yuè shàng bàn fēng fēng shù bì, zǐ guī tí kǔ yuè wú sè
月上半峰峰树碧,子规啼苦月无色。
zhuàng shì ěr biān dōu bù wén, ér nǚ yǎn zhōng lèi zì dī
壮士耳边都不闻,儿女眼中泪自滴。
gǔ rén chū chù fēi guān shēn, chù xī shì qīn chū shì jūn
古人出处非关身,处兮事亲出事君。
fú qín zhì sǐ bù gǎn juàn, bì láo zé yì qǐ suǒ wén
服勤至死不敢倦,避劳择逸岂所闻。
wǒ kàn shǔ dào chéng wéi nán, jiē ěr zǐ guī hé yún yún
我看蜀道诚为难,嗟尔子规何云云。
wáng zūn jiǔ zhé jìng chì yù, bān chāo wàn lǐ tú lì xūn
王尊九折竟叱驭,班超万里图立勋。
chéng wēi dǎo xiǎn shū chén jié, èr rén zhì jīn yáng qīng fēn
乘危蹈险书臣节,二人至今扬清芬。
wǒ běn lǔ guó yī nán zǐ, shào xiǎo qì zhì líng fú yún
我本鲁国一男子,少小气志凌浮云。
jīng chéng xǔ guó guàn bái rì, yǒu xīn zhì zhǔ wèi huá xūn
精诚许国贯白日,有心致主为华勋。
wèi bēi shēn jiàn nán zì dá, mǎn fù dì diǎn yǔ huáng fén
位卑身贱难自达,满复帝典与皇坟。
yǒu shí fèn mèn tǔ yī yán, xiǎo rén bàng yì yǐ fēn fēn
有时愤懑吐一言,小人谤议已纷纷。
zǎi xiàng kuān róng tiān zǐ cí, bā nián zhī zhōng sān cóng jūn
宰相宽容天子慈,八年之中三从军。
cóng jūn guān qīng wú hé kǔ, jiā zhōu lù yuǎn ěr wù yǔ
从军官清吾何苦,嘉州路远尔勿语。
dì bù wéi wǒ yì qí xiǎn, wǒ qǐ shǒu dào bù néng gù
地不为我易其险,我岂守道不能固。
zǐ guī zǐ guī mán tí jué, duàn wú qīng lèi sǎ xiàng rǔ
子规子规谩啼绝,断无清泪洒向汝。