jiāng shàng shuāng fēng chuī jiǎo jīn, dōng guī bù dú wèi wú chún
江上霜风吹角巾,东归不独为吴蓴。
sǎo chú cháng jiàn huá yīng mèng, shōu shí gū fān duǎn zhào shēn
扫除长剑华缨梦,收拾孤颿短棹身。
gōu lòu dān shā kāi zào wǎn, shāng yán zhī cǎo mǎn shān chūn
勾漏丹砂开灶晚,商颜芝草满山春。
dōng fēng gǎn nǐ yíng luán zhàng, qiě zuò xíng gē mò shàng rén
东封敢拟迎銮仗,且作行歌陌上人。