lǔ rú xiāng wù yù chéng kōng, xué jǐn wén zhāng bú jiàn gōng
鲁儒相悟欲成空,学尽文章不见功。
guān zì yè yuán piāo hǎi shàng, zhèn cóng suí àn rù shān zhōng
官自掖垣飘海上,镇从随岸入山中。
cháng zāo huǒ fā qú yún zhái, zhēng de tiān rú lǎo shì gōng
尝遭火发瞿云宅,争得天如老氏弓。
hé yì dù líng huái bǎo kè, yě suí mí lù chū guān dōng
何意杜陵怀宝客,也随迷路出关东。