hàn shì zhōng wēi zhú shēng mǎ, xiān shēng yī wèi hé bēi xià. tiān mén jiǔ zhòng hū bù wén, bì shí nǎi zuò jū shān zhě.
漢室中微竹生馬,先生一尉何卑下。天門九重呼不聞,避時乃作居山者。
qiè lái shān jiān yào dào chéng, yún yáo gāo jǔ fēng yù qīng. dà xī zhī nán gǔ tán zài, kōng shān luò rì qiū chán míng.
朅來山間藥道成,雲軺高舉風馭輕。大溪之南古壇在,空山落日秋蟬鳴。
wǒ yù qí lín xǐ qīng kuàng, shí lái sòng yǎn fēng yān shàng. yí dān cún wáng jīn bù zhī, chī rén qiě dàn tán zhōng ní.
我寓其鄰喜清曠,時來送眼風煙上。遺丹存亡今不知,痴人且啖壇中泥。