táng zhēn yuán yuán nián wǔ yuè, xuān zhōu jīng dé xiàn cuī shì bì nǚ. míng miào nǚ, nián kě shí sān sì. xī jí tíng zhōng, hū jiàn yī sēng, yǐ xī zhàng lián jī sān xià, jīng bù ér dào, biàn yán xīn tòng. xū yú mí luàn, zhēn jiǔ mò néng zhī. shù rì shāo jiān, ér tǔ lì bù xī. jí chài, bù fù shí, shí zhé ǒu tù, wéi ěr shǔ kuí huā jí yán chá. jì ér qīng shòu shuǎng chè, yán sè xiān huá, fāng shuō chū mí luàn zhī jì, jiàn yī rén yǐn chéng bái wù, zhì yī chù, gōng diàn shén yán, xī rú shì mén xī fāng bù. qí zhōng tiān xiān, duō shì shào nǚ zhī zú. yán běn shì tí tóu lài zhà tiān wáng xiǎo nǚ, wèi xiè tiān mén jiān shì, gù zhé duò rén jiān, yǐ liǎng shēng yǐ. lài zhà wáng xìng wéi míng kuān, dì dà, hào shàng zūn. fū rén xìng lǐ, hào shàn lún. dōng wáng gōng shì qí jì fù, míng kuò, dì bā. miào nǚ zì chēng xiǎo niáng, yán fù yǔ yīn zú tóng yóu shì jiān xún suǒ, jīn yú cǐ fāng dé jiàn. qián suǒ jiàn sēng dǎ yāo shàng, yù nǚ tǔ xiè cáng zhōng huì è sú qì, rán hòu dé shēng tiān. tiān shàng jū chǔ huá shèng, gè yǒu yīn qī jí nú bì, yú rén jiān bù shū. suǒ shǐ nú míng qún jiǎo, bì míng jīn xiāo piān tiáo fèng lóu. qí qián shēng yǒu yī zi, míng yáo, jiàn bìng yī rán xiāng shí. zuó lái zhī rì, yú jīn qiáo shàng yǔ ér bié, fù shī, wéi jì liǎng jū jù yuē:" shǒu pān qiáo zhù lì, dī lèi tiān hé mǎn."
唐贞元元年五月,宣州旌德县崔氏婢女。名妙女,年可十三四。夕汲庭中,忽见一僧,以锡杖连击三下,惊怖而倒,便言心痛。须臾迷乱,针灸莫能知。数日稍间,而吐痢不息。及瘥,不复食,食辄呕吐,唯饵蜀葵花及盐茶。既而清瘦爽彻,颜色鲜华,方说初迷乱之际,见一人引乘白雾,至一处,宫殿甚严,悉如释门西方部。其中天仙,多是少女之族。言本是提头赖咤天王小女,为泄天门间事,故谪堕人间,已两生矣。赖咤王姓韦名宽,弟大,号上尊。夫人姓李,号善伦。东王公是其季父,名括,第八。妙女自称小娘,言父与姻族同游世间寻索,今于此方得见。前所见僧打腰上,欲女吐泄藏中秽恶俗气,然后得升天。天上居处华盛,各有姻戚及奴婢,与人间不殊。所使奴名群角,婢名金霄、偏条、凤楼。其前生有一子,名遥,见并依然相识。昨来之日,于金桥上与儿别,赋诗,唯记两居句曰:“手攀桥柱立,滴泪天河满。”
shí zì yín yǒng, bēi bù zì shèng. rú cǐ wǔ liù rì bìng wò, xù xiān shì shì. yī dàn, hū yán shàng zūn jí ā mǔ bìng zhū tiān xiān jí pū lì děng, xī lái cān xiè, jí tuō líng ér yán yuē:" xiǎo nǚ yú mèi, luò zài rén jiān, jiǔ méng cún xù, xiāng kuì wú jí."
时自吟咏,悲不自胜。如此五六日病卧,叙先世事。一旦,忽言上尊及阿母并诸天仙及仆隶等,悉来参谢,即托灵而言曰:“小女愚昧,落在人间,久蒙存恤,相媿无极。”
qí jiā chū shén jīng huáng, liáng jiǔ nǎi xiāng yǔ wèn dá, xiān zhě xī píng zhī xù yán. yòu yuē:" zàn jiè xiǎo nǚ zǐ zhī zhái, yǔ shì rén yán yǔ."
其家初甚惊惶,良久乃相与问答,仙者悉凭之叙言。又曰:“暂借小女子之宅,与世人言语。”
qí shàng zūn yǔ, jí shì zhàng fū shēng qì shàn lún ā mǔ yǔ, jí shì fù rén shēng, gè biàn qí yǔ. rú cǐ huò lái huò wǎng, rì yuè jiàn jiǔ, tán xié xì xuè, yī rú píng rén. měi lái jí xiāng qì mǎn shì, shí yǒu jiǔ qì, yǒu shí lián huā xiāng qì. hòu miào nǚ běn zhuàng rú gù. hū yī rì, miào nǚ yín chàng. shì shí qíng lǎng, kōng zhōng hū yǒu yún piàn rú xí, pái huái qí shàng. é ér yún zhōng yǒu shēng shēng, shēng diào qīng qiāng. jǔ jiā yǎng tīng, gǎn dòng jīng shén. miào nǚ hū dà láng fù chàng, qí shēng zhuǎn lì. miào nǚ ōu gē, shén sè zì ruò, yīn yùn qí miào qīng chàng bù kě yán. yòu qū míng sāng liǔ tiáo. yòu yán ā mǔ shì zài yún zhōng. rú cǐ jìng rì fāng sàn. xún shí, hū yán:" jiā zhōng èr rén yù yǒu zhǒng jí, wú dài qí huàn zhī."
其上尊语,即是丈夫声气;善伦阿母语,即是妇人声,各变其语。如此或来或往,日月见久,谈谐戏谑,一如平人。每来即香气满室,时有酒气,有时莲花香气。后妙女本状如故。忽一日,妙女吟唱。是时晴朗,空中忽有云片如席,徘徊其上。俄而云中有笙声,声调清锵。举家仰听,感动精神。妙女呼大郎复唱,其声转厉。妙女讴歌,神色自若,音韵奇妙清畅不可言。又曲名《桑柳条》。又言阿母适在云中。如此竟日方散。旬时,忽言:“家中二人欲有肿疾,吾代其患之。”
shù rì hòu, miào nǚ guǒ bèi shàng lē xià, gè rǎn yī zhǒng, bìng dà rú bēi, chǔ tòng yì cháng. jīng rì, qí zhǔ mǔ jiàn cǐ tòng kǔ, lìng qiú miǎn zhī, miào nǚ suì míng míng rú wò. hū yǔ lìng tiān xiāng, yú zhōng lóu shàng hū tiān xiān chàn niàn, qí shēng qīng liàng, xī yǔ xī fāng xiāng yìng. rú cǐ yí shí, xǐng wù zhǒng xiāo, xū yú píng fù. hòu yǒu yī bì zú rǎn bìng shén kùn, miào nǚ yuē:" wǒ wèi ěr bái dà láng qǐng bīng jiù."
数日后,妙女果背上肋下,各染一肿,并大如杯,楚痛异常。经日,其主母见此痛苦,令求免之,妙女遂冥冥如卧。忽语令添香,于钟楼上呼天仙忏念,其声清亮,悉与西方相应。如此移时,醒悟肿消,须臾平复。后有一婢卒染病甚困,妙女曰:“我为尔白大郎请兵救。”
nǚ jí rú shuì zhuàng. xū yú què xǐng, yán bīng yǐ dào, jí lìng sǎ sǎo, tiān xiāng jìng shì, suì qǐ zhī fēn bīng mǎ, pǐ pèi jǐ rén yú mǒu chù jiǎn jiào, jǐ rén yú bìng rén shēn shàng shù fù xié guǐ. qí bì jí chài rú gù, yán jiàn bīng mǎ xíng xiàng, rú bì huà shén wáng, tóu shàng zhe hú mào zi, xī jīn diàn yě. qí jiā xiǎo nǚ zǐ jiàn, liáng jiǔ nǎi miè. dà jiàng jūn xìng xǔ míng guāng, xiǎo jiàng yuē chén wàn. měi hū zhī qū shǐ, bù wèi shén duō, wǎng lái rú fēng yǔ shēng. gèng xún shí, hū yán zhī nǚ yù jià, xū wǎng kàn zhī. yòu shuì xǐng ér shuō:" hūn jià lǐ yī rú rén jiān."
女即如睡状。须臾却醒,言兵已到,急令洒扫,添香静室,遂起支分兵马,匹配几人于某处检校,几人于病人身上束缚邪鬼。其婢即瘥如故,言见兵马形象,如壁画神王,头上着胡帽子,悉金钿也。其家小女子见,良久乃灭。大将军姓许名光,小将曰陈万。每呼之驱使,部位甚多,往来如风雨声。更旬时,忽言织女欲嫁,须往看之。又睡醒而说:“婚嫁礼一如人间。”
yán nǚ míng chuí líng zi, jià xuē shì, shì duō bù bèi jì. qí jiā cháng lìng miào nǚ xiù, hū yán gè yào zàn qù, qǐng bì fèng lóu dài xiù, rú cǐ jìng rì, biàn zuò fèng lóu zī róng. jīng shén shí yì, xiù zuò qiǎo miào, jí bèi cháng shí, ér bù yú rén yán, shí shí fǔ shǒu xiào. jiǔ zhī yán què huí, jí fù běn tài, wú fèng lóu zhuàng yě. yán dà láng yù yǔ sēng jiā hé shàng lái kàn niáng zǐ, jí sǎo shì tiān xiāng, jiān chá dài zhī. xū yú suì zhì, chuán yǔ wèn xùn, miào nǚ hū xiào yuē:" dà láng hé wéi yǔ shàng rén xiàng pū?"
言女名垂陵子,嫁薛氏,事多不备纪。其家常令妙女绣,忽言个要暂去,请婢凤楼代绣,如此竟日,便作凤楼姿容。精神时异,绣作巧妙,疾倍常时,而不与人言,时时俛首笑。久之言却回,即复本态,无凤楼状也。言大郎欲与僧伽和尚来看娘子,即扫室添香,煎茶待之。须臾遂至,传语问讯,妙女忽笑曰:“大郎何为与上人相扑?”
cǐ shí jǔ jiā jù wén chuáng shàng tà cù shēng shén lì, liáng jiǔ nǎi qù. yǒu shí yán xiàng xī fāng yǐn qù, huí suì tǔ jiǔ, jìng rì zuì wò. yī xī, yán jiāng niáng zǐ yī hún xiǎo niáng zǐ yī hún yóu kàn qù, shǐ yǔ shàn lún yǒu yán xiào. shì xī, niáng zǐ děng bìng mèng xiàng yī chù, yǔ zhòng rén yóu lè. miào nǚ zhì tiān míng, biàn wèn xiǎo niáng zǐ mèng zhōng shì, yī yī jiē tóng. rú cǐ yuè yú jué shí. hū yī rì bēi yān ér yán:" dà láng ā mǔ huàn mǒu guī."
此时举家俱闻床上踏蹴声甚厉,良久乃去。有时言向西方饮去,回遂吐酒,竟日醉卧。一夕,言将娘子一魂小娘子一魂游看去,使与善伦友言笑。是夕,娘子等并梦向一处,与众人游乐。妙女至天明,便问小娘子梦中事,一一皆同。如此月余绝食。忽一日悲咽而言:“大郎阿母唤某归。”
shén qī chuàng. kǔ yán:" jiǔ zài shì jiān, liàn mù niáng zǐ, bù rěn shě qù."
甚凄怆。苦言:“久在世间,恋慕娘子,不忍舍去。”
rú cǐ shù rì tì qì. yòu yán:" bù hé yǔ shì rén wǎng lái, rǔ yì xū wǎng, rú zhī nài hé?"
如此数日涕泣。又言:“不合与世人往来,汝意须往,如之奈何?”
biàn xiàng kōng zhōng cí bié, cí pō zhèng zhòng, cóng cǐ jiàn wú yán yǔ. gào niáng zǐ yuē:" mǒu xiāng liàn bù qù, jì zài rén jiān, hái xū yǐn shí. suī shí shuō wèi lái shì, jiē wú yīng. qí yǒu fán xì, bù néng jù lù. qí jiā jì shì zhuàng jǐn rú cǐ, bù zhī qí bì hòu fù rú hé.
便向空中辞别,词颇郑重,从此渐无言语。告娘子曰:“某相恋不去,既在人间,还须饮食。虽时说未来事,皆无应。其有繁细,不能具录。其家纪事状尽如此,不知其婢后复如何。