dà hé zhōng, chǔ shì xiāo kuàng, zì luò dōng yóu, zhì xiào yì guǎn, yè qì yú shuāng měi tíng. shí yuè lǎng fēng qīng, kuàng shàn qín, suì qǔ qín dàn zhī. yè bàn, diào shén kǔ. é wén luò shuǐ zhī shàng, yǒu cháng tàn zhě, jiàn xiāng bī, nǎi yī měi rén. kuàng yīn shě qín ér yī zhī yuē:" bǐ hé rén sī?" nǚ yuē:" luò pǔ shén nǚ yě. xī chén sī wáng yǒu fù, zi bù yì yé?"
大和中,处士萧旷,自洛东游,至孝义馆,夜憩于双美亭。时月朗风清,旷善琴,遂取琴弹之。夜半,调甚苦。俄闻洛水之上,有长叹者,渐相逼,乃一美人。旷因舍琴而揖之曰:“彼何人斯?”女曰:“洛浦神女也。昔陈思王有赋,子不忆耶?”
kuàng yuē:" rán."
旷曰:“然。”
kuàng yòu wèn yuē:" huò wén luò shén jí zhēn huáng hòu, xiè shì, chén sī wáng yù qí pò yú luò bīn, suì wèi gǎn zhēn fù, hòu jué shì zhī bù zhèng, gǎi wéi luò shén fù, tuō yì yú wàng fēi, yǒu zhī hū?"
旷又问曰:“或闻洛神即甄皇后,谢世,陈思王遇其魄于洛滨,遂为《感甄赋》,后觉事之不正,改为《洛神赋》,托意于忘妃,有之乎?”
nǚ yuē:" yǒu zhī, qiè jí zhēn hòu yě, wèi mù chén sī wáng zhī cái diào, wén dì nù ér yōu sǐ, hòu jīng pò yù wáng yú luò shuǐ zhī shàng, xù qí yuān yì yīn gǎn ér fù zhī, jué shì bù diǎn, yì qí tí, nǎi bù móu yǐ."
女曰:“有之,妾即甄后也,为慕陈思王之才调,文帝怒而幽死,后精魄遇王于洛水之上,叙其冤抑;因感而赋之,觉事不典,易其题,乃不缪矣。”
é yǒu shuāng huán, dài yīn xí. jù jiǔ yáo ér zhì. wèi kuàng yuē:" qiè wèi yuán jiā xīn fù shí, xìng hǎo gǔ qín, měi dàn zhì bēi fēng jí sān xiá liú quán, wèi cháng bù jìn xī ér zhǐ. shì wén jūn qín yùn qīng yǎ, yuàn yī tīng zhī."
俄有双鬟,待茵席。具酒肴而至。谓旷曰:“妾为袁家新妇时,性好鼓琴,每弹至《悲风》及《三峡流泉》,未尝不尽夕而止。适闻君琴韵清雅,愿一听之。”
kuàng nǎi dàn bié hè cāo jí bēi fēng, shén nǚ cháng tàn yuē:" zhēn cài zhōng láng zhī chóu yě!"
旷乃弹《别鹤操》及《悲风》,神女长叹曰:“真蔡中郎之俦也!”
wèn kuàng yuē:" chén sī wáng luò shén fù rú hé?"
问旷曰:“陈思王《洛神赋》如何?”
kuàng yuē:" zhēn tǐ wù liú liàng, wèi liáng zhāo míng zhī jīng xuǎn ěr."
旷曰:“真体物浏亮,为梁昭明之精选尔。”
nǚ wēi xiào yuē:" zhuàng qiè zhī jǔ zhǐ yún,' piān ruò jīng hóng, wǎn ruò yóu lóng,' dé wú shū yǐ?"
女微笑曰:“状妾之举止云,‘翩若惊鸿,婉若游龙,’得无疏矣?”
kuàng yuē:" chén sī wáng zhī jīng pò, jīn hé zài?"
旷曰:“陈思王之精魄,今何在?”
nǚ yuē:" jiàn wèi zhē xū guó wáng."
女曰:“见为遮须国王。”
kuàng yuē:" hé wèi zhē xū guó?"
旷曰:“何谓遮须国?”
nǚ yuē:" liú cōng zi sǐ ér fù shēng, yǔ qí fù yuē:" yǒu rén gào mǒu yún: zhē xū guó jiǔ wú zhǔ, dài rǔ fù lái zuò zhǔ., jí cǐ guó shì yě."
女曰:“刘聪子死而复生,语其父曰:“有人告某云:遮须国久无主,待汝父来作主。,即此国是也。”
é yǒu yī qīng yī, yǐn yī nǚ, yuē:" zhī xiāo niáng zǐ zhì yǐ."
俄有一青衣,引一女,曰:“织绡娘子至矣。”
shén nǚ yuē:" luò pǔ lóng jūn zhī chǔ nǚ, shàn zhī xiāo yú shuǐ fǔ, shì lìng zhào zhī ěr."
神女曰:“洛浦龙君之处女,善织绡于水府,适令召之尔。”
kuàng yīn yǔ zhī xiāo yuē:" jìn rì rén shì, huò chuán liǔ yì líng yān zhī shì, yǒu zhī hū?"
旷因语织绡曰:“近日人世,或传柳毅灵烟之事,有之乎?”
nǚ yuē:" shí dé qí sì wǔ ěr, yú jiē shì cí, bù kě huò yě."
女曰:“十得其四五尔,余皆饰词,不可惑也。”
kuàng yuē:" huò wén yóu wèi tiě, yǒu zhī hū?"
旷曰:“或闻尤畏铁,有之乎?”
nǚ yuē:" lóng zhī shén huà, suī tiě shí jīn yù, jǐn kě tòu dá, hé dú wèi tiě hū? wèi zhě, jiāo chī bèi yě."
女曰:“龙之神化,虽铁石金玉,尽可透达,何独畏铁乎?畏者,蛟螭辈也。”
kuàng yòu yuē:" léi shì zi pèi fēng chéng jiàn zhì yán píng jīn, yuè rù shuǐ, huà wéi lóng, yǒu zhī hū?"
旷又曰:“雷氏子佩丰城剑至延平津,跃入水,化为龙,有之乎?”
nǚ yuē:" wàng yě! lóng, mù lèi jiàn nǎi jīn, jīn jì kè mù ér bù xiāng shēng, yān néng biàn huà? qǐ tóng què rù shuǐ wèi há yě jī rù shuǐ wèi shèn zāi, dàn bǎo jiàn líng wù, jīn shuǐ xiàng shēng ér rù shuǐ, léi shēng zì bù néng chén yú quán, xìn qí xià, sōu jiàn bù huò, nǎi wàng yán wèi lóng. qiě léi huàn zhǐ yán huà qù, zhāng sī kōng dàn yán zhōng hé, jù bù shuō wèi lóng, rèn jiàn zhī líng yì. qiě rén zhī gǔ zhù duàn liàn, fēi zì rán zhī wù, shì zhī zhōng bù néng wéi lóng, míng yǐ."
女曰:“妄也!龙,木类;剑乃金,金既克木而不相生,焉能变化?岂同雀入水为蛤、野鸡入水为蜃哉,但宝剑灵物,金水相生而入水,雷生自不能沉于泉,信其下,搜剑不获,乃妄言为龙。且雷焕只言化去,张司空但言终合,俱不说为龙,任剑之灵异。且人之鼓铸锻炼,非自然之物,是知终不能为龙,明矣。”
kuàng yòu yuē:" suō huà wéi lóng, rú hé?"
旷又曰:“梭化为龙,如何?”
nǚ yuē:" suō, mù yě lóng běn shǔ mù, biàn huà guī mù, yòu hé guài yě?"
女曰:“梭,木也;龙本属木,变化归木,又何怪也?”
kuàng yòu yuē:" yóu zhī biàn huà rú shén, yòu hé bìng ér qiú mǎ shī huáng liáo zhī?"
旷又曰:“尤之变化如神,又何病而求马师皇疗之?”
nǚ yuē:" shī huáng shì shàng jiè gāo zhēn, āi mǎ zhī fù chóng xíng yuǎn, gù wèi mǎ yī, yù qí jí zhě wàn yǒu pǐ, shàng tiān jiàng jiàn, huà qí jí yú lóng chún wěn jiān, yù yàn shī huáng zhī néng. lóng hòu fù ér dēng tiān. tiān jiǎ zhī, fēi lóng zhēn yǒu bìng yě."
女曰:“师皇是上界高真,哀马之负重行远,故为马医,愈其疾者万有匹,上天降鉴,化其疾于龙唇吻间,欲验师皇之能。龙后负而登天。天假之,非龙真有病也。”
kuàng yòu yuē:" lóng zhī shì yàn xuè, yǒu zhī hū?"
旷又曰:“龙之嗜燕血,有之乎?”
nǚ yuē:" lóng zhī qīng xū, shí yǐn hàng xiè, ruò shí yàn xuè, qǐ néng xíng cáng? gài shì zhě nǎi jiāo shèn bèi, wú xìn zào zuò, jiē liáng cháo sì gōng dàn wàng zhī tóng ěr." kuàng yòu yuē:" lóng hé hǎo?" yuē:" hǎo shuì, dà jí qiān nián, xiǎo bù xià shù bǎi suì. dàn yǎng yú dòng xué, lín jiǎ jiān jù qí shā chén huò yǒu niǎo xián mù shí, yí qì qí shàng, nǎi jiǎ chāi shēng shù, zhì yú hé bào, lóng fāng jué wù, suì zhèn xùn xiū xíng, tuō qí tǐ ér rù xū wú, chéng qí shén ér guī jì miè, zì rán xíng zhī yǔ qì, suí qí huà yòng, sàn rù zhēn kōng, ruò wèi pēi yùn, ruò wèi níng jié, rú wù yǒu huǎng hū, jīng qí yǎo míng. dāng cǐ zhī shí, suī bǎi hái wǔ tǐ, jǐn kě rù yú jiè zhī xiū xíng, xiàng hé mén ér dé?" nǚ yuē:" gāo zhēn suǒ xiū zhī mù hé yì. shàng shì xiū zhī, xíng shén jù dá zhōng shì xiū zhī, shén chāo xíng chén xià shì xiū zhī, xíng shén jù duò. qiě dāng xiū zhī shí, qì shuǎng ér shén níng, yǒu wù chū yān, jí lǎo zi yún:" huǎng huǎng hū hū, qí zhōng yǒu wù' yě. qí yú yōu wēi, bù gǎn xiè lòu, kǒng wèi shàng tiān qiǎn dī ěr." shén nǚ suì mìng zuǒ yòu chuán shāng xù yǔ, qíng kuàng ne qià, lán yàn dòng rén, ruò zuǒ qióng zhī ér yòu yù shù, qiǎn quǎn yǒng xī, gǎn chàng míng huái. kuàng yuē:" yù èr xiān é yú cǐ, zhēn suǒ wèi shuāng měi tíng yě." hū wén jī míng, shén nǚ nǎi liú shī yuē:" yù zhù níng sāi yì wèi gōng, zhū sī yī nòng xǐ qīng fēng, míng chén zhuī shǎng yīng chóu jì, shā zhū yān xiāo cuì yǔ gōng." zhī nà shī yuē:" zhī xiāo quán dǐ shǎo huān yú, gèng quàn xiāo láng jǐn jiǔ hú, chóu jiàn yù qín dàn bié hè, yòu jiāng qīng lèi dī zhēn zhū." kuàng dá èr nǚ shī yuē:" hóng lán tǔ yàn jiān yāo táo, zì xǐ xún fāng shù yǐ zāo, zhū pèi què qiáo cóng cǐ duàn, yáo tiān kōng hèn bì yún gāo." shén nǚ suì chū míng zhū cuì yǔ èr wù zèng kuàng yuē:" cǐ nǎi chén sī wǔ fù yún' huò cǎi míng zhū, huò shí cuì yǔ', gù yǒu sī zèng, yǐ chéng luò shén fù zhī yǒng yě."
女曰:“龙之清虚,食饮沆瀣,若食燕血,岂能行藏?盖嗜者乃蛟蜃辈,无信造作,皆梁朝四公诞妄之同尔。”旷又曰:“龙何好?”曰:“好睡,大即千年,小不下数百岁。但仰于洞穴,鳞甲间聚其沙尘;或有鸟衔木实,遗弃其上,乃甲拆生树,至于合抱,龙方觉悟,遂振迅修行,脱其体而入虚无,澄其神而归寂灭,自然形之与气,随其化用,散入真空,若未胚腪,若未凝结,如物有恍惚,精奇杳冥。当此之时,虽百骸五体,尽可入于芥之修行,向何门而得?”女曰:“高真所修之木何异。上士修之,形神俱达;中士修之,神超形沉;下士修之,形神俱堕。且当修之时,气爽而神凝,有物出焉,即老子云:“恍恍惚惚,其中有物'也。其于幽微,不敢泄露,恐为上天谴滴尔。”神女遂命左右传觞叙语,情况呢洽,兰艳动人,若左琼枝而右玉树,缱绻永夕,感畅冥怀。旷曰:“遇二仙娥于此,真所谓双美亭也。”忽闻鸡鸣,神女乃留诗曰:“玉箸凝腮忆魏宫,朱丝一弄洗清风,明晨追赏应愁寂,沙诸烟消翠羽宫。”织纳诗曰:“织绡泉底少欢娱,更劝萧郎尽酒壶,愁见玉琴弹《别鹤》,又将清泪滴真珠。”旷答二女诗曰:“红兰吐艳间夭桃,自喜寻芳数已遭,珠佩鹊桥从此断,遥天空恨碧云高。”神女遂出明珠、翠羽二物赠旷曰:“此乃陈思五赋云‘或采明珠,或拾翠羽’,故有斯赠,以成《洛神赋》之咏也。”
lóng nǚ chū qīng xiāo yī pǐ zèng kuàng yuē:" kǔ yǒu hú rén gòu zhī, fēi wàn jīn bù kě."
龙女出轻绡一匹赠旷曰:“苦有胡人购之,非万金不可。”
shén nǚ yuē:" jūn yǒu qí gǔ yì xiāng, dāng chū shì, dàn dàn wèi báo sú, qīng jīn yǎng zhēn, qiè dāng wèi yīn zhù."
神女曰:“君有奇骨异相,当出世,但淡味薄俗,清襟养真,妾当为阴助。”
yán qì, chāo rán niè xū ér qù, wú suǒ dǔ yǐ. hòu kuàng bǎo qí zhū xiāo, duō yóu sōng yuè, yǒu rén cháng yù zhī, bèi xiě qí shì. jīn hòu shì bù fù jiàn yān.
言讫,超然蹑虚而去,无所睹矣。后旷保其珠、绡,多游嵩岳,友人尝遇之,备写其事。今逅世不复见焉。