wū lǔ mù qí bǎ zǒng cài liáng dòng yán, cǐ dì chū dìng shí, cháng xún hàn zhì nán shān shēn chù wū lǔ mù qí zài tiān shān běi, gù hū yuē nán shān, rì sè bó mù, shì jiàn gé jiàn yǒu rén yǐng, yí wèi mǎ hā qìn é lǔ tè yǔ wèi jié dào yuē mǎ hā qìn, yíng wǔ zhōng xí qí gù míng. fú cóng mǎng zhōng mì zhēn zhī, jiàn yī rén róng zhuāng zuò pán shí shàng, shù zú shì lì, mào jiē zhēng níng, qí yǔ shāo yuǎn bù kě biàn, wéi jiàn zhǐ huī yī zú zì shí dòng zhōng hū liù nǚ zǐ chū, bìng jiāo lì bái xī, suǒ yī jiē zēng bì, gè fǎn fù qí shǒu, bì sù wǎn shǒu guì, yǐ cì yǐn zhì zuò zhě qián, chǐ xià shang fú dì biān zhī liú xiě, hào hū qī cǎn, shēng chè lín gǔ, biān qì jìng qù. liù nǚ zhàn lì guì sòng, wàng bú jiàn yǐng, nǎi wū yè guī dòng. qí dì yī shè kě jí, ér jiàn shēn yá dǒu, wú lù kě tōng, nǎi shǐ gōng lì qiáng zhě, cuán shè duì yá yī shù. yǒu liǎng shǐ zhe shù shàng, yòng yǐ wéi shí. míng rì yū huí shù shí lǐ, xún zhì qí chù, zé dòng kǒu chén fēng, bǐng jù ér rù, qū zhé yuē shēn sì zhàng xǔ, jué wú xíng jī. bù zhī zuó suǒ yù zhě hé shén, qí suǒ biān zhě yòu hé wù, shēng píng suǒ jiàn qí shì, cǐ wèi dì yī, kǎo tài píng guǎng jì zǎi, lǎo sēng jiàn tiān rén zhuī bǔ fēi tiān yě chā shì, yè chā zhèng shì yī hǎo nǚ. cài suǒ jiàn shì yì qí lèi yú.
乌鲁木齐把总蔡良栋言,此地初定时,尝巡皔至南山深处--乌鲁木齐在天山北,故呼曰南山,日色薄暮,似见隔涧有人影,疑为玛哈沁--额鲁特语谓劫盗曰玛哈沁,营伍中袭其故名。伏丛莽中密侦之,见一人戎装坐磐石上,数卒侍立,貌皆狰狞,其语稍远不可辨,惟见指挥一卒自石洞中呼六女子出,并姣丽白皙,所衣皆缯皕,各反缚其手,皕觫挽首跪,以次引至坐者前,褫下裳伏地鞭之流血,号呼凄惨,声彻林谷,鞭讫径去。六女战慄跪送,望不见影,乃呜咽归洞。其地一射可及,而涧深崖陡,无路可通,乃使弓力强者,攒射对崖一树。有两矢著树上,用以为识。明日迂回数十里,寻至其处,则洞口尘封,秉炬而入,曲折约深四丈许,绝无行迹。不知昨所遇者何神,其所鞭者又何物,生平所见奇事,此为第一,考太平广记载,老僧见天人追捕飞天野叉事,夜叉正是一好女。蔡所见似亦其类欤。
liù chù chōng páo, cháng lǐ yě, rán shā zhī guò dāng, zé wèi è yè. fēi suǒ yīng shā zhī rén ér shā zhī, yì néng bào yuān. wū lǔ mù qí bǎ zǒng rú dà yè yán, jí mù sà yóu jī, qiǎn nú rù shān xún xuě lián, mí bù dé guī, yī yè mèng nú yù xuè lái, yuē: zài mǒu shān yù mǎ hā qìn, wèi luán shí, cán hái yóu zài qiáo nán dì jǐ sōng shù xià, qǐ wǎng jī zhī. yóu jī qiǎn jūn xiào xún zhì shù xià, guǒ xuè wū láng jí, rán shì zhī jiē yáng gǔ, gài yǔ zú gòng dào yī guān yáng, shā yú shì yě. yóu yí nú huò sǐ tā suǒ. yuè liǎng rì, nú dé yù liè zhě yǐn guī, shǐ zhī yáng jiǎ nú zhī hún, yǐ fā yǔ zú zhī zuì ěr.
六畜充庖,常理也,然杀之过当,则为恶业。非所应杀之人而杀之,亦能报冤。乌鲁木齐把总茹大业言,吉木萨游击,遣奴入山寻雪莲,迷不得归,一夜 梦奴浴血来,曰:在某山遇玛哈沁,为脔食,残骸犹在桥南第几松树下,乞往迹之。游击遣军校寻至树下,果血污狼藉,然视之皆羊骨,盖圉卒共盗一官羊,杀于是也。犹疑奴或死他所。越两日,奴得遇猎者引归,始知羊假奴之魂,以发圉卒之罪耳。
lǐ ǎo, qīng xiàn rén, qián lóng dīng yǐ wù wǔ jiān zài yú jiā sī zào, yán qí xiāng yǒu nóng jiā, jū lín gǔ mù. suǒ chù èr niú, shí dēng mù róu jiàn, yè mèng yǒu rén hē zé zhī, xiāng yú cū gàng, zhì fú shěng. é ér jiā zhōng guài dà zuò, yè jiàn èr wù, qí jù rú niú, cù tà tiào zhì, yuàn zhōng àng wèng jiē pò suì, rú shì shù xī. zhì yí liù zhou yú fáng shàng, pēng rán gǔn luò, huǒ yàn fēi téng, jī dǎo yī zhēn wéi shù duàn. nóng jiā hèn shén, nǎi duō jiè niǎo chòng, dài qí zhì, hé shǒu jī zhī, liǎng guài bìng yīng shēng bó. nóng jiā dà xǐ, jí bǐng huǒ chū xiàn, nǎi suǒ chù èr niú yě. zì shì guài bù fù zuò, jiā yì jiàn luò. píng qí niú yǐ wéi yāo, bǐ zì shā zhī, kě wèi qiǎo yú bō nòng yǐ. yào yì chéng qí guǎng hàn zhī qì, gù dé yǐ jiǎ shǒu yě.
李媪,青县人,乾隆丁已戊午间在余家司灶,言其乡有农家,居邻古墓。所畜二牛,时登墓蹂践,夜梦有人诃责之,乡愚粗戆,置弗省。俄而家中怪大作,夜见二物,其巨如牛,蹴踏跳掷,院中盎瓮皆破碎,如是数夕。至移碌碡于房上,砰然滚落,火焰飞腾,击捣衣砧为数段。农家恨甚,乃多借鸟铳,待其至,合手击之,两怪并应声踣。农家大喜,急秉火出现,乃所畜二牛也。自是怪不复作,家亦渐落。凭其牛以为妖,俾自杀之,可谓巧于播弄矣。要亦乘其犷悍之气,故得以假手也。
xiàn xiàn chéng dōng shuāng tǎ cūn, yǒu liǎng lǎo sēng gòng yī ān, yī xī, yǒu liǎng lǎo dào shì kòu mén jiè sù, sēng chū bù yǔn, dào shì yuē: shì dào suī liǎng jiào, chū jiā zé yī, shī hé suǒ jiàn zhī bù guǎng. sēng nǎi liú zhī. cì rì zhì wǎn, mén bù qǐ, hū yì bù yīng. lín rén yuè qiáng rù shì, zé sì rén jiē bú jiàn, ér sēng fáng yī wù bù shī. dào shì xíng náng zhōng cáng shù shí jīn, yì jù zài. jiē dà hài, yǐ wén yú guān. yì lìng sù gōng qiān zhōng lái yàn, yī mù tóng yán cūn nán shí yú lǐ wài, kū jǐng zhōng shì yǒu sǐ rén, chí wǎng shì zhī, zé sì shī chóng dié zài yān. rán jiē wú shāng, sù gōng yuē: yī wù bù shī, zé fēi dào, nián jiē shuāi lǎo, zé fēi jiān, xiè hòu liú sù, zé fēi chóu, shēn wú cùn shāng, zé fēi shā, sì rén hé yǐ tóng sǐ, sì shī hé yǐ bìng yí, mén jiōng bù qǐ, hé yǐ néng chū jù jǐng ái yuǎn, hé yǐ néng zhì shì chū qíng lǐ zhī wài. wú néng jū rén, bù néng jū guǐ, rén wú kě jū, wéi dāng yǐ yí àn jié ěr. jìng shēn shàng guān, shàng guān yì wú kě bó jí, jìng cóng suǒ yì. yīng shān míng gōng chéng, jiàn lìng yě, cháng yuē: wú zhì xiàn jí wén shì àn, sī zhī shù nián, bù néng jiě. yù cǐ děng shì, dāng yǐ bù jiě jiě zhī, yī zuò cōng míng, zé jué liè bǎi chū yǐ. rén yán sù gōng kuì kuì, wú zhèng fú qí kuì kuì yě.
献县城东双塔村,有两老僧共一庵,一夕,有两老道士叩门借宿,僧初不允,道士曰:释道虽两教,出家则一,师何所见之不广。僧乃留之。次日至晚,门不启,呼亦不应。邻人越墙入视,则四人皆不见,而僧房一物不失。道士行囊中藏数十金,亦具在。皆大骇,以闻于官。邑令粟公千钟来验,一牧童言村南十余里外,枯井中似有死人,驰往视之,则四尸重叠在焉。然皆无伤,粟公曰:一物不失,则非盗,年皆衰老,则非奸,邂逅留宿,则非仇,身无寸伤,则非杀,四人何以同死,四尸何以并移,门扃不启,何以能出距井皚远,何以能至事出情理之外。吾能鞫人,不能鞫鬼,人无可鞫,惟当以疑案结耳。径申上官,上官亦无可驳诘,竟从所议。应山明公晟,健令也,尝曰:吾至献即闻是案,思之数年,不能解。遇此等事,当以不解解之,一作聪明,则决裂百出矣。人言粟公愦愦,吾正服其愦愦也。
zuǒ zhuàn yán, shēn shān dà zé, shí shēng lóng shé. xiǎo nú yù bǎo, wū lǔ mù qí liú rén zǐ yě. chū lì tè nà gé ěr jūn tún. cháng rù gǔ zhuī wáng yáng, jiàn dà shé jù rú zhù, pán yú gāo gǎng zhī dǐng, xiàng rì shài lín, zhōu shēn wǔ sè làn rán, rú duī jǐn xiù. dǐng yī jiǎo zhǎng chǐ xǔ, yǒu qún zhì fēi guò, zhāng kǒu xī zhī, xiāng jù sì wǔ zhàng, jiē piān rán ér luò, rú shǐ tóu hú. xīn zhī yáng wèi suǒ tūn yǐ, chéng qí wèi jiàn, xún jiàn táo guī. kǒng bù jǐ shī hún pò. jūn lì wū tú lín yīn yán, cǐ shé zhì dú, ér qí jiǎo néng jiě dú, jí suǒ wèi xī dú shí yě. jiàn cǐ shé zhě, xié xióng huáng shù jīn, yú shàng fēng shāo zhī, jí wěi dùn bù néng dòng. qǔ qí jiǎo, jù wèi kuài. yōng jū chū qǐ shí, yǐ yí kuài zhe chuāng dǐng, jí rú cí xī tiě, xiāng zhān bù kě tuō, dài dú qì xī chū nǎi zì luò. zhì rén rǔ zhōng jìn chū qí dú, réng kě zài yòng. dú qīng zhě rǔ biàn lǜ, shāo zhòng zhě yì qīng àn, jí zhòng zhě biàn hēi zǐ. rǔ biàn hēi zǐ zhě xī sì wǔ cì, nǎi kě jǐn. yú yī èr cì yù yǐ. yú jì cóng xiōng mào yuán jiā yǒu xī dú shí, zhì yōng jū pō yàn, qí zhì fēi mù fēi shí, zhì shì nǎi zhī wèi shé jiǎo yǐ.
左传言,深山大泽,实生龙蛇。小奴玉保,乌鲁木齐流人子也。初隶特纳格尔军屯。尝入谷追亡羊,见大蛇巨如柱,盘于高岗之顶,向日晒鳞,周身五色烂然,如堆锦绣。顶一角长尺许,有群雉飞过,张口吸之,相距四五丈,皆翩然而落,如矢投壶。心知羊为所吞矣,乘其未见,循涧逃归。恐怖几失魂魄。军吏邬图麟因言,此蛇至毒,而其角能解毒,即所谓吸毒石也。见此蛇者,携雄黄数斤,于上风烧之,即委顿不能动。取其角,锯为块。痈疽初起时,以一块著疮顶,即如磁吸铁,相粘不可脱,待毒气吸出乃自落。置人乳中浸出其毒,仍可再用。毒轻者乳变绿,稍重者亦青黯,极重者变黑紫。乳变黑紫者吸四五次,乃可尽。余一二次愈矣。余记从兄懋园家有吸毒石,治痈疽颇验,其质非木非石,至是乃知为蛇角矣。
zhèng yǐ zhēn rén néng zuò cuī shēng fú, rén jiā duō yǒu zhī, cǐ fēi dǎo yǔ qū yāo, hé yǔ zhēn rén shì, shū bù kě jiě. huò yuē: dào shū zài yǒu èr guǐ, yī yuē yǔ wàng, yī yuē jìng yí, néng shǐ rén nán chǎn. zhī qí míng ér shū zhī zhǐ, zé qù. fú huò zhì cǐ èr guǐ yú? fū sì hǎi nèi wài, dēng chǎn rù zhě, dài héng hé shā shù, qí tiān xià zhī cǐ yǔ wàng jìng yí èr guǐ yé? yì yī chù gè yǒu èr guǐ, yī jiā gè yǒu èr guǐ, qí míng jiē yuē yǔ wàng jìng yí yě? rú tiān xià zhǐ cǐ èr guǐ, jiāng zhōu yóu bēn zǒu ér wèi lì, guǐ hé qí láo? rú yī chù gè yǒu èr guǐ, yī jiā gè yǒu èr guǐ, zé shēng yù zhī shí shǎo, bù shēng yù zhī shí duō, rǎo rǎo qiān bǎi yì wàn, guǐ wú suǒ shì shì, jìng dài rén shēng yù ér wèi lì, guǐ yòu hé qí rǒng xián wú yòng hū? huò yuē nán chǎn zhī gù duō duān, yǔ wàng jìng yí qí yī yě, bù néng bì qí wèi yǔ wàng jìng yí, yì bù néng bì qí fēi yǔ wàng jìng yí, gù zhào jiāng shì kān yān. shì yì yī jiě yǐ. dì yǐ wàn yī huò rán zhī shì, ér rì rì zhào jiāng shì kān, jiāng zhì ér yǒu guǐ, jiāng qū zhī yǐ, jiāng zhì ér fēi guǐ, jiāng qiě kōng fǎn, bù dú shén yǐ hū? jí shén bù xián dú, ér yī fú yī jiāng, shì liàn wú shù zhī jiāng, shǐ dài yōu wáng zhī fēng huǒ, shàng dì qiě yǐ zhēn rén yī fú, zēng zhì yī shén, rú zhū fú gòng yī jiāng, zé cǐ jiāng suī qiān shǒu qiān mù, yì pí yú bèn mìng, shàng dì qiě yǐ zhēn rén zhū fú, tè shè yǐ wú liàng huà shēn zhī shén gōng bǔ fēng zhuō yǐng zhī yì yǐ, néng hū bù néng? rán zhào lù quán qián bèi yǒu yī fú, chuán zì míng dài, yuē gāo xíng zhēn rén jīng liàn gāng qì zhī suǒ huà yě. shì zhī, qí yàn rú xiǎng. lù quán fēi wàng yǔ zhě, shì zé wú wú yǐ cè zhī yǐ.
正乙真人能作催生符,人家多有之,此非祷雨驱妖,何与真人事,殊不可解。或曰:道书载有二鬼,一曰语忘,一曰敬遗,能使人难产。知其名而书之纸,则去。符或制此二鬼欤?夫四海内外,登产蓐者,殆恒河沙数,其天下只此语忘敬遗二鬼耶?抑一处各有二鬼,一家各有二鬼,其名皆曰语忘敬遗也?如天下止此二鬼,将周游奔走而为厉,鬼何其劳?如一处各有二鬼,一家各有二鬼,则生育之时少,不生育之时多,扰扰千百亿万,鬼无所事事,静待人生育而为厉,鬼又何其冗闲无用乎?或曰难产之故多端,语忘敬遗其一也,不能必其为语忘敬遗,亦不能必其非语忘敬遗,故召将试勘焉。是亦一解矣。第以万一或然之事,而日日召将试勘,将至而有鬼,将驱之矣,将至而非鬼,将且空返,不渎神矣乎?即神不嫌渎,而一符一将,是炼无数之将,使待幽王之烽火,上帝且以真人一符,增置一神,如诸符共一将,则此将虽千手千目,亦疲于奔命,上帝且以真人诸符,特设以无量化身之神供捕风捉影之役矣,能乎不能?然赵鹿泉前辈有一符,传自明代,曰高行真人精炼刚气之所画也。试之,其验如响。鹿泉非妄语者,是则吾无以测之矣。
sú chuán zhāng zhēn rén sī yì jiē guǐ shén, cháng yǔ kè duì tán, sī chá zhě léi shén yě, kè bù jìng, guī ér zhèn tíng suí zhī, jǐ bù miǎn, cǐ qí dōng yǔ yě. yì yī rì yǔ yú tóng péi sì, jiāng rù ér yí qí cháo zhū, xiàng yú jiè, yú xì yuē: léi bù guǐ lǜ lìng xíng zuì jí, hé bù qiǎn qǔ? zhēn rén wéi chǎn rán. rán yú zài fú zhōu shǐ yuàn shí, lǎo pú wèi chéng, yè yè wèi suì rǎo, yī yè chéng zuì nù chì yuē: wú zhǔ sù yǔ tiān shī shàn, míng rì jì yī zhá wǎng, léi bù lì zhì yǐ, yīng shēng ér jì. rán zé hú guǐ yì xí wén shì yǔ yě.
俗传张真人厮役皆鬼神,尝与客对谈,司茶者雷神也,客不敬,归而震霆随之,几不免,此齐东语也。忆一日与余同陪祀,将入而遗其朝珠,向余借,余戏曰:雷部鬼律令行最疾,何不遣取?真人为冁然。然余在福州使院时,老仆魏成,夜夜为祟扰,一夜 乘醉怒叱曰:吾主素与天师善,明日寄一札往,雷部立至矣,应声而寂。然则狐鬼亦习 闻是语也。
nú zi wáng tíng zuǒ, yè zì cāng zhōu chéng mǎ guī, zhì cháng jiā zhuān hé, mǎ hū pì yì, hēi àn zhōng jiàn dà shù zǔ qù lù, sù suǒ wèi yǒu yě. lè mǎ páng guò, cǐ shù sì miàn xuán zhuǎn, dāng qí qián pán rào. shù kè mǎ jiàn pí, rén yì jiàn mí. é suǒ shí mù gōng guó xìng hán xìng cóng dōng lái, jiàn tíng zuǒ chī lì, guài zhī, tíng zuǒ zhǐ yǐ gào. shí èr rén yǐ zuì, qí hū yuē: fó diàn shǎo yī liáng, zhèng mì dà shù. jīn xìng ér dé cǐ, bù kě shī yě. gè chí fǔ jù bēn fù zhī. shù shū huà xuàn fēng qù. yīn fú jīng yuē: qín zhī zhì zài qì. mù yāo wèi jiàng rén, zhèng rú hú guài wèi liè hù, jī wēi suǒ jié, qí qì yàn zú yǐ shè fú zhī. bù bì qí lì zhī xiāng shèng yě.
奴子王廷佐,夜自沧州乘马归,至常家砖河,马忽辟易,黑暗中见大树阻去路,素所未有也。勒马旁过,此树四面旋转,当其前盘绕。数刻马渐疲,人亦渐迷。俄所识木工国姓韩姓从东来,见廷佐痴立,怪之,廷佐指以告。时二人已醉,齐呼曰:佛殿少一梁,正觅大树。今幸而得此,不可失也。各持斧锯奔赴之。树倏化旋风去。陰符经曰:禽之制在气。木妖畏匠人,正如狐怪畏猎户,积威所劫,其气焰足以慑伏之。不必其力之相胜也。
níng jīn sū zǐ yǔ yán, dīng mǎo xià, zhāng shì gū fù tóng yì mài, fǔ shōu shí chéng jù, yǒu dà xuàn fēng cóng xī lái, chuī zhī sì sàn. fù nù, yǐ lián zhì zhī, sǎ xuè shù dī zì dì shàng, fāng gòng jiǎn xún suǒ shī, fù yǐ shù hū shì hūn zuì, hún wéi rén fù zhì yī shén cí, shén nù chì yuē: hàn fù nǎi gǎn shāng wǒ lì, sù shòu zhàng. fù xìng sù gāng, kàng shēng yuē: pín jiā zhòng mài shù mǔ, zī yǐ huó mìng, liè rì zhōng fù gū xīn kǔ, yì fǔ bì, nǎi wèi guài fēng chuī sàn, wèi shì xié suì, gù yǐ lián zhì zhī, bù yú shāng dài wáng shǐ zhě. qiě shǐ zhě lái wǎng, zì yǒu guān lù, hé yǐ héng jīng mín tián bài rén mài, yǐ cǐ shòu zhàng, shí suǒ bù gān. shén tān shǒu yuē: qí cí zhí, kě qiǎn qù. fù sū ér xuàn fēng fù zhì, réng juǎn qí mài wèi yī chù. shuō shì shì shí, wú qiáo wáng rén zhǐ yuē: cǐ bù zhī wèi hé shén, bù qū bì qí sī nì, wèi zhī zhèng zhí kě yǐ. xiān tīng fū shòu zhī sù, shǐ fù jǐ shòu xíng, wèi zhī cōng míng, zé wèi yě. jǐng zhōu gē lì tián yuē: fù sù qí yuān, shén jí néng jiàn, shì yì cōng míng yǐ. tǎng sù zhě āi āi, tīng zhě kuì kuì, jūn gèng wèi zhī hé. zi yǔ yuē: rén zhǐ zé rén wú yǐ shí, lì tián yán shì.
宁津苏子庾言,丁卯夏,张氏姑妇同刈麦,甫收拾成聚,有大旋风从西来,吹之四散。妇怒,以镰掷之,洒血数滴渍地上,方共检寻所失,妇倚树忽似昏醉,魂为人缚至一神祠,神怒叱曰:悍妇乃敢伤我吏,速受杖。妇性素刚,抗声曰:贫家种麦数亩,资以活命,烈日中妇姑辛苦,刈甫毕,乃为怪风吹散,谓是邪祟,故以镰掷之,不虞伤大王使者。且使者来往,自有官路,何以横经民田败人麦,以此受杖,实所不甘。神癱首曰:其词直,可遣去。妇苏而旋风复至,仍卷其麦为一处。说是事时,吴桥王仁趾曰:此不知为何神,不曲庇其私昵,谓之正直可矣。先听肤受之诉,使妇几受刑,谓之聪明,则未也。景州戈荔田曰:妇诉其冤,神即能鉴,是亦聪明矣。倘诉者哀哀,听者愦愦,君更谓之何。子庾曰:仁趾责人无已时,荔田言是。
sì chuān fān sī zhāng gōng bǎo nán, xiān zǔ mǔ cóng dì yě. qí tài fū rén xǐ biē xiǎo, yī rì páo rén dé jù biē, fǔ duàn qí shǒu, yǒu xiǎo rén zhǎng sì wǔ cùn zì jǐng tū chū, rào biē ér zǒu. páo rén dà hài pū dì, zhòng jiù zhī sū, xiǎo rén yǐ bù zhī suǒ wǎng, jí pōu biē, nǎi réng zài biē fù zhōng, yǐ sǐ yǐ. xiān zǔ mǔ céng qǔ shì zhī. xiān mǔ shí shàng yòu, yì zài páng mù dǔ. zhuāng shì rú zhí gòng tú zhōng huí huí zhuàng, mào huáng sè, zhě lán sè, dài hóng sè, xuē hēi sè, jiē wén lǐ fēn míng rú huì, miàn mù shǒu zú, yì jiē rú kè huà, guǎn shī cén shēng shí zhī, yuē: cǐ míng biē bǎo, shēng de zhī, pōu bì nà ròu zhōng, zé dàn rén xuè yǐ shēng. rén bì yǒu cǐ bǎo, zé dì zhōng jīn yín zhū yù zhī lèi, gé tǔ jiē kě jiàn, xuè jǐn ér sǐ. zǐ sūn yòu pōu bì nà zhī, kě yǐ shì shì fù, páo rén wén zhī, dà ào huǐ, měi yī niàn jí, zhé zì pī qí jiá. wài zǔ mǔ cáo tài fū rén yuē: jù cén shī suǒ yún, shì yǐ mìng bó cái yě, rén kěn yǐ mìng bó, zé qí jì duō yǐ, hé bì pōu bì yǎng biē. páo rén zhōng bù wù, jìng zì hèn ér zú.
四川藩司张公宝南,先祖母从弟也。其太夫人喜鳖皛,一日庖人得巨鳖,甫断其首,有小人长四五寸自颈突出,绕鳖而走。庖人大骇仆地,众救之苏,小人已不知所往,及剖鳖,乃仍在鳖腹中,已死矣。先祖母曾取视之。先母时尚幼,亦在旁目睹。装饰如职贡图中回回状,帽黄色,褶蓝色,带红色,靴黑色,皆纹理分明如绘,面目手足,亦皆如刻画,馆师岑生识之,曰:此名鳖宝,生得之,剖臂纳肉中,则啖人血以生。人臂有此宝,则地中金银珠玉之类,隔土皆可见,血尽而死。子孙又剖臂纳之,可以世世富,庖人闻之,大懊悔,每一念及,辄自批其颊。外祖母曹太夫人曰:据岑师所云,是以命博财也,人肯以命博,则其计多矣,何必剖臂养鳖。庖人终不悟,竟自恨而卒。
gū shù shàng rén, bù zhī hé xǔ rén, yì bù zhī qí míng. míng chóng zhēn mò, jū jǐng chéng pò sì zhōng. xiān gāo zǔ hòu zhāi gōng cháng zèng yǐ shī. yī yè dēng xià sòng jīng, chuāng wài xī sū yǒu shēng, shì rén lái wǎng, ā wèn wèi shuí, lǎng yīng yuē: shēn shì yě hú, wèi tīng jīng lái cǐ. wèn mǒu shā fǎ yán zuì shèng, hé bù wǎng tīng, yuē: qú shì yǒu rén chù sòng jīng, shī shì wú rén chù sòng jīng yě. hòu wèi hòu zhāi gōng shù zhī, hòu zhāi gōng yuē: shī yǐ cǐ yǔ gào wǒ, yì shì yǒu rén chù sòng jīng yǐ. gū shù wǔ rán zhě jiǔ zhī.
孤树上人,不知何许人,亦不知其名。明崇祯末,居景城破寺中。先高祖厚斋公尝赠以诗。一夜 灯下诵经,窗外窸窣有声,似人来往,呵问为谁,朗应曰:身是野狐,为听经来此。问某刹法筵最盛,何不往听,曰:渠是有人处诵经,师是无人处诵经也。后为厚斋公述之,厚斋公曰:师以此语告我,亦是有人处诵经矣。孤树怃然者久之。
lǐ tài bái mèng bǐ shēng huā, tè shuì xiāng huàn jǐng ěr. fú jiàn lù lù tí dū mǎ fù gōng shū, xìng dān hàn mò, shāo xiá jí lín chí, yī rì suǒ yòng jù bǐ xuán jià shàng, hū tǔ yàn guāng zhǎng shù chǐ, zì háo duān dào zhù yú dì, fù nì juǎn ér shàng, péng péng rán, yú kè nǎi liǎn, shǔ zhōng biàn zú jiē jiàn zhī, mǎ gōng huà wèi xiǎo zhào, yú cháng wèi tí shī, rán mǎ gōng jìng zú yú guān, zé yì yāo ér fēi ruì yǐ.
李太白梦笔生花,特睡乡幻景耳。福建陆路提督马负公书,性耽翰墨,稍暇即临池,一日所用巨笔悬架上,忽吐焰光长数尺,自毫端倒注于地,复逆卷而上,蓬蓬然,逾刻乃敛,署中弁卒皆见之,马公画为小照,余尝为题诗,然马公竟卒于官,则亦妖而非瑞矣。
shǐ shǎo sī mǎ yì táng, xiàng guó wén jìng gōng cì zǐ yě, jiā jū shí hū wú gù xuàn mào, jué hún chū mén wài, yǒu rén yē zhī dēng jiān yú, xíng shù lǐ yǐ, fù yǒu jiān yú, zì hòu zhuī zhì, jí hū, qiě wǎng shì zhī, zé wén jìng gōng yě. yì táng xià yú kòu yè, wén jìng gōng yǔ zhī yuē: ěr shàng yǒu zǐ sūn wèi chū shì, cǐ shí jù kě qián wǎng, huī yú zhě sòng guī. huò rán ér xǐng, shí nián qī shí sì, cì nián jǔ yī zi, yuè liǎng nián yòu jǔ yī zi, guǒ rú wén jìng gōng zhī yán. cǐ yì táng qī shí bā suì shí, zhì jīng shī qīn wèi yú yán.
史少司马抑堂,相国文靖公次子也,家居时忽无故眩瞀,觉魂出门外,有人掖之登肩舆,行数里矣,复有肩舆,自后追至,疾呼,且往视之,则文靖公也。抑堂下舆叩谒,文靖公语之曰:尔尚有子孙未出世,此时讵可前往,挥舁者送归。霍然而醒,时年七十四,次年举一子,越两年又举一子,果如文靖公之言。此抑堂七十八岁时,至京师亲为余言。