zì jīn jiāo yàn sè, bù gù dān qīng rén. nǎ zhī fěn huì néng xiāng fù,
自矜嬌艷色,不顧丹青人。那知粉繪能相負,
què shǐ róng huá fān wù shēn. shàng mǎ cí jūn jià jiāo lǔ, yù yán duì rén tí bù yǔ.
卻使容華翻誤身。上馬辭君嫁驕虜,玉顏對人啼不語。
b běi fēng yàn jí fú yún qiū, wàn lǐ dú jiàn huáng hé liú. b xiān yāo bù fù hàn gōng chǒng,
北風雁急浮雲秋,萬里獨見黃河流。纖腰不復漢宮寵,
shuāng é zhǎng xiàng hú tiān chóu. pí pá xián zhōng kǔ diào duō, xiāo xiāo qiāng dí shēng xiāng hè.
雙蛾長向胡天愁。琵琶弦中苦調多,蕭蕭羌笛聲相和。
shuí lián yī qǔ chuán yuè fǔ, néng shǐ qiān qiū shāng qǐ luó.
誰憐一曲傳樂府,能使千秋傷綺羅。