shēng shān zì gǔ dào fēi lái, cǐ shì shén gōng bù kě cāi
升山自古道飞来,此是神功不可猜。
qì sè suī rán lí yǔ xué, fēng luán yóu zì jiē tiān tāi
气色虽然离禹穴,峰峦犹自接天台。
yán biān zhé shù quán chōng luò, dǐng shàng fú yún rì zhào kāi
岩边折树泉冲落,顶上浮云日照开。
nán wàng mǐn chéng chén shì jiè, qiān qiū wàn gǔ juǎn chén āi
南望闽城尘世界,千秋万古卷尘埃。