zhī zì fān lìng bǎi gǎn zēng, kàn jūn zhí yù shàng yún céng. shì jiān nǎi fù jiàn péng yǒu, sài wài zhǐ jīn yú bìng sēng.
只字翻令百感增,看君直欲上云层。世间乃复见朋友,塞外只今馀病僧。
gū gǔ dǐ qióng qiān zhàng xuě, běi fēng chuī lǎo yī zhī téng. bù xū zhòng wèn cháng ān rì, shōu shí cán hún wò fó dēng.
孤骨抵穷千丈雪,北风吹老一枝藤。不须重问长安日,收拾残魂卧佛灯。