liù yín zhī xié, qí lái zì wài, wù tiáo shè suǒ yǐ què zhī yě. zhì ruò qī qíng nèi dòng, fēi tiáo shè néng què, qí zhōng xǐ nù èr duān, yóu kě jiě shì. tǎng shì zhí qí biàn, yōu sī bēi kǒng jīng wǔ zhě, qíng gèng fā yú nán è. yào shǐ xīn dìng zé qíng nǎi dìng, dìng qí xīn zhī dào hé rú? yuē" ān mìng".
六淫之邪,其来自外,务调摄所以却之也。至若七情内动,非调摄能却,其中喜怒二端,犹可解释。傥事值其变,忧、思、悲、恐、惊五者,情更发于难遏。要使心定则情乃定,定其心之道何如?曰“安命”。
fán rén xīn yǒu suǒ yù, wǎng wǎng xíng zhū mèng mèi, cǐ wàng xiǎng huò luàn zhī què zhèng. lǎo nián rén duō bān shè liè guò lái, qí wèi kě yú kě lè zhī shì, zī wèi bù guò rú sī, zhuī yì jiān, yì tóng mèng jìng yǐ! gù wàng xiǎng bù kě yǒu, bìng bù bì yǒu, xīn yì zé rì xiū yě.
凡人心有所欲,往往形诸梦寐,此妄想惑乱之确证。老年人多般涉猎过来,其为可娱可乐之事,滋味不过如斯,追忆间,亦同梦境矣!故妄想不可有,并不必有,心逸则日休也。
shì qíng shì tài, yuè lì jiǔ, kàn yīng làn shú. xīn shuāi miàn gǎi, lǎo gèng xī qiú? yàn yuē: qiú rén bù rú qiú jǐ, hū niú bù rú hū mǎ. yì kě yóu rén, wú shǎo jiè yì shǎo jiè yì biàn shēng chóu, chóu biàn shāng gān. yú rén hé sǔn? tú sǔn hū jǐ ěr.
世情世态,阅历久,看应烂熟。心衰面改,老更奚求?谚曰:求人不如求己,呼牛不如呼马。亦可由人,毋少介意;少介意便生仇,仇便伤肝。于人何损?徒损乎己耳。
shào nián rè nào zhī chǎng, fēi qí lèi zé fú qīn gǒu bú jiàn jǐ zhī tuì, qǔ zēng ér yǐ. zhì yǔ èr sān lǎo yǒu, xiāng duì xián tán, ǒu wén shì shì, bù bì lùn shì fēi, bù bì jiào cháng duǎn, shèn ěr chū huà, yì suǒ yǐ dìng xīn qì. yǔ yún: jí qí lǎo yě, jiè zhī zài dé. cái lì yī guān, shì nán dǎ pò, yì niàn qù rì yǐ zhǎng, lái rì yǐ duǎn, suī duī jīn jī yù, jiāng ān yòng zhī? rán shǐ zì yì hào fèi, fǎn zhì fèng shēn kuì fá, yǒu dài jīng yíng, cǐ yòu zuì kǔ shì. gù" jié jiǎn" èr zì, shǐ zhōng bù kě wàng.
少年热闹之场,非其类则弗亲;苟不见几知退,取憎而已。至与二三老友,相对闲谈,偶闻世事,不必论是非,不必较长短,慎尔出话,亦所以定心气。语云:及其老也,戒之在得。财利一关,似难打破,亦念去日已长,来日已短,虽堆金积玉,将安用之?然使恣意耗费,反致奉身匮乏,有待经营,此又最苦事。故“节俭”二字,始终不可忘。
yī shí èr duān, yǎng shēng qiè yào shì, rán bì gòu zhēn yì zhī wù, fāng wèi yú tǐ yǒu yì, qǐ fēi zhuǎn duō fán rǎo? shí dàn qiàn qí xīn suǒ yù, xīn yù dàn bó, suī féi nóng yì bù yuè kǒu yī dàn ān qí tǐ suǒ xí, xiān yī huá fú, yǔ tǐ bù xiāng xí, jǔ dòng biàn jué guāi yí. suǒ yǐ shí qǔ chēng yì, yī qǔ shì tǐ, jí shì yǎng shēng zhī miào yào. fán shì zé rén dài láo, shì hòu hé qí chéng kě yě huò yǒu bì qīn bàn zhě, zé yì rán bàn zhī yì yǒu kě gū zhì zhě, zé jué rán zhì zhī. bàn zhī suǒ yǐ ān xīn, zhì zhī yì suǒ yǐ ān xīn, bù bàn yòu bù zhì, zhōng rì wǎng lái yíng huái, qí láo mí shén.
衣、食二端,养生切要事,然必购珍异之物,方谓于体有益,岂非转多烦扰?食但慊其心所欲,心欲淡泊,虽肥浓亦不悦口;衣但安其体所习,鲜衣华服,与体不相习,举动便觉乖宜。所以食取称意,衣取适体,即是养生之妙药。凡事择人代劳,事后核其成可也;或有必亲办者,则毅然办之;亦有可姑置者,则决然置之。办之所以安心,置之亦所以安心,不办又不置,终日往来萦怀,其劳弥甚。
lǎo nián gān xuè jiàn shuāi, wèi miǎn xìng shēng jí zào. páng rén bù jí yīng, měi zhì jí yì shén, jiū wú jì yú shì yě, dāng yǐ yī" nài" zì chù zhī. bǎi fán zì rán jiù lǐ, xuè qì jì bù wàng dòng, shén sè yì jué hé píng, kě yǎng shēn jiān yǎng xìng.
老年肝血渐衰,未免性生急躁。旁人不及应,每至急益甚,究无济于事也,当以一“耐”字处之。百凡自然就理,血气既不妄动,神色亦觉和平,可养身兼养性。
nián gāo zé chǐ luò mù hūn ěr zhòng tīng bù jiǎn sè, yì lǐ suǒ bì zhì, nǎi huò yīn shì yuàn jiē, tú shēng fán nǎo. xū zhī rén shēng tè bù yì dào cǐ dì wèi ěr! dào cǐ dì wèi, fāng qiě zì xìng bù xiá, hé yuàn jiē zhī yǒu!
年高则齿落目昏、耳重听、步蹇涩,亦理所必致,乃或因是怨嗟,徒生烦恼。须知人生特不易到此地位耳!到此地位,方且自幸不暇,何怨嗟之有!
shòu wèi wǔ fú zhī shǒu, jì dé chēng lǎo, yì kě yún shòu. gèng fù shí bǎo yī nuǎn, yōu yóu zhàng lǚ, qí huò fú yì hòu yǐ! rén shì jiān jìng yù hé cháng? jìn yī bù xiǎng, zhōng wú jìn shí tuì yī bù xiǎng, zì yǒu yú lè. dào dé jīng yuē:" zhī zú bù rǔ, zhī zhǐ bù dài, kě yǐ cháng jiǔ!"
寿为五福之首,既得称老,亦可云寿。更复食饱衣暖,优游杖履,其获福亦厚矣!人世间境遇何常?进一步想,终无尽时;退一步想,自有余乐。《道德经》曰:“知足不辱,知止不殆,可以长久!”
shēn hòu zhī dìng lùn, yǔ shēng qián zhī wù yì, jǐ suǒ bù jí wén bù jí zhī, tóng yě. rán yī xī shàng cún, bì wú yuàn rén huǐ jǐ zhě, shēn hòu yì yóu shì ěr. gù jūn zǐ jí mò shì ér míng bù chēng, fēi wù míng yě, cháng bǎ yī" míng" zì zhuó xiǎng, zé jǔ dòng zì néng jiǎn chì, bù zhì huǐ lái fǒu jí nián zhì qī yí, dé suì kǎo zhōng, yì yǔ cǎo mù tóng fǔ. dào dé jīng yuē:" sǐ ér bù wáng zhě: shòu!" wèi shòu bù tú zài hu nián yě.
身后之定论,与生前之物议,己所不及闻、不及知,同也。然一息尚存,必无愿人毁己者,身后亦犹是耳。故君子疾没世而名不称,非务名也,常把一“名”字着想,则举动自能检饬,不至毁来;否即年至期颐,得遂考终,亦与草木同腐。《道德经》曰:“死而不亡者:寿!”谓寿不徒在乎年也。