jiǔ yuè shí wǔ zhù háng zhōu, xiāo xiāo fēng yǔ shēng lí chóu
九月十五住杭州,潇潇风雨生离愁。
xián xún bài bǐ zuò tú huà, shēng zhǐ làn mò shāng hūn móu
閒寻败笔作图画,生纸烂墨伤昏眸。
xiǎo huán lì shì xiào yù dào, zǒu rù yōu guī xiàng niáng dào
小鬟立侍笑欲倒,走入幽闺向娘道。
shān tóu tuí shì tǔ huī duī, shù gēn luàn ruò péng hāo cǎo
山头颓似土灰堆,树根乱若蓬蒿草。
kōng zhōng sì niǎo fēi héng xié, bǐ nóng dà rú chì lǎo yā
空中四鸟飞横斜,笔浓大如赤老鸦。
wū shā sù fú yī xián kè, zuò kàn qù niǎo dàn pí pá
乌纱素服一閒客,坐看去鸟弹琵琶。
wǒ shēng bú shì dān qīng zhě, shì xìng tóu qíng zì huī xiě
我生不是丹青者,适兴投情恣挥写。
děng xián tú mǒ qǐ zú yán, biàn yǒu páng guān shuō gāo xià
等閒涂抹岂足言,便有旁观说高下。
hé kuàng jī kāng miào jué lún, qīng tán kuàng shì néng róng shēn
何况嵇康妙绝伦,清谈旷视能容身。