cōng míng qiáng jiàn bù lóng chéng, shí chū gāo yán yù zuò sēng. kè zhì jiě yī huī yù zhǔ, shī chéng luò bǐ sǎo xī téng.
聪明强健不聋丞,时出高言欲作僧。客至解衣挥玉麈,诗成落笔扫溪藤。
yuán rú jìng jié bù nán qù, zuò bǐ wéi mó qǐ yì shēng. tuì shí lüè wú shēng sè lèi, zì mó méi shè xiě yáng bīng.
园如靖节不难去,座比维摩岂易升。退食略无声色累,自磨煤麝写阳冰。