lǐ zhāng wǔ, zì fēi, qí xiān zhōng shān rén!"
李章武,字飞,其先中山人!”
shēng ér mǐn bó, yù shì biàn liǎo. gōng wén xué, jiē dé jí zhì. suī hóng dào zì gāo, è wèi jié shì, yè róng mào xián měi, jí zhī wēn rán. yǔ qīng hé cuī xìn yǒu shàn. xìn yì yǎ shì, duō jù gǔ wù, yǐ zhāng wǔ jīng mǐn, měi fǎng biàn lùn, jiē dòng dá xuán wēi, yán jiū yuán běn, shí rén bǐ jìn zhī zhāng huà.
生而敏博,遇事便了。工文学,皆得极至。虽弘道自高,恶为洁饰,页容貌闲美,即之温然。与清河崔信友善。信亦雅士,多聚古物,以章武精敏,每访辨论,皆洞达玄微,研究原本,时人比晋之张华。
zhēn yuán sān nián, cuī xìn rèn huá zhōu bié jià, zhāng wǔ zì cháng ān yì zhī. shù rì, chū xíng, yú shì běi jiē jiàn yī fù rén, shén měi. yīn gěi xìn yún:" xū zhōu wài yǔ qīn gù zhī wén."
贞元三年,崔信任华州别驾,章武自长安诣之。数日,出行,于市北街见一妇人,甚美。因给信云:“须州外与亲故知闻。”
suì lìn shě yú měi rén zhī jiā. zhǔ rén xìng wáng, cǐ zé qí zi fù yě, nǎi yuè ér sī yān. jū yuè yú rì, suǒ jì yòng zhí sān wàn yú, zi fù suǒ gōng fèi bèi zhī. jì ér liǎng xīn kè xié, qíng hǎo mí qiè. wú hé, zhāng wǔ xì shì, gào guī cháng ān, yīn qín xù bié. zhāng wǔ liú jiāo jǐng yuān yāng qǐ yī duān, réng zèng shī yuē:" yuān yāng kù, zhī jié jǐ qiān sī? bié hòu xún jiāo jǐng, yīng shāng wèi bié shí."
遂赁舍于美人之家。主人姓王,此则其子妇也,乃悦而私焉。居月余日,所计用直三万余,子妇所供费倍之。既而两心克谐,情好弥切。无何,章武系事,告归长安,殷勤叙别。章武留交颈鸳鸯绮一端,仍赠诗曰:“鸳鸯绔,知结几千丝?别后寻交颈,应伤未别时。”
zi fù dā bái yù zhǐ huán yī, yòu zèng shī yuē:" niǎn zhǐ huán xiāng sī, jiàn huán zhòng xiāng yì. yuàn jūn yǒng chí wán, xún huán wú zhōng jí."
子妇答白玉指环一,又赠诗曰:“捻指环相思,见环重相忆。愿君永持玩,循环无终极。”
zhāng wǔ yǒu pū yáng guǒ zhě, zi fù jī qián yī qiān, yǐ jiǎng qí jìng shì zhī qín.
章武有仆杨果者,子妇赍钱一千,以奖其敬事之勤。
jì bié, jī bā jiǔ nián. zhāng wǔ jiā cháng ān, yì wú cóng yǔ zhī xiāng wén. zhì zhēn yuán shí yī nián, yīn yǒu rén zhāng yuán zōng yù jū xià guī xiàn, zhāng wǔ yòu zì jīng shī yǔ yuán huì. hū ēn nǎng hǎo, nǎi huí chē shè wèi ér fǎng zhī.
既别,积八九年。章武家长安,亦无从与之相闻。至贞元十一年,因友人张元宗寓居下邽县,章武又自京师与元会。忽恩曩好,乃回车涉渭而访之。
rì míng, dá huá zhōu, jiāng shě yú wáng shì zhī shì. zhì qí mén, zé qù wú xíng jī, dàn wài yǒu bīn tà ér yǐ. zhāng wǔ yǐ wéi xià lǐ, huò fèi yè jí nóng, zàn jū jiāo yě huò qīn bīn yāo jù, wèi shǐ guī fù. dàn xiū zhǐ qí mén, jiāng bié shì tā shě. jiàn dōng lín zhī guī, jiù ér fǎng zhī. nǎi yún, wáng shì zhī zhǎng lǎo, jiē shě yè ér chū yóu, qí zi fù méi yǐ zài zhōu yǐ. yòu xiáng yǔ zhī tán, jí yún:" mǒu xìng yáng, dì liù, wèi dōng lín qī."
日暝,达华州,将舍于王氏之室。至其门,则阒无行迹,但外有宾榻而已。章武以为下里,或废业即农,暂居郊野;或亲宾邀聚,未始归复。但休止其门,将别适他舍。见东邻之归,就而访之。乃云,王氏之长老,皆舍业而出游,其子妇没已再周矣。又详与之谈,即云:“某姓杨,第六,为东邻妻。”
fù fǎng láng hé xìng. zhāng wǔ jù yǔ zhī. yòu yún:" nǎng céng yǒu qiàn!"
复访郎何姓。章武具语之。又云:“曩曾有傔!”
xìng yáng míng guǒ hū?"
姓杨名果乎?”
yuē:" yǒu zhī."
曰:“有之。”
yīn qì gào yuē:" mǒu wèi lǐ zhōng fù wǔ nián, yǔ wáng shì xiāng shàn. cháng yún:" wǒ fū shì yóu rú chuán shě, yuè rén duō yǐ. qí yú wǎng lái jiàn diào zhě, jiē dān cái qióng chǎn, gān cí hòu shì, wèi cháng dòng xīn. qǐng suì yǒu lǐ shí bā láng, céng shě yú wǒ jiā. wǒ chū jiàn zhī, bù jué zì shī. hòu suì sī shì zhěn xí, shí méng huān ài. jīn yǔ zhī bié lěi nián yǐ. sī mù zhī xīn, huò jìng rì bù shí, zhōng yè wú qǐn. wǒ jiā rén gù bù kě tuō. fù bèi bǐ fū dōng xī, bù shí huì yù. tuō yǒu zhì zhě, yuàn yǐ wù sè míng shì qiú zhī. rú bù cēn cī, xiāng tuō zhī fèng, bìng yǔ shēn yì. dàn yǒu pū fū yáng guǒ, jí shì.' bù èr sān nián, zi fù qǐn jí. lín sǐ, fù jiàn tuō yuē:" wǒ běn hán wēi, céng rǔ jūn zǐ hòu gù, xīn cháng gǎn niàn. jiǔ yǐ chéng jí, zì liào xià zhì. nǎng suǒ fèng tuō, wàn yī zhì cǐ, yuàn shēn jiǔ quán xián hèn, qiān gǔ kuí lí zhī tàn. réng qǐ liú zhǐ cǐ, jì shén huì yú fǎng fú zhī zhōng.'"
因泣告曰:“某为里中妇五年,与王氏相善。尝云:“我夫室犹如传舍,阅人多矣。其于往来见调者,皆殚财穷产,甘辞厚誓,未尝动心。顷岁有李十八郎,曾舍于我家。我初见之,不觉自失。后遂私侍枕席,实蒙欢爱。今与之别累年矣。思慕之心,或竟日不食,终夜无寝。我家人故不可托。复被彼夫东西,不时会遇。脱有至者,愿以物色名氏求之。如不参差,相托祗奉,并语深意。但有仆夫杨果,即是。‘不二三年,子妇寝疾。临死,复见托曰:“我本寒微,曾辱君子厚顾,心常感念。久以成疾,自料下治。曩所奉托,万一至此,愿申九泉衔恨,千古睽离之叹。仍乞留止此,冀神会于仿佛之中。’”
zhāng wǔ nǎi qiú lín fù wèi kāi mén, mìng cóng zhě shì xīn chú shí wù. fāng jiāng jù yīn xí, hū yǒu yī fù rén, chí zhǒu, chū fáng sǎo dì. lín fù yì bù zhī shí. zhāng wǔ yīn fǎng suǒ cóng zhě, yún shì shě zhōng rén. yòu bī ér jí zhī, jí xú yuē:" wáng jiā wáng fù gǎn láng ēn qíng shēn, jiāng jiàn huì. kǒng shēng guài bù, gù shǐ xiāng wén."
章武乃求邻妇为开门,命从者市薪刍食物。方将具茵席,忽有一妇人,持帚,出房扫地。邻妇亦不之识。章武因访所从者,云是舍中人。又逼而诘之,即徐曰:“王家亡妇感郎恩情深,将见会。恐生怪怖,故使相闻。”
zhāng wǔ xǔ nuò, yún:" zhāng wǔ suǒ yóu lái zhě, zhèng wèi cǐ yě. suī xiǎn huì shū tú, rén jiē jì dàn, ér sī niàn qíng zhì, shí suǒ bù yí."
章武许诺,云:“章武所由来者,正为此也。虽显晦殊途,人皆忌惮,而思念情至,实所不疑。”
yán bì, zhí zhǒu rén xīn rán ér qù, qūn xún yìng mén, jí bù fù jiàn.
言毕,执帚人欣然而去,逡巡映门,即不复见。
nǎi jù yǐn zhuàn, hū jì. zì shí yǐn bì, ān qǐn. zhì èr gēng xǔ, dēng zài chuáng zhī dōng nán, hū ěr shāo àn, rú cǐ zài sān. zhāng wǔ xīn zhī yǒu biàn, yīn mìng yí zhú bèi qiáng, zhì shì dōng xī yú. xuán wén shì běi jiǎo xī sū yǒu shēng, rú yǒu rén xíng, rǎn rǎn ér zhì. wǔ liù bù, jí kě biàn qí zhuàng. shì yī fú, nǎi zhǔ rén zǐ fù yě. yǔ xī jiàn bù yì, dàn jǔ zhǐ fú jí, yīn diào qīng qīng ěr. zhāng wǔ xià chuáng, yíng yōng xié shǒu, kuǎn ruò píng shēng zhī huān. zì yún:" zài míng lù yǐ lái, dōu wàng qīn qī. dàn sī jūn zǐ zhī xīn, rú píng xī ěr."
乃具饮馔,呼祭。自食饮毕,安寝。至二更许,灯在床之东南,忽尔稍暗,如此再三。章武心知有变,因命移烛背墙,置室东西隅。旋闻室北角悉窣有声,如有人形,冉冉而至。五六步,即可辨其状。视衣服,乃主人子妇也。与昔见不异,但举止浮急,音调轻清耳。章武下床,迎拥携手,款若平生之欢。自云:“在冥录以来,都忘亲戚。但思君子之心,如平昔耳。”
zhāng wǔ bèi yǔ xiá nì, yì wú tā yì. dàn shù qǐng lìng rén shì míng xīng, ruò chū, dāng xū hái, bù kě jiǔ zhù. měi jiāo huān zhī xiá, jí kěn tuō zài lín fù yáng shì, yún:" fēi cǐ rén, shuí dá yōu hèn?"
章武倍与狎昵,亦无他异。但数请令人视明星,若出,当须还,不可久住。每交欢之暇,即恳托在邻妇杨氏,云:“非此人,谁达幽恨?”
zhì wǔ gēng, yǒu rén gào kě hái. zi fù qì xià chuáng, yǔ zhāng wǔ lián bì chū mén, yǎng wàng tiān hàn, suì wū yè bēi yuàn. què rù shì, zì yú qún dài shàng jiě jǐn náng, náng zhōng qǔ yī wù yǐ zèng zhī. qí sè gàn bì!"
至五更,有人告可还。子妇泣下床,与章武连臂出门,仰望天汉,遂呜咽悲怨。却入室,自于裙带上解锦囊,囊中取一物以赠之。其色绀碧!”
zhì yòu jiān mì, shì yù ér lěng, zhuàng rú xiǎo yè. zhāng wǔ bù zhī shí yě. zi fù yuē:" cǐ suǒ wèi' mò hé bǎo', chū kūn lún xuán pǔ zhōng. bǐ yì bù kě dé. qiè jìn yú xī yuè yǔ yù jīng fū rén xì, jiàn cǐ wù zài zhòng bǎo dāng shàng, ài ér fǎng zhī."
质又坚密,似玉而冷,状如小叶。章武不之识也。子妇曰:“此所谓‘靺鞨宝’,出昆仑玄圃中。彼亦不可得。妾近于西岳与玉京夫人戏,见此物在众宝珰上,爱而访之。”
fū rén suì jiǎ yǐ xiāng shòu, yún:" dòng tiān qún xiān, měi dé cǐ yī bǎo, jiē wèi guāng róng. yǐ láng fèng xuán dào, yǒu jīng shí, gù yǐ tóu xiàn. cháng yuàn bǎo zhī. cǐ fēi rén jiān zhī yǒu."
夫人遂假以相授,云:“洞天群仙,每得此一宝,皆为光荣。以郎奉玄道,有精识,故以投献。常愿宝之。此非人间之有。”
suì zèng shī yuē:" hé hàn yǐ qīng xié, shén hún yù chāo yuè. yuàn láng gèng huí bào, zhōng tiān cóng cǐ jué."
遂赠诗曰:“河汉已倾斜,神魂欲超越。愿郎更回抱,终天从此诀。”
zhāng wǔ qǔ bái yù bǎo dá yī yǐ chóu zhī, bìng dá shī yuē:" fēn cóng yōu xiǎn gé, qǐ wèi yǒu jiā qī. níng cí chóng chóng bié, suǒ tàn qù hé zhī."
章武取白玉宝答一以酬之,并答诗曰:“分从幽显隔,岂谓有佳期。宁辞重重别,所叹去何之。”
yīn xiāng chí qì, liáng jiǔ.
因相持泣,良久。
zi fù yòu zèng shī yuē:" xī cí huái hòu huì, jīn bié biàn zhōng tiān. xīn bēi yǔ jiù hèn, qiān gǔ bì qióng quán."
子妇又赠诗曰:“昔辞怀后会,今别便终天。新悲与旧恨,千古闭穷泉。”
zhāng wǔ dá yuē:" hòu qī yǎo wú yuē, qián hèn yǐ xiāng xún. bié lù wú xíng xìn, hé yīn dé jì xīn?"
章武答曰:“后期杳无约,前恨已相寻。别路无行信,何因得寄心?”
kuǎn qǔ xù bié qì, suì què fù xī běi yú. xíng shù bù, yóu huí tóu shì lèi. yún:" lǐ láng wú shě, niàn cǐ quán xià rén."
款曲叙别讫,遂却赴西北隅。行数步,犹回头拭泪。云:“李郎无舍,念此泉下人。”
fù gěng yè zhù lì, shì tiān yù míng, jí qū zhì jiǎo, jí bù fù jiàn. dàn kōng shì yǎo rán, hán dēng bàn miè ér yǐ.
复哽咽伫立,视天欲明,急趋至角,即不复见。但空室窅然,寒灯半灭而已。
zhāng wǔ nǎi cù zhuāng, què zì xià guī guī cháng ān wǔ dìng bǎo. xià guī jùn guān yǔ zhāng yuán zōng xié jiǔ yàn yǐn, jì hān, zhāng wǔ huái niàn, yīn jí shì fù shī yuē:" shuǐ bù xī guī yuè zàn yuán, lìng rén chóu chàng gǔ chéng biān. xiāo tiáo míng zǎo fēn qí lù, zhī gèng xiāng féng hé suì nián."
章武乃促装,却自下邽归长安武定堡。下邽郡官与张元宗携酒宴饮,既酣,章武怀念,因即事赋诗曰:“水不西归月暂圆,令人惆怅古城边。萧条明早分歧路,知更相逢何岁年。”
yín bì, yǔ jùn guān bié. dú xíng shù lǐ, yòu zì fěng sòng.
吟毕,与郡官别。独行数里,又自讽诵。
hū wén kōng zhōng yǒu tàn shǎng, yīn diào qī cè. gèng shěn tīng zhī, nǎi wáng shì zi fù yě. zì yún:" míng zhōng gè yǒu dì fēn. jīn yú cǐ bié, wú rì jiāo huì. zhī láng sī juàn, gù mào yīn sī zhī zé, yuǎn lái fèng sòng, qiān wàn zì ài!"
忽闻空中有叹赏,音调凄恻。更审听之,乃王氏子妇也。自云:“冥中各有地分。今于此别,无日交会。知郎思眷,故冒阴司之责,远来奉送,千万自爱!”
zhāng wǔ yù gǎn zhī.
章武愈感之。
jí zhì cháng ān, yǔ dào yǒu lǒng xī lǐ zhù huà, yì gǎn qí chéng ér fù yuē:" shí chén liáo hǎi kuò, jiàn bié chǔ tiān cháng, huì hé zhī wú rì, lí xīn mǎn xī yáng."
及至长安,与道友陇西李助话,亦感其诚而赋曰:“石沉辽海阔,剑别楚天长,会合知无日,离心满夕阳。”
zhāng wǔ jí shì dōng píng chéng xiàng fǔ, yīn xián, zhào yù gōng shì suǒ de mò hé bǎo, gōng yì zhī. bù gǎn diāo kè. hòu fèng shǐ dà liáng, yòu zhào yù gōng, cū néng biàn, nǎi yīn qí xíng, diāo zuò hú yè xiàng. fèng shǐ shàng jīng, měi yǐ cǐ wù zhù huái zhōng. zhì shì dōng jiē, ǒu jiàn yī hú sēng, hū jìn mǎ kòu tóu yún:" jūn yǒu bǎo yù zài huái, qǐ yī jiàn ěr."
章武即事东平丞相府,因闲,召玉工视所得靺鞨宝,工亦知。不敢雕刻。后奉使大梁,又召玉工,粗能辨,乃因其形,雕作槲叶象。奉使上京,每以此物贮怀中。至市东街,偶见一胡僧,忽近马叩头云:“君有宝玉在怀,乞一见尔。”
nǎi yǐn yú jìng chù kāi shì, sēng pěng wán yí shí, yún:" cǐ tiān shàng zhì wù, fēi rén jiān yǒu yě."
乃引于静处开视,僧捧玩移时,云:“此天上至物,非人间有也。”
zhāng wǔ hòu wǎng lái huá zhōu, fǎng yí yáng liù niáng, zhì jīn bù jué.
章武后往来华州,访遗杨六娘,至今不绝。