sú chuán què shé dòu chù wèi jí rǎng, jiù dòu chù diǎn xué, dāng dà fù guì, wèi zhī lóng fèng dì. yú shí yī èr suì shí, huái zhèn kǒng shì tián zhōng, cháng yǒu shì shì. jiù shì ān gōng shí zhāi qīn jiàn zhī. kǒng yòng yǐ wéi fén, yì wú tā yàn. yú wèi què yǐ chóng yǐ wèi shí, huò jiàn xiǎo shé zhuó qǔ, shé wān yán jù zhēng, yǒu sì hū dòu. cǐ yì wù tài zhī cháng, liàng bì dāng rì céng yǒu dì shī wéi rén bo zàng, zhǐ shé què dòu chù shì xué. rú táo kǎn zàng mǔ, xiān rén zhǐ niú mián chù wèi xué ěr. hòu rén jiàn qí yǒu yàn, suì chuán wén shī shí, wèi què shé dòu chù bì jí. rán zé yīn táo kǎn shì, wèi fán niú mián chù jí hū?
俗传鹊蛇斗处为吉壤,就斗处点穴,当大富贵,谓之龙凤地。余十一二岁时,淮镇孔氏田中,尝有是事。舅氏安公实斋亲见之。孔用以为坟,亦无他验。余谓鹊以虫蚁为食,或见小蛇啄取,蛇蜿蜒拒争,有似乎斗。此亦物态之常,谅必当日曾有地师为人卜葬,指蛇鹊斗处是穴。如陶侃葬母,仙人指牛眠处为穴耳。后人见其有验,遂传闻失实,为鹊蛇斗处必吉。然则因陶侃事,谓凡牛眠处吉乎?
qìng yún yán shān jiān, yǒu yè guò xū mù zhě, wèi qún hú suǒ zhē, luǒ tǐ fǎn jiē, dào xuán shù miǎo, tiān xiǎo rén shǐ jiàn zhī, duō tī jiě xià, shì bèi shàng dà shū sān zì yuē: shéng hái shéng, mò yù qí yì. jiǔ nǎi wù èr shí nián qián, céng bǔ yī hú dào xuán zhī, jīn xiū yuàn yě. hú hòu ān xiān shēng, fǎng xī yá xīn yuè fǔ zhōng, yǒu shéng hái shéng yī piān yuē: xié kē sān zhàng bù kě dēng, shuí niè qí miǎo rú náo shēng, dì ér shì zhī ér dào běng, bèi tí sān zì shéng hái shéng, wèn hé yǐ gù xīn měng téng, huǎng rán hū shěng jué rán xìng, shù fù ā zǐ dāng nián céng, jiù shì guò yǎn rú fēng dēng, shuí qī xiá lù zāo qí péng, xū jiē hū, rén yāo yì lù tàn yǔ bīng, ěr hú sì bào xiān qīn líng, shǐ xián yuàn dú sì xì chéng, xū jiē hū, wú wéi huò shǒu zī kě chéng. jí cǐ shì yě.
庆云盐山间,有夜过墟墓者,为群狐所遮,裸体反接,倒悬树杪,天晓人始见之,掇梯解下,视背上大书三字曰:绳还绳,莫喻其意。久乃悟二十年前,曾捕一狐倒悬之,今修怨也。胡 厚庵先生,仿西涯新乐府中,有绳还绳一篇曰:斜柯三丈不可登,谁蹑其杪如猱升,谛而视之儿倒绷,背题三字绳还绳,问何以故心懵腾,恍然忽省蹶然兴,束缚阿紫当年曾,旧事过眼如风灯,谁期狭路遭其朋,吁嗟乎,人妖异路炭与冰,尔胡 肆暴先侵陵,使衔怨毒伺隙乘,吁嗟乎,无为祸首兹可惩。即此事也。
liú xiāng wǎn yán, cāng zhōu jìn hǎi yú yǒu mù tóng, nián shí sì wǔ, suī nóng jiā zǐ, pō bái xī. yī rì bēi pàn wǔ shuì, xǐng jué bèi shàng shì fù yī wù, rán shì zhī wú xíng, mén zhī wú zhì, wèn zhī yì wú shēng, bù ér fǎn, yǐ gào fù mǔ. wú rú zhī hé. shù rì hòu jiàn shì yōng bào, jiàn shì fǔ mó, jì ér jiàn shì mèng yǎn, suì wèi suǒ wū. zì shì xiè xiá wú shí, ér wú xíng wú zhì wú shēng, zé réng rú gù shí. huò dé qián wù guǒ ěr, yì bù shèn duō. lín shú shī yǔ qí fù yuē: cǐ kǒng shì hú, yí cáng liè quǎn, qí wén mèi shēng shí, pái tà sǒu jué zhī. fù rú suǒ jiào, hú jué rán pò chuāng chū, zài wū shàng tiào zhì, mà tóng fù xīn. shú shī hū yǔ yǔ yuē: jūn huàn huà tōng líng, dìng zhī shì shì. fū nán nǚ xiāng yuè, gǎn yǐ qíng yě, rán cháo méng tóng xué, xī guò bié chuán zhě, shàng bù zhī qí jī zhì ruò luán tóng, běn fēi nǚ zhì, bào qīn jiàn zhěn, bù guò yǐ sè wèi shì ěr. dāng qí fù fěn xūn xiāng, hán jiāo liú pàn, chán tóu wàn jǐn, mǎi xiào qiān jīn, fēi bù shì bì yù duō qíng, huí shēn jiù bào dài fù zhě zī jǐn, guì zhě quán yí, huò diào bì cháng cí, huò dǎo gē fǎn shì, fān qù fù yǔ, zì gǔ jiē rán. xiāo sháo zhī yú yǔ xìn, mù róng chōng zhī yú fú jiān, zài zài shǐ cè, qí yóu zhù zhě yě. qí suǒ shī zhě rú bǐ, qí suǒ bào zhě shàng rú cǐ. rán zé yǔ cǐ bèi lùn jiāo , rú tuán shā zuò fàn yǐ. kuàng jūn suǒ zèng, céng bù jí wǔ líng háo guì zhī wàn yī, ér yù cǐ tóng xīn jiān jīn shí, bù yì fàn hū? yǔ qì jì rán, liáng jiǔ hū wén dùn zú yuē: xiān shēng xiū yǐ. wú jīn nǎi shǐ zhī wú chī. hào tàn shù shēng ér qù.
刘香畹言,沧州近海虞有牧童,年十四五,虽农家子,颇白皙。一日陂畔午睡,醒觉背上似负一物,然视之无形,扪之无质,问之亦无声,怖而返,以告父母。无如之何。数日后渐似拥抱,渐似抚摩,既而渐似梦魇,遂为所污。自是媟狎无时,而无形无质无声,则仍如故时。或得钱物果饵,亦不甚多。邻塾师语其父曰:此恐是狐,宜藏猎犬,俟闻媚声时,排闼嗾攫之。父如所教,狐鐍然破窗出,在屋上跳掷,骂童负心。塾师呼与语曰:君幻化通灵,定知世事。夫男女相悦,感以情也,然朝盟同穴,夕过别船者,尚不知其几;至若娈童,本非女质,抱衾荐枕,不过以色为市耳。当其傅粉熏香,含娇流盼,缠头万锦,买笑千金,非不似碧玉多情,回身就抱;迨富者赀尽,贵者权移,或掉臂长辞,或倒戈反噬,翻去覆雨,自古皆然。萧韶之于庾信,慕容冲之于符坚,载在史册,其尤著者也。其所施者如彼,其所报者尚如此。然则与此辈论交 ,如抟沙作饭矣。况君所赠,曾不及五陵豪贵之万一,而欲此童心坚金石,不亦盕乎?语讫寂然,良久忽闻顿足曰:先生休矣。吾今乃始知吾痴。浩叹数声而去。
jiāng bái yán yán, yǒu shì rén xíng tóng bǎi shān zhōng, yù lǔ bù qián dǎo, yì guān xíng zhuàng, shì shì guǐ shén. fǔ bì lín nèi, yú zhōng guì guān yǐ jiàn zhī, hū chū yǔ yǔ, yì shū qīn qià. yīn bài wèn fēng zhì, yuē: wú jí cǐ shān zhī shén. yòu bài wèn shén shēng hé dài, jì chuán zhū rén shì, yǐ guǎng jiàn wén. yuē: zi suǒ wèn zhě rén guǐ, wú zé dì zhī yě. fū yuán huáng pōu pàn, róng jié wàn xíng, xíng chéng jù qì, qì jù cáng jīng, jīng níng yùn zhì, zhì lì hán líng, gù shén zhī yǔ tiān dì bìng shēng, wéi shèng rén tōng zào huà zhī yuán. gù fán chái yì yù, zài zài liù jīng. zì bài guān suǒ jì chuàng zào bǐ cí, yuē liú yuē zhāng, wèi tiān dì yǒu fèi xìng yuē lǚ yuē féng, wèi hé bó yǒu fū fù, rú zhě bìng zhī, zǐ yáng jué qǐ, nǎi yǐ lǐ gǔ tiān, bìng huáng yǐ zhī xià lín, yì chì wèi wū yǒu ér guǐ shén zhī dé, suì guī zhū èr qì zhī qū shēn yǐ. fū mù shí zhī jīng, shàng shēng kuí wǎng yǔ tǔ zhī jīng, shàng shēng qiú yáng. qǐ yǒu qián kūn wò yùn, yuán qì hóng dòng, fǎn bù néng jù ér shàng shēng, chéng zhì zūn zhī zhǔ zǎi zāi. guān zi yì guān, dāng wéi wén shì, shì chuán wú yǔ, shǐ rú zhě zhī shèng rén xiǎng bào zhī yóu. shì rén zài bài ér tuì, rán měi yǐ gào rén, zhé yí yǐ wéi wàng. yú wèi cǐ yán, tuī guǐ shén zhī mò shǐ, zhí yì shén jīng, rán shì bái yán yù yán, tuō zhū guǐ shén ěr. hè hè líng zhī, qǐ xiè yǔ jiǎng xué jiā zhēng shì fēi zāi.
姜白岩言,有士人行桐柏山中,遇卤簿前导,衣冠形状,似是鬼神。甫避林内,舆中贵官已见之,呼出与语,意殊亲洽。因拜问封秩,曰:吾即此山之神。又拜问神生何代,冀传诸人世,以广见闻。曰:子所问者人鬼,吾则地祗也。夫元黄剖判,融结万形,形成聚气,气聚藏精,精凝孕质,质立含灵,故神祗与天地并生,惟圣人通造化之原。故燔柴瘗玉,载在六经。自稗官琐纪创造鄙词,曰刘曰张,谓天帝有废兴;曰吕曰冯,谓河伯有夫妇,儒者病之,紫陽崛起,乃以理诂天,并皇矣之下临,亦斥为乌有;而鬼神之德,遂归诸二气之屈伸矣。夫木石之精,尚生夔罔;雨土之精,尚生盚羊。岂有乾坤斡运,元气鸿洞,反不能聚而上升,成至尊之主宰哉。观子衣冠,当为文士,试传吾语,使儒者知圣人飨报之由。士人再拜而退,然每以告人,辄疑以为妄。余谓此言,推鬼神之末始,植义甚精,然是白岩寓言,托诸鬼神耳。赫赫灵祗,岂屑与讲学家争是非哉。
qiú biān xiū chāo rán yán, fēng yí mén nèi yù huáng miào jiē, yǒu pò wū shù jiān, suǒ bì yǐ jiǔ, yún zhōng yǒu hú mèi. shì jiāng xī yī xiào lián, yǔ shù yǒu guò xià táng jǔ zǐ xià dì shì wèi zhī hòu dú shū, shì zài guò xià. qǔ qí dì yōu pì, jiù shě yú páng. yī rì jiàn yòu fù lì yán xià, tài shū wǔ mèi, xīn zhī wèi hú, shào nián háo dàng, yì shū bù jù. huáng hūn hòu, yì mén zuò lǐ, zhù yǐ xiè cí. yè zhōng wén chuáng qián xī xī yǒu shēng, xīn zhī hú zhì. àn zhòng jǔ shǒu yǐn zhī, zòng tǐ rù huái, jù xiāng xiá nì. yě dàng wàn zhuàng, bèn mìng dài pí. bǐ yuè shàng chuāng míng, dì shì nǎi yī bái fà ǎo, hēi lòu kě zēng. jīng wèn rǔ shuí, shū bù kuì nǎn, zì yún běn chéng lóu shàng lǎo hú, niáng zǐ guài wǒ tāo tiè ér yōng zuò, chì jū cǐ wū, jì mò yǐ shù zài, gǎn jūn chuí ài, gù mào chǐ zì xiàn ěr. xiào lián nù bó qí jiá, yù fù chuí zhī. chēng zhǔ bǎi bō jiān, tóng shě wén shēng, jiē lái zhù zhuō, hū yī tuō shǒu, yǐ jí rán pò chuāng dùn. cì xī, zì zuò wū yán, zuò ruǎn yǔ xiāng huàn, xiào lián gòu mà, hū wèi fēi wǎ suǒ jī. yòu yī xī, jiē wéi yù qǐn, nǎi luǒ wò chuáng shàng, xiào ér zhāo shǒu, chōu rèn xiàng jī, shǐ qì mà qù. jù qí hòu zhì, yí yù bì zhī. dēng chē qǐng, tū jiàn qián yòu fù zì nèi zǒu chū, mì qiǎn xiǎo nú fǎng wèn, shǐ zhī jū tíng zhǔ rén zhī shēng nǚ, zuó ǒu dào jiē mǎi huā fěn yě.
裘编修超然言,丰宜门内玉皇庙街,有破屋数间,锁闭已久,云中有狐魅。适江 西一孝廉,与数友过夏--唐举子下第试谓之后读书,侍再过夏。取其地幽僻,僦舍于旁。一日见幼妇立檐下,态殊妩媚,心知为狐,少年豪宕,意殊不惧。黄昏后,诣门作礼,祝以媟词。夜中闻床 前窸窸有声,心知狐至。暗中举手引之,纵体入怀,遽相狎昵。冶荡万状,奔命殆疲。比月上窗明,谛视乃一白发媪,黑陋可憎。惊问汝谁,殊不愧赧,自云本城楼上老狐,娘子怪我饕餮而慵作,斥居此屋,寂寞已数载,感君垂爱,故冒耻自献耳。孝廉怒搏其颊,欲缚箠之。撑拄摆拨间,同舍闻声,皆来助捉,忽一脱手,已皍然破窗遁。次夕,自坐屋檐,作软语相唤,孝廉诟骂,忽为飞瓦所击。又一夕,揭帷欲寝,乃裸卧床 上,笑而招手,抽刃向击,始泣骂去。惧其后至,移寓避之。登车顷,突见前幼妇自内走出,密遣小奴访问,始知居停主人之甥女,昨偶到街买花粉也。
qín gōng qián shēng, yǐ gǔ qín kè qiú wén dá gōng, huá jī shàn xié xì, yīn miàn yǒu bān fēng, jiē hū yuē qián huā liǎn. lái wǎng shù nián, jìng bù néng jǔ qí lǐ jū míng zì yě. yán yī xuǎn rén, jū huì guǎn, yú guǎn hòu qiáng quē, jiàn yī fù shén yǒu zī sè, yī shang gù bì, ér xiū shì shén zhěng jié, yì pō yuè zhī. guǎn rén yǒu mǔ nián wǔ shí yú, gù dà jiā bì nǚ, jìn tuì yǔ yán, jūn shàng yǒu jǔ dù, měi dài qí zi yìng mén, liào qí yǒu gàn cái, lù yǐ jīn, qí móu yī wù. duì yuē: xiàng wèi jiàn cǐ, shì shì xīn lái, gū shì zhēn tàn, zuò wàn yī xiǎng ěr. yuè shí shù rì, shǐ bào yuē: yǐ dé zhī yǐ, qú běn liáng jiā, yǐ pín gù, rěn chǐ chū cǐ. rán wèi rén zhī, qí yè shēn yuè hēi nǎi kě lái, qiē wù bǐng zhú, wù yán wù xiào, wù shǐ tóng pú jí tóng guǎn wén shēng xī, wén zhōng shēng jí wù liú, měi xī zèng yǐ èr jīn zú yǐ. xuǎn rén rú suǒ yuē yǐ. wǎng lái yuè yú, yī yè , lín fú jiè yú huǒ, xuǎn rén huáng jù qǐ, tóng pú jiē rù shì jiù náng qiè, yī rén jí qiān zhàng yè yīn rù, hōng rán yǒu shēng, yī luǒ fù duò tà xià, nǎi guǎn rén mǔ yě. mò bù jué dǎo. gài jīng shī méi shuò zuì jiān xiá, yù xuǎn rén nà méi, duō yǐ hǎo nǚ yǐn shì, miàn lín qī yīn yì yǐ xià cái, jué ér shè sòng zhě yǒu zhī mù shǒu rù mén, bèi dēng zhàng shàn, qí dìng qíng hòu shǐ jué, wěi qū qiān jiù zhě yì yǒu zhī. cǐ ǎo niǔ yú xiāng fēng, jìng yǐ shēn dài yě. rán shì hòu fǎng wèn sì lín, qiáng quē wài shí wú cǐ fù, huò yuē mèi yě. qiú wén dá gōng yuē: shì cǐ ǎo yǐn zhì yī jì, xuàn yòu xuǎn rén ěr.
琴工钱生,以鼓琴客裘文达公,滑稽善谐戏,因面有瘢风,皆呼曰钱花脸。来往数年,竟不能举其里居名字也。言一选人,居会馆,于馆后墙缺,见一妇甚有姿色,衣裳故敝,而修饰甚整洁,意颇悦之。馆人有母年五十余,故大家婢女,进退语言,均尚有矩度,每代其子应门,料其有干才,赂以金,祈谋一晤。对曰:向未见此,似是新来,姑试侦探,作万一想耳。越十数日,始报曰:已得之矣,渠本良家,以贫故,忍耻出此。然畏人知,俟夜深月黑乃可来,切勿秉烛,勿言勿笑,勿使童仆及同馆闻声息,闻钟声即勿留,每夕赠以二金足矣。选人如所约已。往来月余,一夜 ,邻弗戒于火,选人惶遽起,僮仆皆入室救囊箧,一人急搴帐曳茵褥,訇然有声,一裸妇堕榻下,乃馆人母也。莫不绝倒。盖京师媒妁最奸黠,遇选人纳媒,多以好女引视,面临期陰易以下材,觉而涉讼者有之;幕首入门,背灯障扇,俟定情后始觉,委曲迁就者亦有之。此媪狃于乡风,竟以身代也。然事后访问四邻,墙缺外实无此妇,或曰魅也。裘文达公曰:是此媪引致一妓,炫诱选人耳。
ān shì cóng jiù shàn niǎo chòng, jiāo yuán zhú tù, xìn shǒu ér fā, wú de tuō zhě, suǒ shā dài yǐ qiān bǎi jì. yī rì, yù yī tù rén lì ér gǒng, mù jiǒng jiǒng rú nù, jǔ chòng yù fā, hū zhà ér shāng zhǐ, tù yǐ wú jī, xīn zhī wèi tù guǐ bào yuān, suì chuò qí shì. yòu cháng cóng qín wǎn guī, jiàn yǐ hūn hēi, jiàn xiǎo xuàn fēng guǒ yī wù, huǒ guāng yíng yíng, zhuǎn xuán rú lún, jǔ chòng zhōng zhī, nǎi tū bǐ yī zhī, guǎn shàng wēi yǒu xuè zì. míng rén xiǎo shuō zài niú tiān xī gòng zhuàng shì, yán fán wù yǐ gēng shēn rì dé rén xuè, jiē néng chéng mèi, shì huò rán yú.
安氏从舅善鸟铳,郊原逐兔,信手而发,无得脱者,所杀殆以千百计。一日,遇一兔人立而拱,目炯炯如怒,举铳欲发,忽炸而伤指,兔已无迹,心知为兔鬼报冤,遂辍其事。又尝从禽晚归,渐已昏黑,见小旋风裹一物,火光荧荧,转旋如轮,举铳中之,乃秃笔一枝,管上微有血渍。明人小说载牛天锡供状事,言凡物以庚申日得人血,皆能成魅,是或然欤。
nú zi wáng tíng yòu zhī mǔ yán, qīng xiàn yī mín jiā, suì chú rì yǒu mài tōng cǎo huā zhě, kòu mén hū yuē: zhù lì jiǔ yǐ, hé huā qián shàng bù sòng chū yé? jié wèn jiā zhōng, shí wú rén mǎi huā. ér mài zhě jiān zhí yī chuí jì nǚ zǐ chí rù. nǎi zhèng fēn rǎo jiān, wén yī lǎo ǎo jí hū yuē: zhēn dà guài shì, cè zhōng bì zhǒu bǐng shàng chā huā shù duǒ yě. yàn qǔ, guǒ shì suǒ chí rù, nǎi cuò ér fén zhī, yōu yōu yǒu shēng, xuè chū rú lǚ. cǐ mèi jì jiě huà xíng, jí yīng qián yǎng líng qì, hé nǎi zuò cǐ biàn yì, shǐ rén zhī ér jiān chú, qǐ fēi zì qǔ qí bài yé? tiān xià wèi yǒu suǒ chéng, xiān zì xuàn yào, fǔ yǒu suǒ de, bù zì tāo huì zhě, lèi cǐ zhǒu yě fū.
奴子王廷佑之母言,青县一民家,岁除日有卖通草花者,叩门呼曰:伫立久矣,何花钱尚不送出耶?诘问家中,实无人买花。而卖者坚执一垂髻女子持入。乃正纷扰间,闻一老媪急呼曰:真大怪事,厕中敝帚柄上插花数朵也。验取,果适所持入,乃锉而焚之,呦呦有声,血出如缕。此魅既解化形,即应潜养灵气,何乃作此变异,使人知而歼除,岂非自取其败耶?天下未有所成,先自炫耀,甫有所得,不自韬晦者,类此帚也夫。
wài zǔ xuě fēng zhāng gōng jiā nú zi wáng yù shàn shè, cháng zì xīn hé xié yán zū fǎn, yù sān dào, sān shǐ pū zhī, gè tuò miàn zòng qù. yī rì xié gōng shǐ yè xíng, jiàn hēi hú rén lì, xiàng yuè bài, yǐn mǎn yī fà, yīng xián yǐn yǔ. guī ér hán rè dà zuò, shì xī rào wū yǒu kū shēng, yuē: wǒ zì bài yuè liàn xíng, hé hài yú rǔ? rǔ wú gù jiàn shā, bì xiāng bào hèn. rǔ wèi shuāi, dāng sù zhū sī mìng ěr. shù rì hòu, chuāng léng shàng kēng rán yǒu shēng, è yí jīng wèn, wén chuāng wài yǔ yuē: wáng yù, wǒ gào rǔ, wǒ zuó sù rǔ yú dì fǔ, míng guān jiàn jí, nǎi zhī rǔ guò qù shēng zhōng fù yuān sòng biàn, wǒ wèi xíng guān, yīn bì sī náng, shǐ nǐ lǐ zhí bù dé shēn, yì yù fèn huì, zì cì ér sǐ, wǒ duò shēn wéi hú, cǐ yī shǐ suǒ yǐ bào yě. yīn guǒ fēn míng, wǒ bù yuàn nǐ, wéi dāng rì wéi xīn wǎng kǎo, shàng fù rǔ chī lüè bǎi yú, rǔ kěn fā yuàn miǎn cháng, zé yīn cáo xiāo jí, lái shēng bài cì duō yǐ. yǔ qì, shì wén kòu é shēng. wáng chì yuē: jīn shēng zhài shàng bù liǎo le, shuí néng suǒ qián shēng zhài yé? yāo guǐ sù qù, wú rǎo wǒ mián. suì jì rán. shì jiàn zuò è wú bào, dòng yí shén lǐ zhī wú jù, wū zhī míng míng zhī zhōng, yǒu rú shì zhī wěi qū zāi.
外祖雪峰张公家奴子王玉善射,尝自新河携盐租返,遇三盗,三矢仆之,各唾面纵去。一日携弓矢夜行,见黑狐人立,向月拜,引满一发,应弦饮羽。归而寒热大作,是夕绕屋有哭声,曰:我自拜月练形,何害于汝?汝无故见杀,必相报恨。汝未衰,当诉诸司命耳。数日后,窗棱上铿然有声,愕眙惊问,闻窗外语曰:王玉,我告汝,我昨诉汝于地府,冥官见籍,乃知汝过去生中负冤讼辩,我为刑官,陰庇私囊,使你理直不得申,抑郁愤恚,自刺而死,我堕身为狐,此一矢所以报也。因果分明,我不怨你,惟当日违心枉拷,尚负汝笞掠百余,汝肯发愿免偿,则陰曹销籍,来生拜赐多矣。语讫,似闻叩额声。王叱曰:今生债尚不了了,谁能索前生债耶?妖鬼速去,无扰我眠。遂寂然。世见作恶无报,动疑神理之无据,乌知冥冥之中,有如是之委曲哉。
yōng zhèng jiǎ yín, yú chū suí yáo ān gōng zhì jīng shī, wén yù shǐ mǒu gōng, xìng duō yí. chū diǎn yǒng guāng sì yī zhái, qí dì kōng kuàng, lǜ yǒu dào. yè qiǎn jiā nú shù rén, gēng fān sī líng tuò, yóu fáng qí xiè, suī yán hán rù shǔ, bì bǐng zhú zì xún shì, bù shèng qí láo. bié diǎn xī hé yán yī zhái, qí dì shì chěn zhì bǐ, yòu lǜ yǒu huǒ, měi wū chǔ shuǐ wèng, zhì yè líng tuò xún shì, rú zài yǒng guāng sì shí, bù shèng qí láo. gèng diǎn hǔ fāng qiáo dōng yī zhái, yǔ yú zhǐ gé shù jiā, jiàn wū yǔ yōu suì, yòu yí yǒu mèi, xiān yán sēng sòng jīng fàng yàn kǒu, bó gǔ jí jí zhě shù rì, yún yǐ dù guǐ, fù yán dào shì shè tán, zhào jiāng xuán fú chí zhòu, bó gǔ jí jí zhě yòu shù rì, yún yǐ qū hú. zhái běn wú tā, zì shì yǐ hòu, mèi nǎi dà zuò. pāo zhì zhuān wǎ, rǎng qiè qì wù, yè yè wú níng jū. bì ǎo pū lì, yīn yuán wèi jiān, suǒ sǔn shī zhě wú suàn. lùn zhě jiē wèi yāo yóu rén xīng. jū wèi yī zài, yòu diǎn shéng jiàng hú tóng yī zhái, qù hòu bù tōng wén wèn, bù zhī qí zuò hé shè shī yǐ. yáo ān gōng yuē: tiān xià běn wú shì, yōng rén zì rǎo zhī, qí cǐ gōng zhī wèi hū?
雍正甲寅,余初随姚安公至京师,闻御史某公,性多疑。初典永光寺一宅,其地空旷,虑有盗。夜遣家奴数人,更番司铃柝,犹防其懈,虽严寒溽暑,必秉烛自巡视,不胜其劳。别典西河沿一宅,其地市磣栉比,又虑有火,每屋储水瓮,至夜铃柝巡视,如在永光寺时,不胜其劳。更典虎坊桥东一宅,与余只隔数家,见屋宇幽邃,又疑有魅,先延僧诵经放焰口,钹鼓皍皍者数日,云以度鬼,复延道士设坛,召将悬符持咒,钹鼓皍皍者又数日,云以驱狐。宅本无他,自是以后,魅乃大作。抛掷砖瓦,攘窃器物,夜夜无宁居。婢媪仆隶,因缘为奸,所损失者无算。论者皆谓妖由人兴。居未一载,又典绳匠胡 同一宅,去后不通闻问,不知其作何设施矣。姚安公曰:天下本无事,庸人自扰之,其此公之谓乎?
qián táng chén gān wěi yán, xī yǔ shù yǒu fàn zhōu zhì xī hú shēn chù, qiū yǔ chū qíng, dēng sì lóu yuǎn tiào. yī yǒu ǒu yín jǔ shì jǐn cóng máng lǐ lǎo, shuí rén kěn xiàng sǐ qián xiū jù, xiāng yǔ kǎi tàn. sì sēng wēi shěn yuē: jù suǒ wén jiàn, gài sǐ shàng bù xiū yě. shù nián qián, qiū yuè chéng míng, zuò cǐ lóu shàng, wén qiáo pàn yǒu gòu zhēng shēng, liáng jiǔ yù lì. cǐ dì wú rén jū, xīn zhī wèi guǐ, bàng tīng qí yǔ, jí jù chān duó, bù shèn kě biàn. shì shì zhēng mù tián dì jiè. é wén yī rén hū yuē: èr jūn wù xuān, wén lǎo sēng yī yán kě hū? fū rén zài shì tú, jiāo jiāo rǎo rǎo, yuán bù zhī cǐ shēng rú mèng ěr, jīn èr jūn mèng yǐ xǐng yǐ, jīng yíng bǎi jì yǐ qiú fù guì, fù guì jīn ān zài hu? jī xiè wàn duān yǐ chóu ēn yuàn, ēn yuàn jīn yòu ān zài hu? qīng shān wèi gǎi, bái gǔ wèi kū, jié rán wéi shèng yī hún, bǐ huàn huà huáng liáng shàng néng xǐng wù, hé shēn qīn yuè lì, fǎn bù zhī wàn shì jiē kōng? qiě zhēn xiān zhēn fú yǐ wài, zì gǔ wú bù sǐ zhī rén, dà shèng dà xián yǐ wài, zì gǔ yì wú bù xiāo zhī guǐ. bìng cǐ jié rán yī hún, jiǔ yì bù miǎn yú sī miè, gù nǎi yú diàn guāng shí huǒ zhī nèi, gèng xìng mán chù zhī gān gē, bù mèng zhōng mèng hū? yǔ qì, wén wū wū yǐn qì shēng, yòu wén hào tàn shēng, yuē: āi yuè wèi wàng, yí hū qí wèi qí dé sàng. rú shì guà ài, lǎo sēng yì bù néng jiě tuō yǐ. suì bù fù zài yǔ. yí qí nán wèi yǐ yě. gān wěi yuē: cǐ shì sēng càn huà zhī shé ěr, rán mò yàn rén qíng, shí yì wèi lǐ zhī suǒ yǒu.
钱塘陈乾纬言,昔与数友泛舟至西湖深处,秋雨初晴,登寺楼远眺。一友偶吟举世尽从忙里老,谁人肯向死前休句,相与慨叹。寺僧微哂曰:据所闻见,盖死尚不休也。数年前,秋月澄明,坐此楼上,闻桥畔有诟争声,良久愈厉。此地无人居,心知为鬼,谤听其语,急遽搀夺,不甚可辩。似是争墓田地界。俄闻一人呼曰:二君勿喧,闻老僧一言可乎?夫人在世途,胶胶扰扰,缘不知此生如梦耳,今二君梦已醒矣,经营百计以求富贵,富贵今安在乎?机械万端以酬恩怨,恩怨今又安在乎?青山未改,白骨未枯,孑然惟剩一魂,彼幻化黄梁尚能省悟,何身亲阅历,反不知万事皆空?且真仙真佛以外,自古无不死之人,大圣大贤以外,自古亦无不消之鬼。并此孑然一魂,久亦不免于澌灭,顾乃于电光石火之内,更兴蛮触之干戈,不梦中梦乎?语讫,闻呜呜饮泣声,又闻浩叹声,曰:哀乐未忘,宜乎其未齐得丧。如是挂碍,老僧亦不能解脱矣。遂不复再语。疑其难未已也。乾纬曰:此是僧粲化之舌耳,然默验人情,实亦为理之所有。
chén zhú yín cháng guǎn yī fù shì, yǒu xiǎo nǚ nú, wén qí mǔ xíng qǐ yú dào, è chuí bì, yīn dào qián sān qiān yǔ zhī, wèi chái bèi suǒ fā, biān chuí shén kǔ. fù shì yī lóu yǒu hú, jiè jū shù shí nián, wèi cháng wèi suì, shì rì nǚ nú shòu biān shí, hū lóu shàng kū shēng dǐng fèi. guài ér yǎng wèn, wén shēng yīng yuē: wú bèi suī yì lèi, yì jù rén xīn, bēi cǐ nǚ nián wèi shí jǐ, ér wèi mǔ shòu chuí, bù jué shī shēng, fēi gǎn xiāng rǎo yě. zhǔ rén tóu biān yú dì, miàn wú rén sè zhě shù rì.
陈竹吟尝馆一富室,有小女奴,闻其母行乞于道,饿垂毙,陰盗钱三千与之,为侪辈所发,鞭箠甚苦。富室一楼有狐,借居数十年,未尝为祟,是日女奴受鞭时,忽楼上哭声鼎沸。怪而仰问,闻声应曰:吾辈虽异类,亦具人心,悲此女年未十几,而为母受箠,不觉失声,非敢相扰也。主人投鞭于地,面无人色者数日。
zhú yín yǔ zhū qīng léi yóu zhǎng chūn sì, yú yù shū huà chù, jiàn yī juàn bāi kē, shū yuē: méi zǐ liú suān jiàn chǐ yá, bā jiāo fēn lǜ shàng chuāng shā, rì zhǎng shuì qǐ wú qíng sī, xián kàn ér tóng zhuō liǔ huā. kuǎn tí shān gǔ dào rén. fāng nǐ yì zhēn wěi, yī qǐ zhě zài páng nì shì wēi xiào yuē: huáng lǔ zhí nǎi shū yáng chéng zhāi shī, dà shì yì wén, diào bì jìng qù. qīng léi yà yuē: néng zuò cǐ yǔ, ān dé qǐ shí! zhú yín tài xī yuē: néng zuò cǐ yǔ, yòu ān dé bù qǐ shí. yú wèi cǐ zhú yín fèn jī zhī tán. suǒ wèi míng shì xí qì yě. cōng míng yǐng juàn zhī shì, huò shì cái wù ào, jiǔ ér bèi miù guāi zhāng, shǐ rén bù gǎn xiāng ěr zhě, qí shì yì kě yǐ qǐ shí huò yǒu wén wú xíng, jiǔ ér huì jī è shēng, shǐ rén bù xiè chǐ lù zhě, qí shì kě yǐ qǐ shí. shì qǐ kě fù gǎn shì bù yù zāi.
竹吟与朱青雷游长椿寺,于鬻书画处,见一卷擘窠,书曰:梅子流酸溅齿牙,芭蕉分绿上窗纱,日长睡起无情思,闲看儿童捉柳花。款题山谷道人。方拟议真伪,一乞者在旁睨视微笑曰:黄鲁直乃书杨诚斋诗,大是异闻,掉臂竟去。青雷讶曰:能作此语,安得乞食!竹吟太息曰:能做此语,又安得不乞食。余谓此竹吟愤激之谈。所谓名士习 气也。聪明颖隽之士,或恃才兀傲,久而悖谬乖张,使人不敢相迩者,其势亦可以乞食;或有文无行,久而秽迹恶声,使人不屑齿录者,其势可以乞食。是岂可赋感士不遇哉。