strong lián juǎn xī fēng yī shī yè kè yún héng qín lǐng qiān lǐ shū lái
帘卷西风一诗夜课 云横秦岭千里书来
strong
huà shuō tóng yún gé zhōng qiū yī huì, shù rì hòu, zǐ cāng jiè yú yuán yě hái le xí. guāng yīn xùn sù, zǎo shì jiǔ yuè le. cǐ shí qiū xīn yuàn jú huā shèng kāi, qiū hén zhèng nǐ yāo dà jiā yī xù. yī rì, jiàn qiū qǐ gè jué zǎo zhǎo zháo xiǎo cén, xiàng qiū xīn yuàn lái.
话说彤云阁中秋一会,数日后,紫沧借愉园也还了席。光陰迅速,早是九月了。此时秋心院菊花盛开,秋痕正拟邀大家一叙。一日,剑秋起个绝早;找着小岑,向秋心院来。
qià hǎo dà mén kāi zhe, liǎng rén jiù qiāo qiāo zǒu jìn yuè liàng mén, zhǐ jué de yī zhèn zhèn jú huā de xiāng, pū rén bí kǒng. dāng xià xiù mù chén chén, qǐ chuāng jì jì, yí gè xiǎo yā huán zài yuàn lǐ bēi zhe liǎn sǎo nà luò yè, yí gè dà yā huán kào zhe xī chuāng wài lán gàn biān huàn huā píng shuǐ, yě bù qiáo jiàn tā liǎng rén. zhí zhì gēn qián, zhè liǎng gè yā huán cái xià yī tiào, jiàn shì shú rén, dōu xiào dào:" lái de nèn zǎo? yé hé niáng hái méi xǐng lī, xī wū zuò ba." jiàn qiū jìn le xī wū, jiù dǎ zhe dōng biān bǎn bì dào:" jīng hǎo mèng mén wài huā láng." xiǎo cén gēn zhe xiào dào:" nǐ zhǐ hé dài yuè pī xīng, xiū dù tā tíng mián zhěng sù." nà xiǎo yā huán zǎo liū rù běi wū gào sù qù le. zhǐ tīng dé chī zhū qīng qīng de huàn qiū hén dào:" xiǎo cén jiàn qiū lái le." qiū hén jīng xǐng dào:" yǒu shén me shí hòu le?" yā huán dào:" zǎo de hěn, tài yáng hái mò luò dì lī." jiàn qiū dào:" tài yáng mò luò dì, jiù bù zhǔn rén lái me?" chī zhū lǐ miàn dá dào:" nǐ men zuò, wǒ jiù qǐ lái."
恰好大门开着,两人就悄悄走进月亮门,只觉得一阵阵菊花的香,扑人鼻孔。当下绣幕沉沉,绮窗寂寂,一个小丫鬟在院里背着脸扫那落叶,一个大丫鬟靠着西窗外栏干边换花瓶水,也不瞧见他两人。直至跟前,这两个丫鬟才吓一跳,见是熟人,都笑道:“来得恁早?爷和娘还没醒哩,西屋坐吧。”剑秋进了西屋,就打着东边板壁道:“惊好梦门外花郎。”小岑跟着笑道:“你只合带月披星,休妒他停眠整宿。”那小丫鬟早溜入北屋告诉去了。只听得痴珠轻轻的唤秋痕道:“小岑、剑秋来了。”秋痕惊醒道:“有什么时候了?”丫鬟道:“早得很,太阳还没落地哩。”剑秋道:“太阳没落地,就不准人来么?”痴珠里面答道:“你们坐,我就起来。”
yī huì, chī zhū liǎng shǒu róu zhuó yǎn, shēn shàng pī zhe zhǎng de báo mián ǎo, tā zhe xié, zì dōng wū zǒu chū, shuō dào:" zuó rì nǐ liǎng gè zài yí kuài me? zěn de zhè bān zǎo jiù chū mén?" xiǎo cén dào:" tā wéi zhe hé shēng shí wǔ de jú, wǒ men sān ge dōu méi huán xí, wǎn xī yuē le dà jiā, yào jiè zhè wū lǐ, zuò gè dōng dào lī." chī zhū yī miàn xǐ shù, yī miàn shuō dào:" hǎo jí. zhǐ shì jīn rì pà lái bù jí." jiàn qiū dào:" jiào chú fáng suí biàn yù bèi ba." zhī jiàn kàng biān de jìng tuī kāi, qiū hén xiào yín yín de shuō dào:" nǐ men dào huì dǎ suàn, sān ge hé lǒng yī xí, hái shì suí biàn yù bèi, xiū rén bù xiū rén ne." xiǎo cén dào:" wǒ men xìng zhī suǒ zhì, yào jīn rì jiù jīn rì ba." qiū hén zhǐ de huàn bǒ jiǎo chuán huà chú fáng qù le.
一会,痴珠两手柔着眼,身上披着长的薄棉袄,趿着鞋,自东屋走出,说道:“昨日你两个在一块么?怎的这般早就出门?”小岑道:“他为着荷生十五的局,我们三个都没还席,晚夕约了大家,要借这屋里,做个东道哩。”痴珠一面洗漱,一面说道:“好极。只是今日怕来不及。”剑秋道:“叫厨房随便预备吧。”只见炕边的镜推开,秋痕笑吟吟的说道:“你们倒会打算,三个合拢一席,还是随便预备,羞人不羞人呢。”小岑道:“我们兴之所至,要今日就今日吧。”秋痕只得唤跛脚传话厨房去了。
jiàn qiū qiáo zhe qiū hén yún huán luàn wǎn, xīng yǎn chū xǐng, dài sè níng chūn, fěn xiāng fú wū, biàn shuō dào:" duān xiáng kě zēng, hǎo shā rén wú gān jìng!" qiū hén bù hǎo yì sī qǐ lái, suí shuō dào:" hǎo gè xué shì, zhǐ zhè jǐ jù xī xiāng." xiǎo cén xiào dào:" rén jiā hǎo yì tì nǐ zhāng luó, nǐ piān yào tǎo gè méi liǎn." shuō de sān rén dōu xiào le. qiū hén jiù zǒu rù dōng wū zhuāng lüè, dà jiā gēn rén.
剑秋瞧着秋痕云鬟乱挽,星眼初醒,黛色凝春,粉香浮污,便说道:“端详可憎,好煞人无干净!”秋痕不好意思起来,随说道:“好个学士,只这几句《西厢》。”小岑笑道:“人家好意替你张罗,你偏要讨个没脸。”说得三人都笑了。秋痕就走入东屋妆掠,大家跟人。
xiǎo cén jiàn kào nán chuāng xià bǎi yī shū àn, biàn shuō dào:" qiū hén, nǐ yě xué cǎi qiū dú qǐ shū lái?" jiàn qiū jiǎn zhe àn shàng de shū, shì yī bù wén xuǎn yī bù yù xī shēng shī jiān zhù yī bù yùn fǔ qún yù yī cè zhuān tǎ míng yī cè yuán tà lǐ quán míng. suí shǒu zhǎn kāi yī yè, què jiā yī shī jiān, shàng yǒu shī èr jù, shì:
小岑见靠南窗下摆一书案,便说道:“秋痕,你也学采秋读起书来?”剑秋检着案上的书,是一部《文选》、一部《玉溪生诗笺注》、一部《韵府群玉》、一册《砖塔铭》、一册原拓《醴泉铭》。随手展开一页,却夹一诗笺,上有诗二句,是:
láng ēn yè báo nán chéng mèng, qiè mìng huā rú bú jiàn chūn. rèn de bǐ jī shì qiū hén de, biàn dì gěi xiǎo cén dào:" nǐ qiáo, qiū hén gēn le chī zhū bù shàng liǎng ge yuè, jìng huì zuò shī, kě xǐ bù kě xǐ ne?" xiǎo cén qiáo guò, shuō dào:" fēng diào shū jiā, zěn de zhǐ liǎng jù? shì shén me tí?" chī zhū dào:" zhè shì tā qiū hǎi táng de shī, wǒ jiā huán le zhè liǎng jù. tā rú jīn yào wǒ yè kè yī shī, yě zuò yǒu shí jǐ shǒu qī jué, wǔ liù shǒu qī lǜ." biàn xiàng qiū hén dào:" nǐ hé bù qǔ lái gěi xiǎo cén jiàn qiū qiáo?" qiū hén dào:" zhè huì wǒ cái xué, zǒng shì bù hǎo, děng hǎo le zài gěi tā qiáo." xiǎo cén dào:" jiù shì bù hǎo, gěi wǒ men qiáo yòu hé fáng ne?" chī zhū dào:" wǒ zuó wǎn de tí shì bái jī guān huā, tā yǒu liǎng jù hái hǎo, niàn gěi nǐ tīng." biàn niàn dào:
郎恩叶薄难成梦,妾命花如不见春。认得笔迹是秋痕的,便递给小岑道:“你瞧,秋痕跟了痴珠不上两个月,竟会做诗,可喜不可喜呢?”小岑瞧过,说道:“风调殊佳,怎的只两句?是什么题?”痴珠道:“这是他《秋海棠》的诗,我夹圜了这两句。他如今要我夜课一诗,也做有十几首七绝,五六首七律。”便向秋痕道:“你何不取来给小岑、剑秋瞧?”秋痕道:“这会我才学,总是不好,等好了再给他瞧。”小岑道:“就是不好,给我们瞧又何妨呢?”痴珠道:“我昨晚的题是《白鸡冠花》,他有两句还好,念给你听。”便念道:
" chuāng qián yí shì tán xuán bàn, tí yuè wú shēng yè sè lán." xiǎo cén dào" hǎo!" jiàn qiū dào:" yǒu cǐ xīn sī, hái pà tā bù hǎo me?" zhèng wǎng xià shuō, hé shēng cǎi qiū dōu lái le, dà jiā yán rén. cǎi qiū qiáo zhe shū àn, biàn xiào xiàng chī zhū dào:" wǒ bù xiǎng nǐ zuò le chén zuì liáng." zhè huì qiū hén zhuāng lüè yě wán, cǎi qiū qǔ chū biàn miàn, yào qiū hén huà chū jǐ zhī mò jú. jiē zhe. zǐ cāng yáo huá tóng lái, bù yī huì, dān màn yún yě dào.
“窗前疑是谈玄伴,啼月无声夜色阑。”小岑道;“好!”剑秋道:“有此心思,还怕他不好么?”正往下说,荷生、采秋都来了,大家延人。采秋瞧着书案,便笑向痴珠道:“我不想你做了陈最良。”这会秋痕妆掠也完,采秋取出便面,要秋痕画出几枝墨菊。接着。紫沧、瑶华同来,不一会,丹-、曼云也到。
yú shì dà jiā hū shāng shǎng jú. cǎi qiū dào:" tīng shuō qiū hén jiǔ lìng, yào rén jiā zuò pò tí, jīn tiān xíng gè shén me lìng?" qiū hén xiào dào:" lián jù." hé shēng dào:" rú jīn qiū hén zhēn yào chōng qǐ míng jiā lái, bú shì pò tí, biàn shì lián jù." dān dào:" zhè yòu hé kǔ ne, kuài kuài huó huó hē jiǔ bù hǎo? què yào zhuā tóu wā ěr de xún sī." cǎi qiū dào:" kàn tā chū shén me tí, wǒ men xiǎng xiǎng zhe, yě hái yǒu qù." yáo huá dào:" wǒ bù nài fán gàn zhè gè yíng shēng. fèng zǐ zǐ, cǎi zǐ zǐ, wǒ hé nǐ fā quán ba." jiù hé dān hū qǐ wǔ kuí shǒu qī zǐ tú lái, jiāng shǒu zhuó zhèn dòng dé dīng dīng dōng dōng de xiǎng.
于是大家呼觞赏菊。采秋道:“听说秋痕酒令,要人家做破题,今天行个什么令?”秋痕笑道:“联句。”荷生道:“如今秋痕真要充起名家来,不是破题,便是联句。”丹-道:“这又何苦呢,快快活活喝酒不好?却要抓头挖耳的寻思。”采秋道:“看他出什么题,我们想想着,也还有趣。”瑶华道:“我不耐烦干这个营生。凤姊姊,采姊姊,我和你发拳吧。”就和丹-呼起五魁手、七子图来,将手镯振动得丁丁冬冬的响。
jiàn qiū dào:" fā quán de fā quán, lián jù de lián jù, qiū hén, nǐ zěn bù chū tí?" qiū hén dào:" wǒ bù chū tí, hé shēng chī zhū hé cǎi zǐ zǐ yí ge rén xiě yí gè zì, dòu qǐ lái shì shén me, biàn shì gè tí." hé shēng dào:" zhè dào xīn xiān yǒu qù, wǒ xiān xiě ba." qiū hén dào:" nǐ bú yào jí, dào lǐ jiān xiě qù, děng cǎi zǐ zǐ chī zhū xiě le, jiǎn kāi lái kàn." yú shì hé shēng xiān xiě, guà gè zhǐ wán, cì shì chī zhū cǎi qiū. qiū hén yī yī zhǎn kāi, hé shēng shì gè" méi" zì, chī zhū shì gè" huà" zì. hé shēng dào:" miào ya, jìng yǒu zhè yàng còu qiǎo de hǎo tí mù!" qiū hén niān zhe cǎi qiū yī jiǔ dào:" qiě màn huān xǐ, hái yǒu cǎi zǐ zǐ yí gè zì, bù xiǎo de duì bú duì?" dà jiā jí zhe yào kàn, qiū hén zhǎn kāi, shì gè" shān" zì. xiǎo cén dào:" pú dōng yǒu gè é méi yuán." zǐ cāng dào:" sì chuān yǒu é méi shān." chī zhū dào:" qín zhàn hái yǒu gè huà méi guān lī." cǎi qiū dào:" zhè' huà méi shān' sān zì suī méi xiàn chéng, què yǎ de hěn, lián jǐ shǒu qī jué ba." dān dào:" wǒ men bù néng." cǎi qiū dào:" ràng nǐ qǐ jù hǎo me?" xiǎo cén dào:" qiàn dài yǒu fá, zhè lì kāi le hé rú?" dà jiā dào:" hǎo."
剑秋道:“发拳的发拳,联句的联句,秋痕,你怎不出题?”秋痕道:“我不出题,荷生、痴珠和采姊姊一个人写一个字,斗起来是什么,便是个题。”荷生道:“这倒新鲜有趣,我先写吧。”秋痕道:“你不要急,到里间写去,等采姊姊、痴珠写了,检开来看。”于是荷生先写,挂个纸丸,次是痴珠、采秋。秋痕一一展开,荷生是个“眉”字,痴珠是个“画”字。荷生道:“妙呀,竟有这样凑巧的好题目!”秋痕拈着采秋一九道:“且慢欢喜,还有采姊姊一个字,不晓得对不对?”大家急着要看,秋痕展开,是个“山”字。小岑道:“蒲东有个峨眉原。”紫沧道:“四川有峨眉山。”痴珠道:“秦栈还有个画眉关哩。”采秋道:“这‘画眉山’三字虽没现成,却雅得很,联几首七绝吧。”丹-道:“我们不能。”采秋道:“让你起句好么?”小岑道:“倩代有罚,这例开了何如?”大家道:“好。”
yú shì dān yī miàn fā quán, yī miàn hē bēi jiǔ. xiǎo cén yín dào:
于是丹-一面发拳,一面喝杯酒。小岑吟道:
" é méi shān shàng cuì méi héng,"
“峨眉山上翠眉横,”
biàn jiē guò:
便接过:
" nóng lǜ hé nián zhàn bǐ chéng?"
“浓绿何年蘸笔成?”
qiū hén dào:" zěn de liǎng jù?" hé shēng dào:" zhè yī jù shì tā zì jǐ de." biàn jiē dào:
秋痕道:“怎的两句?”荷生道:“这一句是他自己的。”便接道:
" tiān yì fēng liú shì jīng zhào,"
“天亦风流似京兆,”
cǎi qiū qiǎng zhe yín dào:
采秋抢着吟道:
" yī wān zhuó sè yǒu xián qíng."
“一弯着色有闲情。”
chī zhū xiào dào:" hěn yǒu qù. dì èr shǒu wǒ qǐ jù ba." jiù qiáo zhe jiàn qiū, shuō dào:" nǐ men bù tōng shì é méi bān lǐ rén wù me?" biàn yín dào:
痴珠笑道:“很有趣。第二首我起句吧。”就瞧着剑秋,说道:“你们不通是蛾眉班里人物么?”便吟道:
" dù jiā chī nǚ yì xīng xīng,"
“杜家痴女亦惺惺,”
jiàn qiū yī xiào, jiē dào:
剑秋一笑,接道:
" bù bǎ zhǎng é dòu yǐn xíng."
“不把长蛾斗尹邢。”
dà jiā jì rán.
大家寂然。
cǎi qiū xiào dào:" nà gè jiē ne?" màn yún de quán shū le, xiǎng yī huì, yín dào:
采秋笑道:“那个接呢?”曼云的拳输了,想一会,吟道:
" shuí qǔ táng huáng tú yī fú,"
“谁取唐皇图一幅,”
qiū hén biàn jiē dào:
秋痕便接道:
" nián nián mó shàng yuǎn shān qīng."
“年年摹上远山青。”
hé shēng pāi àn dào:" hǎo jù! wǒ hē yī zhōng jiǔ." cǎi qiū dào:" qiū hén mèi mei zhēn gè cōng míng." zǐ cāng dào:" nǐ men bú yào lián, wǒ jìng dé le yī shǒu, niàn gěi dà jiā tīng ba." biàn gāo yín dào:
荷生拍案道:“好句!我喝一钟酒。”采秋道:“秋痕妹妹真个聪明。”紫沧道:“你们不要联,我竟得了一首,念给大家听吧。”便高吟道:
" zì shì tiān gōng jiě ài cái, měi rén sǐ shàng fèi péi zāi.
“自是天公解爱才,美人死尚费培栽。
yì xiān xiù sè yíng niáng pǐ, dōu fù kuā é shǒu hù lái."
绎仙秀色莹娘癖,都付夸娥守护来。”
hé shēng dào:" hǎo!" dà jiā yě tóng shēng dào:" hǎo!"
荷生道:“好!”大家也同声道:“好!”
chī zhū dào:" wǒ yě yǒu sì jù, còu chéng sì shǒu ba." biàn yín dào:
痴珠道:“我也有四句,凑成四首吧。”便吟道:
" wú lài chūn fēng bǐ yī zhī, cǐ zhōng shēn qiǎn jǐ rén zhī?
“无赖春风笔一枝,此中深浅几人知?
kě lián hùn dùn chū kāi qiào, yě fǎng fēng qíng guó guó yí."
可怜混沌初开窍,也仿风情虢国姨。”
hé shēng xiào dào:" shān gāo rú tún, jué xìng hǎo mà, nǐ yòu wā kǔ qǐ rén lái." chī zhū dào:" wǒ jiǎng de shì huà méi, hé céng yǒu xīn mà rén?" qiū hén dào:" nǐ zhǐ jiǎng huà méi, bǎ shān zì quán diū le." chī zhū dào:" shì jí! wǒ wàng le." zǐ cāng dào:" qīng chū yú lán, shī zǔ zōng jīn tiān gěi rén pī bó dé yǎ kǒu wú yán le." dà jiā yī xiào yú shì dà jiā jù fā quán hōng yǐn, wǎn xī fāng sàn.
荷生笑道:“山膏如豚,厥性好骂,你又挖苦起人来。”痴珠道:“我讲的是画眉,何曾有心骂人?”秋痕道:“你只讲画眉,把山字全丢了。”痴珠道:“是极!我忘了。”紫沧道:“青出于蓝,诗祖宗今天给人批驳得哑口无言了。”大家一笑于是大家俱发拳轰饮,晚夕方散。
dào de chóng yáng qián yī rì, qiū hén yòu dìng le chī zhū hé shēng cǎi qiū sān rén xiǎo yǐn, jiū tí fēn yùn, měi rén qī lǜ yī shǒu. hé shēng niān gè jú dēng, shī shì:
到得重阳前一日,秋痕又订了痴珠、荷生、采秋三人小饮,阄题分韵,每人七律一首。荷生拈个《菊灯》,诗是:
wàn jú fēn háng xuàn yǎn huáng, dēng rán yóu zì zhàn qiū guāng.
万菊分行炫眼黄,灯燃犹自占秋光。
jīn yīng rǎn rǎn tiān jiā sè, hán suì tíng tíng sàn gǔ fāng.
金英冉冉添佳色,寒穗亭亭散古芳。
lǎo pǔ fēng huī tiān bù yè, shū lí yuè luò yàn shēng xiāng.
老圃风徽天不夜,疏篱月落焰生香。
nèi rén fēn de suí huā shǎng, xīng dǒu cān héng lè wèi yāng.
内人分得随花赏,星斗参横乐未央。
chī zhū niān gè jú jiǔ, shī shì:
痴珠拈个《菊酒》,诗是:
màn xiàng yún yīng qǐ yù jiāng, yī zūn jú jiǔ jìn chóng yáng.
漫向云英乞玉浆,一樽菊酒进重阳。
qīng yuán běn xìng xiū xián dàn, wèi dào wú yán zì yǒu xiāng.
清原本性休嫌淡,味到无言自有香。
lǎo pǔ yāo lái qiān lǐ yuè, fāng zūn niàng chū yī lí shuāng.
老圃邀来千里月,芳樽酿出一篱霜。
bái yī huā wài tí hú quàn, dào shì yán nián yì shòu fāng.
白衣花外提壶劝,道是延年益寿方。
cǎi qiū niān gè jú gāo, shī shì:
采秋拈个《菊糕》,诗是:
zhèn rì dōng lí cǎi jú máng, wèi xiū yùn shì dào chóng yáng.
镇日东篱采菊忙,为修韵事到重阳。
tuán chéng fěn ěr sān fēn bái, zhàn dé qīng qiū yī wèi liáng.
团成粉饵三分白,占得清秋一味凉。
zhè mò cān yīng tóng qū zǐ, jǐ huí tí zì xiào liú láng.
这莫餐英同屈子,几回题字笑刘郎。
jiā jiā kuāng xiāng tóu yí, càn shé huā kāi xǔ xì cháng.
家家筐-相投遗,粲舌花开许细尝。
qiū hén niān gè jú zhěn, shī shì:
秋痕拈个《菊枕》,诗是:
lán shān jú pǔ xiè yōu fāng, shōu shí pái jiāng zhù jǐn náng.
阑珊菊圃谢幽芳,收拾排将贮锦囊。
yī zhǒng fēn liú huáng luò hòu, shí fēn qiū zhàn hēi tián xiāng.
一种芬留黄落后,十分秋占黑甜乡。
yóu xiān yǒu mèng yí gāo shì, lián lǐ duō qíng liàn wǎn xiāng.
游仙有梦宜高士,连理多情恋晚香。
diǎn diǎn hóng qí wén bù miè, yè lán hé yuè shàng lí chuáng.
点点红棋纹不灭,夜阑和月上藜床。
hòu lái, chī zhū yòu zuò le yī piān jú huā fù. fù yún:
后来,痴珠又做了一篇《菊花赋》。赋云:
zuó yè shuāng huá niàng xiǎo hán, fú chí qiū sè shàng lán gàn. juàn lián rén bǐ huáng huā shòu, cháng duàn xī fēng lǐ
昨夜霜华酿小寒,扶持秋色上栏干。卷帘人比黄花瘦,肠断西风李
yì ān. xī xié dì nǚ yóu, jīn bàn xiān shēng yǐn. méi bàn lǎn shàng zhuāng, hé xiāng liú shèng fěn. sì bì chóng yín
易安。昔偕帝女游,今伴先生隐。梅瓣懒上妆,荷香留剩粉。四壁虫吟
yī zhěn duō, lián tiān yàn yǔ chóng yáng jìn. yíng yíng xī wú lài, luò luò xī yǒu shén. liáng yuè shěn gé, ào shuāng
一枕多,连天雁语重阳近。盈盈兮无赖,落落兮有神。凉月沈阁,傲霜
jué chén. gāo hái shì wǒ, dàn rú qí rén. yù yǔ qióng lóu jiù yuē, qīng é sù nǚ qián shēn. hé yǔ hé
绝尘。高还似我,淡如其人。玉宇琼楼旧约,青娥素女前身。和雨和
yān, bù shān bù lǚ. bì yù lóu qián, xiān sháo yuàn lǐ. wěn zhòng tóng shān, qīng róu bǐ shuǐ. cān xiù rú xiāng,
烟,不衫不履。碧玉楼前,仙韶院里。稳重同山,轻柔比水。餐秀茹香,
mí jīn zuì zhǐ. gāng níng yè qí bù mián, yǐng fú hén ér yù qǐ. qīng zūn mǎn bēi zhuó, chā dé mǎn tóu duō.
迷金醉纸。缸凝夜其不眠,影扶痕而欲起。清樽满杯酌,插得满头多。
mǎn tóu shì yù luò, luò yǐ nài jūn hé! cháng dí yī shēng yín hàn gū, kě lián wǎng shì xiū zhòng shuō. nián nián suì
满头势欲落,落矣奈君何!长笛一声银汉沽,可怜往事休重说。年年岁
suì cǐ huā kāi, cǐ huā kāi shí rén qī jué! qí xiè qiū xīn yuàn sòng jú shī yún:
岁此花开,此花开时人凄绝!其《谢秋心院送菊》诗云:
liǔ mén zhú xiàng bìn fēi yā, cuì bǎi tiān hán yǐ mù xiá.
柳门竹巷鬓飞鸦,翠柏天寒倚暮霞。
bù qù qiān luó bǔ máo wū, xié chú qiáng jiǎo zhǒng huáng huā.
不去牵萝补茅屋,携锄墙角种黄花。
xuǎn dé huáng huā shí zhǒng xiān, yí lái chá rì bǐ chuáng biān.
选得黄花十种鲜,移来茶日笔床边。
yáo zhī tiān nǚ lián duō bìng, sàn zuò wéi mó yī tà chán.
遥知天女怜多病,散作维摩一榻禅。
shēn huáng qiǎn bái dòu qīng yíng, bié zhǒng fēn zāi yǎ dàn míng.
深黄浅白斗轻盈,别种分栽雅淡名。
guài dǐ dōng lí táo chǔ shì, yī piān wèi rǔ fù xián qíng.
怪底东篱陶处士,一篇为汝赋《闲情》。
ào shuāng yuán bù shì qiān huá, gèng yǔ qīng qīng wǎn jié kuā.
傲霜原不事铅华,更与卿卿晚节夸。
bù xué sì niáng jiā wàn duǒ, qiū lái chuī zhé mǎn xī huā.
不学四娘家万朵,秋来吹折满溪花。
yīn jiāng liǎng kuài qīng huā shí, yī juān fù, yī juān shī, qiàn zài yuè liàng mén zuǒ cè.
因将两块青花石,一镌赋,一镌诗,嵌在月亮门左侧。
chóng yáng rì, hé shēng shì míng jīng lüè qǐng zài tóng yún gé dēng gāo qù le. què shuō lǐ fū rén zì jiàn qiū hén zhī hòu, shí fēn huān xǐ. shì rì chóng yáng, qiū hén yě sòng le lǐ fū rén shí pén jú, lǐ fū rén biàn mǎi yī dà lǒu páng xiè, qǐng chī zhū qiū hén xiǎo yǐn, fū rén hé qiū hén duì jú xià qí.
重阳日,荷生是明经略请在彤云阁登高去了。却说李夫人自见秋痕之后,十分欢喜。是日重阳,秋痕也送了李夫人十盆菊,李夫人便买一大篓螃蟹,请痴珠、秋痕小饮,夫人和秋痕对局下棋。
chī zhū kàn tiān sè shàng zǎo, dú xiàng lǚ xiān gé ér lái. jiàn wàn jǐng chuī yān, yóu rén rú yǐ, shāng gū kè zhī piāo líng, niàn jiā shí zhī nán zài, yīn yín dù fǔ jiǔ rì shī zhōng" dì mèi xiāo tiáo gè hé wǎng, gān gē shuāi xiè liǎng xiāng cuī" zhī jù, bù shèng wǎng rán. jiē zhe yòu yín dào:" tiān xià shàng wèi níng, jiàn ér shèng fǔ rú. piāo piāo fēng chén jì, hé dì zhì lǎo fū!" yòu yín dào:" jiàng shuài méng sī zé, bīng gē yǒu suì nián. zhì jīn láo shèng zhǔ, hé yǐ bào huáng tiān!" dú yín wú lài, kào wǎn fāng dào xiàn qián jiē. píng rì ài chī páng xiè, jīn rì dǔ zi zhèng jī, chī le sì wǔ yàng cài, jí shàng páng xiè, yòu wèi miǎn duō chī xiē. jiē zhe yòu shì yī pán yóu wéi de jú huā yè. chī zhū hùn chī le zhè yī zhèn, dǔ zi jué de bù hǎo qǐ lái, xiàng qiū hén yào gè dòu kòu chī xià, yě bú jiàn hǎo. lǐ fū rén bèi xià bò he lù chá, chī zhū hē xiē, bù shàng èr gēng, biàn xié qiū hén zuò chē huí lái qiū xīn yuàn.
痴珠看天色尚早,独向吕仙阁而来。见万井炊烟,游人如蚁,伤孤客之飘零,念佳时之难再,因吟杜甫《九日》诗中“弟妹萧条各何往,干戈衰谢两相催”之句,不胜惘然。接着又吟道:“天下尚未宁,健儿胜腐儒。飘飘风尘际,何地置老夫!”又吟道:“将帅蒙思泽,兵戈有岁年。至今劳圣主,何以报皇天!”独吟无赖,靠晚方到县前街。平日爱吃螃蟹,今日肚子正饥,吃了四五样菜,即上螃蟹,又未免多吃些。接着又是一盘油囗的菊花叶。痴珠混吃了这一阵,肚子觉得不好起来,向秋痕要个豆蔻吃下,也不见好。李夫人备下薄荷露茶,痴珠喝些,不上二更,便偕秋痕坐车回来秋心院。
zhè yī yè, qiū hén bù tuō yī fu, yīn qín fú shì. bù xiǎng chī zhū dà xiè liǎng cì, bìng jiù hǎo le. qiū hén cì rì què dà bìng qǐ lái, shǐ zhǐ hán rè wǎng lái, tóu yūn bù qǐ. zì jiǔ yuè qǐ, dào le shí yuè, jìng rán liǎn sè jiàn huáng, jī fū rì jiǎn, yù bìng yù hèn, měi xiàng chī zhū liú lèi dào:" niè yóu zì zuò, huǐ wú kě zhuī!" chī zhū bǎi jǐ quàn jiě, zǒng bù dǒng de qiū hén shì hé kǔ chǔ, zhǐ jué lǐ jiā lǐ mào dōu bù shì cóng qián, wéi zhe qiū hén wò bìng, jiù yě bù shuō, zhǐ wǔ jiān lái yǔ qiū hén qīng tán, èr gēng tiān biàn zǒu le.
这一夜,秋痕不脱衣服,殷勤扶侍。不想痴珠大泻两次,病就好了。秋痕次日却大病起来,始只寒热往来,头晕不起。自九月起,到了十月,竟然脸色渐黄,肌肤日减,愈病愈恨,每向痴珠流泪道:“孽由自作,悔无可追!”痴珠百几劝解,总不懂得秋痕是何苦楚,只觉李家礼貌都不似从前,为着秋痕卧病,就也不说,只午间来与秋痕清谈,二更天便走了。
yī rì fàn hòu, xī fēng piàn piàn chuī, yǔ qiāo chuāng zhǐ, dàn tīng huái yè shēng zài tíng qì xià rú qiān hú xiè tāng jiān fèi, chóu huái lǚ xù, yī wǎng ér shēn. hū lǐ fū rén chāi rén sòng lái sù rú xìn jiàn, bìng yǒu yī fēng xì zhì hé shēng de, xìn zhōng bèi shù cǎi shí fán shèng zhàng jí liǎng cì yòng bīng jī móu. chī zhū xǐ dào:" sù rú shì gè jiāng cái. zhǐ shì zhè yàng dà jié, zěn de dǐ chāo hái bú jiàn lī?" qiáo wán le xìn, biàn suí shǒu zuò yī shù tiē, jiāng sù rú zhì hé shēng de yī fèn xìn jiàn, jiào mù shēng sòng qù dà yíng.
一日饭后,西风片片吹,雨敲窗纸,但听槐叶声在庭砌下如千斛蟹汤湔沸,愁怀旅绪,一往而深。忽李夫人差人送来谡如信件,并有一封系致荷生的,信中备述采石矾胜仗及两次用兵机谋。痴珠喜道:“谡如是个将材。只是这样大捷,怎的邸抄还不见哩?”瞧完了信,便随手作一束帖,将谡如致荷生的一份信件,叫穆升送去大营。
yī huì, mù shēng huí lái, chéng shàng hé shēng huí shù bìng xī ān de xìn yī dà fēng. chī zhū jiāng hé shēng huí jiǎn chāi kāi hòu, jiù jiāng shù yù zǒng fēng chāi kāi, nèi shì tài zhōng zhū yǒu fù shū, suí jiāng shù yù de jiān shí yú yè xiān xíng zhǎn yuè, dào:
一会,穆升回来,呈上荷生回束并西安的信一大封。痴珠将荷生回柬拆开后,就将漱玉总封拆开,内是泰中诸友覆书,随将漱玉的缄十余页先行展阅,道:
chī zhū zhēng jūn zhí shì: xià chū xíng shāi guī zì chéng dū, shì dì yǒu chéng nán zhī yì. dú liú shì shǒu zhá
痴珠征君执事:夏初行筛归自成都,适弟有城南之役。读留示手札
bìng shī, zhī wàng yún zài niàn, chuí yì yú fēi, liáng yòng wǔ rán! zhōng qiū jì wàng, cóng liú shì xiōng chù dé qī yuè
并诗,知望云在念,垂翼于飞,良用怃然!中秋既望,从留世兄处得七月
chū èr lái shū, fǔ xī yù tǐ wéi hé, liú zhì tú cì. nán biān bīng xiǎn, shuí shí wèi zhī? ér lìng wú xiōng
初二来书,甫悉玉体违和,留滞途次。南边兵燹,谁实为之?而令吾兄
gù lǐ wèi xū, shì jī kàng jié! suǒ xìng gāi lán chí cǎo yǐ jí zhēn shàng biāo xià yě zhǎng zhū, jūn huò wán shàn, zé yuǎn
故里为墟,侍姬抗节!所幸陔兰池草以及珍(上髟下也)掌珠,均获完善,则远
dāng yì qiáng zì wèi jiè. rén shēng fēi jīn shí, chóu chéng qǐ cháng shēng zhī guó zāi! zǒng yào chī lì bǎo cǐ shēn zài,
当亦强自慰藉。人生非金石,愁城岂长生之国哉!总要吃力保此身在,
qí yú zé yǒu tiān yān.
其余则有天焉。
wàn shù cháng cì shū, shēn guài wú xiōng lóng xìng nán xún, fēng máng tài lù yòu yǐ rén cái nán de, zhǔ dì wèi
万庶常赐书,深怪吾兄龙性难驯,锋芒太露;又以人才难得,嘱弟为
zuò cáo qiū. jiē fū! shù cháng shī cí yǐ. xī sòng ōu yáng shuǐ shū yǒu yán: yī zhě zhī yú rén, bì tuī qí
作曹邱。嗟夫!庶常失辞矣。昔宋欧阳水叔有言:医者之于人,必推其
bìng zhī suǒ zì lái, ér zhì qí shòu bìng zhī chù. bìng zhī zhōng rén, chéng hū qì xū ér rén yān. zé shàn yī zhě
病之所自来,而治其受病之处。病之中人,乘乎气虚而人焉。则善医者
bù gōng qí jí, ér wù yǎng qí qì. qì shí zé bìng qù, cǐ zì rán zhī xiào yě. jīn tiān xià wéi rán wú fù
不攻其疾,而务养其气。气实则病去,此自然之效也。今天下囗然无复
rén qì, rán zé zhì qí shòu huàn zhī chù ér yǔ zhī gēng shǐ nài hé? yuē: péi yuán qì ér yǐ.
人气,然则治其受患之处而与之更始奈何?曰:培元气而已。
zì shì lì zhōng yú rén xīn, shì dài fū bù zhī lián chǐ wèi hé shì, yǐ yíng hé wéi cái néng, yǐ tián yàn
自势利中于人心,士大夫不知廉耻为何事,以迎合为才能,以恬焰
wèi ān jìng, yǐ tān bào jì qí qīng xié zhī yù, yǐ huì lù gù qí rǎng duó zhī móu. zuò cǐ guān héng ér mín wú
为安静,以贪暴济其倾邪之欲,以贿赂固其攘夺之谋。坐此官横而民无
suǒ sù, mín yuàn ér shàng bù huò wén, bǐ yīn zhì xiǎn hěn zhī tú, dé yǐ shān huò yú méng, jiē gān ér qǐ. wū
所诉,民怨而上不获闻,俾陰鸷险狠之徒,得以煽惑愚氓,揭竿而起。呜
hū! sì jiāo duō lěi, cǐ shì zhī hòu yě. yí hé rú gè chū xīn gān, yǐ jiān guó chǐ? ér rén xīn pǒ cè,
呼!四郊多垒,此士之后也。宜何如各出心肝,以湔国耻?而人心叵测,
qí dùn zhě jīng yí kuáng gù, wàng fēng rú niǎo shòu sàn qí xiá zhě fāng qiě jiè bīng xiǎng kāi xiāo, bǎo chōng náng tuó,
其钝者惊疑狂顾,望风如鸟兽散;其黠者方且借兵饷开销,饱充囊橐,
jiǎ jūn gōng xū bào, mào làn tī róng, ér tiān xià zhī qì mí rán sī miè. wū hū! yì zhī tiān xià zhī qì zé
假军功虚报,冒滥梯荣,而天下之气靡然澌灭。呜呼!亦知天下之气则
hé yǐ mí rán sī miè zāi?
何以靡然澌灭哉?
gǔ zhī jūn zǐ, xué zú yú jǐ, zú bù chū hù, zhōng wài zhòng zhī. shì gù dào zhòng shì qīng, xiāo xiāo rán
古之君子,学足于己,足不出户,中外重之。是故道重势轻,嚣嚣然
yǐ pǐ fū zhī bēi yǔ jūn xiāng kàng. jiàng jí hòu shì, shì gè yǐ suǒ zhǎng qǔ hé dāng shì, suǒ qiú bù guò yī shí
以匹夫之卑与君相抗。降及后世,士各以所长取合当世,所求不过衣食
ér yǐ. wèi zhī shàng zhě, xí zhī shì zhī kě yǐ lèi zhì yě, zhī míng zhī kě yǐ láo lóng tiān xià, lì zhī kě
而已。为之上者,习知士之可以类致也,知名之可以牢笼天下,利之可
yǐ bēn zǒu tiān xià yě, yú shì xú shì yǐ yì yáng, yīn yòng qí yǔ duó, yào shǐ tiān xià zhī wú yì zhī suǒ xiàng
以奔走天下也,于是徐示以抑扬,陰用其予夺,要使天下知吾意之所向
ér zhǐ. bù qǔ qí dìng mìng zhī hóng yóu, ér tú qǔ qí fú huá zhī wén zǎo bù xù yǐ lì shēn zhī dà jié,
而止。不取其定命之宏猷,而徒取其浮华之文藻;不勖以立身之大节,
ér dàn xù yǐ jiǎo xìng zhī fú míng. qí xìng ér dé zhě, lǜ jiē bēn jìng zhī tú, yíng hé yì zhǐ, wú yǒu jǔ
而但勖以侥幸之浮名。其幸而得者,率皆奔竟之徒,迎合意旨,无有龃
yǔ, tián xī qiān jiù, wú shì jī áng, shì qiè fù zhī dào yě, shì zāng huò zhī cái yě.
龉,恬嬉迁就,无事激昂,是妾妇之道也,是臧获之才也。
jiē fū! shì jūn zǐ fú xí kǒng mèng, chū chǔ jìn tuì, qí guān xì shì dào qīng zhòng hé rú yě? ér nǎi
嗟夫!士君子服习孔孟,出处进退,其关系世道轻重何如也?而乃
yǐ yì qiè fù zhě yì zhī, yù zāng huò zhě yù zhī, zé xuān qí suǒ de zhě, duō guǎ lián xiǎn chǐ ē yú shùn
以议妾妇者议之,驭臧获者驭之,则宣其所得者,多寡廉鲜耻、阿谀顺
yì, dà bàn jiē qiè fù zāng huò zhī liú ér kuí wú lěi luò zhī shì, jué jiàng bù shǎo cuò zhě, sòng kùn yú héng
意,大半皆妾妇臧获之流;而魁梧磊落之士,倔强不少挫者,送困于横
yù, ér kǔ yú fèn lì zhī wú mén. fēng qì ān dé bù rì mí, rén xīn ān dé bù sī luàn, ér qí huò níng
郁,而苦于奋厉之无门。风气安得不日靡,人心安得不思乱,而其祸宁
yǒu zhěn yǔ?
有疹与?
fū tiān xià rú cǐ qí tāo tāo yě, yǒu rén yān, jiǎn jiǎn è è, bù suí sú xiāng fǔ yǎng, yù wèi guó jiā
夫天下如此其滔滔也,有人焉,蹇蹇谔谔,不随俗相俯仰,欲为国家
yán cǐ chuí jǐn zhī qì, cǐ hé děng xiōng cì, hé děng pò lì! guó shǒu zhě chū, jiù cǐ yī xiàn, hòu yǐ yǎng
延此垂尽之气,此何等胸次,何等魄力!国手者出,就此一线,厚以养
zhī, xuè mài liú tōng, fū gé chōng yíng, jué rán xìng yǐ. shù cháng xiáng bù yún xíng, xí jiàn rén jí yú wǎn, ér
之,血脉流通,肤革充盈,蹶然兴矣。庶常翔步云行,习见人集于菀,而
wú xiōng dú jí yú kū, suì qiè fēi zhī, cǐ zì dǔ niàn gù rén zhī yì. dì yì xiān tài fù cháng yǐ wú jiàn jí
吾兄独集于枯,遂窃非之,此自笃念故人之意。第亿先太傅尝以吾见及
shù cháng wèi wú jiā qí gǔ, qǐ liào qí chū jiàn fēn huá ér yuè, yǐ sì shí yú suì lǎo shù cháng, yǒu hé kān bù
庶常为吾家旗鼓,岂料其出见纷华而悦,以四十余岁老庶常,有何勘不
pò, ér yì rén yún yì yún rú cǐ, tiān xià shì shàng kě wèn hū?
破,而亦人云亦云如此,天下事尚可问乎?
yóu kě xiào zhě, zhǔ dì wèi zuò cáo qiū, dì kǔ shǒu zhè yuán, zú jī bù chū hù wài, yǔ dāng shì hè hè
尤可笑者,嘱弟为作曹邱,弟苦守这园,足迹不出户外,与当世赫赫
yì yì zào kuí bǐng zhě bù tōng yīn wèn, hé cóng shuì xiàng? yǐ cóng zhě xué guàn gǔ jīn, shù cháng cóng cháo guān hòu,
奕奕躁魁柄者不通音问,何从说项?以从者学贯古今,庶常从朝官后,
bù xiū kǒng róng zhī biǎo, ér zhì cáo zào zhī shū, qǐ jiāng yǐ dì wèi huáng zǔ yé! jūn xìng yǐ lái, bái miàn shū
不修孔融之表,而致曹躁之书,岂将以弟为黄祖耶!军兴以来,白面书
shēng xīn bù biàn jì mài, mù bù shí zhī wú, yī cǎo fù mù, yún zhēng lóng biàn, dì suī bù xiào, yóu xiū chēng
生心不辨寂麦,目不识之无,依草附木,云蒸龙变,弟虽不肖,犹羞称
zhī. chī rén shuō mèng, mí lí tǎng huǎng, qí yǒu liú dào mín zhī jì yù hū? jiū jìng suǒ chǔ, bù guò jì shì
之。痴人说梦,迷离倘恍,其有刘道民之际遇乎?究竟所处,不过记室
cān jūn. tiān xià zhī luàn jí yǐ, yǔ qí yī rén zuò jì, chéng bù guī gōng. bài qiě zhì yú guī jiù, hé rú xié
参军。天下之乱亟矣,与其依人作计,成不归功。败且至于归咎,何如携
jì dōng shān, sù wéi míng shì, shí yì bù kuì míng chén yě.
妓东山,素为名士,实亦不愧名臣也。
xī běi kǔ hán, tài xíng yóu shén. shān zhōng rén yǒu lì zhì zhě, zé jī fū shí ér xīn dì jiān pǔ, shì
西北苦寒,太行尤甚。山中人有立志者,则肌肤实而心地坚朴,视
qīng tiāo biàn lì zhě, bù chì xiāo rǎng. tā rì chū ér yī guó, cǐ jiē lóng zhōng wù yě, yuàn jūn liú yì yān.
轻挑便利者,不啻霄壤。他日出而医国,此皆笼中物也,愿君留意焉。
ruò háng hǎi nán guī, cǐ dà shī cè. dōng yuè pì zài hǎi yú, yǔ zhōng yuán xiāo xī gé bù xiāng wén, zòng yǒu sān
若航海南归,此大失策。东越僻在海隅,与中原消息隔不相闻,纵有三
gù zhī xuán dé gōng, qí rú cǎo lú yuǎn hé yě! ruò wéi dìng shěng jì, zé dì è zhòng duō ruò wéi zhǐ gān
顾之玄德公,其如草庐-远何也!若为定省计,则棣鄂众多;若为旨甘
jì, zé tián yuán yǐ wú. zhàng fū zǐ dīng héng dāng shì shì, nǔ lì dào yì, yǐ bào jūn qīn, qióng dá mìng yě.
计,则田园已芜。丈夫子盯衡当世事,努力道义,以报君亲,穷达命也。
juān niáng dà yǒu xiān yì, wén zhū dào lù, hóng fēi míng míng, nán cháo pǔ tuó, xī lǐ é méi, huò zhě wǔ
娟娘大有仙意,闻诸道路,鸿飞冥冥,南朝普陀,西礼峨眉,或者五
tái yì jiāng yǒu dōng lái zǐ qì hū? shì wèi kě zhī. dì wán dùn rú héng, nèi rén yú jiù là dé yī nán, jìn
台亦将有东来紫气乎?是未可知。弟顽钝如恒,内人于旧腊得一男,近
yǐ yá yá xué yǔ, wǎn jǐng zhī cǐ chà kān gào wèi.
已牙牙学语,晚景只此差堪告慰。
shí shì fāng jiān, shēn jiā duō gù. bǎo cǐ shēn zài, guó jiā zhī yuán qì suī duàn wèi duàn, qián kūn zhī zhèng
时事方艰,身家多故。保此身在,国家之元气虽断未断,乾坤之正
qì suī wáng bù wáng. yán bù jìn yì, ér cí yǐ wú, fú wéi chuí jiàn!
气虽亡不亡。言不尽意,而词已芜,伏维垂鉴!
yuè bì, shuō dào:" liáng yǒu duō qíng, wèi wǒ fù qì, zhǐ shì wǒ ne?" jiù tàn kǒu qì, jiāng shū fàng xià. fù jiāng zhòng rén de xìn yī yī kàn guò, liào zài yī biān. zài jiāng shù yù de shū chén yín yī huì.
阅毕,说道:“良友多情,为我负气,只是我呢?”就叹口气,将书放下。复将众人的信一一看过,撂在一边。再将漱玉的书沉吟一会。
chū hán tiān qì, jí jǐng cuī rén, yǐ shì wǎn xī, jiù bù qù qiū xīn yuàn le. qǐ liào shì yè yuàn lǐ jìng nào qǐ yī chǎng dà fēng bō lái! zhèng shì:
初寒天气,急景催人,已是晚夕,就不去秋心院了。岂料是夜院里竟闹起一场大风波来!正是:
shǎng jú chí áo, qiū guāng zhèng hǎo.
赏菊持螯,秋光正好。
shǔ guó shū lái, chù qǐ fán nǎo!
属国书来,触起烦恼!
yù zhī hòu shì rú hé, qiě tīng xià huí fēn jiě.
欲知后事如何,且听下回分解。