nù fà chōng guān wàng zhǐ xiá, yào néng quán bì shǐ huán jiā. bì mén qiě rèn péng hāo zhǎng, luò bǐ dāng lìng qǐ xiù huá.
怒发冲冠忘指瑕,要能全璧始还家。闭门且任蓬蒿长,落笔当令绮绣华。
lì jù měi rú qīng yù àn, míng zhū shēn zhù jiàng náng shā. ài jūn nián shào yǐ rú xǔ, tā rì xiāng féng wèi kě yá.
丽句美如青玉案,明珠深贮绛囊纱。爱君年少已如许,他日相逢未可涯。