jìn zhě, jīng dū yǒu shù shēng huì yàn, yīn shuō rén yǒu yǒng qiè, bì yóu dǎn qì dǎn qì ruò shèng, zì wú suǒ jù, kě wèi zhàng fū. zuò zhōng yǒu yī rú shì zì méi yuē:" ruò yán dǎn qì, yú shí yǒu zhī."
近者,京都有数生会宴,因说人有勇怯,必由胆气;胆气若盛,自无所惧,可谓丈夫。座中有一儒士自媒曰:“若言胆气,余实有之。”
zhòng rén xiào yuē:" bì xū shì, rán kě xìn zhī."
众人笑曰:“必须试,然可信之。”
huò yuē:" mǒu qīn gù yǒu zhái, xī dà xiōng, ér jīn yǐ kōng suǒ. jūn néng dú sù yú cǐ zhái, yī xiāo bù jù zhě, wǒ děng chóu jūn yī jú."
或曰:“某亲故有宅,昔大凶,而今已空锁。君能独宿于此宅,一宵不惧者,我等酬君一局。”
cǐ rén yuē:" wéi mìng."
此人曰:“唯命。”
míng rì biàn wǎng. shí fēi xiōng zhái, dàn zàn kōng ěr. suì wèi zhì jiǔ guǒ dēng zhú, sòng yú cǐ zhái zhōng. zhòng yuē:" gōng gèng yào hé wù?" yuē:" pū yǒu yī jiàn, kě yǐ zì wèi, qǐng wú yōu yě." zhòng nǎi chū zhái, suǒ mén què guī.
明日便往。实非凶宅,但暂空耳。遂为置酒果灯烛,送于此宅中。众曰:"公更要何物?"曰:"仆有一剑,可以自卫,请无忧也。"众乃出宅,锁门却归。
cǐ rén shí qiè nuò zhě. shí yǐ xiàng yè, xì suǒ chéng lǘ bié wū, nú kè bìng bù dé suí, suì xiàng gé sù, liǎo bù gǎn shuì, wéi miè dēng bào jiàn ér zuò, jīng bù bù yǐ. zhì sān gēng, yǒu yuè shàng, xié zhào chuāng xì, jiàn yī jià tóu yǒu wù rú niǎo gǔ yì, fān fān ér dòng. cǐ rén lǐn rán qiáng qǐ, bǎ jiàn yī huī, yìng shǒu luò bì, kē rán yǒu shēng. hòu jì wú yīn xiǎng. kǒng jù jì shén, yì bù gǎn xún jiū, dàn bǎ jiàn zuò. jí wǔ gēng, hū yǒu yī wù, shàng jiē tuī mén mén bù kāi, yú gǒu dòu zhōng chū tóu, qì xiū xiū rán. cǐ rén dà pà, bǎ jiàn qián zhuó, bù jué zì dào, jiàn shī shǒu pāo luò. yòu bù gǎn mì jiàn, kǒng cǐ wù rù lái, chuáng xià quán fú, gèng bù gǎn dòng. hū rán kùn shuì, bù jué tiān míng.
此人实怯懦者。时已向夜,系所乘驴别屋,奴客并不得随,遂向阁宿,了不敢睡,唯灭灯抱剑而坐,惊怖不已。至三更,有月上,斜照窗隙,见衣架头有物如鸟鼓翼,翻翻而动。此人凛然强起,把剑一挥,应手落壁,磕然有声。后寂无音响。恐惧既甚,亦不敢寻究,但把剑坐。及五更,忽有一物,上阶推门;门不开,于狗窦中出头,气休休然。此人大怕,把剑前斫,不觉自倒,剑失手抛落。又不敢觅剑,恐此物入来,床下跧伏ū,更不敢动。忽然困睡,不觉天明。
zhū nú kè yǐ kāi guān, zhì hé zi jiān, dàn jiàn gǒu dòu zhōng, xuè lín lí láng jí. zhòng dà jīng hū, rú shì fāng wù, kāi mén shàng zì zhàn lì, jù shuō zuó xiāo yǔ wù zhàn zhēng zhī zhuàng. zhòng dà hài yì. suì yú cǐ bì xià xún, wéi jiàn xí mào, bàn pò zài dì, jí yè suǒ zhuó zhī niǎo yě: nǎi gù mào pò bì, wèi fēng suǒ chuī, rú niǎo dòng yì ěr. jiàn zài gǒu dòu cè. zhòng yòu rào táng xún xuè zōng, nǎi shì suǒ chéng lǘ, yǐ zhuó kǒu huì, chún chǐ quē pò: nǎi shì xiàng xiǎo yīn jiě. tóu rù gǒu mén, suì zāo yī jiàn. zhòng dà xiào jué dǎo, fú chí ér guī. shì rén jīng jì, xún rì fāng yù.
诸奴客已开关,至阖子间,但见狗窦中,血淋漓狼籍。众大惊呼,儒士方悟,开门尚自战栗,具说昨宵与物战争之状。众大骇异。遂于此壁下寻,惟见席帽,半破在地,即夜所斫之鸟也:乃故帽破弊,为风所吹,如鸟动翼耳。剑在狗窦侧。众又绕堂寻血踪,乃是所乘驴,已斫口喙,唇齿缺破:乃是向晓因解。头入狗门,遂遭一剑。众大笑绝倒,扶持而归。士人惊悸,旬日方愈。