其消散矣。余尝谓画无形质,亦无精气,通灵幻化,似未必然。古书所谓画妖,疑皆有物凭之耳。后见林登博物志,载北魏元兆,捕得云门黄花寺画妖,兆诘之曰:尔本虚空,画之所作,奈何有此妖形。画妖对曰:形本是画,画以象真,真之所示,即乃有神。况所画之上,精灵有凭可通,此臣之所以有感,感而幻化,臣实有罪云云。其言似亦近理也。
xiāo qí xiào sà yīn chuò kè tú, yǔ yī hú yǒu, yī rì, hú cāng huáng lái yuē: jiā yǒu yāo suì, nǐ jiè jūn fén yuán qī juàn shǔ. guài wèn, wén hú suì rén, bù wén yǒu wù gèng suì hú, shì hé mèi yú? yuē: tiān hú yě, biàn huà tōng shén, bù kě sī yì, guǐ chū diàn rù, bù kě duān ní. qí suì rén, rén bù jí fáng, huò suì hú, hú yì fú néng dǔ yě. wèn tóng lèi hé bù xiāng xī yú? yuē: rén yú rén tóng lèi, qiáng líng ruò, zhì dài yú, níng xiāng xī hū? mèi fù yù mèi, cǐ shì shū qí, tiān xià zhī shì, zhǎn zhuǎn xiāng shèng, tiān xià zhī qiǎo, céng chū bù qióng, qiān biàn wàn huà, qǐ yī duān suǒ kě jǐn hū?
骁骑校萨音绰克图,与一狐友,一日,狐仓皇来曰:家有妖祟,拟借君坟园栖眷属。怪问,闻狐祟人,不闻有物更祟狐,是何魅欤?曰:天狐也,变化通神,不可思议,鬼出电入,不可端倪。其祟人,人不及防,或祟狐,狐亦弗能睹也。问同类何不相惜欤?曰:人与人同类,强凌弱,智绐愚,宁相惜乎?魅复遇魅,此事殊奇,天下之势,辗转相胜,天下之巧,层出不穷,千变万化,岂一端所可尽乎?