hé tún wéi tiān jīn zhì duō, tǔ rén shí zhī, rú yuán shū, rán yì héng yǒu sǐ zhě, bù bì jiā jiā jiē shàn pēng zhì yě. yí zhàng tì yuán niú gōng yán, yǒu yī rén shì hé tún, cù zhòng dú sǐ, sǐ hòu jiàn mèng yú qī zǐ yuē: sì wǒ hé yǐ wú hé tún yé? cǐ zhēn sǐ ér wú huǐ yě. yòu yáo ān gōng yán, lǐ yǒu rén, cū wēn bǎo, hòu yǐ bó pò jiā, lín mò yǔ qí zǐ yuē: bì yǐ bó jù zhì guān zhōng, rú wú guǐ, yǔ bái gǔ tóng wèi tǔ ěr. yú shì hé hài rú yǒu guǐ, huāng zhēn màn cǎo zhī jiān, fēi cǐ hé yǐ xiāo qiǎn yé? bǐ dà liàn, qiān yuē: sǐ zàng zhī yǐ lǐ, luàn mìng bù kě cóng yě. qí zǐ yuē: dú bù yún shì sǐ rú shì shēng hū? shēng bù néng jī jiàn, mò nǎi wéi zhī hū? wǒ bù jiǎng xué, zhū gōng wù gàn yù rén jiā shì. zú cóng qí mìng. yáo ān gōng yuē: fēi lǐ yě, rán yì xiào sī wú yǐ zhī xīn yě. wú è fū shì shì zūn gǔ lǐ, ér sī qīn zhī xīn, zé mò rán zhě yě.
河豚惟天津至多,土人食之,如园蔬,然亦恒有死者,不必家家皆善烹治也。姨丈惕园牛公言,有一人嗜河豚,卒中毒死,死后见梦于妻子曰:祀我何以无河豚耶?此真死而无悔也。又姚安公言,里有人,粗温 饱,后以博破家,临殁语其子曰:必以博具置棺中,如无鬼,与白骨同为土耳。于事何害;如有鬼,荒榛蔓草之间,非此何以消遣耶?比大殓,佥曰:死葬之以礼,乱命不可从也。其子曰:独不云事死如事生乎?生不能几谏,殁乃违之乎?我不讲学,诸公勿干预人家事。卒从其命。姚安公曰:非礼也,然亦孝思无已之心也。吾恶夫事事遵古礼,而思亲之心,则漠然者也。
yī nú zi yè zhēn gōng, qí fù mǔ yù shēn shí, wèi yù cǐ zi, gù dú bié jū yú wài, qí fù nián èr shí yú, wèi hú suǒ mèi, suì yú bìng zhài sǐ. chū bù kěn zì yán, bìng shén, nǎi yán hú chū lái shí wéi nǚ xíng, zì yán xīn lái lín shè yě. liú yǔ yǔ, jiàn shè xuè, jì ér jiàn xiāng bī, jù qián yōng bào, suì hūn hūn rú yǎn, zì shì měi yè zhé lái, bì huàn yī xíng, hū nán hū nǚ, hū lǎo hū shǎo, hū chǒu hū hǎo, hū sēng hū dào, hū guǐ hū shén, hū jīn yì guān hū gǔ yì guān suì, yú wú yī chóng fù zhě. zhì zé sì zhī huǎn zòng, kǒu jìn bù néng yán, wéi xīn mù zhōng liǎo liǎo ér yǐ. hú yì bù jiāo yī yán, bù zhī wèi yī hú suǒ huà, yì zhòng hú gēng fān ér lái yě. qí yóu guài zhě, fù xiǎo gū ǒu rù qí shì, tū yù hú chū, yī yuè jí shì, xiǎo gū suǒ jiàn shì fāng jīn dào páo rén, bái xū qióng qióng, fù suǒ jiàn zé àn hēi gòu nì, yī mài méi rén ěr. tóng shí yì zhuàng, gèng bù kě sī yì ěr.
一奴子业针工,其父母鬻身时,未鬻此子,故独别居于外,其妇年二十余,为狐所媚,岁余病瘵死。初不肯自言,病甚,乃言狐初来时为女形,自言新来邻舍也。留与语,渐涉谑,继而渐相逼,遽前拥抱,遂昏昏如魇,自是每夜辄来,必换一形,忽男忽女,忽老忽少,忽丑忽好,忽僧忽道,忽鬼忽神,忽今衣冠忽古衣冠岁,余无一重复者。至则四肢缓纵,口噤不能言,惟心目中了了而已。狐亦不交 一言,不知为一狐所化,抑众狐更番而来也。其尤怪者,妇小姑偶入其室,突遇狐出,一跃即逝,小姑所见是方巾道袍人,白须瞏瞏,妇所见则黯黑垢腻,一卖煤人耳。同时异状,更不可思议耳。
jí rú ài xiān shēng yán xiān shēng yú yú wèi shū cóng biǎo zhí, rán yòu shí wéi yú kāi méng, gù shǐ zhōng dài yǐ shī lǐ: jiāo hé yǒu rén, tián zài zhǒng páng, qù jiā yuǎn, nǎi zhù shì jiù zhī, yè héng wén guǐ yǔ, xí jiàn bù guài yě. yī xī, wén zhǒng jiān hū yuē: ěr láng bèi hé zhì shì? yī rén yīng yuē: shì lù yù yī nǚ, xié yī tóng zǐ xíng, jiàn qí miàn yǒu shuāi qì, sǐ qī yǐ jìn, wèi zhī bì yě. bù yú nǚ hū yī tì, qí qì zhōng rén, rú jù chǔ chōng zhuàng, shāng ér pū dì, sū xī liáng jiǔ nǎi dé guī, jīn xiōng gé shàng zuò chǔ yě. cǐ rén mò jì qí yǔ. cì rì, yún zhě jù jí, jù shù qí yì, yīn wèn zuó rì shuí jiā nǚ zǐ bàng wǎn xíng, zhì zhōng tú yù guǐ, zhōng yī sòng xìng zhě yuē: wǒ nǚ zuó wǎn tóng wǒ zi zì wài jiā guī, wú yù guǐ shì yě. zhòng yǐ wéi wàng yǔ, shù rì hòu, sòng nǚ wèi qiáng bào suǒ zhí, hàn rèn kàng jié sǐ. nǎi zhī zhēn liè zhī qì, suī jiè shuāi jué, shàng gāng jìng rú shì yě. guǐ mèi wèi zhèng rén, dài yǐ cǐ fū.
及孺爱先生言--先生于余为疏从表侄,然幼时为余开蒙,故始终待以师礼:交 河有人,田在冢旁,去家远,乃筑室就之,夜恒闻鬼语,习 见不怪也。一夕,闻冢间呼曰:尔狼狈何至是?一人应曰:适路遇一女,携一童子行,见其面有衰气,死期已近,未之避也。不虞女忽一嚏,其气中人,如巨杵舂撞,伤而仆地,苏息良久乃得归,今胸鬲尚作楚也。此人默记其语。次日,耘者聚集,具述其异,因问昨日谁家女子傍晚行,致中途遇鬼,中一宋姓者曰:我女昨晚同我子自外家归,无遇鬼事也。众以为妄语,数日后,宋女为强暴所执,捍刃抗节死。乃知贞烈之气,虽届衰绝,尚刚劲如是也。鬼魅畏正人,殆以此夫。
zhāng wán zhì shè rén yán, yǒu yǔ hú wèi yǒu zhě jiāng shāng yú wài, yǐ jiā shì tuō hú, fán huǒ zhú dào zéi, jiē wèi jǐng wèi, tóng bì huò zuò jiān, jiē zhāi fā wú yí, jiā zhèng jǐng jǐng, yú yú shāng wèi chū shí, wéi qí fù yǔ lín rén tián, hú ruò wù zhī. yuè liǎng suì shāng guī, shén dé hú, jiǔ ér wēi wén lín rén shì, yòu shén jiù hú. hú xiè yuē: cǐ shén suǒ pàn, wú rén gǎn wéi yě? shāng bù fú yuē: guǐ shén huò yín, nǎi fǎn dǎo yín zāi. hú yuē: shì yǒu gù. lín rén qián shì wèi jù shì, jūn wèi sī chū nà, yīn qí yǐ xìn, qīn shí qí duō jīn, míng pàn yǐ fù cháng fù, yī xī zhǔn sù jì zhī jià, xiāo jīn wǔ xīng, jīn suǒ qiàn zhī qī shí yú jīn yǐ. xiāo jǐn zì jué, jūn hé zào yān. jūn tǎng wèi xìn, shì yǐ suǒ fù cháng zhī, guān qí rú hé ěr. shāng nǎi yì lín rén jiā yuē: wén jūn pín shén, pū cǐ cì xìng duō yíng, jǐn yǐ bā shí jīn fèng zhù, lín rén gǎn qiě kuì, zì shì suì yǔ fù jué. suì mù kuì yáo pǐn shì xiè, shén jīng tiǎn, jì qí suǒ zhí, zhèng hé qī shí yú jīn. suǒ yíng shù nǎi zhī sù shēng zhài fù, shòu zhě háo lí bù néng zēng, yǔ zhě háo lí bù néng jiǎn yě. shì yì kě wèi yě yǐ.
张完质舍人言,有与狐为友者将商于外,以家事托狐,凡火烛盗贼,皆为警卫,童婢或作奸,皆摘发无遗,家政井井,逾于商未出时,惟其妇与邻人阗,狐若勿知。越两岁商归,甚德狐,久而微闻邻人事,又甚咎狐。狐谢曰:此神所判,吾人敢违也?商不服曰:鬼神祸婬,乃反导婬哉。狐曰:是有故。邻人前世为巨室,君为司出纳,因其倚信,侵食其多金,冥判以妇偿负,一夕准宿妓之价,销金五星,今所欠祗七十余金矣。销尽自绝,君何躁焉。君倘未信,试以所负偿之,观其如何耳。商乃诣邻人家曰:闻君贫甚,仆此次幸多赢,谨以八十金奉助,邻人感且愧,自是遂与妇绝。岁暮馈肴品示谢,甚精腆,计其所值,正合七十余金。所赢数乃知夙生债负,受者毫厘不能增,与者毫厘不能减也。是亦可畏也已。
zú zhí zhú tīng yán, yǒu nóng jiā fù shǎo guǎ, shǐ zhì bù jià, yǎng gū fǔ zi yǒu nián yǐ. yī rì, huá fú shào nián cóng qiáng quē kuī sì, yǐ wéi guò kè wù rù, lì zhī qù. cì rì fù lái, niàn jìn cūn wú cǐ shào nián, tǔ rén yì wú cǐ huá fú, xīn zhī shì mèi, chí tǐng qū zhú, nǎi fù pāo zhì zhuān shí, sǔn huài qì wù. zì shì rì rì lái, dēng qiáng zì dào xiāng yuè yì, fù wú jì, kū sù yú shè gōng cí, yì wú yàn. yuè qī bā rì, bái zhòu huì míng, léi jī liè cūn nán yī gǔ mù, mèi nǎi jué, bù zhī shì hú shì guǐ yě. yǐ yāo mèi rén, yǐ gàn tiān lǜ, kuàng mèi jí bǎi zhōu zhī fù, qí shòu jí yě gù yí. gù bì chí jiǔ ér hòu yīng, qǐ tiān rén yī lǐ. shì guān shū sǐ, yì dài zòu qǐng ér hòu xíng, yóu shè gōng zhǎn zhuǎn shàng wén, shāo jī shí rì hū? rán pǐ fù yī kū, jù dá tiān tīng, yì zú jiàn xiào dì zhī tōng shén míng yǐ.
族侄竹汀言,有农家妇少寡,矢志不嫁,养姑抚子有年矣。一日,华服少年从墙缺窥伺,以为过客误入,詈之去。次日复来,念近村无此少年,土人亦无此华服,心知是魅,持梃驱逐,乃复抛掷砖石,损坏器物。自是日日来,登墙自道相悦意,妇无计,哭诉于社公祠,亦无验。越七八日,白昼晦冥,雷击裂村南一古墓,魅乃绝,不知是狐是鬼也。以妖媚人,已干天律,况媚及柏舟之妇,其受殛也固宜。顾必迟久而后应,岂天人一理。事关殊死,亦待奏请而后刑,由社公辗转上闻,稍稽时日乎?然匹妇一哭,遽达天听,亦足见孝弟之通神明矣。
cāng zhōu yí dài hǎi bīn, zhǔ yán zhī dì, wèi zhī zào pào. mào yán shù bǎi lǐ, bìng chì lǔ bù kě gēng zhòng. huāng cǎo zhān tiān, lüè rú sài wài, gù láng duō kū xué yú qí zhōng, bǔ zhī zhě jué dì wèi jǐng, shēn shù chǐ, guǎng sān sì chǐ, yǐ bǎn fù qí shàng, zhōng záo yuán kǒng rú yú dà, lüè rú jiā zhuàng, rén dūn jǐng zhōng, xié quǎn zǐ huò tún zi, jī shǐ háo jiào, láng wén shēng ér zhì, bì yǐ zú tàn kǒng zhōng jué zhī, rén jí wò qí zú lì qǐ, jiān yǐ guī. láng gé yī bǎn, zhǎo yá wú suǒ shī qí lì yě. rán huò yù qí qún xíng, zé yì néng bó shì, gù jiàn rén zé yǐ huì jù dì háo, zhòng láng bì jí, ruò hào lìng rán. yì pō wéi xíng kè dào tú huàn. yǒu fù shì ǒu dé èr xiǎo láng, yǔ jiā quǎn zá chù, yì yǔ quǎn xiāng ān, shāo zhǎng, yì pō xún, jìng wàng qí wèi láng. yī rì, zhǔ rén zhòu qǐn tīng shì, wén qún quǎn wū wū zuò nù shēng, jīng qǐ zhōu shì wú yī rén, zài jiù zhěn jiāng mèi, quǎn yòu rú qián, nǎi wěi shuì yǐ qí, zé èr láng cì qí wèi jué, jiāng niè qí hóu, quǎn zǔ zhī bù shǐ qián yě. nǎi shā ér qǔ qí gé. cǐ shì cóng zhí yú dūn yán, láng zǐ yě xīn, xìn bù wū zāi. rán yě xīn bù guò dùn yì ěr, yáng wèi qīn nì, ér yīn huái bù cè, gèng bù zhǐ yú yě xīn yǐ. shòu bù zú dào, cǐ rén hé qǔ ér zì yí huàn yé.
沧州一带海滨,煮盐之地,谓之灶炮。袤延数百里,并斥卤不可耕种。荒草粘天,略如塞外,故狼多窟穴于其中,捕之者掘地为阱,深数尺,广三四尺,以板覆其上,中凿圆孔如盂大,略如枷状,人蹲阱中,携犬子或豚子,击使嗥叫,狼闻声而至,必以足探孔中攫之,人即握其足立起,肩以归。狼隔一板,爪牙无所施其利也。然或遇其群行,则亦能搏噬,故见人则以喙据地嗥,众狼毕集,若号令然。亦颇为行客道途患。有富室偶得二小狼,与家犬杂畜,亦与犬相安,稍长,亦颇驯,竟忘其为狼。一日,主人昼寝厅事,闻群犬呜呜作怒声,惊起周视无一人,再就枕将寐,犬又如前,乃伪睡以俟,则二狼伺其未觉,将啮其喉,犬阻之不使前也。乃杀而取其革。此事从侄虞惇言,狼子野心,信不诬哉。然野心不过遁逸耳,陽为亲昵,而陰怀不测,更不止于野心矣。兽不足道,此人何取而自贻患耶。
tián cūn yī nóng fù, shén zhēn jìng. yī rì yè xiǎng, yǒu shū shēng yù yú yě, cóng qǐ píng zhōng shuǐ, fù bù yīng, chū jīn yī dìng tóu qí xiù, fù zhì qiě lì. shū shēng huáng kǒng dùn, wǎn gào qí fū wù sè zhī, wú shì rén, yí qí mèi yě. shù rì hòu, qí fū wài chū, zǔ yǔ bù dé guī, mèi nǎi huàn qí fū xíng, zuò mào yǔ guī zhě, rù yǔ qǐn chù. cǎo cǎo xī dēng, jù xiāng xiè xì, hū diàn guāng shè chuāng, zhào jiàn nǎi xiàng shū shēng, fù huì shén, zhǎo bài qí miàn, mèi fǔ yuè chū chuāng, wén yōu rán yī shēng, mò zhī suǒ wǎng. cì zǎo fū guī, zé mén wài yī hóu, nǎo liè sǐ, rú rèn suǒ zhōng yě. gài yāo zhī mèi rén, jiē yīn qí huái chūn ér gòu hé, ruò běn wú shì xīn, ér chéng qí bù yì, biàn huàn yǐ bài qí jié, zé zuì dāng yǐ yǔ qiáng wū děng. kuí zhū shén lǐ, zì bì bù róng. ér jiào qián jì zhú tīng suǒ shuō shì, qí bào gèng sù. huò shè gōng quán wēi bù néng lì duàn, cǐ yù tiān shén lì jí zhī. yì bǐ shàng wèi chéng, cǐ zé yǐ diàn, kě yǐ bù qǐng ér zhū yú.
田村一农妇,甚贞静。一日馌饷,有书生遇于野,从乞瓶中水,妇不应,出金一锭投其袖,妇掷且詈。书生惶恐遁,晚告其夫物色之,无是人,疑其魅也。数日后,其夫外出,阻雨不得归,魅乃幻其夫形,作冒雨归者,入与寝处。草草息灯,遽相媟戏,忽电光射窗,照见乃向书生,妇恚甚,爪败其面,魅甫跃出窗,闻呦然一声,莫知所往。次早夫归,则门外一猴,脑裂死,如刃所中也。盖妖之媚人,皆因其怀春而媾合,若本无是心,而乘其不意,变幻以败其节,则罪当以与强污等。揆诸神理,自必不容。而较前记竹汀所说事,其报更速。或社公权微不能立断,此遇天神立殛之。抑彼尚未成,此则已玷,可以不请而诛欤。
tóng nián zōu dào fēng yán, yǒu hán shēng zhě, dīng mǎo xià dú shū shān zhōng, chuāng wài wèi xuán yá, yá xià wèi jiàn, jiàn jué dǒu, liǎng àn suī jìn, rán kě wàng ér bù kě zhì yě. yuè míng zhī xī, měi jiàn duì àn yǒu rén yǐng, suī zhī wèi guǐ, dù qí bù néng yuè, yì bù shèn bù, jiǔ ér jiàn guàn, shì hū yǔ yǔ, yì xiǎng yìng, zì yán shì duò jiàn guǐ, zài cǐ dài tì. xì yǐ yú jiǔ, píng chuāng sǎ jiàn nèi, guǐ xià jiù yǐn, yì jí gǎn xiè, zì cǐ suì wèi tán yǒu, sòng yì zhī xiá, pō xiāo cén jì. yī rì shì wèn, rén yán guǐ qián zhī, wú jīn suì yìng jǔ, rǔ zhī wǒ dé shī fǒu. guǐ yuē: shén bù jiǎn jí, yì bù néng qián zhī, hé kuàng yú guǐ? guǐ dàn néng yǐ yáng qì zhī shèng shuāi, zhī rén nián yùn yǐ shén guāng zhī míng huì, zhī rén xié zhèng ěr. ruò fú lù mìng, zé míng guān zhí yì zhī guǐ, huò páng kuī qiè tīng ér zhī zhī chéng shì zhī guǐ, huò zhǎn zhuǎn xiāng chuán ér wén zhī, shān yě zhī guǐ wù néng yě. chéng shì zhī zhōng, yì bì jié qiǎo zhī guǐ nǎi wén zhī, dùn guǐ yì wù néng yě. pì jūn jìng zuò cǐ shān, jí guān fǔ zhī shì bù dé zhī, kuàng cháo tíng zhī jī mì hū? yī xī wén gé jiàn hū yuē: yǔ jūn sòng xǐ. qǐng chéng huáng xún shān, yǔ shè gōng xiāng yǔ, shì yán jīn kē jiè yuán shì jūn yě, shēng yì qiè zì hè. jí bǎng fā, jiè yuán nǎi hán zuò lín, guǐ dàn wén qí xìng tóng. qí shēng tài xī yuē: xiāng zhōng rén chuán guān lǐ shì, guǒ ruò sī hū?
同年邹道峰言,有韩生者,丁卯夏读书山中,窗外为悬崖,崖下为涧,涧绝陡,两岸虽近,然可望而不可至也。月明之夕,每见对岸有人影,虽知为鬼,度其不能越,亦不甚怖,久而见惯,试呼与语,亦响应,自言是堕涧鬼,在此待替。戏以余酒,凭窗洒涧内,鬼下就饮,亦极感谢,自此遂为谈友,诵肄之暇,颇消岑寂。一日试问,人言鬼前知,吾今岁应举,汝知我得失否。鬼曰:神不检籍,亦不能前知,何况于鬼?鬼但能以陽气之盛衰,知人年运;以神光之明晦,知人邪正耳。若夫禄命,则冥官执役之鬼,或旁窥窃听 而知之;城市之鬼,或辗转相传而闻之,山野之鬼勿能也。城市之中,亦必捷巧之鬼乃闻之,钝鬼亦勿能也。譬君静坐此山,即官府之事不得知,况朝廷之机密乎?一夕闻隔涧呼曰:与君送喜。顷城隍巡山,与社公相语,似言今科解元是君也,生亦窃自贺。及榜发,解元乃韩作霖,鬼但闻其姓同。其生太息曰:乡中人传官里事,果若斯乎?
wáng shǐ tíng biān xiū yán, yǒu cuī shēng zhě, yǐ zuì shù guǎng dōng, kǒng xié nú yǒu yì wài, nǎi liú qí qī qiè zhī shēn xíng. dào shù hòu, qióng chóu yì yù, shū bù zì liáo, qiě huí sī shào fù dēng lóu, mí zēng dāo dá. ǒu yù yī sǒu, zì yún xìng dǒng, zì wú niàn, yán pō qì, mǐn qí liú luò, yán wèi zi shī, yì shén xiāng de. yī xī bīn zhǔ yè zhuó, lóu gāo yuè mǎn, hū dòng lí huái, bǎ jiǔ yǐ lán, dōu wàng chóu zuò. sǒu xiào yuē: jūn qí yǒu yún huán yù bì zhī gǎn hū? tuō zài qì mò, yǐ zǎo wèi jīng jì, dàn zhì fǒu wèi kě zhī, gù xiān bù fèng gào, xún yuè hòu dāng yǒu hào ěr. yòu bàn zǎi, sǒu hū jiè tóng bì sǎo zhì bié shì, yì shén cōng jù, qǐng zhī, zé sān xiǎo jiān yú zhì, qī qiè jí yī bì jiē lián chū yǐ. jīng xǐ guài wèn, jiē yuē: dé jūn xìn xiāng yà, zhǔ suí mǒu guān juàn shǔ zhì, jí bù néng jiǔ dài, gù cǎo cǎo lái, jiā shì tuō jǐ fáng jǐ xiōng dài zhì, yuē suì dé zū mǐ, suì suì yù jīn jì zhì yǐ. wèn bì hé lái, yuē: jí mǒu guān zhī yìng, dí bù néng róng, yǐ jiàn jià jiù zhōu zhōng yù de yě. shēng gǎn jī bài sǒu, zhì yú tì líng, cóng cǐ wán jù chéng jiā, wú fù gù yuán zhī mèng. yuè shù yuè, sǒu wèi shēng yuē: cǐ bì zhōng tú xiè hòu, huàn nàn xiāng cóng, dāng yì shì yǒu yuán, shì dāng gòng shì jīn zhì, wú dú shǐ xiàng yú yě. yòu shù zài yù shè dé guī, shēng xǐ yuè bù néng qǐn, ér qī qiè jí bì jù cǎn cǎn yǒu lí bié zhī sè. shēng wèi zhī yuē: ěr bèi niàn zhǔ rén ēn yé? tǎng bù sǐ, huì yǒu rì xiāng bào ěr. jiē bù dá, wéi qù wéi shēng zhì zhuāng. bīn xíng, wēng zhì jiǔ zuò jiàn, bìng hū sān nǚ chū yuē: jīn rì shì xū míng yán yǐ. yīn gǒng shǒu duì shēng yuē: lǎo fū dì xiān yě, guò qù shēng zhōng, yǔ jūn wèi tóng guān, mò hòu jūn bǎi jì yíng qiú, guī wú qī zǐ, héng gěng gěng bù wàng, jīn jūn bié hè lí luán, zì hé wéi jūn liào lǐ, dàn shān chuān mián miǎo, èr chán ruò nǚ zǐ, hé yǐ néng lái, yīn shè zhāo huā yāo xiān zhì jūn jiā zhōng bàn nián, kuī zūn shì róng mào yǔ yán, mó nǐ jù shì, bìng cì zhī jiā zhōng jiù shì, biàn jūn yǒu zhèng bù yí, qú běn sān zǐ mèi, gù duō zēng yī bì ěr, qú jiē huàn xiāng, jūn wù fù sī, dào jiā xiāng duì jiù rén, réng yǔ cǐ jiān wú yì yǐ. shēng qǐng yǔ sān nǚ jù guī, sǒu yuē: guǐ shén gè yǒu dì jiè, kě zàn chū bù kě jiǔ yuè yě. sān nǚ wò shǒu zuò bié, sǎ lèi zhān yī. fǔ yǎng jiān yǐ jù bú jiàn, dēng zhōu shí yáo jiàn lì àn shàng, zhāo zhī bù zhì. guī hòu, qī zǐ jù yán jiā rì luò, lài jūn suì suì jì jīn lái, dé huó zhì jīn, gài yì cǐ sǒu suǒ wéi yě. shǐ shì jiān lí bié rén, jiē féng cǐ sǒu, zé wú fù niú yī yín hé zhī hèn yǐ. lì tíng yuē: xìn rán, rán yuè dōng yǒu dì xiān, tā chǔ yì bì yǒu dì xiān, dǒng xiān yǒu cǐ shù, tā xiān yì bì yǒu cǐ shù, suǒ yǐ wú rén zài féng zhě, dāng yóu guò qù shēng zhōng, yuán wèi shòu ēn, hú bù kěn jié jìn xīn lì, suō dì bǔ tiān ěr.
王史亭编修言,有崔生者,以罪戍广东,恐携孥有意外,乃留其妻妾只身行。到戍后,穷愁抑郁,殊不自聊,且回思少妇 登楼,弥增忉怛。偶遇一叟,自云姓董,字无念,言颇契,愍其流落,延为子师,亦甚相得。一夕宾主夜酌,楼高月满,忽动离怀,把酒倚栏,都忘酬酢。叟笑曰:君其有云鬟玉臂之感乎?托在契末,已早为经纪,但至否未可知,故先不奉告,旬月后当有耗耳。又半载,叟忽戒僮婢扫治别室,意甚匆遽,顷之,则三小肩舆至,妻妾及一婢揭帘出矣。惊喜怪问,皆曰:得君信相迓,嘱随某官眷属至,急不能久待,故草草来,家事托几房几兄代治,约岁得租米,岁岁鬻金寄至矣。问婢何来,曰:即某官之媵,嫡不能容,以贱价就舟中鬻得也。生感激拜叟,至于涕零,从此完聚成家,无复故园之梦。越数月,叟谓生曰:此婢中途邂逅,患难相从,当亦是有缘,似当共侍巾栉,无独使向隅也。又数载遇赦得归,生喜跃不能寝,而妻妾及婢俱惨惨有离别之色。生慰之曰:尔辈念主人恩耶?倘不死,会有日相报耳。皆不答,惟趣为生治装。濒行,翁治酒作饯,并呼三女出曰:今日事须明言矣。因拱手对生曰:老夫地仙也,过去生中,与君为同官,殁后君百计营求,归吾妻子,恒耿耿不忘,今君别鹤离鸾,自合为君料理,但山川绵邈,二孱弱女子,何以能来,因摄招花妖先至君家中半年,窥尊室容貌语言,摹拟具似,并刺知家中旧事,便君有证不疑,渠本三姊妹,故多增一婢耳,渠皆幻相,君勿复思,到家相对旧人,仍与此间无异矣。生请与三女俱归,叟曰:鬼神各有地界,可暂出不可久越也。三女握手作别,洒泪沾衣。俯仰间已俱不见,登舟时遥见立岸上,招之不至。归后,妻子具言家日落,赖君岁岁寄金来,得活至今,盖亦此叟所为也。使世间离别人,皆逢此叟,则无复牛衣银河之恨矣。吏亭曰:信然,然粤东有地仙,他处亦必有地仙,董仙有此术,他仙亦必有此术,所以无人再逢者,当由过去生中,原未受恩,胡 不肯竭尽心力,缩地补天耳。
yǒu kè zài pō zhèn sù jì, yǔ yǐ jīn, jì fǎn fù shěn dì, jiù dēng shuò zhī, wēi xiào yuē: mò zhǐ dìng fǒu. guài wèn qí gù, yún shù rì qián liáng sōu yǎn jù sài shén, wǎng kàn, zhì yè shēn guī, yù shào nián yǔ yǐ jīn, jiù hé gān cǎo wū yě hé, zhì jiā tàn huái, jué tài qīng, qǔ chū nǎi yī zhǐ dìng, gài yù guǐ yě. yīn yán xiāng jìn yī jì jiā, yǒu kè zèng yī shì shén hòu, qù hòu jiē jǐ qiè zhōng wù, yào gù wèi qǐ, yí wèi hú suǒ dài yǐ. kè xì yuē: tiān dào hǎo huán. yòu gǔ zhě liú jūn ruì yán, qīng xiàn yǒu rén yǔ hú yǒu, shí gòng yǐn, shén tián, hū jiǔ bú jiàn, ǒu guò cóng mǎng, wén yǒu shēn yín shēng, shì zhī cǐ hú yě. wèn hé láng bèi nǎi ěr, hú kuì jǔ liáng jiǔ yuē: qǐng jiàn xiǎo jì pō zhuàng shèng, yīn huà xíng wǎng sù, jì cǎi qí jīng, bù yú jì yǐ yǒu è chuāng, cǎi dé zhī hòu, dú shèn mìng mén, yǔ píng shēng suǒ cǎi hùn hé wéi yī, rú yóu rù miàn, bù kě fù fēn, suì kuì liè màn yán, dá yú miàn bù, chǐ jiàn gù rén, gù jiǔ shū lái wǎng ěr. cǐ yòu hú zhī bài yú jì zhě, jī xiè xiāng chéng, dé shī yǐ fú, jiāo jiāo rǎo rǎo, jiāng yī yú hú dǐ hū?
有客在泊镇宿妓,与以金,妓反覆审谛,就灯铄之,微笑曰:莫纸锭否。怪问其故,云数日前粮艘演剧赛神,往看,至夜深归,遇少年与以金,就河干草屋野合,至家探怀,觉太轻,取出乃一纸锭,盖遇鬼也。因言相近一妓家,有客赠衣饰甚厚,去后皆己箧中物,钥故未启,疑为狐所绐矣。客戏曰:天道好还。又瞽者刘君瑞言,青县有人与狐友,时共饮,甚阗,忽久不见,偶过丛莽,闻有呻吟声,视之此狐也。问何狼狈乃尔,狐愧沮良久曰:顷见小妓颇壮盛,因化形往宿,冀采其精,不虞妓已有恶疮,采得之后,毒渗命门,与平生所采混合为一,如油入面,不可复分,遂溃裂蔓延,达于面部,耻见故人,故久疏来往耳。此又狐之败于妓者,机械相乘,得失倚伏,胶胶扰扰,将伊于胡 底乎?
lǐ qiān zhī shì yù yán, mǒu gōng zǐ měi fēng zī, yǒu wèi jiè bì rén zhī mù, yōng zhèng mò, zhí qiū shì yú fēng yí mén nèi, zū sēng shè guò xià, yǐ yī shì shè tà, yī shì dú shū, měi chén xìng, shū shì jǐ tà bǐ mò zhī lèi, jiē fú shì wú xiān chén, nǎi zhì píng chā huā, yàn chí zhù shuǐ, yì jiē zhěng dùn rú fǎ, fēi cū cái suǒ bàn, hū wù běi dì duō hú nǚ, huò jí tōng qíng sù, yì wèi kě zhī. yú yì yì liáng dé, jì ér pán zhōng shāo shāo zhì guǒ ěr, jiē jīng pǐn, suī bù gǎn shí, rán yì yǐ měi rén zhī yí, shì mù yǐ dài jiā yù. yī xī yuè míng, qián zhì běi yǒu wài, xué zhǐ qiè kuī, jì dǔ yàn zhì, yè bàn qì jù yǒu shēng, guǒ yī rén zài shì liào lǐ, dì shì, zé xiū rán wěi zhàng fū yě. bù ér què zǒu, cì rì jí yí yù. yí shí, chéng chén shàng shì yǒu tàn shēng.
李千之侍御言,某公子美丰姿,有卫玠璧人之目,雍正末,值秋试于丰宜门内,租僧舍过夏,以一室设榻,一室读书,每辰兴,书室几榻笔墨之类,皆拂拭无纤尘,乃至瓶插花,砚池注水,亦皆整顿如法,非粗材所办,忽悟北地多狐女,或藉通情愫,亦未可知。于意亦良得,既而盘中稍稍置果饵,皆精品,虽不敢食,然益以美人之贻,拭目以待佳遇。一夕月明,潜至北牖外,穴纸窃窥,冀睹艳质,夜半器具有声,果一人在室料理,谛视,则修髯伟丈夫也。怖而却走,次日即移寓。移时,承尘上似有叹声。
kāng shī, dù lín zhèn sēng yě běi sú hū sēng duō yǐ xìng, gù míng hào bù chuán yān. gōng yáng yī, yú xiǎo shí jí jiàn zhī, yán qí xiāng rén jiā, yī bì huái chūn sǐ, hún bù sàn, shí chū suì rén, rán bù xiàn xíng bù zuò shēng, yì bù fù rén yǔ, bù shǐ rén bìng, wéi shí yǔ shào nián mèng zhōng jiē, shāo yú shòu, zé bié mèi tā shào nián, yì bù zhì shā rén, gù wèi suì ér bù yǐ wéi suì, jí cháng wèi suǒ suì zhě, yì mèng jìng huǎng hū mò néng què zhí. rú shì shù shí nián, bù wéi rén suǒ wèi, yì bù wéi rén suǒ hé zhì, zhēn xiá guǐ zāi. kě wèi shàn cáng qí yòng, shàn dùn yú xū, shàn liú qí bù jìn, shàn dé lǎo shì zhī zhǐ yǐ. rán zhōng yǒu rén zhī zhī, yǒu rén chuán zhī, zé xiá qiǎo zhōng wú bù bài yě.
康师,杜林镇僧也--北俗呼僧多以姓,故名号不传焉。工疡医,余小时及见之,言其乡人家,一婢怀春死,魂不散,时出祟人,然不现形不作声,亦不附人语,不使人病,惟时与少年梦中接,稍睮瘦,则别媚他少年,亦不至杀人,故为祟而不以为祟,即尝为所祟者,亦梦境恍惚莫能确执。如是数十年,不为人所畏,亦不为人所劾治,真黠鬼哉。可谓善藏其用,善遁于虚,善留其不尽,善得老氏之旨矣。然终有人知之,有人传之,则黠巧终无不败也。